Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 234: Địa Biến Cảnh




Thời gian đánh sâu vào Địa Biến cảnh rất dài, hơn nữa không được người khác quấy nhiễu. Mà các cao thủ Tinh Phách cảnh Phương Vân phong ấn trong bức họa hoàng kim hầu như đã chết hết, hiện tại cũng chỉ có thể phong ấn con độc mãng này trông cửa động giùm mình, đồng thời khu trừ đi các loại độc trùng vật trong đầm lầy này.

- Đi ra ngoài!

Bàn tay Phương Vân khẽ vẫy, độc xà liền xuất hiện trong động. Ánh mắt vốn hung ác cũng trở nên hiền hòa hơn rất nhiều.

- Mấy ngày nay, ngươi hãy thay ta trông cửa động đi!

Phương Vân phất phất tay, con độc xà này liền đi ra cửa động. Phương Vân bước vào trong động quật âm u, nơi này cách đường lên núi khoảng hơn trăm dặm, đúng là địa phương tốt để trùng kích Địa Biến cảnh.

Nhìn chung quanh động quật, Phương Vân tìm một chỗ khô ráo rồi ngồi uuống.

- Sau khi dùng Huyết Ma đan thì tiềm năng của ta đã được kích thích ra, tinh thần lực cũng tăng vọt lên. Nhưng mà, đánh sâu vào Địa Biến cảnh là chuyện quan trọng, nếu không cẩn thận thì sẽ bị trăm ức Âm Ma, Sát Ma, Địa Ma cắn nuốt. Ta phải tính toán chuẩn bị tốt.

Tâm thần Phương Vân vừa động thì máu huyết hung thú Phỉ đang được trấn áp trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung lập tức bay ra. Giọt máu huyết này có hai màu vàng và đò, màu đỏ chính là sự cuồng bạo mà nó tích lũy được sau khi cắn nuốt vạn chủng linh vật, màu vàng chính là nơi phát ra ôn độc.

Giọt máu huyết này dường như có tính mạng vậy, sau khi từ trong đi ra thì ngọ nguậy biến ảo ra từng cái khuôn mặt Ma Thần, điên cuồng gầm thét lên.

- Máu huyết hung thú quả nhiên lợi hại. Mặc dù đã chết nhưng vẫn duy trì sự ngạo mạn thú tính. Hàng phục ngươi thôi!

Phương Vân thầm nghĩ trong lòng. Ngay khi giọt máu huyết hung thú này vừa xuất hiện thì hắn cảm giác được có khiếu huyệt trên thân động đậy, hắn hơi giật mình. Phương Vân suy nghĩ một chút liền biết đó chính là khiếu của Địa Biến Chi Pháp, khiếu huyệt đối ứng với máu huyết hung thú!

- Khởi!

Tâm niệm Phương Vân vừa động, lập tức đem giọt máu huyết hung thú này vào trong khiếu huyệt đang cảm ứng. Máu huyết hung thú lập tức hóa thành vạn sợi nhỏ, như chim bay đi bay về khiếu này. Trong quá trình này, máu huyết nhanh chóng áp súc đồng thời loại bỏ đi những tạp chất trong đó. Cuối cùng biến thành một Phỉ bé nhỏ, huyền phù ở trong khiếu huyệt này.

Thân thể con người có bảy mươi hai khiếu Địa Sát, cùng với ba mươi sáu khiếu Thiên Cương. Chia ra đối ứng với bảy mươi hai tầng mặt đất cùng ba mươi sáu tầng thiên đình!

Hung thú thượng cổ Phỉ xếp hạng thứ sáu mươi ba, lực lượng của nó phát ra ứng với tầng thứ chín âm u trong bảy mươi hai tầng. Khiếu này của Phương vân cũng chính là tầng thứ chín của thế giới dưới lòng đất. Lực lượng của Phương Vân và Phỉ vốn đồng nguyên cho nên con hung thú này lập tức cho rằng cái khiếu huyệt này là sào huyệt của mình mà bay vào đó.

Ầm!

Sau khi giọt máu hung thú này biến thành Phỉ rồi co rút ở trong đó, Phương Vân lập tức cảm giác được đầu óc của mình chấn động. Trong cảm giác mơ hồ hiện lên được một thế giới, trong thế giới âm u vô cùng vô tận này còn tràn đầy Âm Ma đang gào thét lên.

- Đây là tầng thứ chín trong thế giới dưới lòng đất!

Anh Phách của Phương Vân xuất thể, thoát ra khỏi Huyền Quan rồi tiến vào thế giới dưới lòng đất. Đây không phải là lần đầu tiên hắn tiến vào cho nên vô cùng quen thuộc. Chỉ là nhìn một cái lập tức thông qua được hình thái cùng khí tức của Âm Ma mà biết được đây là tầng mấy!

Rống!

Nhưng vào lúc này, có một tiếng gầm gừ vang dội từ trong đầu vang lên. Một cỗ hơi thở vô cùng tàn bạo cùng hung lệ giống như thủy triều vậy, phô thiên cái địa cuốn tới. Trong cổ hơi thở này chỉ có một ý chí, đó chính là chiếm cứ thân thể Phương Vân rồi từ trong bóng tối hư vô trở lại nhân gian!

- Tốt! Tốt!

Phương Vân đang ngồi xếp bằng trong động mà mắt tỏa ra tinh quang dữ dội. Một cỗ tinh thần lực vô biên vô hạn đón lấy ý chí của Phỉ. Ý chí của Phương Vân lúc này vô cùng tinh thuần, chỉ có một nghĩa duy nhất, đó chính là 'chinh phục'! Chinh phục con hung thú này để nó phải bò ở dưới chân!

Ầm!

Trong chớp mắt, hai cỗ ý chí cường đại, đã giống như hai chi quân đội, lấy đầu óc của Phương Vân làm chiến trường, triển khai giết chóc!

Ý chí của Phỉ vô cùng hung bạo, tàn nhẫn, tràn đầy sự giết chóc vô tận! Giết chóc là bản năng của hung thú, đại biểu cho quy luật mạnh được yếu thua của thiên địa.

- Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!

Ý chí của Phỉ lúc này giống như là tiếng chung vang lên không ngớt trong đầu Phương Vân. Ý chí của hung thú lúc này đã dung nhập vào trong máu huyết, chỉ cần máu huyết không hết thì cỗ ý chí này giống như là trường giang và hoàng hà vậy, liên tục không dứt! Mà nếu như nói ý chí của hung thú như trường giang và hoàng hà thì ý chí của Phương Vân lại giống như cây cột trụ vững vàng trong trường giang và hoàng hà!

Trường giang và hoàng hà cho dù có chảy xiết, hung bạo đến đâu đi nữa thì cũng không thể đánh bật được cây cột trụ vững vàng giữa đó.

Một mình Phương Vân đối mặt với cỗ ý chí hung thú cuồng bạo này. Tim của hắn bất động như núi, bình tĩnh mà lạnh nhạt. Cho dù ý chí của Phỉ có đánh sâu vào như thế nào thì cũng không hề dao động. Thậm chí Phương Vân còn mượn lực đối kháng với cỗ ý chí hung thú này để rèn luyện ý chí của mình, khuếch tán tinh thần lực của mình.

Ý chí của hung thú vĩnh viễn sẽ không suy sụp, vĩnh viễn không khô kiệt, trừ khi Phương Vân đem hết máu huyết trong khiếu huyệt này của mình bốc hơi hết. Mà tinh thần lực của Phương Vân lúc này lại có dấu hiệu yếu bớt.

Cũng không biết trải qua bao lâu, tinh thần lực của Phương Vân đã càng ngày càng yếu, dường như không thể chống đỡ nổi nữa. Nhưng lòng của Phương Vân vẫn thủy chung bình tĩnh như lúc đầu, trong lúc đối kháng với cỗ ý chí của hung thú thì ý chí của Phương Vân càng được rèn luyện, càng trở nên kiên định, càng ngày càng ngưng kết.

Trong tối tăm, trong lòng Phương Vân sinh ra một cảm giác kỳ diệu, dường như đã tìm kiếm được lực lượng chân chính. Mà lúc này tinh thần lực của hắn đang suy yếu nhanh chóng, dường như sắp bị ý chí của hung thú nuốt, nhưng khi Phương Vân hiểu ra được cảm giác kỳ diệu kia thì tinh thần lực đang suy yếu bỗng nhiên bùng phát mãnh liệt. Đồng thời Phương Vân mạnh mẽ bước lên một bước, quát lên một tiếng lớn như âm thanh của thiên địa, quanh quẩn khắp cả thức hải:

- Ý chí của ta như bàn thạch, vĩnh viễn không thay đổi!

- Ý chí của ta như thiên địa, vĩnh viễn không thể chiến thắng!

- Ý chí của ta như thiên trụ, vĩnh viễn không khuất phục!

Khi mà trong đầu Phương Vân vang lên âm thanh quanh quẩn kia thì cỗ ý chí cuồng bạo của hung thú lại rung động lên mãnh liệt, giống như là bị trúng đòn nghiêm trọng vậy. Ngay khi đạo âm thanh thứ ba kia vang lên thì trong tinh thần lực cuồng bạo vang lên một tiếng gầm thét của hung thú.

Mà lực lượng tinh thần đang cạn khô của Phương Vân ngay lúc này sinh ra biến hóa. Một cỗ lực lượng tinh thần vô cùng cường đại, không thể địch nổi đột nhiên sinh ra. Cỗ lực lượng mới sinh này so với ý chí của hung thú càng mạnh hơn, càng vững hơn!

- Ý chí của ta như mũi tên, không thể ngăn cản!

Ngay lúc âm thanh này vang lên thì ý chí của Phương Vân ngày càng cường đại hơn, giống như thủy triều vậy, tầng tầng lớp lớp đi qua trấn áp ý chí của Phỉ! Cùng một thời gian, trong lòng Phương Vân dâng lên một cảm giác:

- Đã đến lúc rồi!

Âm thanh vừa phát ra thì ý thức của Phương Vân ào xuống vào trong Anh Phách, sau đó hóa thành một cỗ lực lượng cường đại liên tiếp xuyên qua bình chướng quang màng của mười mấy tầng, đi vào chỗ sâu nhất. Tất cả Âm Ma ngăn cản đường đi của hắn đều bị chấn nát không còn gì!

Tầng bốn mươi lăm, tầng bốn mươi sáu, tầng bốn mươi bảy, tầng bốn mươi tám!

Vô số Sát Ma, ngay cả quốc gia của nó cũng bị Phương Vân chấn thành bụi bay đi. Ngay sau khi hắn vào tầng bốn mươi tám thì một thế giới mới hiện lên trong đầu Phương Vân.

Cái thế giới này vô biên vô hạn, tràn ngập khắp trong đó là những yêu ma đã có hình dáng, cả người đen nhánh đồng thời phát ra một khí tức âm lãnh, hắc ám, tham lam, tàn bạo, khát máu...đây chính là Địa Ma.

Khác với Âm Ma như vô hình vô tướng, Sát Ma như thật như ảo thì Địa Ma đã đọng lại thành tướng hình của mình, hầu như giống với hình thể con người.

Trong cái thế giới này lại có vô số cuung điện khổng lồ đang đứng sững sững trong hư vô, các khí tức cường đại không ngừng từ khắp các cung điện này phóng lên cao.

Phương Vân cũng chỉ nhìn qua một cái rồi thu hồi ánh mắt lại. Nếu như là lúc trước thì có lẽ hắn còn tò mò đi tới tìm hiểu, nhưng hiện tại đã không còn lòng hiếu kỳ nữa.

Cho dù là Âm Ma, Sát Ma, hay Địa Ma thì trong mắt Phương Vân cũng chỉ là khác nhau về hình thái, còn những cái khác không có gì khác cả!

- Xuống tiếp thôi!

Phương Vân hờ hững thu ánh mắt lại, sau đó hóa thành một đạo cầu vồng hắc sắc đánh sâu vào chỗ sâu nhất!

Ầm! Ầm! Ầm!

Tầng bốn mươi chín, tầng năm mươi, tầng năm mươi mốt...

Hàng nghìn hàng vạn Địa Ma bị Phương Vân chấn thành phấn vụn, tinh hoa của bọn nó đều bị thể nội của Phương Vân hấp thu. Nơi Phương Vân đi qua thì Địa Ma gầm thét lên như võ giả loài người vậy, cố gắng công kích Phương Vân nhưng toàn bộ đều bị Phương Vân chấn vỡ.

Nơi Phương Vân đi qua thì nơi đó liền thành bình địa, thế như chẻ tre. Vô số Địa Ma cường đại còn không có nhích tới gần thì đã bị một cỗ ý chí đáng sợ xé nát toàn bộ!

Ầm!

Rốt cuộc, Phương Vân đã phá được bình chướng nặng nề, hiện ra ở tầng thứ bảy mươi hai. Tầng thứ bảy mươi hai này là một nơi ma khí khôn cùng, vô số tiếng gầm thét đáng sợ liên tiếp vang lên trong hư không.

- Võ giả, loài người, võ giả....

- Lực lượng rất cường đại, lực lượng vô cùng cường đại!

- Ý chí của nó vô cùng đáng sợ, không thể chống cự!

Vô số âm thanh khàn khàn mà âm lãnh từ sâu trong bóng tối phát ra, những Địa Ma có thực lực cường đại đang đánh giá sự lợi hại của Phương Vân!

- Loài người, ngươi không nên tới nơi này!

Cách Phương Vân không xa, một âm thanh băng lãnh vang lên. Rồi ma khí từ từ như thủy triều tách ra, một con yêu ma có đầu dài, hai cánh, đuôi trâu bước ra. Trong con ngươi của nó hiện lên một tia sáng dữ tợn mà tàn bạo.

- Hiện tại, ta muốn thân xác của ngươi...

Âm thanh chưa dứt thì một cổ ánh sáng lạnh cùng với ma khí cuồn cuộn từ trong đại trảo phóng ra đánh tới Phương Vân.

Thần sắc Phương Vân hững hờ, lấy một ánh mắt từ trên cao nhìn xuống nhìn con yêu ma này. Trong mắt hắn, con Địa Ma này quả thật không khác gì con kiến hôi.

- Tánh mạng yếu ớt!

Ngay khi con yêu ma nghe được âm thanh này thì không khỏi ngây ngốc. Những lời này thông thường là Địa Ma bọn họ hay dùng để hình dung những võ giả nhân loại tiến vào tầng bảy mươi hai, trong mắt của chúng nó thì trạng thái võ giả nhân loại dùng hồn phách tiến vào trong thế giới dưới lòng đất là vô cùng yếu ớt. Thế nhưng, không ngờ những lời này giờ đây lại phát ra từ một nhân loại.

- Ngươi đây là đang nói nhảm...

Con yêu ma cao có đầu cao hơn mười trượng này có chút tức giận trong lòng, quát lên một tiếng. Lời còn chưa dứt thì đã một cổ lực lượng mạnh mẽ đáng sợ từ người ở phía trước nó bắn ra.

Cổ lực lượng này trước tiên đánh nát đại trảo của nó, sau đó giống như một tòa núi non hùng vĩ nặng nề đặt trên người nó. Con yêu ma này hét thảm lên một tiếng, quỳ ở trên mặt đất. Ngay khắc này, nó có cảm giác một cổ lực lượng tinh thần vô cùng cường đại đang đè lên trên người nó, trước mặt cổ ý chí này, tính mạng của nó thật là nhỏ bé!

- Tại sao có thể như vậy, con người sao lại có ý chí đáng sợ như vậy!

Toàn thân Đia Ma run rẩy, nó vô cùng sợ hãi. Từ trên người nhân loại này, nó có cảm giác như đang đứng trước quân vương của Địa Ma ở không gian này. Trước mặt quân vương Địa Ma, không có một Địa Ma nào có thể đứng vững!

- Tánh mạng cường đại quyết định cho ý chí! Tánh mạng thật hèn mọn!

Phương Vân đi tới, một bước đạp nát đầu Địa Ma này, sau đó đem lực lượng của nó hấp thu vào trong cơ thể. Nuốt xong lực lượng của con Địa Ma này, Anh Phách của Phương Vân rốt cuộc đã tề tựu đủ lực lượng của bảy mươi hai tầng thế giới dưới lòng đất.

Một cảm giác huyền diệu nổi lên trong tâm, tới một tầng cuối cùng này, Phương Vâm cảm giác mình dường như đã chạm tới một quy tắc nào đó.

Vốn thế giới đang tối tăm bỗng trở nên vô cùng rõ ràng trước mắt nó. Xuyên thấu qua tầng tầng bình chướng, Phương Vân cảm giác được mình đang đứng trước Huyền Quan, từ cánh cửa Huyền Quan đang tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt!

Phương Vân biết mình đã thành công. Hiện tại chỉ còn một bước cuối cùng!

Lê-eeee-eezz!

Một tiếng trường khiếu cao giọng đột nhiên từ dưới chỗ sâu vang lên. Âm thanh trường khiếu này giống như một mũi tên rời cung vậy, phá vỡ tầng tầng bình chướng dưới mặt đất. Ngay khi tiếng trường khiếu vang lên thì Phương Vân hóa thành một đạo cầu vồng, theo sát âm thanh đó hướng tới mặt đất.

Ùng! Ùng!

Ngay giây khắc Phương Vân phóng lên cao thì cả không gian của bảy mươi hai tầng mặt đất cũng bị chấn động theo. Từng cỗ hắc vụ cuồn cuồn, từng cỗ lực lượng trong không gian của bảy mươi hai tầng như vạn mã đang chạy phóng vào trong cơ thể Phương Vân.

Ầm! Ầm! Ầm!

Mỗi khi Phương Vân xuyên qua một tầng thì lực lượng cũng mạnh thêm một tầng. Mà những tầng này lại có quan hệ chặt chẽ với thế giới ở đây, lập tức kinh động những tồn tại cường đại khác.

- A! A! A!

Ngay giây khắc Phương Vân biến mất thì ở trung tâm của tầng bảy mươi hai, ở địa phương có khí tức hắc ám cường đại nhất đột nhiên truyền đến một tiếng ngâm nga, giống như đang có một sinh vật cường đại nào đó đang ở trong bóng tối tỉnh lại.

- Nhân loại, nhân loại thật là cường đại!

Một đôi mắt chậm rãi từ trong bóng tối mở ra, ngay khi đôi mắt này mở ra thì cả thời không chung quanh cũng bị vặn vẹo...Một cỗ lực lượng tràn đầy rung động từ không gin dưới mặt đất hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra.

- Tế phẩm...tế phẩm tốt nhất từ Ma Thần cổ xưa! Mau đứng lại cho ta!

Một cổ khí tức tàn bạo, lãnh khốc từ tầng bảy mươi hai khuếch tán ra, làm cho tầng tầng không gian phải rung động.

- Đại vương...đại vương...

Vô số Địa Ma bò lổm ngổm ở trên mặt đất.

Ầm!

Cả không gian liền bị rung động, đồng thời một cỗ bóng đen đáng sợ nhanh, mạnh hóa thành một đạo thiểm điện hướng tới phương hướng Phương Vân biến mất mà đuổi theo.

Ầm! Àm! Ầm!

Tất cả bình chướng dưới đất đều bị đánh tan nát, tốc độ của bóng đen này cũng đáng sợ vô cùng. Nơi nó đi qua đều bị nhấc lên một cỗ phong bạo, cỗ phong bạo này cũng không biết tàn sát bao nhiêu Địa ma, Sát Ma, Âm Ma!

Phương Vân cũng không có chú ý tới bóng đen nhanh, mạnh mà kinh khủng này. Sự tích lũy của hắn quá hùng hậu, tích lũy lực lượng đến bốn mươi chín con long lực quả thật là vô cùng kinh khủng. Cho nên, khi hắn phá không trở về mặt đất thì tốc độ cũng hơn xa đến mấy lần so với các võ giả trùng kích Địa Biến cảnh khác.

Ầm!

Phương Vân mang theo bảy mươi hai loại lực lượng khác nhau nhất cử xông vào Huyền Quan trong cơ thể, rồi Huyền Quan ở trong mặt đất lập tức bị đóng lại. Anh Phách đã trở về cơ thể.

- Đáng tiếc a!

Ngay giây khắc Huyền Quan đóng lại thì một ma ảnh khổng lồ, cao gần trăm trượng liền xuất hiện ngay đó.

- A! Đại vương, đại vương...

Vô số Âm Ma ở tầng thứ nhất gầm thét thảm thiết. Bọn họ còn không có nhích tới gần thì đã bị một cỗ lực lượng đáng sợ xé thành mảnh nhỏ ở ngoài trăm trượng.

Đầu ma ảnh đáng sợ này có khói đen cuồn cuộn ở quanh thân, nó nhìn lên chỗ Phương Vân biến mất mà trong ánh mắt tràn đầy sự không cam lòng. Chỉ thiếu chút nữa thôi là nó đã có thể bắt được linh hồn của cường giả nhân loại này!

Trong thiên địa có rất nhiều quy tắc, những quy tắc này không thể nào phá vỡ được. Tuy thế giới dưới lòng đất cùng thế giới trên kia chỉ cách nhau một tầng mỏng, nhưng cường đại như nó cũng vô pháp đánh vỡ!

Rống!

Đầu ma ảnh đáng sợ này phát ra một tiếng gầm thét không cam lòng. Nó vung tay mạnh lên, lập tức nhấc lên một cỗ phong bạo. Nó há miệng ra cắn nuốt gần ngàn vạn con Âm Ma mà giống như là quăng cát vào biển vậy!

Ầm!

Anh Phách Phương Vân trở về vị trí cũ, ý thức cũng quay về cơ thể. Đồng thời, một cỗ lực lượng cuồng bạo xông vào trong cơ thể hắn.

Thiên địa từ lâu đã phân âm dương. Ngày là dương, đêm là âm.

Thân thể con người cũng có phân âm dương!

Cỗ lực lượng dưới đất này đầu tiên là trào vào trong Anh Phách cùng Tinh Phách. Thận là căn nguyên của lửa, Tinh Phách có một âm một dương, sau khi hấp thu cỗ lực lượng dưới đất này thì đầu tiên là Tinh Phách lớn mạnh lên, sau đó thông qua Tinh Phách mà làm cho Khí Phách cùng Lực Phách lớn mạnh lên cùng!

Lực lượng của Phương Vân sau khi đạt đến cực hạn thì lại lần nữa tăng lên.

Ngâm!

Kèm theo âm thanh của long ngâm, thì Phương Vân vốn đang đứng thẳng trong mặt đất động quật bỗng nhiên mở mắt ra. Đồng thời, quang ảnh ở phía sau hắn biến ảo không thôi, một đầu phi long khổng lồ từ trong hư không bước ra.

Con thứ nhất, con thứ hai, con thứ ba...

Từng đầu từng đầu phi long gầm thét lên, điên cuồng từ trong hư vô chui ra.

Năm đầu, mười đầu, hai mươi đầu, ba mươi đầu, bốn mươi đầu, bốn mươi chín đầu...năm mươi đầu!

Con số năm mươi là con số hoàn mỹ, bỏ đi một con chính là bốn mươi chín, đó là cực hạn!

Ngay khi con phi long thứ năm mươi bước ra thì cũng có ý nghĩa Phương Vân đã phá vỡ một tầng bình chướng, tiến vào một cảnh giới mới!

Cảnh giới này chính là Địa Biến cảnh!

Oong!

Cả động quật bị rung động hẳn lên, từng làn sương màu đen cũng từ dưới đất bay lên.

Ngay một giây khắc này, Phương Vân cảm nhận rất rõ ràng bảy mươi hai tầng dưới mặt đất, một cảm giác huyền diệu nổi lên trong tâm. Trong hư không, phảng phất như có những sợi quy tắc không thể nhìn thấy đang đem bảy mươi hai khiếu Địa Sát trong người của hắn quán thông cùng bảy mươi hai tầng thế giới dưới mặt đất!