Hoàng Kim Đồng

Chương 809: Thanh danh




- Tốt rồi, Trang ca, yên tâm đi, không có gì nguy hiểm đâu!

Bành Phi gật gật đầu, đây không phải lúc thể hiện, tuy trải qua một thời gian tu dưỡng, nhưng thể lực của hắn cũng chưa khôi phục tới thời điểm tốt nhất, có người tương bồi đương nhiên nhẹ nhõm hơn nhiều.

- Tiểu Duệ, vừa rồi gọi điện thoại cho ngươi không thông, thì ra ngươi ở trong nhà?

Trang Duệ đang nói chuyện với Bành Phi, Âu Dương Uyển đẩy cửa đi tới, nàng vốn muốn đi tìm Trang Duệ, nhưng không ngờ Trang Duệ lại đang ở chỗ này.

- Mẹ nuôi!

Nhìn thấy Âu Dương Uyển đi tới, Trang Duệ và Bành Phi đều nhìn lại.

- Mẹ, tìm con có chuyện gì không?

Trang Duệ hỏi, thời điểm công bố tin tức, đương nhiên Trang Duệ phải tắt điện thoại đi rồi!

- Là chuyện Bạch Sư, bắt đầu từ ngày hôm qua, Bạch Sư đã không ăn cái gì cả, nhưng lại không cho chúng ta tới gần, hay là sinh bệnh, ngươi đi qua xem đi!

Bạch Sư từ thời còn lớn cỡ bàn tay, đã sinh hoạt với bọn người Âu Dương Uyển, cũng được xem là phần tử trong nhà, cho nên Âu Dương Uyển có chút sốt ruột.

- Được rồi, con sẽ đi xem, Bành Phi, ngươi chuẩn bị một chút, buổi sáng ngày mai đi thôi...

Trang Duệ nhìn về phía Bành Phi.

- Ca, không cần, gọi điện thoại cho Trương Thiến giúp ta, buổi tối sẽ đi, việc này mau chóng xử lý mới được!

Bành Phi lắc đầu, nhưng hắn rõ địa vị của tên này trong lòng mấy tên độc tài Châu Phi, nếu chúng hoài nghi lên người Trang Duệ, không chừng một ngày nào đó trong Bắc Kinh sẽ xuất hiện quả bom thịt người!

- Tiểu Duệ, ngươi và Bành Phi làm gì à? Thân thể của hắn còn chưa khỏe, tại sao lại phải đi ra ngoài?

Âu Dương Uyển hồ nghi nhìn xem hai nhi tử, không biết bọn chúng đang nói gì.

- Mẹ, không có việc gì, hắn đi ra ngoài vài ngày sẽ trở lại, là chuyện sinh ý!

Trang Duệ nào dám nói chuyện Mục Tháp chứ? Tuy không phải hắn đích thân giết Mục Tháp, nhưng chuyện này tính toán lên đầu của hắn và Bành Phi, nhất là chuyện Bành Phi cắt lên người Mục Tháp hơn hai trăm đao, nếu nói ra người ở trong nhà sẽ bị hù ngã.

Lôi kéo Âu Dương Uyển đi vào hậu viện, Trang Duệ nhìn thấy Bạch Sư đang nằm trước cửa, trong nội tâm không khỏi có chút áy náy, sau khi từ biển trở về, Trang Duệ đã vội vàng an trí Kim Cương làm bạn với người nhà, cũng ít trao đổi với Bạch Sư.

Bạch Sư nằm trên mặt đất, ở trước mặt là một chậu thịt nát quấy với trứng gà, nhưng Bạch Sư không muốn ăn, Âu Dương Uyển mới phát hiện Bạch Sư không ăn!

Tuy thành viên trong nhà ngày càng nhiều, nhưng Bạch Sư đi theo Trang Duệ trước nhất, địa vị vẫn cao nhất.

- Ô ô...

Nhìn thấy Trang Duệ tới, Bạch Sư vẫy đuôi, đối với Âu Dương Uyển xì xì răng, giống như cảnh cáo nàng, lúc này mới nhìn về phía Trang Duệ, sau đó lại nằm sấp trước cửa phòng.

- Thối tử, dám nhe răng với mẹ ta? Ngươi đúng là không có lương tâm, cũng không nhìn ai mỗi ngày cho ngươi ăn à?

Trang Duệ tức giận đập Bạch Sư một cái.

- Ô ô...

Bị Trang Duệ giáo huấn, ánh mắt Bạch Sư nhìn về phía Âu Dương Uyển, mới trở nên nhu hòa một chút.

- Bạch Sư làm sao thế? Sinh bệnh à?

Trang Duệ sờ sờ Bạch Sư, dùng linh khí săn sóc thân thể nó, trong trí nhớ của hắn, thằng này từ khi sanh ra tới giờ, hình như chưa bệnh bao giờ a!

- Ư ư...

Bạch Sư thoải mái rên rỉ một tiếng, quay đầu lại nhìn vào trong phòng, trong cổ phát ra tiếng gầm, giống như nói với Trang Duệ cái gì đó.

- Tuyết Ngao đâu này? Nó không ăn cơm à?

Trang Duệ sững sờ một chút, từ khi mang Tuyết Ngao từ Tuyết Sơn về, Bạch Sư với nó luôn như hình với bóng, mỗi ngày đều phơi nắng với Bạch Sư, lúc này không thấy thì hiếm có quá.

- Bà mẹ nó, ngươi còn giữ bí mật gì sao?

Trang Duệ dùng linh khí quét mắt nhìn vào phòng của Bạch Sư một vòng, phát hiện dưới thân của Tuyết Ngao, đã nhiều thêm mấy cục thịt mềm mại, lập tức kịp phản ứng, Bạch Sư làm ba ba?

Chó Ngao Tây Tạng rất hiếm có, trong lúc chó mẹ sinh sản, cho dù là chủ nhân cũng không thể tới gần, nhưng Trang Duệ cũng mặc kệ nhiều như vậy, hung hăng gõ lên đầu Bạch Sư một cái, xoay người tiến vào gian phòng.

- Ô ô...

Thấy có người tiến vào, Tuyết Ngao ở trong góc hẻo lánh ngẩn đầu nhìn lên, thân thể căng ra, trong cổ phát ra âm thanh cảnh cáo, nhưng khi nhìn thấy là Trang Duệ, lập tức trầm tĩnh lại, lười biếng nằm sấp trở về.

- YAA.A.A.., thật sự là, thì ra Tuyết Ngao sinh ra chó con a?

Âu Dương Uyển sau lưng Trang Duệ nhìn thấy, liếc thấy dưới thân Tuyết Ngao, có mấy con chó con nằm sấp, lập tức cao hứng gọi lên.

- Một con, hai con... Bốn con, mẹ à, Tuyết Ngao tổng cộng sinh bốn con chó con!

Trang Duệ thấy Tuyết Ngao đứng lên, tổng cộng nhìn thấy bốn tiểu gia hỏa, mà mấu con chó con này bị Trang Duệ đụng tới, trong miệng phát ra âm thanh nghẹn ngào.

Chó Ngao Tây Tạng đều sinh một ổ sáu tới tám con, nhưng chó Ngao Tây Tạng thuần khiết có tỉ lệ sinh đẻ không cao như vậy, một ổ có thể được bốn con, đã làm Trang Duệ mừng rỡ.

Bởi vì nguyên nhân vừa sinh ra, cho nên lông của chúng có màu tro, đợi đến lúc lớn hơn chút nữa, sẽ biến thành màu trắng thuần khiết, nhìn mấy chó con lớn cỡ bàn tay, Trang Duệ cũng nhớ tới hình ảnh Bạch Sư năm đó! Text được lấy tại Truyện FULL

- Mẹ, cầm một chậu nước ấm đến đây, con tắm cho chúng!

Trên người của mấy con chó Ngao con đều có chút cháo, Trang Duệ dùng linh khí vuốt ve thân thể của chúng, đều thoải mái ngủ đi.

Bạch Sư cũng chạy vào trong phòng, trong mắt của nó, cũng chỉ có Trang Duệ mới có thể tiếp cận chó Ngao con, đổi thành Âu Dương Uyển, Bạch Sư cũng không đáp ứng, cũng bất kể người đi đi lại lại, nó thè lưỡi liếm chó con.

- Ai, sau này ta đi đâu tìm chó cái lai cho con của nó đây?

Trang Duệ tiếp nhận nước âm từ mẹ, sau đó tắm rửa cho đám chó con, sau đó lại thả xuống bụng của chó mẹ, làm cho lũ chó con bừng tỉnh, dù chưa mở mắt, nhưng dựa vào trực giác cũng có thể tìm được vú mẹ để uống sữa.

- Mẹ, mẹ xem chúng, là chúng ta nuôi dưỡng, hay là cho?

Về phần Bạch Sư, đoán chừng một năm sẽ sinh ra một ổ, nếu như lưu lại, đoán chừng không mấy năm nữa thì nhà mình sẽ biến thành vườn cho Ngao, cho nên Trang Duệ đối với mấy con chó con này, có chút khó giải quyết.

- Quân đã sớm muốn có một con, mà Lưu Giang cũng muốn có một con, giữ lại cho chúng ta hai con đi.

Nhìn thấy mấy gia hỏa lông mềm mại này, Âu Dương Uyển cũng rất ưa thích, nếu không phải cháu trai xin, nàng còn không nỡ cho đấy.

- Được rồi, hai gia hỏa này chiếm được tiện nghi rồi!

Trang Duệ gật đầu đồng ý, nếu là một con chó Ngao, nếu bán, nếu như gặp phải người như Mã mập mạp, Trang Duệ ít nhất ra giá ngoài một ngàn vạn, đây là chó Tuyết Ngao thuần chủng nhất a!

Sau khi nghe được Tuyết Ngao sinh con, Lưu Giang vừa mới trở về Bành Thành đã quay trở lại, Âu Dương Quân cũng như nhặt được bảo bối, hiếm có khi Từ đại minh tinh sinh ra ghen ghét, nhìn thấy hắn chăm chó còn hơn cả con mình!

Bởi vì chó Ngao phải một tháng sau, Trang Duệ mới đồng ý cho bọn họ ôm đi, cho nên cảm tình của hai người này với chó Ngao phi thường sâu sắc, ngay cả con của mình cũng không để ý, ở luôn trong nhà của Trang Duệ, mỗi ngày trong nhà Trang Duệ đều có tiếng chó sủa và tiếng chim kêu!

Bành Phi rời khỏi Bắc Kinh, vào ngày thứ tư đã gọi điện về, chuyện kia hắn đã xử lý tốt, hiện tại đang trở về, Trang Duệ tùy thời có thể bắt đâu bán đấu giá.

Cùng lúc đó, do Chu giáo sư chủ trì hội thảo nghiên cứu học thuật về bảo tàng Klaus, cũng đến khâu cuối cùng, từ đầu đến cuối Trang Duệ cũng không tham dự, loại chuyện cần nghiên cứu và thảo luận sâu như vậy, hỏa hầu của Trang Duệ vẫn còn kém.

Nhưng ý nghĩa của lần thảo luận nghiên cứu học thuật có trọng đại hay không thì không biết, nhưng mặt nạ vàng xuất thế, nói rõ trừ mộ táng của đế vương Ai Cập ra, trong mộ táng khác của cổ Ai Cập không ai có, đối với cổ lịch sử văn hóa của Ai Cập, có một bước nghiên cứu sâu hơn.

Còn những tiềng vàng thời Trung Cổ, có rất nhiều đồng tiền chưa bao giờ xuất hiện qua, thông qua nghiên cứu những đồng tiền này, chư vị chuyên gia đều có thể từ biểu hiện của đồng tiền mà biết được chính sách tiền tệ và hình thái xã hội của phương Tây, cũng có đột phá mang tính nhận thức, nhất là các chuyên gia nghiên cứu về tiền tệ của Châu Âu thời cổ đại, đạt được lợi ích không nhỏ.

Một tuần nghiên cứu và thảo luận đã xong, tất cả chuyên gia tham gia hội nghị, đối với hội nghị lần này có đánh giá cực cao, thậm chí có chuyên gia nói rằng, lần hội nghị này, cởi bỏ rất nhiều bí ẩn chưa hiểu của thời Trung Cổ, là một lần phát hiện khảo cổ trọng đại.

Tất cả báo chí lớn của thế giới, như The Times của nước Anh, New York Times của Mỹ... Đều có đặc san đặc biệt về chuyện này, toàn bộ thế giới có gần một trăm hãng truyền thông các quốc gia, đều đưa tin về phát hiện khảo cổ này.

Báo chí ở trong nước, đều tận lực đưa tin về lần hội thảo học thuật lần này diễn ra trong nước, thậm chí đài trung ương cũng có một chương trình đưa tin riêng biệt, làm cho bảo tàng Định Quang nổi tiếng.

Bởi vậy, chuyện bảo tàng Định Quang có mặt nạ vàng và bảo tàng hải tặc, đã đi vào lòng người ngoại quốc, nhảy lên thành một trong những bảo tàng được ghé thăm nhiều nhất, cũng trở thành bảo tàng nổi tiếng quốc tế.

Thanh danh mang đến đương nhiên là lợi nhuận, mượn bộ phim điện ảnh Pirates Of The Caribbean , trong cuộc sống, cơ hồ tất cả công ty du lịch và du khách tới thăm Bắc Kinh, đều lựa chọn du lãm bảo tàng Định Quang, mang lại cho hắn hồi báo cực kỳ phong phú!

Mà đấu giá tàng bảo đồ, cũng hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều nhà thám hiểm trên thế giới, cuối cùng bị một vị thám hiểm người Mỹ dùng chín trăm vạn đô la lấy được!