Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 89: Chương 89: Thiên hạ khiếp sợ.





Thật lâu, thật lâu sau, mấy người Đường Vô Địch mới kịp phản ứng, nhìn Phong Tiếu Thiên nằm dưới mặt đất, hơi thở đã biến mất, trong lòng bọn họ đồng thời khiếp sợ, sắc mặt khó coi tới cực điểm.
Đặc biệt là Âu Dương Hải. Lúc này y mới đứng dậy được, sắc mặt tức giận.
- Ngươi… Ngươi…
Y nhìn Hoàng Long, vừa sợ vừa giận, sau đó lại nhìn về phía Hoàng Lượng, Lục đệ tử của y.
Thánh Vực Cao giai không khiến y sợ hãi cho lắm. Nhưng Thánh Vực Cao giai mười lăm tuổi sẽ khiến người ta có cách nhìn khác.
Mười lăm tuổi là Thánh Vực Cao giai, chuyện này chưa từng xuất hiện trên Đại lục Hằng Nguyên. Các Cường giả Thần Vực từng xuất hiện trong lịch sử cũng không có thiên phú siêu cấp kinh khủng như vậy.
Với tốc độ tu luyện của Hoàng Long, khó có thể nói trong tám năm, mười năm nữa, hắn có thể trở thành Cường giả Thần Vực hay không.
Một cường giả Thần Vực tương lai là người mà không một ai cam tâm đắc tội.
Chỉ có những người ở đẳng cấp bọn họ mới hiểu được sự khủng khiếp của Cường giả Thần Vực.
Nhưng mà chuyện này phải tính sao?
Thi thể Phong Tiếu Thiên, đệ tử đắc ý của Âu Dương Hải đang nằm dưới đất, phảng phất như đang chế giễu y khiếp nhược.
Sắc mặt mấy người Đường Vô Địch cũng âm trầm khó đoán, hiển nhiên là bọn họ cũng có suy nghĩ giống Âu Dương Hải.
Đúng lúc này, một tiếng rống rung trời vang lên. Dưới ánh mắt hoảng sợ của mấy người Đường Vô Địch, Thiên Thanh Mãng Ngưu biến ra bản thể, sừng sững như một ngọn núi nhỏ. Tiếp đó, Bác Cách và hai Đại Tu La cũng thể hiện khí thế Thánh Vực. Trong khoảng thời gian ngắn, mấy vạn người trong Học viện Thần Phong đều kinh hãi.
Mọi vật ở đại sảnh hội nghị đều bị biến thành tro bụi.
Bản thể cao hai mươi mấy trượng của Thiên Thanh Mãng Ngưu khiến cho cái đầu của nó xuyên thủng mái của đại sảnh hội nghị, căn phòng lập tức trở thành lộ thiện.

Mi tâm Hoàng Long lóe lên, mang hai tiểu tử Hoàng Lương và Hoàng Dịch vào trong Quần Tiên Các.
- Ma thú Thánh Vực Thiên Thanh Mãng Ngưu!
- Ma tộc, Đại Tu La!
- Ma pháp sư Thánh Vực Trung giai.
Mấy người Đường Vô Địch nuốt cục đắng ở cổ họng, hai mắt trợn to hết cỡ.
Thánh Vực, bốn Đại Thánh Vực.
Năm đó, bọn họ cũng từng nhìn thấy Hoàng Long cưỡi ma sủng Thanh Ngưu dạo chơi trong Học viện, cũng có gặp tỳ nữ yêu mị ở phía sau, nhưng chưa từng nghĩ tới đó lại là Ma thú Thánh Vực và Ma tộc Đại Tu La.
Còn có cái tên mà trên người không có một chút khí thế nào, giống như một lão đầu già yếu, vậy mà lại là Ma pháp sư Thánh Vực Trung giai.
Thời buổi này thật là nhiều chuyện hoang đường.
Đầu tiên là một Thánh Vực Cao giai mười lăm tuổi, còn là Thánh Vực Cao giai mười lăm tuổi có bốn thủ hạ là Thánh Vực.
Từ lúc nào mà Thánh Vực mất giá như vậy?
Trên Đại lục Hằng Nguyên, chỉ có khoảng hai trăm Thánh Vực.
Năm Đại Đế quốc chiếm khoảng một nửa.
Thậm chí một số Vương cung của các Vương quốc nhỏ còn không có Thánh Vực trấn thủ. Bình thường cũng khó có thể nhìn thấy một Thánh Vực. Vậy mà hiện tại, ở sảnh hội nghị này, cộng thêm năm người bọn họ, tất cả là mười Đại Thánh Vực.

Đột nhiên, trong cơ thể Hoàng Long có kiếm quang lóe lên sau đó liền biến mất. Đợi lúc mấy người Đường Vô Địch nhìn lại, chỉ thấy ở bốn vách của đại sảnh xuất hiện vô số vệt kiếm ngang dọc.
Sau khi Hoàng Long thu hồi Thanh Hồng Kiếm vào trong cơ thể, lạnh lùng quét mắt nhìn mấy người Đường Vô Địch.
Ánh mắt của Hoàng Long khiến cho mấy người Đường Vô Địch không tự chủ lùi lại một bước.
- Chúng ta đi thôi.
Hoàng Long hạ xuống, cưỡi lên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu rời đi.
Đám người Bác Cách theo sát phía sau.
Thiên Thanh Mãng Ngưu thu hồi bản thể, đám người Bác Cách thu hồi khí thế, đi trên đường phố của Học viện Thần Phong. Lúc này, Hoàng Long nhìn thấy rất nhiều cường giả bát cấp, cửu cấp từ khắp các nẻo đường chạy về hướng đại sảnh hội nghị.
Và Lôi Vân, cái tên mà năm đó khảo thí tân sinh cũng được xếp hạng nhất với Hoàng Long, đệ tử đắc ý của Đường Vô Địch, khi chạy đến đại sảnh, nhìn thấy nóc phong đã biến mất và vô số vệt kiếm kinh khủng trên bốn bức vách của đại sảnh, lập tức đờ người.
Y cũng giống với mọi người vừa chạy đến, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Các người đều lui xuống đi.
Một lúc lâu sau, Đường Vô Địch trầm giọng nói.
Mọi người vội vàng rời đi. Có điều, Lôi Vân vẫn chần chờ một chút, sau đó nói với Đường Vô Địch:
- Sư phụ, đệ tử nghe nói cái tên Hoàng Long đã trở về, đệ tử muốn tìm hắn tỷ thí một chút, không biết lão nhân gia thấy thế nào?
Nét mặt già nua của Đường Vô Địch chợt co quắp, ánh mắt của đám người Âu Dương Hải thì phức tạp.

Lôi Vân cảm thấy sư phụ và các Viện trưởng nhìn mình có chút quái dị, lấy làm lạ hỏi:
- Sư phụ, các vị sao vậy? Chẳng lẽ không phải là Hoàng Long đã trở lại? Đệ tử nghe Đạo sư Lôi Khắc nói hắn đã trở lại mà.
Đường Vô Địch trầm giọng nói:
- Vân nhi, ngươi ra ngoài đi.
Lôi Vân nhìn thấy thần sắc của sư phụ, trong lòng càng thêm kỳ quái, không nhịn được lại hỏi:
- Sư phụ, người không sao chứ?
Không có chuyện gì? Những lời này của Lôi Vân hoàn toàn làm cho lửa giận mà Đường Vô Địch đang cố áp chế bùng lên:
- Ngươi cút ngay cho lão tử!
Thấy Đường Vô Địch gầm lên đầy giận dữ, Lôi Vân sợ đến mức nhảy dựng lên. Từ trước tới nay, y chưa từng thấy sư phụ giận dữ như thế, không dám nói nhiều, lập tức rút lui.
Sau đó vội vàng chạy khỏi đại sảnh hội nghị.
Hoàng Long ra khỏi Học viện Thần Phong, trở về trang viên. Sau đó lệnh cho Bác Cách, Thú nhân Nạp Đặc tập hợp toàn bộ lực lượng lên đường trở về Vương quốc Lục Thông.
Hiện tại, Dong binh đoàn Thú nhân đã đạt cấp A. Trải qua chín năm phát triển, đã có hơn hai vạn người, trong đó phần lớn là Thú nhân.
Thực lực của Thú nhân Nạp Đặc bây giờ là cửu cấp. Mà chín Thú nhân ra nhập cùng lúc với Nạp Đặc đều đạt bát cấp đỉnh. Thực lực thất cấp trong Dong binh đoàn Thú nhân cũng có hơn năm trăm người.
Bởi vì phải tập hợp hơn hai vạn Thú nhân, cần mất một thời gian, cho nên Hoàng Long để cho Bác Cách và Thú nhân Nạp Đặc đi sau, mình thì mang theo mười Ma thú Thánh Vực và hai Đại Tu La đi trước.
Ma Lạc của Đế quốc Long Ngữ nhận lỗi, tuy nhiên Hoàng Long sẽ không thật sự cho rằng Đế quốc Long Ngữ sẽ dừng tay. Hiện tại hắn muốn nhanh chóng trở về Hoàng gia ở Vương quốc Lục Thông, chuẩn bị mọi thứ cho thật tốt.
Hai ngày sau khi nhóm người Hoàng Long đang trên đường trở về Vương quốc Lục Thông, tin tức Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ bị phá hủy từ Hoàng thành Đế quốc Long Ngữ mãnh liệt truyền ra bốn phía.
Vì cứu đệ đệ và muội muội, một tuyệt thế cường giả dẫn theo tám Ma thú Thánh Vực và một Ma tộc Đại Tu La xông thẳng tới Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ, tiêu diệt năm Thánh Vực của Đế quốc Long Ngữ.

Tin tức này được truyền tới đâu, lập tức nơi đó bị chấn động.
Trấn thủ biên cảnh Đế quốc Long Ngư, Hoàng tước Long Lý và quân đoàn Phi Long hoàn toàn bị tiêu diệt, không một ai thoát chết.
Trấn thủ Hoàng cung Đê quốc Long Ngữ, Quân đoàn Hùng Sư, chỉ có Quân đoàn trưởng Phí Lợi may mắn sống sót.
Hai đại quân đoàn của Đế quốc Long Ngữ cứ như vậy biến mất.
Ở Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ, Thái Tử và Thái Tử phi bị giết tại chỗ.
Hai bên giao chiến, Đệ nhất cường giả trấn giữ Hoàng cung Đế quốc Long Lý là Ma Lạc cùng chiến sủng Hoàng Kim Thánh Long bị đánh đến mức sợ hãi, chủ động nhận lỗi.
Quang Minh Giáo Đình khiếp sợ. Bốn Đại Đế quốc còn lại khiếp sợ.
Địa Ngục Ma tộc khiếp sợ. Thiên Hạ Minh khiếp sợ.
Trong nháy mắt toàn bộ các thế lực lớn nhỏ trên Đại lục Hằng Nguyên đều khiếp sợ dị thường.
Cả Đại lục Hằng Nguyên như nước sôi, liên tục sôi trào.
Ngày càng có nhiều người biết được, tuyệt thế cường giả này là nhi tử Hoàng Long của gia chủ Hoàng Hùng Hoàng gia ở Vương quốc Lục Thông, mới mười lăm tuổi, tuyệt đối kinh ngạc, không thể nghĩ đến!
Cường giả Thánh Vực mười lăm tuổi! Thậm chí còn có thể so với Thánh Vực Đỉnh Phong.
Càng khiến người ta khiếp sợ chính là người ta có tám ma sủng Thánh Vực. Có một đầu Thánh Vực Cao giai Cửu Thải Phượng Điểu.
Trong khoảng thời gian ngắn, cái tên Hoàng Long trở thành chủ đề bàn luận của tất cả mọi người trên Đại lục Hằng Nguyên. Bất kể là quốc gia lớn hay nhỏ, đi đến đâu cũng nghe được hai chữ Hoàng Long. Tất cả mọi người khi nhắc đến hai chữ này đều kèm theo biểu hiện hưng phấn, kích thích, sung bái. Không hề có ngoại lệ.
Tin tức truyền tới Học viện Thần Phong, toàn bộ thầy trò của Học viện như dại ra.