Sau một hồi ôm hôn à nhầm ôm ấp nhau,thì hai ng chợt tách ra, tiểu Nhu nói:
Con kia mày chết chắc rồi!!!
Mày biết tao lo lắm ko!?Mày bla bla bla (đã lược một nghìn từ)Lam Nhu xả ra một tràng dài
Khả Di bị nghe một bài cải lương dài đằng đẵng, tiểu Nhu nói nhanh quá thở ko ra hơi,khuôn mặt đỏ ửng như quả táo trông thật dễ thương,khiến tim ai đó đập rung ring,anh cũng rất khó chịu khi mọi ánh mắt của nam nhân đều nhìn vào vợ nhỏ của hắn,thật là mún móc mắt bọn nam nhân kia mà,phải nhanh bắt tiểu miêu này về nhà càng nhanh càng tốt mới đc,ko thể để mọi ng nhìn tiểu miêu nhà anh miễn phí thế này đc,anh ko cho phép!!!(tg: mới gặp vài giây đã định vợ rồi,em phục anh!!)
So với ai kia đang tức xì khói đầu,thì có vẻ nam nhân ngồi bên cạnh có vẻ lạnh lùng tựa băng sơn ngàn năn ko đổi,khoé miệng gợi lên một nụ cười nhàn nhạt, nếu lam y công tử kia mà bớt chút ít thời gian nhìn vợ quay sang nhìn hoàng huynh của mình thì chắc sặc trà mà chết mất,hoàng huynh của hắn là đang cười đó,là đang cười đó!! May mà ám vệ đứng bên ngoài gác cửa nên ko thể nhìn thấy cảnh này chắc rùi bọt mép mà ngất đó!!
Ng con gái đã gây ra chuyện này vẫn vô tư đứng dưới kia ko biết j. Sau khi đã chắc chắn Lam Nhu đã nói xong,cô nhẹ nhàng đưa tay lên tai,từ tốn nhấc hai chiếc bông gòn ra khỏi tai,bộ dạng điềm đạm đến đáng đánh đòn,sau đó....
Cắt!!!tg cho mọi ng đọc đến đây thôi,he he!! Để lại dáu vết cho tg đi rồi cho chap mới!!