Hoàng Thượng! Thái Tử Đang Ghen

Chương 24: Ai nói Heo là ngu




Ban đêm trong rừng nếu không có lửa rất nguy hiểm , sự thật đã chứng minh , khi Lạc Tâm Di còn đang lăng xăng lượm cây thì một tiếng kêu nặng nề như ai đó bị nghẹt mũi vang lên.

" Éc.. éc.. rột...ột....ột....rột...ột...." . Tiếng kêu không lớn lắm nhưng con heo rừng đang tiến tới thì lớn lắm nha .

Lạc Tâm Di vội bỏ đống cây trên tay xuống đất , chạy đến bên cạnh hắc y nhân , cặp mắt to tròn nhìn con heo thờ phì phò phì phò , nàng chỉ nhặt cây khô thôi mà , đâu có ghẹo gì nó đâu,sao nó lại mò tới đây chứ .

" Ngươi điên rồi phải không ? Tránh ra " . Hắc y nhân nhìn chăm chăm vào nữ nhân không biết sống chết đang che phía trước hắn , nàng ta chắc chắn điên rồi . Tay rút ra một con dao nhỏ , cặp lông mày hắc y nhân nhíu lại thật chặt , cố gắng vận hết sức lực còn lại trong người phóng con dao trong tay về phía trước .

Heo ta bị con dao đâm sâu vào chân , rống lên vài tiếng ghê rợn rồi lại lùi ra xa , quay đầu bỏ chạy vào màn đêm .

Lạc Tâm Di nhìn con heo bỏ chạy thì thở phào nhẹ nhõm , khi nàng quay đầu lại nhìn hắc y nhân thì không khỏi khiếp sợ , tuy mặt nạ đã che gần hết khuôn mặt hắn nhưng bờ môi không chút huyết sắc chứng tỏ hắn thật sự là sắp tiêu rồi . Lạc Tâm Di tiến gần đến bên cạnh hắc y nhân , thẹn thùng nhìn hắn , gãi gãi lên trán , có chút khó xử hỏi hắn .

" Ngươi tên là gì vậy ? "

" Ngươi .....h...ỏi... tên...t..a... là..m..gì ? " . Hắc y nhân tay giữ chặt ngực , giọng nói đã không còn được rõ ràng . Trên lưng hắn , máu không ngừng chảy nhiều hơn .

Lạc Tâm Di cười cười một cách ngại ngùng nhìn hắn . " Nếu ngươi chết ở đây , ta có thể chôn cất ngươi nhưng không thể ghi trên tấm bia là 'Hắc y nhân chi mộ ' đúng không ? "

Hắc y nhân cố thở từng ngụm khó khắn , trong lòng không ngừng kêu gào , tiên sư , hắn muốn rống về phía người trước mặt , ta không có chết , lão tử đây sống rất thọ . Ánh mắt như có lửa mang theo sự tức giận ngước lên nhìn Lạc Tâm Di , nhưng ánh mắt vừa chạm đến hai bóng đáng to lù phía sau lưng nàng thì lập tức rưng rưng, toi rồi, hắn thật sự toi rồi .

Lạc Tâm Di nhìn ánh mắt rưng rưng của hắc y nhân thì lấy làm khó hiểu , sao hắn lại muốn khóc vậy ? Đau lắm sao ? Sau lưng lại truyền tới âm thanh như ai bị nghẹt mũi , lần này không cần nhìn Lạc Tâm Di cũng biết là cái gì rồi , hèn chi hắn lại rưng rưng như vậy .

Từ từ quay người lại , hai cánh môi nhỏ xinh lập tức rung rẩy , trước mặt nàng là hai con heo , một trong hai con phía dưới chân còn trang trí thêm một con dao , hay thật con trước đã to , con mới tới này lại còn to hơn . Là ai nói heo là ngu hả , là ai hả , xem đi , nó còn biết kêu cả đồng bọn nữa kìa . Lạc Tâm Di mang theo ánh mắt chất vấn nhìn hắc y nhân .

"Sao lúc nãy ngươi không từ bi hóa kiếp cho nó luôn vậy, giờ thì hay rồi , nó còn kéo thêm đồng bọn nữa kìa "

Khuôn mặt đằng sau chiếc mặt nạ của hắc y nhân lập tức đen lại . Hắn rất muốn nghiêm túc giải thích cho tiểu cô nương bên cạnh hiểu một điều ...... không phải cứ biết võ công , cứ là cao thủ thì sẽ phóng đâu trúng đó . Là phóng hụt đó , phóng hụt đó , được chưa ? Nhưng điều này cho dù có chết , hắn cũng ôm theo cùng chết , tuyệt đối không thể thừa nhận . Trong đầu đột nhiên cảm thấy trống rỗng , cơ thể không còn chút sức lực , cũng không thấy đau nữa , tiêu rồi , hắn chịu đựng không nổi nữa rồi , mọi thứ đều mờ nhạt , đều bắt đầu tối dần , thôi hắn xỉu đây , mặc kệ hết thẩy .

... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .....

Khi hắc y nhân tỉnh lại thì đã thấy mình ngồi dựa vào trong một vách hang động , trước mặt hắn là một đống lửa đang cháy bập bùng , hơi nóng không ngừng phà vào người hắn , vội đưa mắt nhìn xung quanh , nữ nhân kia sẽ không có chuyện gì chứ ? Cảm giác bất an này là sao , hắn là đang lo cho nữ nhân kia sao ?

Cộp...cộp...

Trong hang không ngừng vọng lên tiếng động như có người đi tới , hắc y nhân vội đưa ánh mắt cảnh giác nhìn về phía phát ra tiếng động , khi nhìn thấy thứ đang tiến lại gần thì khuôn mặt lập tức méo mó , trước mắt hắn là một con sói còn to hơn con cọp , toàn thân con sói một màu trắng muốt nhưng lại ướt đẫm . Con sói bò từng bước từng bước lại gần đống lửa, sau đó đặt cái mông trắng muốt xuống đất .......Nhìn hắn , vâng con sói nhìn hắn chằm chằm ... Khiánh mắt một người một sói chạm vào nhau , hắn có thể chắc chắn một điều con sói này cực kỳ ghét hắn , không lẽ con heo rừng đó là bạn của nó luôn sao ?

" Tiểu bạch hong khô bộ lông rồi mới được đứng dậy , sẽ lạnh đó biết không ? "

Lạc Tâm Di ôm theo một đống lá cây đi tới , từ đầu xuống tới chân đều lành lặng , rõ ràng là không có việc gì . Nhìn thấy hắc y nhân đã tỉnh , khuôn mặt lập tức rạng rỡ . " Ngươi tỉnh rồi a "

Lạc Tâm Di bước đến bên cạnh hắc y nhân , buông đống lá cây đang ôm trong lòng xuống , cười ngại ngùng . " Ta ...ta có hái lá cây cầm máu cho ngươi " .

Cặp lông mày đằng sau chiếc mặt nạ đau lại thật chặt nhìn đống lá cây trước mặt , bao nhiêu đây hắn đắp ngủ còn được , nàng ta gom bao nhiêu lần mới được nhiêu đây vậy ?

Lạc Tâm Di nhìn theo ánh mắt hắn , hai gò má lập tức đỏ lên . " Ca ca ta có chỉ nhưng ta thật không nhớ rõ là loại nào , ta thấy cái nào giống là gom về hết nên ...... " Nên mới có một đống vậy nè .

Hắc y nhân ngơ ngác không biết nói gì , nữ nhân này thật ..... Nhìn khắp một lượt ,may cho cái mạng của hắn , nàng ta cũng hái đúng được vài lá . " Cái kia ... cái kia "

Lạc Tâm Di vui vẻ nhặt theo hướng hắc y nhân chỉ xong cầm lên đưa lên trước mặt hắn .

Hắc y nhân lại ngơ ngác lần hai .

Đưa mãi không chịu cầm lại nhìn nàng làm gì , hai mắt Lạc Tâm Di lập tức trợn to , hiểu ý hắc y nhân . " Ngươi không nghĩ ta sẽ nhai nó rồi đắp cho ngươi chứ, ta không có làm đâu , ngươi tự làm đi ? "

Nhét lá cây vào tay hắc y nhân xong , Lạc Tâm Di lại bước đến bên cạnh tiểu bạch, vuốt bộ lông trắng muốt cúa nó , xong lại đưa hai tay lên xoa xoa bụng mình , bậm bậm môi nhìn nó .

Hắc y nhân lại ngơ ngác lần ba . Thái độ này , đừng nói với hắn là nàng ta đang nhõng nhẽo với con sói đó nha . Nhưng thật sự như hắn nghĩ , con sói lập tức đứng dậy , bò ra ngoài , trước khi đi còn quay lại lườm hắn .

" Con sói đó không ưa ta ".

Lạc Tâm Di nhìn hắn gật đầu không chút do dự .

" Khi nãy ngươi ngất đi , may mà tiểu bạch đuổi đến , hai con sói vừa nhìn thấy tiểu bạch lập tức bỏ chạy, còn nhanh hơn lúc ngươi phóng con dao đuổi nó nữa , tiểu bạch của ta rất oai nha "

" Vậy tại sao nó không ưa ta ? "

" À ..... lúc tiểu bạch cõng ngươi vào đây , máu của ngươi làm dơ bộ lông của nó nên ta bắt nó đi tắm , tiểu bạch rất ghét tắm a " . Lạc Tâm Di lắc lắc đầu , phủi sạch mọi trách nhiệm , là tại ngươi không phải ta .

Hắc y nhân không nói gì , chỉ tập trung nhai lá cây , không nên nói chuyện với nữ nhân này , nếu không hắn sẽ tức chết .