Hoàng Thượng Đừng Nghịch!

Chương 33: Triệu kiến




Edit + Beta: Như Heo.

Tống Tiêu trố mắt, nửa ngày mới ý thức được những gì Ngu Đường vừa nói, đỏ mặt cầm điện thoại: "Thái... thái hậu muốn gặp ta làm gì..."

...

"Sang tên căn hộ này cho Trác Tinh Tinh." Trong phòng làm việc chủ tịch, Tống Tử Thành lấy một phần thoả thuận bất động sản giao cho thư ký, bảo hắn đi làm việc.

Tử Đạt Thư tiếp nhận tờ thoả thuận, đây là căn hộ cao cấp nằm giữa trung tâm thành phố, tại nơi tấc đất tấc vàng như thành phố A mà nói là một nơi vô cùng có giá trị. Tư Đạt Thư ngẫm lại số tiền lương ít ỏi của mình, không khỏi thương tâm: "Mười phút nữa hội nghị sẽ bắt đầu, đây là báo cáo tài vụ tháng này, anh đọc trước đi."

Tống Tử Thành lấy bảng báo cáo, vừa đi vừa đọc những số liệu thống kê trên đó, xem ra tình hình không mấy khả quan, lợi nhuận rất thấp.

"Bên phòng tài vụ nói nếu tình hình cứ tiếp tục như thế này, cuối năm nay chắc chắn sẽ bị thua lỗ."

Tư Đạt Thư ấn nút mở thang máy, cửa thang máy đinh một tiếng mở ra, bên trong là người bên thiết kế sân khấu đến đưa thư.

"Đặt trên bàn tôi." Tư Đạt Thư chào hỏi mĩ nữ vừa tới một câu, rồi vội vàng theo Tống Tử Thành đến phòng hội nghị.

Mỹ nữ vừa đến cầm một phần chuyển phát nhanh được niêm phong đặt trên bàn làm việc của Tư Đạt Thư. Làm thư ký tư nhân của chủ tịch, Tư Đạt Thư có quyền biết tất cả mọi thứ của Tống Tử Thành. Nhìn thư tín gửi cho Tống Tử Thành chất chồng trên bàn thư ký Tư thì biết, thật sự ước ao a!

...

"Nếu muốn bù đắp hao tổn, cuối năm nay ít nhất phải thu vào bốn triệu mới được," Tổng giám đốc tài vụ chỉ vào biểu đồ biểu diễn xu thế lợi nhuận trên màn hình chiếu, "Đầu tư năm ngoái chiếm dụng quá nhiều vốn lưu động của công ty, bù lại hạng mục năm nay không nhiều, ba bộ phim cuối năm nay chính là hy vọng thu lại lợi nhuận của chúng ta."

"Bộ <Huyền Cơ> do Lương đạo diễn phụ trách, bốn triệu sẽ không thành vấn đề." Nhân viên phòng đầu tư nói chen vào, lời nói như đinh đóng cột.

Tổng giám đốc tài vụ liếc nhìn người kia một cái: "Chỉ mong được như vậy."

Những năm gần đây Hoa quốc học hỏi các nhà làm phim quốc tế, bắt đầu lưu hành đại chế tác, giải trí Tinh Hải cũng không ngoại lệ, năm ngoái đã đầu tư một bộ phim điện ảnh kinh phí cao. Đạo diễn là Lương Tần Mộc nổi danh trong nước, diễn viên cũng toàn là những nhân vật cấp bậc ảnh đế ảnh hậu, bối cảnh đầu tư hoành tráng, chỉ mỗi chi phí đầu tư thôi đã vượt xa con số bốn triệu rồi.

Trước đây Lương Tần Mộc và Tống Tử Thành có chút giao tình với nhau, thế nên giải trí Tinh Hải rất tin tưởng tay nghề của Lương Tần Mộc, không tiếc đổ vào <Huyền Cơ> một khoảng tiền lớn.

"Cuối tuần này bắt đầu tuyên truyền cho bộ <Mùa Đông Màu Hồng>, nhưng nhân vật chính Trác Tinh Tinh còn đang nằm viện..." Nhân viên phòng thị trường bắt đầu đưa ra kế hoạch tuyên truyền sắp tới.

...

Về phần báo cáo bệnh án, Tống Tiêu cũng đã nhận được một bản sao tương tự, vốn định chờ Tống Tử Thành về giao cho hắn, nào ngờ lại bị Ngu Đường ngăn lại.

"Tớ sẽ trực tiếp gửi cho ông ta, cậu đừng xen vào."

Những chuyện này mà để Tống Tiêu giao cho, chẳng khác nào tát một bạt tai vào mặt Tống Tử Thành, cứ cho rằng Tống Tử Thành hết mực yêu thương Tống Tiêu đi chăng nữa, cũng chưa chắc hắn sẽ không thẹn quá hoá giận, trút giận lên đầu Tống Tiêu.

Tống Tiêu cảm thấy hoàng thượng nhà mình nói cũng có lý, nói gì thì nói vẫn nên chừa chút mặt mũi cho Tống Tử Thành. Thế là tạm thời gác chuyện này sang một bên, bắt đầu buồn phiền việc ứng phó với lệnh triệu kiến của thái hậu.

Đúng lúc này, Lý Vĩ Vĩ đến tìm Tống Tiêu, hôm nay công ty có khoá huấn luyện kỹ năng diễn xuất, chơi rất vui, thuận đườg đến rủ Tống Tiêu đi cùng.

"Tớ hỏi này, ừm, nếu như đến nhà gặp phụ huynh, cậu nói xem nên mang quà gì bây giờ?" Tống Tiêu đang lúc trầm tư, mơ mơ hồ hồ bị Lý Vĩ Vĩ kéo lên xe.

"Ồ, gặp mặt phụ huynh!" Lý Vĩ Vĩ ngạc nhiên nhìn Tống Tiêu, phát hiện thái độ nghiêm túc học hỏi của y, đột nhiên nổi hứng trêu ghẹo, "Vậy còn phải xem là loại phụ huynh nào, là mẹ vợ hay bố vợ tương lai hả?"

Tống Tiêu suy nghĩ một chút: "Thái mẫu."

"... Cái gì?" Lý Vĩ Vĩ tròn mắt.

Xe dừng trước cửa công ty Tinh Hải, Lỹ Vĩ Vĩ còn chưa phục hồi tinh thần từ trong khiếp sợ, trước mắt đã đụng phải Trác Tinh Tinh ăn diện xinh đẹp.

Trác Tinh Tinh vừa bị sẩy thai, đáng lý ra phải nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi mới đúng, nhưng từ khi kế hoạch đỗ lỗi cho Tống Tiêu thất bại, trong lòng nóng như lửa đốt, hai ngày nay Tống Tử Thành cũng không đến thăm cô ta lần nào, Trác Tinh Tinh mới nhịn không được chạy đến đây.

"Chị Tinh Tinh, nghe nói chị không khoẻ, sao không ở nhà nghỉ ngơi?" Mấy cô diễn viên hạng ba trong công ty nhìn thấy Trác Tinh Tinh, tươi cười đầy mặt chạy lên tiếp đón.

"Còn không phải vì bộ phim điện ảnh sắp sửa ra mắt sao, không thể làm lỡ công việc của mọi người được." Hôm nay Trác Tinh Tinh trang điểm rất đậm, che dấu nét tiều tuỵ trên mặt.

Người trong công ty đều hiểu rõ, "Tống tiên sinh" mà cô ta nói trước mặt giới truyền thông là ai, lại thêm việc Tống Tử Thành đến nay vẫn chưa lên tiếng phủ nhận, thế nên nhân viên trong công ty nhìn thấy cô ta cũng khách khí hơn trước không ít.

"Sức khoẻ của cô đã thế này, đừng nên liều mạng như vậy." Các nữ diễn viên muốn lấy lòng Trác Tinh Tinh thi nhau hỏi han ân cần, một bên chúc mừng cô ta mang thai, một bên thì khuyên cô ta nghỉ ngơi.

"Công việc mà, không thể chậm trễ," Trác Tinh Tinh xoay người lại, trùng hợp lại đụng trúng Lý Vĩ Vĩ, vừa muốn mở miệng giáo huấn đàn em không biết đi đường, ngoài ý muốn phát hiện Tống Tiêu đứng sau Lý Vĩ Vĩ, mặt thoắt một cái xoay chuyển 360 độ, tươi cười đon đả, "Tiêu Tiêu, sao con lại đến đây?"

Người trong đại sảnh yên lặng vài giây, thiếu gia đối đầu chuẩn mẹ kế, hình như sắp có trò hay xem rồi.

Bên này, Tống Tử Thành vừa họp xong, mệt mỏi xoa trán, công ty liên tục thua lỗ, áp lực của hắn là lớn nhất. Công ty lên sàn chưa được bao lâu, được thị trường gửi gắm rất nhiều kỳ vọng, năm ngoái đầu tư vượt mức cho bộ <Huyền Cơ>, dẫn đến việc hao tổn nguồn vốn lưu động, hắn đã bị các ban giám đốc chỉ trích một phen.

Ba bộ phim cuối năm nay, dù thế nào cũng không được để thua lỗ.

Tư Đạt Thư gõ cửa đi vào, sắc mặt cổ quái cầm một phần văn kiện đưa lên, kèm theo đó còn có tờ thoả thuận bất động sản Tống Tử Thành đưa cho hắn sáng nay.

"Sao vậy, có vấn đề gì?" Tống Tử Thành lấy tờ thoả thuận bất động sản.

"Anh đọc cái này trước đi." Nhìn tờ thoả thuận có thể sẽ bị quăng vào sọt rác, Tư Đạt Thư không dám nói nhiều xoay người chuẩn bị ra ngoài, làm thư ký tư nhân của tổng giám đốc, biết quá nhiều việc riêng của ông chủ, áp lực thật sự rất lớn.

Tống Tử Thành mở tập văn kiện trong tay ra, hô hấp lập tức đình trệ, mấy giây sau, máu tươi toàn thân gần như vọt hết lên trên đỉnh đầu.

Tư Đạt Thư đang tính toán không biết hôm nay có nên xin nghỉ sớm hay không, cửa vừa đóng lại, tiếng gầm rú giận dữ của Tống Tử Thành từ trong phòng truyền ra: "Tiểu Tư!"

Tư Đạt Thư mang vẻ mặt đau khổ quay lại, đối mặt với cơn thịnh nộ của tổng giám đốc đại nhân.

Trong đại sảnh, những người hy vọng được xem màn trạch đấu lại bị thất vọng.

Chỉ thấy Trác Tinh Tinh đúng chuẩn mẹ kế niềm nở chào hỏi, trong khi đó Tống Tiêu nhìn cũng không thèm nhìn một cái đi lướt qua người cô ta, trực tiếp bước vào thang máy. Vốn tưởng cô ta sẽ thay đổi, nào ngờ vẫn cứ thích diễn trò như vậy, Tống Tiêu không muốn tiếp tục phí thời gian với hạng người này.

Nhân viên hâu trường giơ tập văn kiện lên, vẫn che không được cái miệng đang mở lớn của mình. Mấy nữ nhân viên đi ngang qua đều liếc nhìn nhau, giả bộ như chưa từng thấy gì, lục tục giải tán, việc ai nấy làm.

Mặt Trác Tinh Tinh nóng như lửa đốt, khẽ nghiến răng, cuối cùng cũng nhấc chân bước vào thang máy.

==========

Tiểu kịch trường:

Đại Vệ: "Cái gì cái gì cái gì, câu đó nghĩa là sao?"

Tiêu Tiêu: "Thái mẫu chính là thái thái."

Đại Vệ: "Tớ biết, nhưng trọng điểm không phải cái này có được không?"

Ngư Đường (kéo bà xã): "Ngươi có ý kiến?"

Đại Vệ: "..."

Trương Hiếu Nhân: "Này, lại đây đứng với ta, gâu!" (phe bị ghét bỏ a~)