Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 484: Phương Lâm Về Kinh




Ngoại trừ Quản Công Minh, những người khác cũng có không ít tiến bộ, thực lực đều gia tăng nhiều, chỉ là cách tiến vào cấp Địa Biến, vẫn đang kém một bước vào cửa.

“Vào đi thôi”.

Phương Vân đem những người này vào trong thư phòng, trấn an một lần. Sau đó nghe quân đội biến động, trong khoảng thời gian Phương Vân không ở đây, lại gia tăng không ít cường giả Tinh Phách kỳ. Nhưng mà, cường giả cấp Địa Biến vẫn không thểm được người nào.

Phương Vân trong lòng tinh tưởng, cấp Địa Biến không phải dễ dàng tiến vào như vậy. Trong quân không có xuất hiện lượng lớn cường giả cấp Địa Biến, cũng là chuyện bình thường.

“Công Minh, ngươi quân công cũng đủ, xuất thân trong sạch. Phong hầu trêu cơ bản không có vấn đề. Trong chốc lát, ta lập tức viết một lá thư đưa vào Binh bộ. Ngươi chuẩn bị một chút, mấy ngày nữa sẽ lên đường đi kinh thành” Phương Vân nói.

Hẳn thân là Đại tướng quân, không thể tự ý tạm rời cương vị. Nhưng mà, Quản Công Minh cũng không chịu những hạn chế này. Quản Công Minh trong lòng cả kinh: “Nhanh như vậy sao? “

Những người khác cũng cực kỳ ngoài ý muốn.

“Trong khoảng thời gian này, đại ca của ta muốn phong hầu. Chuyện này, sẽ hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người. Ngươi trước kia, dĩ hạ phạm thượng, đã ngồi qua lao tù. Đây là vết bẩn của ngươi.Vấn đề này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Nếu có người cố ý cầm điểm ấy viết lên văn chương, chuyện ngươi phong hầu chỉ sợ sẽ xuất hiện nhiều chuyện xấu. Nhưng mà, nếu như chọn lúc này phong hầu, có thể mượn nhờ chuyện đại ca Phương Lâm của ta phong hầu, đem chú ý của mọi người hấp dẫn đi, giảm bớt rất nhiều lực cản” Phương Vân nói

“Thề tử muốn phong hầu? “ Chu Hân trong mắt lóe lên một tia hào quang sáng ngời.

“Ừm” Phương Vân gật đầu.

“Thật tốt quá! “

Sở Cuồng cao hứng nói. Hắn và Phương Vân cùng xuất thân kinh thành, đương nhiên biết thế tử là ai. Chuyện Thế tử Phương Lâm bởi vì Phúc Khang công chúa rời khỏi kinh thành, thay đổi tính danh, bí mật tòng quân, hắn cũng biết rõ ràng.

“Thế tử phong hầu mà nói Có Vũ Mục cùng Nhân Hoàng bệ hạ đứng ra đem Phúc Khang công chúa gả cho thế tử. Tràng hôn sự này, tất nhiên cực kỳ long trọng! “

Một sĩ tử khác là Trần Liệt nóỉ, vẻ mặt hưng phấn.

Phương Vân chỉ hơi chút phẩy tay, liền nhìn về phía Quản Công Minh.

Quản Công Minh tiềm ngâm một lát, mắt lộ ra suy nghĩ, sau đó ngẩng đầu, cung kính nói: “Cứ như đại nhân an bài Ta lập tức xuất phát đi kinh thành”.

Quản Công Minh trong lòng tinh tưởng, hắn nếu như muốn phong hầu. Chính theo như Phương Vân nói, lực cản lớn nhất tất nhiên là chuyện hắn đã từng ngồi qua lao ngục.

“Chuyện này, ngươi cũng không cần lo lắng. Ta sẽ vận dụng lực lượng các hoàng tử trong kinh thành, còn có lực lượng vương hầu trong quân, toàn lực giúp ngươi phong hầu.Về phần sự tình lao ngục tai ương, cũng không phải vấn đề lớn gì”.

Phương Vân trong mắt lóe lên một tia hào quang: “Nếu thật sự là không được, thì cứ hướng lên trên người Dương Hoằng mà suy tính. Nhưng mà trước đó, ngươi phải không được lộ ra quan hệ cùng Phương gia chúng ta”.

Đại Chu triều quân đội điều động nhiều lần, cũng không phải là mỗi vương hầu, tướng quân bộ hạ đều là thân tín. Trong bộ hạ, xuất hiện không ít tình huống các vương hầu thân tín khác cũng không phải kỳ lạ gì. Phương Vân hiện tại còn là Đại tướng quân, dưới tay có thể lãnh binh vốn sẽ không nhiều. Hơn nữa tấn chức chưa lâu lắm, hơn nữa có Tứ Phương hầu ở trên bao phù, tạm thời còn không có bao nhiêu thế lực khác tiến đến.Vốn dĩ sau khi phong hầu, loại tình huống này, khẳng định tránh không được!

Phương gia trước có Tứ Phương hầu, hiện tại lại có chuyện Phương Lâm phong hầu. Quản Công Minh lại liên quan đến Phương gia, thời khắc mấu chốt phong hầu, chẳng những không phải dựa vào, ngược lại sẽ là lực cản.

“Thuộc hạ rõ ràng”.

Quản Công Minh cũng không phải là người ngu xuẩn, nhiều ít cũng rõ ràng tình huống trước mắt.

“Ừm”, Phương Vân gật gật đầu, sau đó nhìn về phía đám người Chu Hân: “Trong khoảng thời gian này, đem người trong quân doanh tu họp lại. Thành Hoài An lưu chút ít quân đội tuần tra là được. Những người khác, để cho bọn họ chuẩn bị lương khô cùng vật tư hành quân. Mấy ngày nay, chúng ta sẽ rời khỏi thành Hoài An”.

“Đại nhân, triều đình điều lệnh đã hạ xuống sao? Có phải là muốn chuẩn bị chiến đấu? “ Chu Hân nghi ngờ nói, hắn tại thành Hoài An cũng không có thu được điều lệnh Quân Cơ xử!

“Cùng triều đình điều lệnh không quan hệ. Đây là một lần luyện tập, nếu như thuận lợi mà nói. Trong các ngươi, hẳn là sẽ tăng thêm một số cường giả cấp Địa Biến”.

Phương Vân nói, hắn khoát tay áo, đối với nội dung mang tính mấu chốt, cũng không có nói rõ ràng.

“Vâng. Đại nhân” Mọi người ứng tiếng nói.

“Được rồi Đều đi xuống đi. Ta tại thành Hoài An cũng sẽ không quá dài Qua một thời gian ngắn, sẽ trở lại kinh thành. Nhanh chóng chuẩn bị đi” Phương Vân nói

“Vâng. Đại nhân! “

Ba ngày sau, một tin tức truyền ra.Việc Lục bộ thương nghị phong hầu Lâm Khang, lại có thể chính là trưởng tử Phương Lâm biến mất của Phương gia. Tin tức này vừa truyền ra, thiên hạ chấn động. Không chỉ đơn giản là một môn hai hầu! Phương Lâm phong hầu còn liên luy tới ước định của Vũ Mục cùng đương kim Nhân Hoàng. Nếu như Phương Lâm phong hầu, Phúc Khang công chúa lập tức sẽ gả cho Phương gia, xứng đôi với trưởng tử Phương Lâm của Phương gia.

Liên luy đền hai nhân vật như Vũ Mục cùng Nhân Hoàng tại Đại Chu triều quý không thể nói này, việc Phương Lâm phong hầu, muốn không làm cho chấn động cũng khó. Trong kinh thành, vô số nhân vật quyền thế tận trời, đều chú thi tiến triển phong hầu. Cùng một thời gian, mạch nước ngầm ở kinh thành bắt đầu khởi động. Quý tộc hầu trong kinh, thậm chí một số bình dân hầu bị lôi kéo, đều chuẩn bị làm khó dễ.

Phúc Khang công chúa trên người có huyết mạch hoàng thất, một khi gả vào Phương gia. Phương gia từ nay về sau, quý không thể nói Nếu như Phương Lâm cùng Phúc Khang công chúa có huyết mạch, lập tức chính là huyết thống quý tộc. Tứ Phương hầu qua nhiều năm như vậy, đều phong không được quý tộc hầu, lực cản một mặt đều đến từ quý tộc hầu, một mặt khác, cũng là bởi vì trên người không có huyết thống quý tộc.

Mà Phúc Khang công chúa một khi gả vào Phương gia, lập tức sẽ thay đổi loại hiện trạng này. Chỉ cần đời sau của Phương gia vẫn là võ công hiển hách, tương lai phong quý tộc hầu là chuyện ván đã đóng thuyền. Thậm chí tấn chức vũ hầu cũng không phải không có khả năng.

“Nhanh chóng điều Phương Lâm về kinh nhận chức! “

Rất nhanh, một tờ mệnh lệnh từ Quân Cơ xử, bay tới đông bắc Di hoang. Phương Lâm rốt cuộc phải quay lại kinh thành...

“Ha ha, đại ca, người rốt cuộc cũng đã quay lại kinh thành”.

Phương Vân nhìn tình báo Triệu Bá Ngôn đưa tới, cười ha hả, một chưởng vỗ lên trên bàn: “Hiện tại cũng nên là lúc Phương gia chúng ta bày ra thực lực”.

“Triệu Bá Ngôn! “Phương Vân kêu lên.

“Có thuộc hạ” Triệu Bá Ngôn cúi người lên tiếng.

“Ta lập tức viết một lá thư ngươi phái người đưa đi Trung Tín hầu phủ. Mặt khác, ngươi lại phái người đi tới Diêm thành, thay ta đua một phong thư cho Phong Ninh hầu! “ Phương Vân nói

Đại ca phong hầu quan hệ trọng đại, Phương gia cũng là lúc nên bày ra thực lực.

“Vâng, đại nhân” Triệu Bá Ngôn ứng tiếng nói.

Phương Vân từ ống đựng bút trong rút ra một cây bút lông, một lát sau hai phong thư đã viết xong, giao cho Triệu Bá Ngôn: “Đi thôi”.

Triệu Bá Ngôn nhanh chóng lãnh binh mà đi.

“Công Minh, lúc này, cũng có thể đi về phía bắc, tới Lưu thành. Dưới trướng ta, rốt cuộc phải có một vương hầu”.

Đợi sau khi Triệu Bá Ngôn rời đi, Phương Vân lầm bầm nói.

Quản Công Minh nếu phong hầu, thật ra địa vị, ảnh hưởng tất nhiên không thể so sánh nổi Cho đến ngày nay, với tu vi của Phương Vân, cấp Địa Biến tu vi sớm không nhìn ở trong mắt. Nhưng ảnh hưởng của vương hầu, thân phận địa vị vẫn hơn xa thực lực.

“Bốp! “

Phương Vân quăng bút ném một cái, chuẩn xác đem bút lông ném vào ống đựng bút. Sau đó trầm tâm xuống, an tâm tu luyện. Đến xế chiều, Doãn hầu Y Vi Lương nhận được tin tức, từ Uyển thành đuổi đến.

Hai người chuyện phiếm vài câu, Y Vi Lương hỏi thăm khẽ qua chuyện Tôn Thế Khôn, nghe nói Tôn Thế Khôn quay về tông môn tu luyện, liền mất hứng thú mà rời đi. Trước khi đi, lưu lại đan dược thay Phương Vân luyện chế.

Thành Hoài An, đông giáo trường.

“Xuất phát! “

Ra lệnh một tiếng, trên đông giáo trường, mấy vạn giáp sĩ khải giáp sáng loáng, hàng ngũ nghiêm minh, khải giáp chấn động, ở trong đẩy trời huyên náo, đi về phía cửa thành. Cùng một thời gian, phía bắc, phía tây, phía thành Hoài An mấy phương hướng, cũng truyền đến thanh âm vang dội chấn động. Nhị thập thất quân rốt cuộc toàn quân xuất động, rời thành Hoài An.

Động tĩnh cực lớn, hấp dẫn sự chú ý của dàn chúng trong thành. Mấy vạn nhân mã Nhị thập thất quân nhập trú đến nay, đây là lần đầu tiên có động tĩnh quy mô lớn như vậy.

“Chẳng lẽ là muốn đánh trận sao? Nhị thập thất quân đây là muốn điều ra chiến trường à? “

Bên đường, một tiên sinh kể chuyện tại thành Hoài An nghi ngờ nói.

“Nói bậy bạ gì đó! Biên cương chiến tranh đã sắp chấm dứt. Khắp nơi tin chiến thắng liên tiếp báo về. Nhị thập thất quân làm sao có thể vào lúc này, điều đi chiến trường? “ Một thư sinh nói.

Không có ai biết, Nhị thập thất quân động tĩnh lớn như vậy, là muốn làm cái gì. Bất kể như thế nào, mấy vạn đại quân đã xuyên qua thành môn, nhầm về phía Tây Bắc mà đi.

Ba ngày sau, đại quân rẽ vào một chỗ núi sâu ở tây bắc, đóng quân ở đó.

“Từ giờ trở đi” Tất cả còn chưa có đạt tới cấp Khí Phách, không cần phải xen vào cái khác. Toàn bộ ở tại núi rừng này mà tu luyện. Chu Hân, Sở Cuồng! Túi không gian này tạm thời giao cho các ngươi. Bên trong có lượng lớn hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm đan dược. Các ngươi dựa theo tình huống của mọi người mà phân phát xuống”.

Phương Vân bàn tay duỗi ra, trong tay liền xuất hiện một túi không gian, bên trong là đan dược Y Vi Lương luyện chế, kể cả đan được mà mình lấy được từ Đại Doanh châu. Nhiều đan dược như vậy, trang bị cho mấy vạn người, để cho bọn hắn ngày đêm tu luyện cũng là đủ.

“Vâng, đại nhân”.

Chu Hân, Sở Cuồng cung kính nói

Phương Vân thả cấm chế túi không gian, sau đó đem túi không gian giao cho Chu Hân. Túi không gian chỉ có trải qua được cho phép, mới có thể khiến cho những người khác sử

“Đạt tới cấp Khí Phách ra khỏi hàng! “

Phương Vân ra lệnh một tiếng, lập tức lượng lớn binh lính đi ra đội ngũ, nguyên một đám nhìn không chợp mắt, đứng quy củ. Phương Vân nhìn lướt qua, thô sơ giản lược tính qua, ước chừng hai nghìn người. Trong đó lại có ba, bốn trăm người đạt đến Tinh Phách kỳ.

Những cái này toàn bộ đều là kết quả đan dược thôi phát. Nếu như không có nhiều đan dược như vậy không ngừng duy trì, những người này muốn tu luyện đến bước này, không biết còn qua bao nhiêu lâu.

Hơn một ngàn cường giả đã ngoài cấp Khí Phách, không biết đã tốn của Phương Vân bao nhiêu đan dược. Trong những người này, chỉ cần một bộ phận người bước vào cấp Địa Biến. Thực lực của Phương Vân, cũng sẽ gia tăng rất nhiều.

“Phành! “

Phương Vân tay vung lên, một cỗ chân khí mênh mông phá thể mà ra. Liên tiếp phong ấn chân khí trong đan điền của những binh lính này.

“Đại nhân?! “

Mọi người xôn xao, không ngờ Phương Vân đột nhiên ra tay đã phong ấn chân khí của bọn họ.

Phương Vân không để ý đến bọn họ, trầm giọng nói: “Từ giờ trở đi, các ngươi phải dùng thân phận binh lính bình thường, ở trong này huấn luyện. Các ngươi trước đây niềm tin là ở chân khí cường đại của chính mình. Từ giờ trở đi, các ngươi niềm tin là phải từ ý chí! “

Thời gian kế tiếp, Phương Vân thay những binh lính này chế định phương pháp rèn luyện nghiêm khắc. Mỗi người trên người đều cột lên mấy trăm cân đá, qua lại chạy tám trăm dặm. Sau đó trên chân cột lên dây thửng to, từ trên vách đá nhảy xuống, lại kế tiếp, chính là dùng đao thật thương thật đối chiến lẫn nhau... đủ các loại, phương thức huấn luyện quả thực có thể nói đáng sợ.

Dưới tình huống bị phong ấn chân khí, duy nhất có thể dựa vào chính là năng lượng của bản thân. Nhưng điểm ấy lực lượng, còn bị tảng đá lớn trăm cân làm giảm đi không ít. Một ngày huấn luyện xuống, người chưa từng có ý chí cùng kiên trì, căn bản là không có khả năng kiên trì.

“Đi thôi! “

Quân lệnh như núi, Phương Vân ra lệnh một tiếng, đại quân lập tức xông lên. Binh lính dưới cấp Khí Phách tìm nơi hạ trại tu luyện, ngoài cấp Khí Phách lập tức buộc lấy tảng đá lớn, bắt đầu chạy tám trăm dặm tới lui. Đột nhiên trong cơ thể không có chân lực, từ một cao thủ võ đạo trò xuống người thường, rất nhiều người đều cảm thấy phi thường không quen!