Hoàng Thượng Là Của Vương Phi!!!

Chương 2: Vương Phi Gì Đó... Xuất Hiện Rồi!




Trời vào cuối thu thời tiết bắt đầu lạnh dần, đa số sinh viên C đại đều không thích kiểu thời tiết này. Vừa lạnh vừa khô hanh thế thật dễ bệnh a... Nữ sinh lại không thể diện váy đẹp hay quần áo thời trang mà quấn một đống áo khoác khăn choàng trông như những con sâu đang di chuyển!
Nhưng mà, kiểu thời tiết như thế này Hoàng Thượng lại cực kỳ thích nha! Trời này trùm chăn ngủ nướng là cực đã a!
Hôm nay vẫn như thường lệ, Hoàng Thượng cúp tiết đầu trùm chăn ngủ nướng. Tiếc là, ngủ chưa đã thì cửa phòng bị đẩy ra một cách mạnh bạo, kèm theo đó là tiếng rống của Quý Ninh, "Con heo lười kia, hôm nay có tiết kiểm tra thế mà cậu còn tâm trạng để ngủ sao? Nhanh tỉnh dậy cho ông!"
Hoàng Thượng bĩu môi trùm chăn giả vờ không nghe thấy, kiểm tra gì đó... lần sau làm lại được mà!
Quý Ninh gọi mãi cũng không thấy đụn chăn động đậy, y tức giận một phát bước kéo chăn ra, "Tỉnh ngay, đồ lười biếng. Có tin ông đây gọi điện mách baba mama cậu không hả?"
"Cậu gọi đi, có gọi tớ cũng không tỉnh đâu!" Hoàng Thượng lắc người lại chui vào đụn chăn.
Quý Ninh híp mắt, đạp vào mông Hoàng Thượng một cái, "Con heo kia tớ báo cho cậu biết, nếu hôm nay cậu không làm kiểm tra thì chuẩn bị tinh thần học lại môn này đi! Hừ."
Hoàng Thượng đang ngủ, nghe hai chữ 'Học lại' liền tỉnh... Gì chứ, cậu sợ nhất là học lại a! Vừa bị giáo viên chú ý, lại vừa bị sinh viên mới trêu chọc tên mình... Ai nha nha, thật đáng sợ a!
Hoàng Thượng ngay lập tức bật dậy, "Quý Tiểu Ninh! Quý Phi! Đợi tớ một chút, tớ đánh răng rửa mặt cùng cậu đi học a!"
"Hừ! Nhanh lên đó!"
Quý Ninh nhướng mày dựa lưng vào thành giường nhìn tên ngốc nào đó lật đật chạy đi đánh răng rửa mặt cong khóe môi giảo hoạt... Tên ngốc này chung quy vẫn sợ học lại a!!!
Đợi Hoàng Thượng đánh răng rửa mặt, thay quần áo xong thì cũng sắp vào học. Quý Ninh vội vã kéo cậu đi như chạy lên lớp, gì chứ, Đàm lão sư này là một ông già khó tính nha, lão ấy mà biết có sinh viên đi trễ thì... ai nha nha nghĩ thôi y cũng không dám nghĩ.
Hoàng Thượng một đường bị Quý Ninh lôi đi, mái tóc bị gió cuốn rối lên trông kiểu nào cũng thấy ngốc. Cậu một tay ôm cặp bị Quý Ninh lôi đi, một tay chải chải lại tóc của mình, bĩu bĩu môi. Đi nhanh như thế làm gì chứ a!
Quý Ninh đang đi đột nhiên dừng lại kéo theo Hoàng Thượng mải lo chải tóc ở phía sau không thấy mà đâm sầm vào lưng y. Hoàng Thượng xoa xoa mũi, "Sao cậu lại dừng a? Mũi tớ đau muốn chết luôn nè!"
Quý Ninh nhíu nhíu mày, "Ai nha, kiểu này thì làm sao vào lớp được đây a?"
Hoàng Thượng ngơ ngác nhìn phía trước, ai nha nha, sao lớp hôm nay đông như vậy a??? Còn toàn là nữ sinh nữa chứ, ai nha nha nha, không những lớp đông mà bên ngoài này cũng đông a! Thật đúng như Quý Tiểu Ninh nói nha, như thế này thì làm sao vào lớp đây???
Quý Ninh nhíu nhíu mày tìm cách kéo Hoàng Thượng vào lớp thì từ phía sau truyền đến giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị, "Chuông đã reo rồi, sao không vào lớp mà đu bám ngoài lớp thế? Trong lớp có gì hot sao?"
Ngay tức thì toàn bộ nữ sinh liền như hít phải khí lạnh, cười cười chào một tiếng "Học trưởng!" rồi nhanh chóng rời khỏi. Quý Ninh nhướng mày... Ô! Có đường vào lớp được rồi này!
Học trưởng nào đó nhìn hai người trước mặt, ngón tay khẽ nâng cặp kính nghiêm nghị lên tiếng, "Hai bạn học sinh này, lần sau đừng đi học muộn nữa!"
Hoàng Thượng ngước nhìn học trưởng, gật gật đầu, "Đã biết học trưởng! Là tại Quý Tiểu Ninh nói muốn nhìn anh một chút nên mới đi trễ nga!"
Trán Quý Ninh đổ xuống ba đường hắc tuyến, đen mặt cốc một cái lên đầu Hoàng Thượng, "Cậu muốn ăn đòn à?" Rồi nhanh chân kéo cậu vào lớp.
Vị học trưởng nào đó vẻ mặt băng sơn ngàn năm không đổi nâng cặp kính của mình lạnh lùng bước đi, bất quá đôi mắt giấu sau cặp kính kia lại ẩn hiện tiếu ý nhàn nhạt.
Quý Ninh cùng Hoàng Thượng bước vào lớp rồi mới biết vì sao lớp học hôm nay lại đông như vậy, nguyên lai chính là vì cái người ngồi bàn nhất này a!
Đàm lão sư nhìn hai sinh viên bước vào ngoài ý muốn vui vẻ cho hai người về chỗ ngồi. Hoàng Thượng khó hiểu chớp mắt, là do có cái người kia nên Đàm lão sư mới dễ tính như vậy sao? Nhưng mà, cái người đó là ai a? Trông cũng dễ nhìn phếch!
Mà cái người vừa mới chuyển đến lớp cậu bây giờ đang đứng cạnh Đàm lão sư, lạnh nhạt giới thiệu bản thân, "Chào, tôi là Vương Phi."
Vương... Phi??? Hoàng Thượng nhíu nhíu mày, người này chắc từ nhỏ cũng bị trêu như cậu nhỉ?!
Đàm lão sư vui vẻ vỗ vai Vương Phi, "Vương Phi là sinh viên vừa từ nước ngoài trở về, em ấy là muốn tìm hiểu về Mỹ thuật trong nước nên đến đây học thêm. Các em, phải giúp đỡ bạn nhiều nhé!"
Hoàng Thượng nghe xong ỉu xìu, ai nha, thì ra là từ nhỏ sống ở nước ngoài nha! Nói như vậy thì đâu có bị trêu như cậu! Hoàng Thượng bĩu bĩu môi nhìn người nào đó trên bục. Mà người nào đó dường như cảm nhận được điều gì, đôi mắt xanh thẳm nhìn thẳng về phía Hoàng Thượng liền thấy được đôi mắt to tròn ai oán nhìn mình.
Quý Ninh ngồi bên cạnh nhìn Hoàng Thượng, rồi lại nhìn bạn sinh viên mới tên Vương Phi, xoa xoa cằm nói nhỏ, "Hoàng Thượng a Hoàng Thượng, người là đang liếc mắt đưa tình với Vương Phi kia sao?"
"Nói bậy!" Hoàng Thượng trừng Quý Ninh.
"Vậy sao người lại nhìn người ta bằng ánh nhìn nóng bỏng như vậy a?" Quý Ninh nhướng mày gãi gãi cằm Hoàng Thượng, "Người không biết người có bao nhiêu manh, bao nhiêu dụ hoặc sao?"
"Quý Tiểu Ninh." Hoàng Thượng trừng Quý Ninh, một phát cầm lấy cái tay vừa gãi cằm mình nhe răng cắn một cái, 'Cắn chết cậu, cắn chết cậu!"
"Ai nha nha!" Quý Ninh nước mắt lưng tròng giật tay mình lại, thổi a thổi, "Hung dữ quá khó gả đi lắm a!"
Hoàng Thượng nhe răng, "Còn muốn sao?"
Quý Ninh thức thời rút tay mình lại. Y chống cằm nhìn cậu rồi lại nhìn người kia... Ai nha, vị Vương Phi phong thái Châu Âu này với Hoàng Thượng ngốc manh nhà y, đúng là tuyệt phối a! 
Mà vị Vương Phi phong thái Châu Âu nào đó ngồi phía trước không biết nghĩ gì đôi mắt xanh thẳm cụp xuống khóe môi khẽ cong lên.