Hoàng Phi Giá Đáo: Minh Vương Cuồng Sủng Thê

Chương 34: 34: Bản Vương Phải Vào Cung Dự Tiệc






Nghe ý này của Hầu gia tựa hồ không muốn đem nữ nhi gả cho bản vương.Tứ hoàng tử đưa lưng về phía Hoàng Dục nói, nếu không phải do bao cỏ Hoàng Bắc Hạ quá mức càn rở làm mất mặt của hắn, hắn sao cần lãng phí đi giải quyết thế này chứ, mặc dù Hoàng Liên Sở không tốt cho lắm, nhưng so với Hoàng Bắc Hạ thì tốt hơn ngàn vạn lần, vừa vặn lại khiến mẫu phi vui.
(Phong: A! Vậy sao? *cười gian*)
Không không không! Vi thần không phải có ý này.Hoàng Dục vội vàng giải thích nói, sợ Tứ hoàng tử đổi ý
Về bên phía Hoàng Bắc Hạ, bản hoàng tử tự có biện pháp, ngươi chỉ cần giả bộ như không biết là được
Sau khi Tứ hoàng tử đi, Hoàng Dục mới bắt đầu cất tiếng cười to, nữ nhi này của hắn lại mang vận khí đến cho ông! Nếu làm phi tử của Tứ hoàng tử thật, như vậy ông chính là phụ thân của hoàng tử phi rồi, đến lúc đó, giá trị của bản thân cũng nâng lên!
Lại nói, trên triều Tứ hoàng tử được sủng ái như thế, vạn nhất sau này trở thành Hoàng Thượng, vậy ông, ông sẽ trở thành quốc công!
Hoàng Dục càng nghĩ càng kích động!
___________
Thời gian trôi qua rất nhanh, ngày mai là mười lăm tháng tám Tết Trung thu, Hoàng Bắc Hạ cũng nên chuẩn bị kỹ càng đồ dùng để tiến cung rồi 

Tiểu thư, y phục này em mang đến cho ngườiNhược Thư bưng một bộ y phục vào.
Ừ Hoàng Bắc Hạ lúc này đang có chút nhàm chán xem sách
Tiểu thư, vừa nãy em nghe được các hạ nhân nói, ngày mai xe ngựa của Tứ hoàng tử sẽ đến phủ thượng của chúng ta, chỉ là.....!Sắc mặt Nhược Thư có chút không được tốt, ánh mắt trong suốt tràn ngập phẫn nộ
Chỉ là không phải tới đón ta đúng không.Hoàng Bắc Hạ suy nghĩ thông thái liền hiểu ngay, nếu như Tứ hoàng tử tới không đón nàng là điều bình thường, ngược lại nếu như tới đón thì mới là điều không bình thường.
Tiểu thư, người không có chút nào để bụng sao? Nhược Thư có chút lo lắng nói.
Cần gì phải gấp, ngược lại là em đấy.
Cũng không thể nói như thế được.

Nhược Thư còn muốn nói tiếp, liền thấy Xảo Họa tiến đến.
Tiểu thư, nhị lão gia nói tiểu thư qua đó một chuyến.
Có nói là qua để làm gì không?Hoàng Bắc Hạ ngẩng đầu nhìn.
Không có nói đến ạXảo Họa lắc đầu Bất quá em đoán có thể là chuyện ngày mai tiến cung.
Ừ ta biết rồi.Hoàng Bắc Hạ tựa hồ nghĩ đến cái gì đó, còn nói thêm: Ngày mai em theo ta tiến cung, nhất định phải theo sát ta.

Hoàng cung không thể so sánh được với nơi này, nếu ngày mai ta chưa cho phép em nói chuyện thì em tuyệt đối không được lên tiếng, hiểu không?
Dạ, em chắc chắn sẽ ghi nhớ lời tiểu thư phân phó.
Rất nhanh Hoàng Bắc Hạ liền đi đến cửa thư phòng của Hoàng Dụ, đứng một hồi liền đẩy cửa đi vào.

___________
Minh Vương phủ
Chủ tử, ngày mai cung yến vẫn như cũ sao?Ly Uyên hỏi
Ừ 
Thuộc hạ sẽ đi an bài tốt.

Ly Uyên nói xong thì chuẩn bị đi ra ngoài.
Khoan đã!Ngao Minh Dạ đột nhiên lên tiếng gọi Ly Uyên lại.
Chủ tử còn có gì phân phó? Ly Uyên dừng bước, xoay người hỏi.
Người ở phủ tướng quân cũng sẽ đi sao?Ngao Minh Dạ nhàn nhạt hỏi một câu, trên mặt đạm mạc khiến cho người ta nhìn không ra một tia cảm xúc
Bẩm chủ tử, phủ tướng quân hàng năm đều nhận được thiệp mời, nghe nói năm nay Thục phi còn cố ý điểm tên của vị đại tiểu thư của phủ tướng quân, để cho nàng phải vào cung.


Ly Uyên nói.
Ngao Minh Dạ nhẹ gật đầu, nghĩ lại đêm hôm đó ở viện tử nhìn thấy người kia đang ngắm trăng.
(Phong: có biến *hắc hắc*)
Vị đại tiểu thư kia không chỉ có thể cảm nhận được sự xuất hiện của hắn, mà sau đó vẫn như cũ bình tĩnh giả bộ như không biết, điểm ấy thôi đã đủ để chứng minh vị đại tiểu thư này không hề giống lời đồn.
Con ngươi thâm thúy của Ngao Minh Dạ như dao găm có chút lấp loé, khóe miệng hơi cong lên, xem ra lời đồn đúng thật là không thể tin.
Ly Uyên, bản vương đêm mai phải vào cung dự tiệc, ngươi chuẩn bị một chút điNói xong liền đứng dậy đi ra ngoài, để lại Ly Uyên với khuôn mặt mộng mị.
Cái gì? Chủ tử nói muốn đi dự tiệc? Hắn không có nghe lầm chứ? Phải biết rằng chủ tử từ trước đến nay không thích nhất là mấy cái kiểu yến hội như thế này, hôm nay thế nào lại đổi hướng rồi?
Mặc kệ bản thân đang nghi vấn, Ly Uyên vẫn lập tức đi an bài tốt hết thảy.