Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 436: Thiển Thảo Tự




Quan hệ của võ giả Doanh nhân tương đối hòa hợp. Phục Bộ Chính Thành nhanh chóng lôi Xuyên Khâu Dương Giới đi, đến kịch trường thưởng thức “Năng Kịch” mới buông ra, sau đó tìm một chỗ cho hắn thu xếp ổn thỏa.

Phương Vân. Tôn Thế Khôn. Lục Vũ ba người, trong khoảng thời gian này vẫn luôn ngồi xếp bằng trong Thiên địa vạn hóa chung chung, an tâm tu luyện trong không gian này.

“Những Doanh nhân này quả nhiên không giống với Trung thổ. Ta thấy bọn họ ăn rất đơn giản, toàn là cơm nắm. Thức ăn ở đây không phong phú như ở Trung thổ”.

Tôn Thế Khôn ngồi trong Thiên địa vạn hóa chung, suy nghĩ một chút rồi nói.

“Cái chỗ này, bốn bề là biển. Phần lớn đều bị nước biển xâm lấn. Không thích hợp trồng cây lương thực, hơn nữa đất của Đại Doanh châu cũng không bằng Trung thổ. Sản vật không phong phú, ẩm thực đơn sơ cũng là bình thường”.

Lục Vũ nói, cái nhìn của hắn bao quát hơn Tôn Thế Khôn rất nhiều.

“Nguyên nhân cũng vì ẩm thực đơn giản, cho nên võ giả không sa đà vào ăn uống. Càng chuyên tâm tu luyện võ đạo hơn.Vì vậy Đại Doanh châu mới sản sinh ra nhiều võ giả như vậy, cái này cũng không phải là không có đạo lý”.

Phương Vân thản nhiên nói. Dọc đường đi gặp phải võ sĩ Doanh châu, phần lớn đều là cấp Tinh Phách, loại trình độ này đối với hắn mà nói, đương nhiên là không tạo thành uy hiếp rồi. Nhưng mà chiến tranh thế tục, làm gì có nhiều cường giả tham gia.

Chủ lực của chiến tranh vẫn là cao thủ cấp Tinh Phách và võ giả bình thường. Một chỗ nho nhỏ như Đại Doanh châu mà có thể sinh, ra nhiều cao thủ cấp Tinh Phách như vậy, so với Địch hoang còn nhiều hơn không thể không nói, thật sự đúng là một kỳ tích!

“Các người còn bao lâu nữa mới có thể ngưng tụ Linh Tuệ phách?” Phương Vân đột nhiên hỏi.

“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì khoảng chừng một tháng nữa, ta có thể bước vào cấp Linh Tuệ” Lục Vũ nói.

Hắn tu luyện ở đây đã hơn hai tháng, dựa theo tốc độ thời gian bên ngoài, thì cũng đã tu luyện hơn một năm rồi, cũng không ngắn.

“Ta cần lâu hơn một chút, sợ rằng cần phải hai tháng”.

Tôn Thế Khôn do dự một chút, đại Lực Thần Ma tông là thượng cổ đại tông phái, dùng lực để tăng trưởng. Cái này cũng có ý nghĩa rằng, nếu hắn muốn bước vào cấp Linh Tuệ, thì cần phải có tinh thần lực nhiều hơn Lục Vũ.

“Ừm, mọi người cố gắng lên!”

“Vượt qua cấp Linh Tuệ, thì tiến cảnh của võ đạo sẽ dễ hơn. Chờ sau khi trở về, dùng đan dược do Y Vi Lương luyện ra, các người tiến vào cấp Thiên Tượng, cũng sẽ dễ dàng hơn”.

Phương Vân nói, hiện tại vì hắn đã nuốt Hóa Long thảo, lại được Tà Thần lực cải tạo thân thể, lực lượng quá mạnh mẽ, cho nên khiến cho việc tấn chức cấp Thiên Tượng vô cùng trắc trở. Tương đối mà nói thì Tôn Thế Khôn và Lục Vũ dễ dàng hơn hắn nhiều.

“Ừm” Hai người cùng gật đầu.

Trong không gian của Thiên địa vạn hóa chung đã chuẩn bị đủ lương thực sung túc rồi. Ba người ăn một chút, rồi lẳng lặng ngồi đợi tiếp.

Ngày hôm sau, mới tờ mờ sáng. Phục Bộ Chính Thành đã xuất hiện trong phòng, hắn mặc một bộ võ sĩ phục mới, vẻ mặt tươi cười:

“Xuyên Khẩu Quân, đến lúc tế tự rồi, đi cùng ta”.

“Ừ, làm phiền Phục Bộ Quân”.

Xuyên Khẩu Dương Giới cầm đao lên, cùng đi theo Phục Bộ Chính Thành ra ngoài.

Chỗ tiến hành nghi thức tế lễ của Thiển Thảo tự là ở trong một rừng cây. Xung quanh đều là những cổ thụ che trời, cần nhiều người mới ôm hết được, làm thành bốn bức tường cao lớn xung quanh Thiên Thảo tự.

Trước cửa ra vào, đã chuẩn bị chậu rửa mặt lấy từ nước suối. Phục Bộ Chính Thành và Xuyên Khâu Dương Giới đến trước chậu, cùng nhau rửa mặt, sau khi lau khô sạch sẽ, rồi tiến vào trong tự.

Trong Thiển Thảo tự, đã có nhiều nhẫn giả và võ sĩ tập hợp từ sớm rồi. Tất cả nhẫn giả và võ sĩ đều được sắp xếp một khu vực, thần thái trang trọng, trật tự vô cùng.

Vị trí trong Thiển Thảo Tự, hoàn toàn dựa theo thực lực để nói chuyện. Phương Vân vốn tưởng rằng thực lực của Xuyên Khẩu Dương Giới vốn tính là cao, nhưng không ngờ rằng, vị trí của hắn tương đối xa, có thể nói là đứng gần ngay cửa ra vào.

Trước Thiển Thảo tự, còn có rất nhiều võ giả cấp Địa Biến và cấp Thiên Tượng.

Nhẫn giả của Đại Doanh châu thì chia ra làm hạ nhẫn, trung nhẫn và thượng nhẫn. Dưới cấp Địa Biến, tất cả đều là hạ nhẫn. Trung cấp là những gã đã đạt cấp Địa Biến, còn thượng nhẫn thì là võ giả cấp Thiên Tượng.

Trong Thiển Thảo tự hiện tại đã có không ít võ giả cấp Địa Biến và Thiên Tượng, khí tức hắc ám hùng hổ, ánh mắt sắc như đao kiếm. Trong trí nhớ của Xuyên Khâu Dương Giới, thì loại võ giả cấp bậc này, bình thường sẽ không lộ mặt. Chỉ có thể nhìn thấy vào những buổi lễ tế tự như thế này.

Khi tế tự diễn ra, tất cả võ sĩ và nhẫn giả đều phải tham gia, đây là truyền thống của Đại Doanh châu, tuy rằng địa vị của trung nhẫn và thượng nhẫn cao, nhưng vẫn phải tham gia.

“Ồ!”

Tôn Thế Khôn và Lục Vũ nhìn thấy cảnh này, hít vào một hơi lạnh. Một Đại Doanh châu nho nhỏ như vậy, mà lại có nhiều võ giả như thế quả thật khiếp cho kẻ khác khiếp sợ.

“Đáng sợ! Đại Doanh châu tự nhiên lại có nhiều cường giả như vậy. Nếu không phải lần này đúng lúc tham gia vào tế tự, thì sợ rằng căn bản là không ai biết cả”.

Vẻ mặt của Tôn Thế Khôn đầy vẻ khiếp sợ.

Trong lòng của Lục Vũ cũng tràn ngập nỗi sợ hãi, trầm ngâm một chút rồi nói:

“Đại Doanh châu cách xa Trung thổ, triều đình cũng ít đánh đến đây. Võ phong của bọn họ hưng thịnh, lại lặng lẽ phát triển nhiều năm như vậy. Có thực lực này cũng là bình thường. Nhưng mà, bọn họ sở hữu thực lực này mà vẫn không biểu lộ gì cả, sợ rằng có mưu đồ không nhỏ”.

“Đại Doanh châu tuy rằng có nhiều võ giả, nhưng mà bọn họ đều mượn ngoại vật, coi thường căn cơ võ đạo. Như vậy thì căn cơ võ đạo không ổn. Trước cấp Địa Biến thì còn không nhìn ra, thậm chí còn nghĩ rằng, võ giả của Doanh châu rất lớn mạnh. Nhưng khi đến cấp Địa Biến và Thiên Tượng rồi, thì khác biệt liền được biểu hiện ra. Ngươi xem vũ lực của bọn họ kìa, mặc dù là cấp Thiên Tượng, nhưng lực lượng lại không cao lắm. Ngũ thiên long chi lực, lục thiên long chi lực chỉ có vài ngươi thôi. Cái này nếu ở Trung thổ, thì tuyệt đối không có khả năng” Phương Vân trầm giọng nói.

Tôn Thế Khôn và Lục Vũ nghe thấy thế, trong lòng khẽ động, chăm chú nhìn lại, vừa nhìn xong, quả nhiên phát hiện ra vấn đề. Những cường giả Doanh nhân này, chỉ ngừng lại ở Ngũ thiên long chi lực hay lục thiên long chi lực mà thôi, người vượt quá thập thiên long chi lực rất nhỏ.

Hơn nữa tối đa cũng không vượt quá thập nhị thiên long chi lực.

“Võ đạo Doanh châu không giống với Trung thổ. Tiến cảnh rất nhanh, muốn đạt cấp Tinh Phách, thì dễ dàng hơn so với chúng ta. Nhưng mà tác hại của võ đạo này cũng tương đối rõ ràng. Võ giả có thể đạt đến cấp Địa Biến. Thiên Tượng, mặc kệ là tại Đại Doanh châu, hay là tại Trung thổ, đều là võ giả có tư chất tốt. Thực lực của trung nhẫn và thượng nhẫn ở đây thấp đến đáng sợ, ngũ thiên long chi lực, lục thiên long chi lực đến thập nhị thiên long chi lực. Nếu như chỉ với trình độ này, một mình ta cơ bản cũng có thể quét ngang nơi này, hơn nữa, với phương thức võ đạo của bọn họ, tất nhiên sẽ gây tổn hại đến linh hồn đạt đến Thiên Trùng cảnh, cũng đã là cực hạn của bọn họ rồi. Muốn vượt qua được cảnh giới này, tuyệt đối là không có khả năng rồi. Nhưng có một chuyện ta không hiểu, cường giả đã sáng tạo ra hệ thống võ đạo ở đây, rốt cục là muốn trợ giúp những Doanh nhân này, hay là muốn hủy diệt họ!”

Phương Vân nhíu mày lắc đầu nói. Ánh mắt nhìn nhận vấn đề của hắn sâu và xa hơn Tôn Thế Khôn và Lục Vũ. Chỉ nhìn lướt qua võ giả trong Thiên Thảo tự. Phương Vân đã lập tức suy nghĩ đến một vấn đề rất sâu và xa. Mấy thứ này, người bình thường căn bản là không có nghĩ đến.

Tôn Thế Khôn và Lục Vũ nghe mà chấn động cả người, cũng cảm thấy như vậy. Vũ lực của võ học Doanh nhân, cường giả Doanh nhân cũng chỉ cao như thế, hiển nhiên là võ đạo có chỗ thiếu hụt rồi.

Cạch cạch cạch!

Tiếng mở cửa gỗ vang lên, từ trong Thiển Thảo tự truyền ra, một cỗ lực lượng kỳ dị, từ trong tự phán tán ra, Phương Vân cảm giác rõ ràng được, trong Thiển Thảo tự có sự rung động nhẹ nhàng. Một khí tức dâng trào, bắn ra bốn phía, giống như cơn sóng vậy, bao phủ cả Thiền Thảo tư.

Một lão già tinh thần sung mãn, khí thế trầm ổn mang theo một đám nữ vu trẻ tuổi mỹ mạo từ trong tự đi ra.

“Tham kiến Đại Tư Cung!”

Trong Thiển Thảo tự, tất cả nhẫn giả, võ sĩ lập tức cúi đầu, đại Tư Cung là một quan vị thần chức, địa vị rất cao, tương đương với chủ tế.

“Ừ!” Đại Tư Cung hơi gật đầu, nhìn lướt qua mọi người, lớn giọng nói:“Nghi thức tế lễ bắt đầu!”

Không biết vì sao. Phương Vân cảm thấy ánh mắt của Đại Tư Cung khi nhìn về khắp nơi, thì tựa như nhìn về hướng của mình lâu nhất. Phương Vân có thể xác định, ông ta đang chú ý đến mình, chứ không chú ý đến người khác.

Buổi tế tự của Doanh nhân chia làm đảo văn, chiết thần, vu nữ hiến vũ, sau đó là nghi thức ma đính (vuốt đầu) cho những võ sĩ và nhẫn giả còn nhỏ. Doanh nhân gọi cái này là Thiên Tứ.

Sau đó, hai hàng trẻ con khoảng bảy tám tuổi đi vào trong sân, trước đó bọn trẻ đã được trai giới ba ngày trước thần tượng, vẫn không nhúc nhích gì cả. Bây giờ là giai đoạn cuối cùng của Thiên Tứ, cầu xin Thần ban tặng năng lực nhẫn thuật.

Cả đám trẻ con quỳ trên sàn nhà sáng bóng, bắt đầu niệm niệm đoạn văn cầu xin thần minh ban phúc, còn Đại Tư Cung thì đến vuốt đầu cho từng người.

“Các con nhất định phải thành tâm, chỉ có thành tâm chân thật, thì mới nhận được sự chúc phúc của thần”.

Đại Tư Cung đi hết một vòng trong Thiển Thảo tự, rồi đi đến trước bức tượng thần ba đầu có khuôn mặt dữ tợn, lầm bầm những âm thanh không rõ ràng. Sau một hồi. bàn tay to duỗi ra, trong Thiên địa vạn hóa chung, dưới ánh mắt kinh ngạc khiếp sợ của ba người, pho tượng màu xanh đang ngồi ấy bỗng nhiên trở nên sống động.

“Rống!...”

Pho tượng màu xanh cao gần hai trượng ấy phát ra một tiếng gầm gừ lớn, sau đó há miệng rộng ra, và hơn mười dược hoàn màu xanh bay ra, rơi vào trong tay của Đại Tư Cung.

“Các con cầu thần rất thành tâm, đã được hồi đáp... cầm đi”.

Đại Tư Cung cầm dược hoàn trong tay, phân phát xuống dưới, sau đó vung tay lên, cho những đứa trẻ đang hưng phấn này lui xuống.

“Bẳc Điểu Quân, Y Đằng Quân, hai người lên đây...”

Hai gã trung nhẫn đi lên.

“Công lực của hai ngươi, còn thiếu một chút nữa là có thể đề thăng. Ma Thần vì thế đặc biệt ban ân, đây là Ma Thần đại nhân ban tặng cho các người”.

Đại Tư Cung xòe bàn tay ra, và tượng Ma Thần một lần nữa phát ra một tiếng gầm nhẹ, miệng rộng há ra, hai dược hoàn từ trong tượng Ma Thần phun ra, lăn vào trong tay của Đại Tư Cung.

Một mùi được hương nồng đậm tỏa ra, hai đại dược hoàn này được bao phủ được Vân dày đặc, trong đó còn có cả sấm sét lóe lên, rung động vô cùng, thoạt nhìn có thanh thế vô cùng lớn.

Ở trong Thiên địa vạn hóa chung, trái tim của Tôn Thế Khôn và Lục Vũ như co rút mạnh, không thể tin được nói: “Cực phẩm đan dược”.

Hai viên đan dược này, nhìn theo tỉ lệ, rõ ràng là được lực rất mạnh, sắp tiếp cận với tuyệt phẩm đan dược rồi. Nói về dược lực, thì so với cực phẩm đan dược tại các tông phái ở Trung thổ, thì nó còn mạnh hơn rất nhiều. Quả thật không có đạo lý.

Hai người không ngờ rằng, ở một nơi chim bay chưa kịp mỏi cánh như Đại Doanh châu, lại tự nhiên có thể nhìn thấy loại đan dược đẳng cấp như vậy. Trong các tông phái hiện tại, cơ bản là không có khả năng nhìn thấy loại đan dược này. Chỉ có một số tông phái trung cổ, thượng cổ cực kỳ hiếm có mới có được phương pháp điều chế đan dược, thì mới có thể luyện ra được nó.

“Sao có khả năng là thứ này?”

Tuy rằng trên mặt của Phương Vân không lộ ra cái gì, nhưng trong lòng cũng rung động không nhỏ. Trong nháy mắt này. Phương Vân vốn thoạt nhìn rất tĩnh tâm, nhưng đã xảy ra một thay đổi vô cùng to lớn.

Đan dược! Hiện tại cái hắn thiếu nhất chính là đan dược!

Con mắt của Phương Vân bỗng nhiên sáng lên! Thiển Thảo tự này trong mắt hắn, đột nhiên lại thành một thứ không giống bình thường nữa rồi!