Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 222: Bạch Mục Thần Thông




Bốn con thiên long mang theo hỏa vân vô tận từ trên trời giáng xuống, hung thú Phỉ liền rên lên một tiếng dữ dội.

- Dương Hoằng! Là Dương Hoằng tới!

- Điền khiển bốn con thiên long, bốn con thiên long chính là bốn trăm phi long lực, đã vượt xa Địa Biến cảnh rồi. Thực lực quá mạnh mẽ, chúng ta không nên trêu chọc hắn!

- Bên cạnh hắn còn có cao thủ triều đình, không trêu chọc được đâu! Trước hết tản ra đã, chờ sau khi hắn giết con hung thú này xong hãy nói!

- Thực lực Dương Hoằng quá mạnh, mọi người tùy hoàn cảnh mà hành sự!

Các cường giả môn phái rối rít nghị luận rồi nhanh chóng lui ra.

"Hừ, những tên tặc đảng môn phái này lại còn muốn cháy nhà hôi của! Chờ ta thu thập con hung thú này xong sẽ sang đối phó với các ngươi!", Dương Hoằng từ trên cao nhìn xuống, các cường giả đều không thể tránh thoát khỏi ánh mắt của hắn. Hắn cũng không để ý chút nào, trong lòng cười lạnh một tiếng, chuẩn bị thu thập con hung thú này xong thì sẽ đi đối phó với các cao thủ tông phái này.

RỐng!

Đột nhiên có một tiếng rống của con bò vang lên, một bóng đen trong hỏa vân đột nhiên thoát ra ngoài rồi bốn chân đạp mạnh, nhanh chóng chạy về hướng bắc.

- Hử?

Dương Hoằng khẽ nhíu mày, sự ương ngạnh của con hung thú này lại vượt ngoài dự liệu của hắn, bốn con thiên long mà không trấn áp được nó:

- Đuổi theo!

Két két!

Dương Hoằng khu động Thiên Đế Chiến Xa, khí lãng trên bầu trời tách ra rồi bốn con thiên long hướng về phương bắc đi tới. Cùng một thời gian, cũng có năm đạo cầu vồng bay lên theo sau.

- Đi, theo sau!

- Đuổi theo!

Từng đạo bóng người hóa thành cầu vồng, nhanh như tia chớp bay về hướng bắc.

- Dương Hoằng quả nhiên tới rồi, ta cũng phải cẩn thận một chút! Lần này tới đây chỉ để xem thôi, nếu không cẩn thận thì lại mất mạng!

Ánh mắt Phương Vân chuyển động, tốc độ cũng chậm lại không ít. Nếu như còn ở trong quân thì còn có nhiều biện pháp đối phó, nhưng nơi đây lại là hoang dã, Dương Hoằng nếu có cơ hội thì tuyệt đối sẽ ra tay hạ thủ.

Lách cách!

Trong thân thể Phương Vân đột nhiên vang lên tiếng xương cốt chuyển động, hắn sắp thi triển Dịch Hình Hóa Cốt biến hóa tướng mạo, nhưng suy nghĩ một lúc thì liền dừng lại:

- Không dùng được, số mệnh của ta là hồng trung mệnh tử, cho dù cách rất xa cũng có thể thấy. Cho dù biến thành người khác thì cũng sẽ bị nhận ra.

Phương Vân đứng thẳng tại nguyên chỗ, trong mắt hiện lên rất nhiều ý nghĩ, đột nhiên trong lúc này cắn răng một cái:

- Việc nghịch thiên cải mệnh vốn là việc nguy hiểm, nếu như cứ trước sợ sói, sau sợ hổ thì có thể làm nên đại sự gì chứ! Uổng công ta tự nhận mình là thông minh nhưng ở trong chuyện này lại hồ đồ! Con hung thú Phỉ này hiện giờ đang thu hút rất nhiều cường giả, chỗ nó đi qua chính là một mảnh nước đục. Ta chỉ cần thừa dịp cơ hội tốt thừa nước đục thả câu, kịp thời rút lui là có thể được chỗ tốt ngay.

Cuốn thời đại cận cổ đã từng đề cập tới những cường giả sau khi nhận được máu huyết hung thú thì sau khi dung nhập vào trong bảy mươi hai khiếu Địa Sát là có thể lợi dung bản năng hung bạo của máu huyết hung thú để kích thích ý chí cùng tinh thần của mình. Chỉ cần có phương pháp thỏa đáng là có thể kích thích tinh thần của mình lớn lên để cho tinh thần lực của mình nhanh chóng tăng trưởng, đồng thời còn có tể cường hóa ý chí của mình.

Phương Vân nếu như nhận được máu huyết của Phỉ thì có thể nhanh chóng cường hóa ý chí cùng tinh thần, sau đó quán thông cả bảy mươi hai tầng thế giới dưới lòng đất, nhất kích xông lên thẳng Địa Biến cảnh!

Thân hình thoáng một cái, Phương Vân lập tức đuổi theo hướng Bắc.

Cả vùng đất phương bắc đang đất rung núi chuyển, con hung thú Phỉ vô cùng khổng lồ dễ dàng bị bắt mắt. Dương Hoằng mang theo tứ đại giám sát cùng cao thủ triều đình vây nó lại.

Hoàng vụ cuồn cuộn trong chân không mãi không tiêu tán, nơi Phỉ đứng lại thì trong phạm vi năm ngàn trượng liền tràn ngập khói đen, cơ hồ đem toàn bộ nơi đó hóa thành một Ma Vực. Trong khói đen, Phương Vân còn có thể cảm giác thấy được một cỗ sát khí vô tận.

Con hung thú thượng cổ này bây giờ giống như mà Ma Thần từ trong địa ngục bước ra, quanh thân tản ra một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm, cực độ đáng sợ. Điều làm Phương Vân kinh ngạc là trên đỉnh đầu con hung thú này hiện giờ lại có một bóng pho tượng cao gần trăm trượng, cả người tràn đầy khí tức hắc ám, ngoài ra bên trong pho tượng còn loáng thoáng có một đạo nhân!

Pho tượng do đạo nhân này ngưng tụ ra to vô cùng, ánh mắt đen nhánh, hơn nữa còn tỏa ra một cỗ khí tức tà ác mà cuồng bạo. Bốn đầu thiên long do Dương Hoằng điều khiển bị hắn từng chiêu một đánh bay ra!

- Chính Nhất tông, các ngươi thật to gan! Các ngươi muốn môn phái của mình bị tiêu diệt sao?

Âm thanh nổi giận của Dương Hoằng vang dội tứ phương.

Một âm thanh vang dội khác cũng bật lên, trả lời lại:

- Anh Vũ hầu nói quá lời rồi, con hung thú này chính là do sư đệ ta biến thành, nhưng hắn đã sớm bị ý chí hung thú đoạt lấy, hiện tại cũng không phải là đệ tử Chính Nhất tông chúng ta. Chính Nhất tông chúng ta tuy chỉ là môn phái nhỏ nhưng cũng không sợ chuyện. Anh Vũ hầu nếu cứ muổn đổ chuyện này lên đầu chúng ta thì chúng ta cũng không có cách nào khác!

"Con hung thú này quả nhiên do cường giả Địa Biến cảnh biến thành!", Phương Vân chấn động một cái. Hung thú thượng cổ tuy rất lợi hại nhưng còn chưa thể sử dụng công pháp của võ giả. Nghe hai người này nói qua thì con hung thú này chẳng những là người mà còn là đệ tử Chính Nhất tông biến thành!

"Mau qua nhìn một chút!" Phương Vân khu động nội lực, nhanh chóng đi tới phía trước.

Tinh Phách cảnh cùng Địa Biến cảnh chính là một ranh giới. Chỉ có đạt tới Địa Biến cảnh thì mới có thể hấp thu máu huyết hung thú, biến thành hung thú thượng cổ, đồng thời còn có thần thông của bọn họ.

Tầng thứ tư của Thoát Thai cảnh được gọi là "Địa Biến cảnh" chính là vì nguyên nhân này. Từ lúc Phương Vân tu luyện võ đạo đến đây thì đây là lần đầu tiên thấy được cường giả Địa Biến cảnh hóa thành hung thú.

Cường giả hóa thành hung thú, cường giả Thiên Tượng cảnh chiến đấu với nhau...đó là những chuyện rất khó thấy. Phương Vân nhân duyên tế hội có thể thấy được những cuộc chiến này thì sau này đối với việc tu luyện võ đạo sẽ có ích lợi rất nhiều.

Võ giả sau khi đạt tới Địa Biến cảnh, phương pháp dùng máu dung nhập vào trong khiếu để biến thành hung thú gọi là "Địa Biến Pháp"! Nghiêm túc mà nói thì năng lực này được coi là một pháp thuật, hơn nữa còn là loại pháp thuật cường đại nhất.

Một võ giả Địa Biến cảnh lúc bình thường tuyệt đối không phải là đối thủ Thiên Tượng cảnh, nhưng sau khi biến thành hung thú thì sẽ không giống lúc trước. Hung thú thượng cổ trời sinh đã có thể câu thông với thiên địa nguyên khí ở từng khu vực khác nhau, số lượng thiên địa nguyên khí mà chúng nó hấp thu còn nhiều hơn võ giả đến mười lần, trăm lần trở lên. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao hung thú thượng cổ lại mạnh mẽ đến như vậy.

Võ giả Địa Biến cảnh sau khi biến thành hung thú thượng cổ thì thực lực sẽ tăng lên rất nhiều. Có rất nhiều người lực lượng sẽ tăng lên nhanh đến nỗi trực tiếp vượt qua cường giả Linh Tuệ cảnh, đồng thời còn sánh ngang với các cường giả Thiên Tượng cảnh sơ cấp.

- Súc sinh!

Trong trời cao truyền đến tiếng quát của Dương Hoằng, đồng thời một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa nặng nề đánh xuống. Rồi trong hư không phát ra một tiếng sấm nổ mạnh, người đạo nhân trong nháy mắt đã bị chấn thành băng vụn.

Tiếp theo đó, một bàn tay khổng lồ màu tím mang theo lửa giận đầy trời cùng lực lượng khủng khiếp của Dương Hoằng đánh lên trên đỉnh đầu của hung thú Phỉ. Chưởng của Dương Hoằng vừa đánh xuống thì đã trấn áp con hung thú thượng cổ này xuống mặt đất.

Ầm! Ầm!

Đại địa chấn động, bụi mù nồng đậm phóng lên cao. Bốn con thiên long tức giận rống vang lên rồi nhất thời to lớn thêm hơn nghìn trượng. Những long trảo khổng lồ không ngừng đánh xuống con hung thú dưới đất, nhưng lúc này bỗng nhiên có dị biến phát sinh...

Ầm!

Một đạo bạch quang đột nhiên từ dưới đất bay lên, đánh trúng một con thiên long.

Lê-eeee-eezz~!

Con thiên long này mạnh mẽ quay cuồng, từ trong lân giáp bốc lên khói đen cuồn cuộn. RỒi một con giao long từ trong cơ thể thiên long bay ra ngoài, ngẩng đầu lên gầm thét rồi chỉ trong nháy mắt đã bị chấn thành phấn vụn. Vừa mất đi con giao long khí linh thì con thiên long này lập tức ảm đạm đi, không còn linh động nữa.

Dương Hoằng đang ở trên Thiên Đế Chiến Xa xanh mét cả mặt. Pháp khí cần phải có khí linh mới có thể phát huy ra được uy lực, thiên long viễn cổ sớm đã bị diệt tuyệt, hắn gần đây vất vả lắm mới ở Nam Minh tìm được bốn con giao long rồi phong ấn vào trong pháp khí để làm khí linh. Không ngờ rằng, con hung thú này lại giết chết mất đi một con.

- Súc sinh, tìm chết đi!

Âm thanh tức giận Dương Hoằng vang dội thiên địa. Bàn tay của hắn khẽ vẫy, lập tức triệu hồi con thiên long đã mất đi khí linh quay về. Thân thể con thiên long vô cùng cường đại, căn bản không phải dễ dàng bị phá hoại như vậy.

Cả mặt đất bị chấn động lên, cát vàng bay mù lên khắp nơi, trong đó còn loáng thoáng hiện lên thân thể khổng lồ của Phỉ. Nó cúi đầu gầm thét lên, mà con mắt màu trắng ở giữa trán của nó lúc này đang phát ra những tia sáng như ẩn như hiện, giống như có những luồng bạch quang đang được phóng ra.

Những cường giả đang quan sát chung quanh chỉ trong nháy mắt đã trở nên đại loạn. Một tên cường giả Địa Biến cảnh không phản ứng kịp bị đạo bạch quang này bắn trúng thì cả thân thể cứng đờ lên, rồi giống như một con ếch bị quay trong lò thiêu vậy, chỉ trong nháy mắt đã trở nên khô héo. Chỉ trong thời gian một hô hấp, tên cường giả Địa Biến cảnh này lập tức mất đi sinh khí rồi hóa thành một cái thây khô, rơi xuống thành phấn vụn.

Hít!

Ba tên đạo nhân Chính Nhất tông cũng hít vào một ngụm khí lạnh.

- Không ngờ rằng đầu hung thú này lại có năng lực lớn như vậy, đánh chết hồn phách một con thiên long của Dương Hoằng thì không nói đi, nhưng ngay cả cường giả Địa Biến cảnh cũng chịu không nổi một kích của nó!

Tam sư huynh nhìn con hung thú khổng lồ đang hưng phấn trong trời đất thì không khỏi run lên.

- Địa Biến Chi Pháp được xưng là pháp thuật đứng đầu vạn pháp. Nó có khả năng như vậy cũng không có kỳ quái lắm. Con hung thú này trong các con hung thú địa sát thượng cổ xếp hạng thứ sáu mươi ba, ngoại trừ việc gây ôn dịch thì lợi hại nhất chính là Bạch Mục Thần Thông của nó. Cho dù là Dương Hoằng bị nó bắn trúng thì cũng phải trọng thương, đây chính là thiên mạng thần thông của hung thú thượng cổ! Võ giả chúng ta không thể nào so sánh được!

Đại sư huynh Chính Nhất tông đứng chắp tay, bình thản không sợ hãi nói. Những điều này hắn đã sớm biết tới, thượng cổ hung thú có bảy mươi hai con, mỗi một con đều có một năng lực cực kỳ mạnh mẽ!

- Cho đến bây giờ thì sự thèm muốn của chưởng môn, các trưởng lão đối với giọt máu huyết này là vô cùng rõ ràng. Một lát nữa, chờ sau khi Dương Hoằng xuất thủ đánh chết nó thì chúng ta phải lấy được máu huyết, sau đó lập tức trở về tông,ôn.

Tên đạo nhân thứ ba nói.

- Ừ.

Hai người khác khẽ vuốt cằm.

Hung thú thượng cổ sớm đã bị diệt sạch, muốn đạt được máu huyết của nó thì phải có nhân duyên vô cùng to lớn. Lần này nếu như không phải bốn người bọn họ trong một động phủ thượng cổ phát hiện ra máu huyết hung thú Phỉ này thì sợ rằng con hung thú này vĩnh viễn đã bị biến mất trong lịch sử rồi, vĩnh viễn không bao giờ thấy mặt trời nữa!

- Vạn Linh Tôn Sư, Thiên Đế Khai Hiện!

Dương Hoằng vốn đang ngồi bất động trên Thiên Đế Chiến Xa bỗng nhiên đứng lên. Hai tay hắn bấm quyết rồi đột nhiên ngâm nga pháp chú. Từ trên trời cao bỗng nhiên có mây tía bay lên, hội tụ lại thành một người, từ trên người người này toát ra một cổ tôn quý, uy nghiêm, khí tức tôn nghiêm khuếch tán ra tứ phương!

Trên bầu trời Thiên Đế Chiến Xa, hư ảnh Thiên Đế to lớn kia bỗng hơi run lên một chút rồi đôi mắt chứa đầy trí khôn cùng nhân từ, thấm nhuần vạn giới trong thiên địa mở ra. Hư ảnh của Thiên Đế khẽ động rồi giậm chân tại chỗ một cái...