Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 225: Huyết Ma Đan




- Trốn không thoát.

Trong đầu Phương Vân khi hiện lên ý nghĩ này thì lập tức đáp xuống, sau đó xoay người lại, đánh ra Băng Thiên Đại Thủ Ấn!

Ầm!

Phương Vân hét lên một tiếng, rồi toàn thân giống như là bị một ngọn núi đánh trúng vậy, toàn thân run lên rồi chỉ trong phút chốc đã có một cỗ huyết vụ từ trong lỗ chân lông tán ra ngoài.

Thực lực của hai người chênh lệch quá lớn, nếu như không phải trong cơ thể Phương Vân có Thiên Địa Vạn Hóa Chung có thể hấp thu một phần thương tổn thì chỉ sợ lần này này Phương Vân đã chết.

Vừa đám một quyền ra làm cho Phương Vân trọng thương thì cổ oán khí trong lòng Lôi giám sát sử cũng tuôn ra theo, trong lòng dễ chịu không ít.

- Thật đúng là không biết lượng sức mình.

Lôi giám sát sử đạp không mà đi, hắn lắc đầu, trong ánh mắt tràn đầy sự châm chọc cùng khinh thường.

- Tinh Phách cảnh chính là Tinh Phách cảnh, Địa Biến cảnh chính là Địa Biến cảnh, cho dù thực lực của ngươi có mạnh hơn đi nữa thì cũng không thể nào vượt ra khỏi giới hạn này. Ta đây không đánh chết ngươi thì thôi, không ngờ ngươi còn muốn đánh lén ta, đây chính là tự tìm đường chết. Hiện tại, ngươi đã có thể đi chết!

Âm thanh vừa phát ra thì Lôi giám sát sử phun ra một ngụm tinh khí về Ngũ Ngục Phong. Vừa có ngụm tinh khí này thì Ngũ Ngục Phong đang cỡ như cái phòng lại bành trướng lên gấp đôi. Bên ngoài ngọn núi còn có lôi quang lóe lên, vô số lôi quang tụ hội lại một chỗ hóa thành một Long Thủ vô cùng dữ tợn.

- Rống!

Một tiếng vang trường khiếu nổi dậy, Ngũ Ngục Phong lấy một lực lượng đáng sợ vọt lên cao rồi đánh xuống Phương Vân. Đòn này vừa đánh ra thì làm cho không gian trong phạm vi trăm trượng run lên, như muốn bị bẽ gãy sụp đổ.

- Hả? Kia là cái gì?

Ở một địa phương cách đó không xa, có mấy người nữ đệ tử áo lam đang đứng trong hư không nhìn về hơi xa. Mặc dù các nàng không có Vọng Khí pháp nhưng vẫn có thể thấy được dị tượng.

- Không liên quan đến chúng ta, không nên xen vào chuyện của người khác!

Một nữ đạo cô quát lên. Nữ đạo cô này có làn da trắng nõn, mắt xếch, môi son, răng trắng tinh, tóc trên đầu được búi lên rồi dùng một cây trâm bằng ngọc bích cài qua. Đôi lông mày của nàng vừa nhếch lên liền hiện ra vẻ nghiêm khắc.

Âm thanh của nữ đạo cô vừa phát ra thì các chúng nữ đệ tử đều cúi đầu xuống, không nói lời nào.

Cùng một thời gian thì tam giám sát Thủy, Vân, Phong cũng cảm nhận được dị tượng.

- Là khí tức của Ngũ Ngục Phong!

- Đại ca bắt được hắn!

- Mau qua tới đó gặp!

Tam đại giám sát nhìn một cái thi thể trên mặt đất rồi hóa thành những đạo cầu vồng bay về phương vị của Lôi giám sát!

Ngũ Ngục Phong khóa cứng không gian trong phạm vi trăm trượng, Phương Vân ngồi nhìn thấy Ngũ Ngục Phong càng ngày càng gần thì sắc mặt biến ảo không thôi. Chênh lệch giữa hai người thật sự là quá lớn, Lôi giám sát ra tay kèm thêm với Ngũ Ngục Phong này đúng là muốn dồn hắn vào chỗ chết.

- Liều!

Trong con mắt Phương Vân lộ lên cái bóng ngược của Ngũ Ngục Phong, mạnh mẽ cắn răng một cái rồi từ trong lồng ngực móc ra một quả đan hoàn màu đỏ. Đan hoàn này không lớn lắm, toàn thân toát ra huyết vụ cuồn cuồn đung đưa, huyết vụ đó diễn hóa ra hình dạng ma thần, không ngừng tru lên.

- Huyết Ma Đan!

Thấy đan hoàn trong tay Phương Vân, Lôi giám sát đột nhiên trầm xuống, ngay trong một khắc, trong tim của hắn đột nhiên dâng lên một cỗ nguy cơ mãnh liệt.

- Đốt!

Lôi giám sát đột nhiên nhảy ra, đồng thời bấm pháp quyết rồi hét lớn lên một cái! Ngũ Ngục Phong bị hắn khu động liền run lên một cái rồi mạnh mẽ tăng tốc trấn áp xuống dưới.

Lôi giám sát phản ứng rất nhanh, nhưng còn không nhanh bằng việc Phương Vân bỏ đan hoàn vào miệng. Ngón tay của Phương Vân kẹp Huyết Ma đan lại, rồi nhanh chóng bỏ vào trong miệng, nuốt xuống bụng.

Huyết Ma đan, sau khi ăn vào thì sẽ lấy một nửa lượng máu trong cơ thể đốt lên để kích thích tiềm năng trong thân thể, làm cho võ giả chỉ trong nháy mắt sẽ hồi phục, hơn nữa còn tăng thực lực lên gấp đôi. Mỗi võ giả chỉ sử dụng được một viên Huyết Ma đan, nếu như may mắn thì còn dùng được viên thứ hai hoặc thứ ba. Chỉ có tác dụng trong ba canh giờ.

Võ giả sau khi dùng thì có đến năm thành là tử vong, chín thành là bị phế võ công. Chỉ có không tới nửa thành là người may mắn sau khi trọng thương, điều dưỡng một thời gian là có thể hồi phục lại!

Có thể nói Huyết Ma đan chính là Tử Vong đan. Sau khi dược hiệu tiêu tán đi thì không tử vong cũng chính là công lực bị phế, trở thành phế nhân! Với tác dụng phụ nặng như vậy, trừ phi là tình huống phải chết thì không ai dám phục dụng cả.

Ngày đó, Phương Vân vừa ra khỏi thành thì Dương Hoằng đã phái ra sát thủ Vũ Thất để giết hắn. Kết quả là bị Phương Vân dùng kế dụ ra, giết chết Vũ Thất rồi từ trên người hắn đoạt được Huyết Ma đan.

Lúc ấy Phương Vân tìm được trên người Vũ Thất ba viên Huyết Ma đan, sau đó cho Khổng Tước hai hạt, chính mình giữ lại một hạt. Nhưng cho tới bây giờ thì Phương Vân cũng không dám sử dụng, bởi vì nó thật sự là quá sang quý, hơn nữa mỗi võ giả chỉ có thể phục dụng một lần.

Nhưng giờ khắc này đã không còn là lúc Phương Vân có thể do dự nữa. Không dùng thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng nếu dùng thì Phương Vân ít nhất còn có nửa thành tỷ lệ sống.

Ầm!

Huyết Ma đan vừa vào bụng thì lập tức Phương Vân cảm giác được có một ngọn lửa đang thiêu đốt trong bụng. Chỉ trong một chớp mắt mà ngọn lửa này đột nhiên nổ tung ra hóa thành những mảnh lửa chui vào trong thất kinh bát mạch. Máu huyết trong cơ thể Phương Vân cũng ngay giây khắc này bốc hơi mất hết một nửa!

Máu trong cơ thể con người là có hạn, người bình thường nếu như mất hết nửa số máu thì sẽ trực tiếp chết đi. Nhưng võ giả tu luyện thì máu trong cơ thể sẽ chuyển thành máu huyết, năng lực cũng mạnh hơn so với người bình thường, nhưng nếu như bốc hơi hết một nửa máu, cho dù chưa chết thì cũng cách cái chết không xa.

Aaaaaaaaa!

Trong miệng Phương Vân phát ra tiếng rên thống khổ, lấy ý chí đã từng chống lại mấy vạn Âm Ma, Sát Ma của hắn nhưng cũng không thể chịu đựng nổi việc máu huyết toàn thân đang bốc hơi lên. Cái cảm giác này giống như cơ thể mình đang bị vạn người xé rách, sau đó có vô số con kiến tới thôn phệ, người thường căn bản không thể chịu được. Chỉ trong nháy mắt mà da của Phương Vân đã khô héo đi, sinh ra vết nhăn, trông Phương Vân lúc này dường như đã già đi hơn ba mươi tuổi.

Ầm Ầm!

Một cỗ lôi âm vang lên trong cơ thể hắn. Lấy một nửa máu huyết đã bốc hơi lên làm giá đỡ, tiềm lực của Phương Vân được kích phát ra, phảng phất như có vô số người đang điên cuồng truyền lực lượng cho hắn vậy.

Cứ như vậy trong thời gian một phần ngàn, Phương Vân nhanh chóng khôi phục thực lực trước khi bị thương, rồi cũng như thế, thực lực của Phương Vân đã tăng vọt lên gấp đôi, đạt tới tám mươi con phi long lực! Loại lực lượng này đã có thể đứng vào hàng ngũ những cường giả Địa Biến cảnh mạnh nhất!

Điểm cuối của Địa Biến cảnh là một trăm con phi long lực, phần lớn người trong thiên hạ chỉ có thể có sáu mươi con phi long lực, có thể đạt đến tám mươi con phi long lực thì khắp thiên hạ cũng rất ít người có thể đạt đến được.

Thực lực của Lôi giám sát sử tuy cường đại, nhưng còn chưa tới mức đạt đến tám mươi con phi long lực, hơn nữa còn cách rất xa.

Phương Vân vừa có được tám mươi con phi long lực thì khí tức đã rất kinh khủng. Cảm nhận được khí tức này, Lôi giám sát sử liền biến sắc.

- Không tốt!

Lôi giám sát sứ chấn động trong lòng vô cùng. Tám mươi phi long lực là lực lượng hắn không có, thực lực như vậy thật đáng sợ, hoàn toàn có thể đánh chết hắn. Cho dù trong tay hắn có thêm một kiện Địa Nguyên pháp khí thì cũng không thể bù lại sự chênh lệch này.

- Trốn, mau trốn!

Lôi giám sát vừa mới nghĩ lên ý nghĩ này thì toàn thân của hắn run lên, ý niệm trốn lan khắp toàn thân. Thân thể của hắn run lên một cái thì đã lui ra sau hơn trăm trượng, ngay cả Địa Nguyên pháp khí cũng không thu lấy.

Huyết Ma đan mặc dù lợi hại nhưng di chứng của nó cũng vô cùng ghê gớm. Dược tính của nó tối đa cũng chỉ có ba canh giờ, Phương Vân vốn có bốn mươi con phi long lực, có một nửa máu huyết thiêu đốt thì sẽ đạt tới tám mươi con phi long lực. Lực lượng này rất kinh khủng, hoàn toàn vượt ra khỏi Tinh Phách cảnh.

Lôi giám sát sứ phán đoán Phương Vân tuyệt đối không thể nào thừa nhận được dược tính ba canh giờ như vậy. Trong lòng hắn có chủ ý, chỉ cần mình có thể chống đỡ qua thời gian dược tính của Huyết Ma đan thì mình sẽ sống sót, mà Phương Vân thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Không có nguyên nhân nào khác, chỉ là vì hắn bộc phát huyết khí nhận được cỗ lực lượng quá cường đại.

Một Tinh Phách cảnh nếu như có hai mươi con phi long lực, sau khi dùng Huyết Ma đan thì sẽ có thể có lực lượng bốn mươi con phi long lực, cái lực lượng này còn ở trong phạm vi của Tinh Phách cảnh, nhưng tám mươi con phi long lực đã vượt quá giới hạn cao nhất của Tinh Phách cảnh rồi, đã đạt tới tầng cao nhất của Địa Biến cảnh. Cho nên Phương Vân đây là muốn chết, hơn nữa còn là chắc chắn phải chết!

Địa Nguyên pháp khí để đó cũng không sao, sau khi Phương Vân chết đi thì hắn có thể quay lại lấy, nhưng nếu như chính mình chết thì có Địa Nguyên pháp khí cũng vô dụng! Cho nên Lôi giám sát sứ liền trốn đi, hơn nữa hắn còn sử dụng phương pháp thiêu đốt lực lượng của mình, vừa cái đã ra khỏi trăm trượng!

Trong lòng hắn vô cùng hiểu rõ, chỉ cần mình càng tránh xa thì càng an toàn. Chỉ cần né qua giây khắc Phương Vân đang phong quang này thì hắn liền thắng!

Nhưng, Lôi giám sát sử tuy phản ứng không chậm, nhưng hắn lại đánh giá quá thấp sự lợi hại của lực lượng tám mươi con phi long lực!

Ầm!

Phương Vân chỉ đưa một quyền ra, chỉ đơn giản là một quyền, không hề sử dụng bất kỳ chiêu thức nào. Chỉ là một quyền đơn giản đánh thẳng ra thì lập tức làm vỡ nát không gian bị Ngũ Ngục Phong phong tỏa. Ngay cả bầu trời cung phát ra âm thanh răng rắc, dường như muốn vỡ nát ra.

- Giết hắn!

Trong mắt Phương Vân toàn là một màu đỏ. Hắn cảm giác được chính mình sắp không chống đỡ được nữa, cổ lực lượng này thật bá đạo, hoàn toàn thoát ra khỏi phạm vi hắn có thể thừa nhận. Hắn cảm giác thấy thân thể của mình sắp nổ ra, mình rất nhanh sẽ chết đi. Nhưng mà, trước khi chết thì Phương Vân còn muốn làm một chuyện, đó là giết chết Lôi giám sát sứ.

Ầm!

Chỉ trong một thời gian một phần ngàn giây, Phương Vân đã tự thiêu đốt nội lực của mình. Nội lực mà hắn thiêu đốt so với Lôi giám sát còn mạnh hơn nhiều lắm, chỉ là một bước mà thôi, Phương Vân đã để lại ở phía sau ngàn đạo tàn ảnh, lướt qua hơn trăm trượng hiện ra sau lưng Lôi giám sát sứ.

- Không!

Lôi giám sát sứ cảm giác được sau lưng truyền đến một cổ khí tức kinh khủng thì tuyệt vọng hô to lên. Hắn cảm giác được bảy phách của hắn bị dọa cho đến nỗi muốn từ lỗ chân lông thoát ra ngoài.

Vẻ mặt Phương Vân lãnh khốc, trực tiếp tung một chưởng ra.

- Băng Thiên Đại Thủ Ấn!

Từng chữ Phương Vân phát ra như lời tuyên bố cái chết đối với Lôi giám sát, Lôi giám sát ầm một tiếng rồi hóa thành hư vô. Băng Thiên Đại Thủ Ấn do tám mươi con phi long lực phát ra thật lợi hại, trực tiếp đánh nát Lôi giám sát sứ thành khói xanh.

Vèo!

Một chiêu vừa xuất thủ thì lực lượng đáng sợ trong cơ thể Phương Vân như được tiết đi ra ngoài. Giờ phút này, máu huyết của hắn không ngừng từ trong mười vạn tám ngàn lỗ chân lông thoát ra ngoài, không gian chung quanh mười trượng bị cỗ huyết vụ đó bao phủ. Đồng thời, thực lực của hắn cũng cấp tốc giảm xuống.

Lê-eeee-eezz!

Lôi giám sát vừa chết thì Ngũ Ngục Phong liền trở lại hình dạng như cũ. Ở bên ngoài hai trăm trượng cách Phương Vân, một cỗ hắc vụ cuồn cuộn không ngừng từ trong cái pháp khí hình dáng ngọn núi này phun ra, tiếp sau đó có một cỗ hư ảnh mơ hồ từ trong Địa Nguyên pháp khí này ngẩng đầu lên, nó phát ra một tiếng thét chói tai, dường như đang muốn phá không rời đi.