Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ

Chương 277: Hoàng Đế Đông Thục




Thậm chí hắn có chút ảo giác, cảm thấy nơi này mới đúng là hoàng cung Đông Thục, mà ở Thục Đô chỗ kia, chẳng qua chỉ là làm nền mà thôi. 

Cô Độc Chứng chọn một cửa Cung Viện dừng lại bước chân, sự lựa chọn này hoàn toàn là một loại cảm giác từ trong lòng của bản thân. 

Không nói lên được nguyên nhân hình thành cảm giác này, cũng không phải bởi vì cửa Cung Viện này đang đứng một vị nam tử tuổi chừng ngoài bốn mươi, hắn chỉ cảm thấy ở bên trong Cung Viện này sẽ có một vài người hoặc vật có liên quan tới bản thân. 

Đúng vậy, cửa Cung Viện đang đứng một người, trên người trường bào màu vàng sáng, cổ tay áo dùng sợi tơ vàng thêu hai con rồng bay lượn, mà ngay cả giày mang dưới chân cũng là màu vàng chói lọi. 

Cô Độc Chứng phát hiện khuôn mặt người này rất giống với hắn, trừ bỏ thần thái cô độc khác nhau, những thứ khác trên mặt, thậm chí miệng mũi khuôn mặt đều cùng bản thân giống tới bảy phần. 

Chỉ là hắn còn trẻ, mà người kia, trông có vẻ cũng đã già rồi. 

Có một loại cảm giác kỳ quái từ đáy lòng hắn dâng lên, cảm giác này với lúc trước không quá giống nhau, không phải đối với Cung Viện, mà là đối với người cửu ngũ chí tôn khoác hoàng bào. 

Đúng vậy, hắn biết đối phương chính là hoàng đế. 

Mặc dù chưa từng thấy qua người đứng đầu Trung Nguyên, nhưng người có thể mặc một thân xiêm y này trên người, ngoại trừ hoàng đế, cũng không có người nào khác. 

Nếu là hoàng đế, theo như lời Tần Như Thương đã nói, thì đây chính là phụ thân hắn sao? 

Diện mạo hai người giống nhau tới bảy phần làm hắn biết suy luận này là đúng, nhưng vì sao loại cảm giác kỳ quái ở trong lòng lại khiến cho hắn một chút cũng không muốn đến thân thiết? 

Cô Độc Chứng biết bản thân chỉ là ít nói, nhưng cũng không máu lạnh. 

Huống chi nếu thật sự là huyết mạch liên hệ với nhau, coi như bởi vì nhiều năm xa cách mà không muốn thân cận, cũng sẽ không có... Trong lòng hắn đang sắp xếp lời nói, cũng không có loại cảm giác bài xích. 

Quay đầu nhìn lại, tấm biển trên cửa Cung Viện chỉ viết một chữ "Liên" vô cùng đơn giản, không biết là vì Cung Viện này dựng lên, hay là do người ở nơi này định ra.