Lần này Đại Chu hoàng triều phát động chiến tranh với quy mô chưa từng có với Yêu tộc Mãng hoang! Trong thời điểm quá khứ, binh lực của Đại Chu hoàng triều tại Mãng Hoang chưa bao giờ quá trăm vạn, hơn nữa người chấp chưởng cũng chỉ là nhất mạch Bình dân hầu hoặc Quý tộc hầu. Mà lần này, ở Mãng Hoang tụ tập đến hơn mấy trăm vạn quân đội, thống lĩnh là ba vị Võ hầu Thiên Trùng cảnh, một vị tân Võ hầu Thiên Tượng cảnh cùng một vị Quý tộc hầu Thiên Tượng cảnh. Đội hình như thế là trước nay chưa từng có!
Mỗi một lần Đại Chu hoàng triều xuất binh chinh chiến thì ngoại trừ vương hầu cùng Võ hầu, còn có rất nhiều thiên tài tuyệt đỉnh của Đại Chu tới cùng! Đại Chu hoàng triều là nơi địa linh nhân kiệt, đất rộng của nhiều, vì thế những nhân tài tới đây toàn là những người tài giỏi, nhưng lần này xuất binh, hầu như đã huy động phần đông tinh nhuệ các nơi! Trong đó những cường giả tung hoành thiên địa nhiều không thể kể xiết!
- Người phạm Đại Chu ta, tất phải giết chết!
Một đạo nhân ảnh đang ở trên sườn núi phóng lên cao, nơi hắn đi qua gió tuyết nổ tung thành từng mảnh tuyết vụ. Chỉ thấy quang ảnh sau lưng người này lóe lên, ba ngươi con phi long liền xuất hiện. Người này nhìn một cái liền phóng trường kích trong tay ra, trường kích đi được mười trượng liền hóa thành một con cự long dài khàn giọng gầm thét, rồi rơi vào trong đại quân Yêu tộc. Chỉ nghe ầm một tiếng, tất cả Yêu tộc trong phạm vi trăm trượng nơi cự long rơi xuống bị chấn thành phấn vụn.
- Ngự kiếm thuật!
Lại có một người trong quân đội Đại Chu lướt đến, xung quanh thân thể của hắn có hơn trăm thanh phi kiếm đang huyền phù, bao phủ hắn lại. Người này phóng lên tới cao nhất rồi hóa thành một cầu vồng kiếm thật lớn xông vào trong đại quân Yêu tộc. Phi kiếm đi qua thì phần lớn Yêu tộc trúng phải bị chém thành thịt vụn.
Trên chiến tuyến kéo dài mấy ngàn dặm của quân đội Đại Chu không ngừng có những hơi thở bàng bạc phóng ra, sau đó mang theo kình khí vô cùng xông vào trong đại quân Yêu tộc, nơi đi qua quân Yêu tộc chết vô số kể.
- Hắc hắc.
Bỗng nhiên có những tiếng cười quái dị từ trong trận doanh Yêu tộc vang lên, những tên Yêu tộc này cũng có khí tức bàng bạc kinh người.
- Mãng Hoang hôm nay chính là nơi táng thân cho nhân tộc các ngươi!
Từng đạo bóng trắng phát ra yêu khí mạnh mẽ xông vào trong quân đội Đại Chu. Nơi yêu khí lướt qua thì không ngừng có binh sĩ Đại Chu hét thảm rồi ngã xuống đất. Huyết nhục của bọn hắn hóa thành một cỗ tinh khí màu đỏ bay vào miệng của những tên Yêu tộc này.
Yêu tộc gốc từ yêu, không những có lệ khí nặng vô cùng, mà còn rất thích ăn thịt của nhân tộc.
Một đầu mộc yêu ( yêu cây) cao hơn hai trượng, ánh mắt âm lãnh xông vào trong phương trận Đại Chu. Nó cũng không cần binh khí gì, chỉ dùng hai cánh tay khô gầy vỗ vào các binh sĩ. Chiến giáp của những binh sĩ nó đánh bay lên không hề bị vỡ, nhưng bên trong lại lộ ra xương trắng hếu, huyết nhục không ngừng chảy ra.
Con mộc yêu này đã có tuổi thọ hơn tám trăm năm, trời sanh đã có khí lực lớn! Cao thủ Tinh Phách cảnh cũng rất khó chống cự lại nó được.
Rống!
Con mộc yêu này hung tính đại phát, trên thân thể đột nhiên sinh ra vô số gốc rễ con thô to, không ngừng cắm vào các chiến giáp ở khắp bốn phương tám hướng. Chỉ nghe thấy từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, những binh sĩ bị các rễ mộc đó vào hét thảm dữ dội, huyết nhục của bọn hắn đang bị các gốc rễ hút lấy.
- Giết! Giết! Giết!
Một con bạch viên ( khỉ trắng) cao hơn tám trượng, nhanh vuốt um tùm, như một mãnh thú xông vào trong trận doanh. Chiến giáp chắc chắn của quân đội Đại Chu tuy có thể chống cự lại lực đánh của nó, nhưng con bạch viên này lại đưa hai tay ra, một tay chụp ở trên đầu, một tay dùng ở dưới chân, chỉ dùng lực một chút thì đầu người đã bị nó xé nát ra! Số lượng Yêu tộc tiến công lần này tuyệt đối không trên trăm vạn, nhiều lắm chỉ có sáu, bảy mươi vạn. Nhưng Yêu tộc khi đã hóa hình được thì sẽ có thực lực hơn xa võ giả bình thường. Hơn nữa, Yêu tộc còn khu động rất nhiều hung thú còn chưa mở ra linh trí, như: Độc mãng ngàn năm, bạch cốt thú...
Trong khoảng thời gian ngắn, đại quân Yêu tộc đã có thanh thế ngang ngửa với trăm vạn đại quân Đại Chu!
Vèo! Vèo! Vèo!
Từng mũi Phá Thần Tiễn mang theo tiếng nổ vang như lôi đình hung ác từ trên sườn núi bắn ra, từng con bạch viên cao hơn tám trượng bị các mũi tên xuyên qua, bổ nhào trên mặt đất, máu tươi vung ra khắp tuyết trắng.
Xẹt! Xẹt!
Một tên võ giả Trận Pháp cảnh đi tới, hai tay cầm Phá Thần Nỗ, từng bước chậm chạp đi tới. Phá Thần Nỗ là cơ quan được chế tạo rất chắc chắn, là lợi khí rất tốt để đối phó với Yêu tộc.
- Bắn!
Một tiếng ra lệnh, lập tức hơn vạn mũi Phá Thần Tiễn được các cấm quân điều khiển đồng thời xuất thủ. Vô số hung thú, Yêu tộc bị tên xuyên qua mà chết, lực đạo mạnh đến nỗi còn chấn ngược về lại trận doanh của Yêu tộc!
Vì để đối phó với Yêu tộc lần này, Quân Cơ Xứ đã vận dụng tất cả Phá Thần Nỗ tích lũy trong các năm qua, hợp thành một phương trận gần vạn quân tiến vào Mãng Hoang. Chi quân đội này đúng là quân đội mà Yêu tộc kinh sợ nhất!
Cùng lúc đó, tám vạn đại quân do Phương Vân chỉ huy đã trong thời gian ngắn đánh đến đỉnh núi rồi. Tuy Yêu tộc có lực lượng mạnh, nhưng lại không hiểu lễ số, không muốn bị câu thúc, cũng không tạo thành phương trận, chỉ cần vận dụng trận pháp một cách thỏa đáng thì hoàn toàn có thể tiêu diệt một lượng lớn Yêu tộc. Huống chi, trong tám vạn đại quân của Phương Vân còn có rất nhiều cao thủ!
- Co rút chiến tuyến lại!
Phương Vân ra lệnh một tiếng. Vốn đại quân đang nới lỏng ra lập tức kiềm chế lại. Lúc này số lượng Yêu tộc ở đây đã bớt đi không ít, Phương Vân chăm chú nhìn qua phía trước, ở trước đó là một cái khe thật sâu. Đang có vô số Yêu tộc đang từ bên sơn lĩnh phía đông đi về nơi này.
- Chiến trận hình cung, tránh va chạm, đi tới!
Phương Vân ra lệnh một tiếng, lập tức sử dụng chiến pháp hình cung mà Tạ Đạo Uẩn đã sử dụng. Nhưng mà chiến trận này được Tạ Đạo Uẩn sử dụng cho thiết kỵ, còn Phương Vân sử dụng cho bộ binh.
Phía trước là địa hình phía dưới sườn núi, điều này tạo cho Phương Vân sử dụng chiến pháp hình cung! Tám vạn đại quân của Phương Vân nhanh chóng tạo thành hai lưỡi dao sắc bén, lần lượt xen kẽ với nhau xông vào đại quân Yêu tộc. Nơi đại quân đi qua, quân Yêu tộc như cây khô không ngừng bị ngã ra bên đường.
- Két két!
Một tràng cười quái dị như lôi đình vang lên trong thiên địa.
- Đã đến lúc chúng ta ra màn sân rồi!
Âm thanh vừa phát ra thì đã có một bóng đen hiện ở chân trời, chỉ trong nháy mắt đã lướt đến chiến tuyến rồi hiện lên trên bầu trời quân đội Đại Chu. Cánh tay đầy lông lá của nó vừa động thì đã có một cây côn khổng lồ mạnh mẽ rơi vào phương trận Phá Thần Nỗ của Đại Chu.
Ầm!
Cả ngọn núi cũng vì một côn này mà chấn động, hơn mấy trăm chiếc Phá Thần Nỗ bị chấn thành phấn vụn. Phá Thần Nỗ được tạo thành Vực Ngoại Tinh Thần Thiết, vậy mà không chịu nổi được một côn.
- Hỗn Thiên Viên Vương, có ta tới đón ngươi đây!
Một âm thanh trầm thấp từ ngọn núi phía tây truyền đến. Âm thanh chưa dứt thì mây đen khắp nơi trên bầu trời đã tụ lại, tiếng sấm nổ vang lên ầm ầm, rồi từ trong đó có một cái long trảo màu vàng đánh xuống Hỗn Thiên Viên Vương giữa không trung.
- Ha ha ha, Tôn gia gia tới chơi với ngươi!
Hỗn Thiên Viên Vương thấy vậy thì hưng phấn lên, cười lướn một tiếng, rồi nắm lấy cây côn đập lấy cái long trảo kia. Hắn thu thiết côn lại, thân thể phóng một cái thì đã bay vào bên trong đạo mây đen kia:
- Ha ha ha, Dương Hoằng, ngươi có dám chiến một trận với bốn huynh đệ chúng ta?
Bỗng nhiên có kim quang lóe lên không trung, Đại La Viên Vương đã hiện ra ngay trên bàu trời, chỉ nói:
- Đại La Viên Vương, Liệt Không Viên Vương, Ngũ Ngục Viên Vương! Lần trước vì đối phó với các ngươi mà ta hao tổn nguyên khí, Thiên Đế chiến xa cũng bị hư hao, rất nhiều năng lực phát ra không được! Lần này nếu như các ngươi đã tự chui đầu vào lưới thì ta sẽ thu thập tất cả!
Âm thanh lạnh lẽo của Dương Hoằng phát ra, giọng nói vừa buông xuống thì đã có tiếng long ngâm vang len, ba cái long trảo khổng lồ mang theo cương khí chụp xuống ba con vượn yêu, bỏ vào trong đám mây đen. Ba đầu vượn yêu cũng không kháng cự lại mà còn cười lạnh, chỉ có Liệt Không Viên Vương cười nói:
- Dương Hoằng, ngươi chỉ có Thiên Đế chiến xa mà lớn lối như vậy. Xem thử bốn huynh đệ chúng ta làm sao thu thập ngươi!
Chỉ thoáng một cái, Đại La Viên Vương, Liệt Không Viên Vương, Ngũ Ngục Viên Vương cũng biến mất không thấy.
- Mãng Hoang hầu, nghe nói trong hàng Quý tộc hầu Đại Chu hoàng triều thì ngươi xếp hàng thứ nhất! Ra đi, bổn vương muốn nếm thử sự lợi hại của ngươi.
Bỗng nhiên lúc này có một cỗ mây đen từ hướng đông đến, trong mây đen có một gã nam tử mặc áo giáp sáng bóng, đầu trọc lóc, diện mạo hung ác. Hắn huyền phù ở trong hư không, tay chỉ về đại quân Đại Chu nói.
- Hỏa Long Yêu Vương, Đại Chu ta nhân tài nhiều vô số kể, nhưng bổn hầu cũng chưa bao giờ tự nhân đệ nhất. Tuy không phải đệ nhất nhưng muốn đối phó ngươi là dư dả!
Một âm thanh uy nghiêm từ trên núi phát ra. Âm thanh vừa truyền đến thì khí lãng đã tách cả hư không ra làm dôi, một bàn tay khổng lồ đánh xuống Hỏa Long Yêu Vương.
- Tới hay lắm!
Hỏa Long Yêu Vương hét lớn một tiếng, cũng đồng thời tung chưởng ra. Ngay lúc song chưởng tương giao thì khí thế của Mãng Hoang hầu đột nhiên tăng gấp đôi, một tiếng nổ vang lên, chưởng lực của Mãng Hoang hầu đã phá chưởng lực của Hỏa Long Yêu Vương rồi đặt ngay trên lồng ngực của nó.
- Mạnh quá!
Hỏa Long Yêu Vương liền há mồm phun ra một bụm máu, xương cốt toàn thân vang lên tiếng răng rắc rồi rơi mạnh xuống. Nơi thân thể hắn đi qua, cả hư không cũng bị rung động mạnh.
- Hỏa Long huynh!
Mấy tên Yêu Vương ở phía sau kinh hô lên, nhanh chóng nhảy lên đón lấy Hỏa Long Yêu Vương.
Bỗng nhiên ở nơi Hỏa Long Yêu Vương đứng lúc nãy xuất hiện một người nam tử. Người nam tử này có hai vai rộng cao, thần thái uy nghiêm, đứng yên trong hư không. Người này chỉ đứng chắp tay đứng đó thôi, mà đã làm cho người ta cảm giác như có một ngọn núi đang vắt ngang trong hư không.
Hứa Uyên lúc này đưa mắt nhìn mười hai Yêu Vương, ánh mắt như điện vậy. Cất cao giọng nói,
- Mấy ngày trước, mười hai Yêu Vương các ngươi liên thủ xuất kích, tu vi bổn hầu mặc dù cao nhưng cũng tự đánh giá không thể chống đỡ được mười hai người. Hỏa Long Vương, ngươi thật sẽ cho là một mình ngươi có thể chống lại được bổn hầu sao?
Hỏa Long Yêu Vương nghe vậy thì mặt lại đỏ lên, cơ hồ muốn phun thêm một búng máu ra. Vào đêm đó, song phương chỉ giao chiến sơ thôi, chứ không có đánh hết sức. Hỏa Long Yêu Vương không ngờ rằng tu vi của Mãng Hoang hầu lại mạnh như vậy!
- Không cần cùng hắn dài dòng! Giết hắn đi!
Tử Tình Yêu Vương lạnh lùng nói, vừa nói xong thì trừ hai gã Yêu Vương trợ giúp Hỏa Long Yêu Vương chữa thương, thì các tên Yêu Vương kia đều động thủ, đồng thời đánh về phía Mãng Hoang hầu.
- Hầu gia, chúng ta tới giúp ngươi!
Âm thanh vừa phát ra thì đã có bốn bóng trắng hiện ra ngay bên cạnh Mãng Hoang hầu. Khí tức của bốn người này bàng bạc, rõ ràng là cung phụng hoàng thất!