Thấy Tiểu ma nữ theo tới, Hoàng Long cũng không còn hứng thú đi dạo, đành quay gót trở về Triệu phủ, bất quá, Tiểu ma nữ cũng mặc kệ hắn, hai tay ôm hai ma thú mang theo hộ vệ vô cùng hào hứng đi dạo phố.
Trở lại Triệu phủ tiểu viện, sau khi bày một linh trận ngăn cách ngoại giới, Hoàng Long bắt đầu tu luyện.
Từ lúc có Cửu Dương Tinh Quả luyện chế Doanh Khí Đan, tu vi của Hoàng Long tiến triển cực nhanh, hiện tại đã đến Luyện Tinh Hóa Khí đỉnh phong, chỉ thiếu chút liền có thể đột phá tới cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần.
Theo tu vi pháp lực ngày càng tăng, Hoàng Long dần dần có thể sử dụng một ít pháp thuật cùng thần thông trước kia, giống như Hằng Nguyên Đại Lục Ma Pháp Sư và Chiến Sĩ giống nhau, bất cứ ma pháp cùng đấu kỹ nào đều cần ma lực cùng đấu khí chống đỡ.
Khoanh chân ngồi trong tiểu viện, Hoàng Long ăn vào một quả Doanh Khí Đan, bắt đầu vận chuyển "Thủy Hỏa Nguyên Long Quyết" .
Trong cơ thể Hoàng Long, gân mạch bên trong Doanh Khí Đan hóa thành một dòng ôn thủy mãnh liệt không ngừng đánh sâu vào, hắn vận chuyển tâm quyết, chuyển hóa dòng ôn thủy đó thành từng đạo nguyên khí tiến nhập đan điền.
Đan điền chân khí phiêu đãng, bốc hơi bay lên, tiến vào Tử Phủ Nê Hoàn Cung, trong đầu, nguyên thần Hoàng Long không ngừng hút chân khí này biến thành thần tủy và ngưng tụ thành thực thể.
Trải qua sáu năm tu luyện, thân thể Hoàng Long đã không còn hư nhược như trước, thể giống như ngân cao, huyết hóa bạch tương, toàn thân một cỗ hương khí nhàn nhạt tập nhân, hắn ngồi xếp bằng tu luyện, tử khí trong miệng hình thành đường vân, đây chính là dấu hiệu linh đan thành thục.
Người chi sinh, bẩm thiên địa chi nguyên khí, vi thần vi hình; chịu nguyên nhất khí, vi dịch vi tinh.
(Người sinh ra, chịu nguyên khí thiên địa, thành thần thành hình, chịu nguyên nhất khí, thành dịch thành tinh.)
Người có thượng trung hạ - tam đại đan điền, cất giấu tinh khí thần.
Hạ đan điền ở rốn, trung đan điền ở tâm hải, mà thượng đan điền chính là Tử Phủ Nê Hoàn Cung.
Hiện tại, nếu Hoàng Long đem tinh khí ở hạ, trung đan điền hóa thành thần tủy, ngưng luyện nguyên thần ở thượng đan điền Tử Phủ Nê Hoàn Cung, khi nguyên thần ngưng tụ thành hình thể, hắn có thể đạt tới cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần.
Trong tiểu viện, linh khí tràn ngập, từ từ đem thân ảnh Hoàng Long che dấu.
Đột nhiên, Hoàng Long cảm thấy trong cơ thể chấn động, theo đan điền chân khí bốc hơi, gân mạch trước kia chưa từng đả thông hiện tại đều được đả thông, kỳ kinh bát mạch, thập nhị chính kinh, tứ chi bách hải, mỗi một kinh mạch chân khí đều thông suốt, luân chuyển hình thành một đại chu thiên, bên trong đầu, tủy hải càng rung chuyển không dứt, nguyên thần lấy mắt thịt có thể thấy được tốc độ biến hóa.
Cuối cùng, hình thể sẽ biến thành một tiểu Hoàng Long!
Một đạo quang mang màu tím theo đỉnh đầu Hoàng Long lộ ra, chung quanh thiên địa linh khí đều phiêu tán.
Sáu năm khổ tu, rốt cục đã đột phá tới cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần!
Hoàng Long trong đan điền còn tồn tại một chút linh quang, giống như mặt trời mới mọc, chiếu khắp biển cả, như khói như sương, như ẩn như hiện, làm Hoàng Long khi mở hai mắt thì lóe lên một đạo quang mang bức người.
Luyện Khí Hóa Thần, nguyên thần rốt cục ngưng thành hình thể.
Đương nhiên, tuy không bằng một phần vạn kiếp trước, nhưng chung quy là tiến một bước dài.
Hoàng Long đứng lên, toàn thân xương cốt một trận rung động, vừa thấy đã có cảm giác trưởng thành không ít, da thịt trắng trẻo hồng hào, quanh thân có một vầng sáng nhàn nhạt lưu động.
Nhìn thấy phía trước một khối thạch điêu nặng mấy trăm cân, Hoàng Long hô một hơi, khí hồng sắc quang mang nháy mắt hiện lên, mấy trăm cân thạch điêu ở ngoài mấy chục thước bị biến thành bột phấn.
Gió nhẹ khẽ lướt qua, bột phấn phiêu tán trong không trung.
Hoàng Long vừa lòng gật đầu, tu vi rốt cục có chút thành tựu, nương thực lực của hắn bây giờ, đánh nhau với thất cấp Ma Pháp Sư hoặc Chiến Sĩ đều có thể thoải mái đem chúng giết chết.
Chờ tu luyện tới cảnh giới Luyện Thần Hoàn Hư đại thành, dưới cấp Thánh Vực, hẳn là vô địch thủ.
Sau Luyện Thần Hoàn Hư, chính là Nguyên Thần Xuất Khiếu, Ngự Kiếm Phi Hành, Thuấn Gian Bách Lý, có thể luyện thành Kiếm Tiên, liền chân chính tung hoành Hằng Nguyên Đại Lục.
Thu hồi suy nghĩ, Hoàng Long thử thúc dục trong đầu Hỗn Độn Chung, bất quá vẫn không thể thúc dục được, nhưng bên cạnh Hỗn Độn Chung, bản mạng pháp bảo Trảm Tiên Kiếm đã có một ít động tĩnh.
Dưới cảm ứng của Hoàng Long, tử phủ bên trong Trảm Tiên Kiếm tản ra nhàn nhạt lam quang.
Nhưng càng làm cho Hoàng Long buồn bực chính là chỉ có thể làm Trảm Tiên Kiếm có một chút động tĩnh mà thôi, không thể thúc dục ra bản thể.
Vậy trước tiên chỉ có thể luyện chế một ít pháp bảo tạm thời dùng tạm, Hoàng Long trong lòng thật bất đắc dĩ.
Bất quá may mắn, lấy tu vi hiện tại của hắn có thể luyện ra thượng phẩm bảo khí .
Hoàng Long nhìn Ngũ Ngục Thần Đỉnh đeo trên ngón tay, nghĩ thầm, qua mấy ngày này, phải tìm loại quặng sắt tốt hơn mới được, luyện chế lại Ngũ Ngục Thần Đỉnh một chút, tăng thần đỉnh thêm một phẩm giai.
Hắn còn đang lo lắng đợi chuyến đi này chấm dứt thì trở lại Lục Thông Vương Quốc luyện chế một ít pháp bảo, bỗng đột nhiên bên ngoài tiếng bước chân vang lên dồn dập.
Hoàng Long tâm thần nhất niệm, liền đem tiểu trận chung quanh triệt tiêu.
Vừa mới đem tiểu trận triệt lui, đã thấy hộ vệ Lăng Chí xông vào, hắn thấy Hoàng Long vội la lên: "Nhị thiếu gia, không tốt , Triệu Oánh tiểu thư đã xảy ra chuyện."
"Đã xảy ra chuyện?" Hoàng Long trong mắt hiện lên một đạo hàn mang: "Nói, sao lại thế này?"
Lăng Chí tuy bị hàn quang trong mắt nhị thiếu gia làm cho kinh sợ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng đem sự tình nói với Hoàng Long.
Khi Hoàng Long đuổi ra Triệu phủ, đã hiểu được sự tình từ đầu chí cuối.
Làm cho Hoàng Long có chút dở khóc dở cười chính là nguyên do của sự tình lại xuất phát từ hai " ngoạn sủng" (ma sủng dùng để chơi đùa) Bì Nhĩ và Ân Đệ.
Nguyên lai sau khi Hoàng Long trở về Triệu phủ tiểu viện, Triệu Oánh muội muội của chúng ta đụng phải một đám quý tộc ăn chơi trác táng.
Trong đám quý tộc ăn chơi trác táng đó, có một kẻ từ lâu đối địch với Triệu Oánh, nhìn thấy hai " ngoạn sủng" Bì Nhĩ và Ân Đệ trong lòng Triệu Oánh rất linh tính và đáng yêu, liền nổi lên ý niệm đoạt lấy.
Hiện tại, song phương đang ở thế giằng co.
Khi Hoàng Long đi vào, chứng kiến Triệu Oánh muội muội vô cùng tức giận chỉ vào đối diện một tiểu thí hài cùng nàng cao lớn không sai biệt lắm, quát: "Đồ trứng thúi Lâm Quang đản, ngươi mau mau tránh ra, nếu không ta trở về nói cho ông nội ta biết."
Tiểu thí hài đứng ở đối diện kia lại ha ha cười nói: "Trở về nói cho ông nội ngươi biết?" Sau đó vỗ vỗ bộ ngực nhỏ, đùa cợt nói: "Ta sợ à nha."
Chung quanh vài tên quý tộc khác cũng cười lên ha hả.
Tiểu ma nữ Triệu Oánh mặt đỏ bừng, vừa vội vừa tức.
Đúng lúc đó, nàng đột nhiên thấy Hoàng Long cùng một đám hộ vệ Triệu gia đi đến, nháy mắt khí thế lại bừng lên, trừng mắt nhìn đối phương: "Ha ha, Lâm Quang đản, cứu binh của bổn tiểu thư đến đây, ta xem ngươi còn kiêu ngạo nữa hay không?."
Lúc này, một hộ vệ bên người tiểu thí hài cẩn thận khuyên nhủ: "Tiểu vương gia, chúng ta nên hồi vương phủ đi, nếu trở về chậm trễ, Hoàng Tước đại nhân lại quở trách ."
Cũng phải, hai tiểu hài tử tranh " ngoạn sủng" sẽ không ảnh hưởng đến toàn cục, bọn họ cũng sẽ mắt nhắm mắt mở bỏ qua không quản, nhưng bây giờ Triệu gia hộ vệ đã đến, vạn nhất nếu xảy ra xung đột, có gì sơ xuất, bọn họ khó mà giữ được cái đầu.
Hơn nữa, mặc dù chủ tử là hoàng thất đệ tử, nhưng Triệu gia cũng không phải ăn không ngồi rồi, ngay cả đại đế đối Triệu gia lão gia tử Triệu Dương cũng đều phải lễ kính ba phần.
Lâm Quang hung hăng trừng mắt nhìn hộ vệ bên cạnh, tức giận nói: "Nhiều chuyện, việc của bổn vương không tới phiên nô tài ngươi quản." Bất quá, hắn tuy không cam lòng nhưng rốt cuộc cũng đành phải từ bỏ, căm hận quát: "Chúng ta đi."
"Triệu Oánh, ngươi tốt nhất đừng để bổn vương lần sau gặp phải."
Tiểu thí hài nói xong, vừa ngoan mắt trừng Hoàng Long một cái, rồi mang theo chúng hộ vệ rời đi, mấy tên quý tộc khác cũng vội vã mang hộ vệ đuổi theo.