“Ngươi, ngươi… đáp ứng hắn?” Triệu Oánh thấy Hoàng Long đã nhận lời tỷ thí lôi đài với đối phương, nàng liền tức giận đến nỗi nói không ra lời, hốc mắt trở nên đỏ hoe.
Nàng biết rõ sự tình giữa Hoàng gia và Hi Nhĩ gia tộc.
Có thể tưởng tượng, đến lúc tỷ thí lôi đài với Hoàng Long, tên Đỗ Phỉ này tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
Tiểu ma nữ Triệu Oánh vô cùng tức giận, chân ngọc giậm mạnh xuống đất một cái, sau đó quay người bỏ đi.
Biểu ca chết tiệt, biểu ca đần độn! Ngu xuẩn đến như vậy thì nàng không bao giờ thèm để ý tới hắn nữa, việc hắn sống hay chết sẽ không liên quan gì với nàng.
Hoàng Long nhìn bóng dáng tiểu ma nữ Triệu Oánh, mặc dù tiểu nha đầu này đôi khi có chút dã man, nhưng tâm địa cũng không tệ lắm.
Ngay sau đó, cũng không để ý đến Đỗ Phỉ đang đứng đó cười đầy đắc ý, Hoàng Long liền rời khỏi học viện, một mạch trở về trang viên.
Đương nhiên, không bao lâu sau, việc Hoàng Long nhận lời tỷ thí lôi đài với Đỗ Phỉ đã được truyền đi rộng rãi.
Bất kể là ở thế giới nào, những việc trà dư tửu hậu tuyệt không thể thiếu, truyền tới truyền lui, phiên bản nào cũng có.
Chỉ có điều, phiên bản nào cũng đều nhận định việc làm lần này của Hoàng Long là ngu ngốc.
Một tân sinh mới nhập học hai tháng có thể chiến thắng học sinh lâu năm có thực lực Ma pháp sư Tứ cấp đỉnh phong ư?
Hơn nữa, đấy còn là một người đến tận bây giờ còn chưa đến lớp học, và cũng không thấy hắn tu luyện bất cứ loại Ma pháp gì, vào học viện được hai tháng chỉ một mực trốn trong Đồ Thư Quán. Đúng là một tân sinh siêu cấp quái tài.
Dường như đây là việc không thể xảy ra.
Kết cục của loại ngu xuẩn này có thể đoán trước.
Chẳng qua, điều mà bọn họ cảm thấy đáng tiếc chính là địa điểm tỷ thí lôi đài lại bố trí tại vương quốc Lục Thông, nếu như là ở lôi đài học viện thì hay rồi. Thế nhưng, gã siêu cấp quái tài này ấn định địa điểm lôi đài tại vương quốc Lục Thông là có dụng ý gì? Chẳng lẽ muốn làm mất thể diện của gia tộc?
Có không ít người đã thăm dò được, Hoàng Long chính là nhị thiếu gia của Hoàng gia vương quốc Lục Thông.
Đương nhiên, cũng có một số người châm chọc Đỗ Phỉ vô sỉ, đường đường là Ma pháp sư Tứ cấp đỉnh phong vậy mà lại khiêu chiến một tiểu hài tử sáu tuổi?
Mà năm người Đường Vô Địch sau nghi nghe được tin tức này liền âm thầm lắc đầu. Du Tề vốn còn một tia hi vọng với Hoàng Long thì nay cũng tắt nốt.
Không ngờ tiểu hài tử có thiên phú tốt như vậy lại làm một chuyện hết sức ngu xuẩn đến thế!
Đường đường một Ma pháp sư Tứ cấp đỉnh phong thách đấu với một tiểu hài tử sáu tuổi, cho dù cự tuyệt cũng không ai có thể chê cười ngươi. Thế mà bây giờ, chỉ vì chút thể diện, chịu không nổi sự khích tướng cho nên đã tiếp nhận sự khiêu chiến của người ta. Điều này là cực kì ngu xuẩn rồi!
...
Sau khi đi ra khỏi học viện, Hoàng Long trở lại trang viên, bắt đầu tu luyện ma pháp và đấu khí.
Tu luyện một chút Ma pháp và đấu khí cũng là chuyện tốt, bất kể là gặp kẻ địch hoặc đối với sự tu luyện của chính mình sau này đều có ích.
Đối đầu với địch nhân, ma pháp và đấu khí cũng coi như là một phương thức để che giấu đạo thuật và pháp bảo. Hơn nữa, sau này mình muốn ngộ đạo thành Thánh, không chừng chúng cũng có tác dụng.
Tại thế giới Bàn Cổ, ngộ đạo thành Thánh, trở thành Hỗn Nguyên thánh nhân thì không phải cứ cố gắng tu luyện là có thể đạt tới. Đối với thế giới Bàn Cổ mà nói, điều kiện quan trọng nhất là đạt được Hồng Mông tử khí ẩn chứa pháp tắc đại đạo.
Năm đó giảng đạo ở Tử Tiêu Cung, chỉ có sáu người: Tam Thanh (Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên Giáo Chủ), Nữ Oa, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề là được Hồng Quân ban cho Hồng Mông tử khí.
Mà Hoàng Long, dù là kiếp trước hay kiếp này cũng đều không có điều kiện quan trọng đó.
Cho nên, nếu cứ tu luyện như kiếp trước thì tu vi của Hoàng Long ở kiếp này cao nhất cũng chỉ có thể đạt tới Chuẩn thánh đỉnh phong, không cách nào đột phá đến Hỗn Nguyên thánh nhân để đạt được sự bất diệt.
Ở thế giới này, mặc dù ma pháp và đấu khí không có cách nào thắng được đạo thuật và pháp bảo, nhưng tu luyện nó cũng là điều cần thiết.
Sau khi xem những sách viết về ma pháp ở Đồ Thư Quán của Thần Phong học viện, Hoàng Long biết rõ, điều kiện tiên quyết để thi triển ma pháp là ma lực, còn cái thứ hai tất nhiên là tinh thần lực rồi.
Ma lực, Hoàng Long không cần tu luyện, bởi vì trong lúc tu luyện, Hoàng Long đã phát hiện Tiên Thiên chân nguyên ở trong đan điền có thể chuyển hóa thành ma lực tích trữ trong khí hải..
Đã có Tiên Thiên chân khí trong cơ thể trợ giúp, cường độ chuyển hóa ma lực của Hoàng Long không thua kém Bát cấp Ma pháp sư
Mà tinh thần lực thì lại càng không cần phải nói. Lúc trước khảo thí thiên phú, gã chấp sự Lộ Pháp Đặc với thực lực Ma pháp sư Cửu cấp đã tiến hành thi triển áp lực tinh thần nhưng cũng không thể làm suy chuyển được tinh thần lực của Hoàng Long.
Chỉ có điều, tuy tinh thần lực Hoàng Long cường đại, nhưng cũng không đại biểu cho việc có thể thi triển ra ma pháp Cửu cấp, thậm chí là cấm chú, bởi ma lực và tinh thần lực phải hỗ trợ lẫn nhau mới được.
Ma pháp Bát cấp đối với Hoàng Long không thành vấn đề, nhưng là Cửu cấp thì không có cách nào thi triển.
Nhất cấp, Chiếu Minh Thuật.
Nhị cấp, Hỏa Cầu Thuật.
Tam cấp, Bạo Hỏa Thuật.
...
Bát cấp, Hỏa Hệ Thuẫn Bài.
Đứng trong tiểu viện, Hoàng Long thi triển từ Nhất cấp đến Bát cấp Hỏa hệ ma pháp.
Sau Hỏa hệ là Thủy hệ, Nhất cấp Ngưng Thủy Thuật, nhị cấp Tiểu Thủy Cầu, cho đến Bát cấp Bạo Vũ Cuồng Lưu. Sau Thủy hệ là Thổ hệ, Phong hệ, Kim hệ, Mộc hệ, thậm chí là bên ngoài Ngũ hành như Lôi hệ, Quang Minh hệ, Hắc Ám hệ.
Khi thấy Hoàng Long lần lượt thi triển ra ma pháp của các hệ từ Nhất cấp đến Bát cấp thì Bác Cách, Nạp Đặc và chín Thú nhân đứng bên cạnh liền trợn ngược mắt, mồm há to đến nỗi thiếu chút nữa trẹo quai hàm.
Trời! Điều này có thể sao?
Không phải kinh ngạc vì chủ nhân Hoàng Long này mới sáu tuổi đã học được Bát cấp ma pháp của toàn hệ, mà bởi vì Hoàng Long trong vòng một ngày…. không… chỉ có mấy giờ đã học xong ma pháp từ Nhất cấp cho tới Bát cấp, mà còn là toàn hệ nữa chứ!
Bọn hắn biết rõ, từ trước tới nay, Hoàng Long chưa từng học qua một chút ma pháp nào, và điều càng thêm kinh khủng là vừa rồi Hoàng Long thi triển ma pháp toàn hệ từ Nhất cấp cho tới Bát cấp mà không cần chú ngữ, tất cả đều thi triển chỉ trong nháy mắt.
Do thường xuyên đi theo Hoàng Long nên Bác Cách còn đỡ hơn một chút, nhưng Nạp Đặc và chín Thú nhân thì lại chưa thừa nhận nổi sự việc trước mắt. Mười bộ ngực lớn hít thở dồn dập, phập phồng giống như sóng biển.
Tiếng thở dốc, hổn ha hổn hển như tiếng kéo bễ lò rèn.
Sau khi Hoàng Long dừng lại, các loại nguyên tố Ma pháp vẫn tràn ngập không gian của tiểu viện trong rất lâu.
Hoàng Long quay đầu lại, nhìn biểu lộ của đám người Bác Cách và Nạp đặc, cười cười: “Bác Cách! Ngươi hãy đi chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta sẽ xa nhà mấy tháng rồi mới trở về.”
Bác Cách liền hồi phục lại tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ, hai mắt sáng ngời, cung kính nói: “Rõ, thiếu chủ!”
“Nạp Đặc, lần trước ngươi nói ngươi còn một số huynh đệ Thú nhân muốn tới đây để đi theo ta phải không?” Hoàng Long quay sang hỏi Thú nhân Nạp Đặc.
Lần trước, Nạp Đặc đã đề cập với hắn chuyện này.
Dù sao, hiện tại Hoàng Long cũng không thiếu tiền, nuôi nhiều người một chút cũng không ảnh hưởng gì.
Nạp Đặc lấy lại tinh thần, vẻ mặt vui mừng, giọng điệu cung kính nói: “Vâng, đúng vậy thưa chủ nhân, hơn nữa thực lực bọn hắn cũng không kém, đều có thực lực của Tam, Tứ cấp chiến sĩ.”
“Bao nhiêu người?” - Hoàng Long hỏi.
“Hơn ba trăm người!” Nói xong, Nạp Đặc liền có chút bất an khi nhìn Hoàng Long.
Hoàng Long mắt đầy thâm ý, liếc nhìn Nạp Đặc, gật đầu nói: “Ta có thể nhận bọn hắn, chỉ có điều, ngươi nên biết rõ, nếu như sau này bọn họ sai phạm, ta tuyệt không lưu tình!”
Nếu có người phản bội, nhất định giết không tha!
Nạp Đặc đổ mồ hôi lạnh, vội vã cung kính đáp: “Xin chủ nhân yên tâm, bọn họ tuyệt đối sẽ trung thành với chủ nhân!”