Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 244: Kim Cương Đầu Đà




- Quả nhiên là Cô Xạ Quận Chúa!

Vừa nghe đạo âm thanh kia, Phương Vân lập tức xác định suy đoán trong lòng. Nơi này chẳng những là động phủ Sát Lục kiếm phái thượng cổ, hơn nữa còn có truyền nhân Sát Lục kiếm phái thượng cổ - Cô Xạ Quận Chúa đứng an vị ở bên trong Sát Lục động phủ.

- Đồ bạo lực nữ này lại đạt đến cảnh giới Địa Biến cảnh!

Năm tên lui ra ngoài cũng là cường giả Địa Biến cảnh. Có thể đem năm người này từ trong động phủ bức đi ra, Cô Xạ Quận Chúa tu vi như thế nào, không cần nói cũng biết. Phương Vân tự nhận tốc độ mình tu luyện đã rất nhanh, nhưng bây giờ nhìn lại, tốc độ tu luyện của Cô Xạ Quận Chúa cũng không chậm.

- Lần trước nàng theo ta cùng nhau tiến vào kinh thành. Thật giống như được Nhân Hoàng ban thưởng gì đó, lúc rời đi đã sắp đột phá đến Tinh Phách cảnh rồi! Ừ... Sát Lục kiếm phái thượng cổ sát khí rất nặng, lấy cái tâm tính này mà tiến vào bảy mươi hai tầng của thế giới dưới lòng đất thì đúng như là cá gặp nước, chim ở rừng. Việc trùng kích Địa Biến cảnh so với người khác cũng thuận lợi hơn nhiều.

Bảy mươi hai tầng dưới đất chính là một Sát Lục thế giới. Sát Lục kiếm phái thượng cổ lại là lấy Sát Lục làm chủ. Là truyền nhân của tông phái này, Cô Xạ Quận Chúa có thể thuận lợi thông qua cũng là hợp tình lý.

Phương Vân đột nhiên nhớ lại Bàng Cự Nguyên. Vị đệ nhất nhân thanh niên tài tuấn bảng Tây Nhị Thành này cũng là truyền nhân đạo thống Bắc Đấu Tinh Cung thượng cổ. So với Sát Lục Kiếm Phái cũng giống nhau, cũng là một đại tông phái trong mười vạn tông phái, nhưng khi trùng kích vào Địa Biến cảnh thì hiển nhiên cũng không có nhiều thuận lợi lắm.

- Sát Lục kiếm đạo quả nhiên sắc bén. Năm cường giả Địa Biến cảnh cũng không phải là đối thủ của nàng. Nhưng mà đáng tiếc, cho dù nàng có mạnh hơn nữa nhưng đối mặt nhiều cường giả như vậy cũng là như muối bỏ biển. Cô Xạ Quận Chúa này bình thời độc lai độc vãng, nàng lúc này hẳn là đang hối hận rồi. Tại sao không đem cường giả Lương Vương phủ mang theo!

Lương Vương dù sao cũng là thành viên hoàng thất, địa vị tôn sùng. Phương Vân khẳng định ở bên cạnh Lương Vương, vẫn còn cường giả hoàng thất đi theo bảo vệ! Nghĩ đến Cô Xạ Quận Chúa ở trong động phủ, lòng như lửa đốt thì trong lòng Phương Vân tựu muốn cười phá lên.

Cái này gọi là ác nhân tự có ác nhân trị, Cô Xạ Quận Chúa lại cũng sẽ có ngày hôm nay.

- Các ngươi thật to gan! Ta là Tây Nam Lương Vương chi nữ, là hoàng thân quốc thích. Các ngươi dám đối phó với ta, quả thực là to gan lớn mật. Các ngươi sẽ không sợ xét nhà diệt tộc sao?

Âm thanh hổn hển của Cô Xạ Quận Chúa từ bên trong Sát Lục động phủ truyền ra.

- Ha ha, Cô Xạ Quận Chúa nói đùa.

- Sát Lục Kiếm Phái là tông phái nhất mạch. Chúng ta thu hồi bí kiếp Sát Lục Kiếm Phái thì đó cũng là chuyện đương nhiên, là chuyện thuộc về bên trong giới tông phái. Chính là Đại Chu hoàng triều các ngươi cũng không thể nói gì, hơn nữa, chúng ta là muốn thu bảo vật chứ không thu người. Ngươi mặc dù đạt đến Địa Biến cảnh, chiếm được truyền thừa Sát Lục Kiếm Phái thượng cổ, nhưng mà tông phái thượng cổ cho tới bây giờ cũng là lấy Địa Biến cảnh làm phân thủy lĩnh. Từ Địa Biến cảnh trở xuống hết thảy cũng là đệ tử ngoại môn, từ Địa Biến cảnh trở lên mới có thể trở thành đệ tử nội môn, mà chỉ có tu vi đến Thiên Tượng cảnh mới được xưng tụng đệ tử chân truyền, có tư cách chấp chưởng đại quyền tông phái! Địa vị ngươi bây giờ cũng chỉ được tính là một đệ tử nội môn bình thường, căn bản còn chưa tính nắm giữ đạo thống của Sát Lục kiếm phái, Sát Lục động phủ này nơi nào được tính là của ngươi!

Trước động phủ không xa, một lão giả vóc người to con mặc áo bào xanh đứng yên tại trong hư không, ha ha cười nói. Hơi thở của hắn hùng hồn như núi, một luồng sóng hóa thành sóng nước hướng bốn phía khuếch tán. Những kiếm khí lăng lợi khi bắn tới còn chưa tới được thì đã bị luồng sóng này hòa tan.

Lão giả này hiển nhiên cũng tu luyện công pháp đặc thù. Lão giả tiết lộ bí mật to lớn này vô cùng nhàn nhạt, dường như không phải là bí mật to lớn gì cả, nhưng khi Phương Vân nghe được thì cũng vô cùng ngạc nhiên.

- Từ Địa Biến cảnh trở xuống là đệ tử ngoại môn, mà từ Thiên Tượng cảnh trở xuống cũng chỉ là đệ tử nội môn!

Phương Vân nghe được những lời này xong thì cảm giác đầu tiên chính là xa xỉ, quả thực là quá xa xỉ. Phải biết rằng, hiện tại tông phái cũng là lấy Thoát Thai cảnh để phân chia cảnh giới, từ Thoát Thai cảnh trở xuống chính là đệ tử ngoại môn, mà từ Thoát Thai cảnh trở lên chính là đệ tử nội môn.

Hiện tại tiêu chuẩn đệ tử nội môn so với thời thượng cổ kém tới bốn cấp độ. Phương Vân rốt cục có thể hiểu rõ vì sao thời thượng cổ lại được gọi là thời kỳ tông phái cường thịnh rồi. Dám lấy Địa Biến cảnh phân chia ngoại nội thì cũng đủ nói rõ cường giả đứng đầu tông phái thượng cổ kinh khủng cỡ nào rồi! Dùng cao thủ nhiều như vậy tất nhiên cũng không quá đáng.

- Nói như vậy thì Cô Xạ Quận Chúa, Bàng Cự Nguyên cũng còn chưa nắm rõ đạo thống của tông phái mình!

Phương Vân híp mắt lại, trong mắt hiện lên rất nhiều ý nghĩ.

- Chư vị đạo huynh, Sát Lục kiếm phái chính là đại phái thượng cổ, bên trong công pháp bí quyết, thần đan diệu dược, thượng cổ pháp khí, nhất định là cái gì cần có đều có. Hiện nay, bên trong Sát Lục động phủ chỉ có một con nhóc trấn áp. Mọi người không cần đề phòng, cùng nhau liên thủ trước phá cấm chế Sát Lục động phủ này, giam giữ con nha đầu kia rồi chia nhau bảo tàng của động phủ!

Lão giả áo bào xanh nhìn lướt qua rồi nói lớn.

- Thanh Dương lão tổ nói rất đúng, bảo tàng của Sát Lục kiếm phái này chỉ có người có duyên mới có thể lấy được. Cô Xạ Quận Chúa, ngươi hay là nhanh lên thúc thủ chịu trói đi, tránh cho một lát bị chúng ta bắt rồi, không duyên cớ bị nhục nhã!

Một tú sĩ áo trắng tay cầm chiết phiến nói.

- Thúi lắm!

Ở bên trong Sát Lục động phủ truyền ra một tiếng hừ lạn. Tiếp theo một đạo kiếm khí xé rách khoảng không hướng về tú sĩ áo trắng đánh tới.

- Hả!

Tú sĩ áo trắng sắc mặt đại biến, áo bào rung động liền lui về phía sau. Chiết phiến trong tay liên tiếp hóa ra từng đạo kình khí hình cung. Nhưng mà kiếm khí từ bên trong Sát Lục động phủ truyền ra chỉ trong chớp mắt đã liên tiếp phá hơn mười lớp kình khí hình cung, bắn thẳng tới trước mặt Tú sĩ áo trắng.

Ầm!

Đột nhiên có một nắm tay khổng lồ hướng đến trước mặt tú sĩ áo trắng. Quả đấm này sáng bóng như kim khí, giống như được rèn từ kim cương vậy, gây cho người ta cảm giác không gì phá nổi. Chỉ nghe ầm một tiếng, kiếm khí của Cô Xạ Quận Chúa đã đánh tới đầu nắm tay này rồi phát ra một âm thanh kim loại vang lên, sau đó đồng thời tiêu tán.

- Xú nha đầu, hay là ngươi mai đem đạo thống Sát Lục kiếm phái giao ra đây đi. Bằng không, đến lúc Phật gia phá tan cấm chế của động phủ thì Phật gia sẽ đem ngươi tiền dâm hậu sát, sát xong lại dâm! Ha ha ha!

Trong tiếng cười lớn, một hòa thượng chắn trước người tú sĩ áo trắng. Hòa thượng này có hình thể hung thần ác sát, khoác áo cà sa màu vàng, lồng ngực nửa thân trần, thoạt nhìn trông mình đồng da sắt. Ở trước ngực của hắn còn có một tràng hạt rất lớn, nhìn qua rất là rung động.

- Hòa thượng này có thực lực rất mạnh. Một quyền kia của hắn lại giống như kim cương vậy, một kiếm của Cô Xạ quận chúa mà hắn chỉ dùng một đấm là có thể đánh tan.

Phương Vân thầm nói trong lòng, từ trên người hòa thượng này hắn có thể cảm giác được sự uy hiếp rất lớn.

- Kim Cương Đầu Đà phản bội Chiêu Giác tự quả nhiên lợi hại! Một quyền Đại Lực Kim Cương của hắn không ngờ lại có thể đánh hạ chiêu kiếm của cường giả Địa Biến cảnh Sát Lục kiếm phái.

Cách đó không xa, mấy tên cao thủ tông phái nhìn hòa thượng nghị luận rối rít, một người trong số đó nói ra lai lịch của hòa thượng này.

- Chiêu Giác Tự?

Phương Vân trong lòng như có điều suy nghĩ.

Hắn đọc qua cuốn thời đại cận cổ thì biết Chiêu Giác tự này là truyền thừa Phật tông đến Trung thổ, sau khi lạc địa sinh căn thì tạo thành đại tông phái. Cái tông phái này nghe nói là do một số dị tăng ở Phệ Đà châu đến đây thành lập, những dị tăng này lúc rời đi cũng lấy đi không ít điển tịch của Phệ Đà châu, tụ tập không ít tăng lữ, thánh tăng, cuối cùng trở thành đại phái Trung Thổ, thực lực không hề dưới Thái Tố phái hay Thủy Ma tông.

Nhưng mà vị trí tông phái này vô cùng bí ẩn, không có bao nhiêu người biết Chiêu Giác Tự ở nơi đâu. Hơn nữa Chiêu Giác Tự không nhúng tay vào vương quyền chuyện nhân thế, cũng không xen vào chuyện tình của các tông phái khác, cơ hồ cách li với thế giới bên ngoài.

- Ta đọc cuốn thời đại cận cổ, trong đó Cốt Hoàng đã có nói là trong Chiêu Giác tự có một thư các. Ở đó có rất nhiều điển tịch của Phật giáo, còn có các công pháp điển tịch vô cùng huyền ảo. Nếu như hòa thượng này từ trong Chiêu Giác tự đi ra thì hẳn biết không ít bí mật!

Phương Vân trong lòng nhất thời có tính toán. Hiện tại chỉ cần thực lực đối phương không phải từ một con thiên long lực trở lên thì cho dù là Linh Tuệ cảnh hắn cũng có thể đánh một trận.

Hòa thượng này tướng mạo hung Sát, xem lời nói cũng không phải là người lương thiện gì. Đánh chết rồi cũng sẽ không ảnh hưởng gì nhiều!

Phương Vân nổi lên cái này tâm tư này lập tức tựu theo bản năng bắt đầu đánh giá. Hắn từ trước đến giờ phàm là làm chuyện gì cũng luôn cân nhắc kỹ rồi mới làm.

Hiện tại nơi này có ít nhất hơn ba ngàn người, phần lớn đều là cao thủ Tinh Phách cảnh, còn phần lớn các cường giả Địa Biến cảnh cũng chỉ có khoảng năm mươi đến bảy mươi con phi long lực. Những võ giả này thì Phương Vân căn bản không để vào mắt, một chưởng là có thể đánh chết. Nhưng mà trong những người này cũng có không ít cường giả Địa Biến cảnh đỉnh phong.

Những người có từ tám mươi con phi long lực trở lên thì phải là những người có công pháp đặc thù, những người này vô cùng nguy hiểm. Kim Cương Đầu Đà chính là một trong số đó!

Danh tiếng Sát Lục kiếm phái thượng cổ thật sự là quá vang dội, ngay cả những cường giả Địa Biến cảnh cũng phải nổi lòng tham lên.

Lúc này thì tú sĩ áo trắng đang bắt chuyện cùng Kim Cương Đầu Đà:

- Đầu đà huynh, mới vừa đa tạ ngươi xuất thủ tương trợ. Cô Xạ Quận Chúa này quả nhiên vô cùng lợi hại, xém chút nữa đã thất thủ trong tay nàng rồi.

- Ha ha, Phật gia rất thích các cô gái. Một lát nữa bắt được nàng rồi thì trực tiếp cưỡi lên người nàng, sau này Phật gia đã là phò mã Lương Vương rồi.

Kim Cương Đầu Đà vỗ về đầu trọc, cười to nói.

- Vô sỉ!

Âm thanh nổi giận của Cô Xạ Quận Chúa từ bên trong Sát Lục động phủ truyền ra.

- Ha ha ha, tiểu Quận chúa yên tâm đi. Một lát Phật gia sẽ hảo hảo thương yêu ngươi.

Kim Cương Đầu Đà đắc ý nói.

- Đầu Đà huynh, một lát công kích cấm chế Sát Lục Động Phủ, sợ rằng còn muốn dựa vào lực lượng của ngươi a! Chỉ cần Đầu Đà huynh xuất thủ thì chuyện này hẳn là dễ như trở bàn tay rồi!

Tú sĩ áo trắng vẻ mặt nham hiểm cười nói.

- Ngươi yên tâm đi, ta nếu đã ra tay thì chắc chắn sẽ xuất thủ.

Kim Cương Đầu Đà nói.

- Chư vị, chúng ta lại tấn công đi vào một lần. Lần này, có ai nguyện ý theo ta cùng nhau đi vào?

Phía trước, Thanh Dương Lão Tổ lần nữa lớn tiếng nói.

- Chư vị tiền bối, tại hạ nguyện cùng chư vị tiến vào!

Nhưng vào lúc này một âm thanh âm lãnh truyền vào trong tai mọi người. Mọi người quay đầu nhìn qua thì thấy một gã văn sĩ trung niên đang trong đám người kia ra. Thanh Dương Lão Tổ nhìn một cái, mí mắt lập tức nhảy một chút, người này lại là cường giả Địa Biến cảnh.

- Vị đạo huynh này, không biết xưng hô như thế nào a?

- Tại hạ Âm Dương Tú Sĩ! Gặp qua Thanh Dương lão tổ!

Phương Vân chắp tay làm tư thế mời chào mọi người đi vào động phủ.

- Như vậy cũng tốt, có Tú Sĩ huynh tương trợ thì việc chúng ta công kích Sát Lục động phủ cũng dễ dàng hơn nhiều rồi!

Thanh Dương Lão Tổ cao hứng nói.