Hoàng Phi Giá Đáo: Minh Vương Cuồng Sủng Thê

Chương 28: 28: Nàng Ấy Không Có Can Đảm Kháng Chỉ






Xem ra vị Nhị thẩm kia của ta đã chuẩn bị tốt hết thảy rồi.

Hoàng Bắc Hạ cười như không cười, nói.
Tiểu thư, vậy bây giờ nên xử lý thế nào? Hiện tại chúng ta cũng không thể kháng chỉ Nhược Thư có chút lo lắng nhìn Hoàng Bắc Hạ, thiệp mời trong cung gửi đến trừ khi thân thể khó chịu thì có thể miễn, còn nếu không đi, thì chính là kháng chỉ.
Nghĩ đến đây hai mắt Nhược Thư chợt tỏa sáng: A! Tiểu thư, nếu không muốn đi thì lấy lý do là thân thể khó chịu
Hoàng Bắc Hạ lắc đầu Cớ này, sợ là không thể dùng, các nàng đã chuẩn bị âm mưu chờ đón ta thật tốt, đến lúc đó nếu như bị tra ra, vậy thì càng phiền toái hơn
Nhược Thư cắn môi Vậy bây giờ phải làm thế nào đây? 
Không sao, xem trước một chút đi, dù sao mấy ngày nữa yến hội mới bắt đầu

Trong thư phòng
Ngươi nói Thục phi nương nương đưa thiệp mời tới cho ngươi?Hoàng Dục hơi kinh ngạc nói.
Vâng, Nhị thúc, Bắc Hạ cũng hiếu kì tại sao Thục phi nương nương năm nay lại đưa thiệp mời cho ta.Hoàng Bắc Hạ ngồi trên ghế, một bộ dạng nghi vấn.
Nhưng là nàng biết, Hoàng Dục nhất định có thể đoán được nguyên nhân.
Trong lòng Hoàng Dục hơi chững lại, nghĩ đến mấy ngày trước Lưu thị vừa mới tiến cung, mà thiệp mời của Thục phi ngày hôm sau đã ở đây, nói là trùng hợp, ông không tin!
Lưu thị này, không phải đã cảnh cáo bà đừng đánh chủ ý lên Hoàng Bắc Hạ rồi sao!
Trong lòng nghĩ như thế, nhưng trên mặt lại cười cười nói: Có lẽ gần đây ngươi có sự thay đổi, có chút hiếu kỳ muốn nhìn ngươi một chút thôi.
Nàng là một nữ nhi của phủ Tướng Quân cho dù có thay đổi thế nào cũng không liên quan đến phi tử của Hoàng đế, Hoàng Bắc Hạ nghe xong cười nói: Có thể đi.

lúc nói, khuôn mặt biến sắc: Nhưng Bắc Hạ vẫn có chút sợ chứ.
Sợ cái gì?Hoàng Dục quay đầu có chút không hiểu lắm nhìn Hoàng Bắc Hạ
Bắc Hạ chưa bao giờ tiến cung, nghe nói trong cung có rất nhiều người hiểu quy củ ,hơn nữa còn vô cùng cẩn thận.

Nghe nói năm ngoái có một nữ nhi nhà quan gia tiến cung dự tiệc, cũng bởi vì va chạm với một vị nương nương nào đó, thì bị đánh chết, phụ thân của cô nương lúc đó rất tức, nhưng lại bất lực, giận mà không dám nói gì a!
Hoàng Bắc Hạ ở một bên nghiêm túc nói, còn một bên thì lưu ý sắc mặt của Hoàng Dục, quả nhiên Hoàng Dục càng nghe sắc mặt càng không tốt!
Hoàng Bắc Hạ chính là cố ý nói lời này, nàng biết Hoàng Dục nhất định nghĩ về việc này, Lưu thị đã có thể để cho Thục phi gọi nàng tiến cung, tuyệt đối đã thương lượng xong làm thế nào đối phó nàng.

Nhưng đối với Hoàng Dục mà nói, Hoàng Bắc Hạ xảy ra chuyện gù cũng chẳng liên quan tới ông, mấu chốt vấn đề là tấm lệnh bài trên ngườu nàng, tuyệt đối không thể để xảy ra sơ xuất gì a!
Đè xuống phiền não trong lòng, qua hồi lâu Hoàng Dục mới lên tiếng: Yên tâm đi, ta sẽ để cho Nhị thẩm chiếu cố ngươi thật tốt
Hoàng Bắc Hạ thấy đã đạt được mục đích, cười hì hì nói: Vậy Bắc Hạ cảm ơn Nhị thúc.
Lưu thị có nghe lời Hoàng Dục hay không thì nàng không biết, nhưng nếu bà ta không nghe thì nàng vẫn là người có lợi.
Một là để Lưu thị cùng Hoàng Dục tình cảm giảm sút.

Hai là, dù Lưu thị không hoàn toàn nghe Hoàng Dục, nhưng Hoàng Dục đã cảnh cáo cũng không dám quá mức càn rở.
Trong Vân Yên các 
Mẫu thân, người nói xem tiểu tiện nhân kia có dám không vào cung hay không?Hoàng Liên Sở mở miệng hỏi, nghe nói thiệp mời hôm nay đã đưa đến tay Hoàng Bắc Hạ, chỉ là chưa thấy Hoàng Bắc Hạ có phản ứng gì.
Nàng ta dám không đi sao?? Nhưng nàng cũng khống có cái lá gan kháng chỉ đâu! Nhị Phu nhân đứng trước bàn trang điểm, trìu mến giúp Hoàng Liên Sở chải tóc
Sở Nhi nhà ta trời sinh cao quý, nhất định sẽ được nhiều người yêu thích Hoàng Liên Sở hài lòng nhìn dung mạo của mình trong gương, có

c
hút ngượng ngùng nói: Mẫu thân lại trêu ghẹo nữ nhi.

Nhưng trong mắt lại tràn đầy đắc ý. 
Nữ nhi của ta mỹ lệ như thế, đương nhiên là phải có được mọi thứ tốt nhất.

Nhị phu nhân đem lược đặt lên bàn, rồi ôn nhu nhìn tấm gương nói với Hoàng Liên Sở: Yên tâm, mẫu thân chắc chắn sẽ để tiểu tiện nhân kia thân bại danh liệt, bởi vì, chỉ có Sở Nhi của ta mới có thể xứng với Tứ hoàng tử!
Hoàng Liên Sở đáy mắt xẹt qua một tia vui mừng, trong lòng kích động không thôi, gật đầu cười.