Hoàng Kim Đồng

Chương 762: Châm cứu




Nói một cách đúng đắn, Trang Duệ trong khoảng thời gian này cũng không có luyện tập công phu châm cứu. Tuy còn chưa có thực hành lần nào nhưng mà hắn đối với huyệt vị trên cơ thể con người lại thuộc làu làu, ánh mắt chăm chú nhìn cổ tay của Âu Dương Quân.

- Tứ ca, cánh tay phải duỗi thẳng, một chút nữa đâm xuống mới cảm thấy thoải mái, không bị đau.

Trang Duệ nói vậy khiến cho khóe miệng Âu Dương Quân không khỏi giật giật vài cái, Hắn thực không tình nguyện đưa tay trái mở ra nói:

- Tiểu tử, ngươi không làm không được sao? Đừng để cho ta bị tê liệt đó, ta còn phải nuôi dương cháu của ngươi đó!

- Chó có nói hươu nói vượn, bất quá tiểu Duệ, cái này thật sự có thể châm vào người sao?

Từ Đại Minh tuy muốn trị lão công một trận, nàng nhìn thấy Trang Duệ thực sự muốn động thủ, cũng có điểm kinh hãi.

Lại nói Trang Duệ dùng mai hoa châm là hợp kim nhôm chế thành, được phân thành hai mảnh rõ ràng. Giữa hai mảnh có đường vân hình xoắn ốc. Đầu châm có tiết diện rất nhỏ, lại dài hơn mười centimet. Đừng nói là cắm lên người, ngay cả người nhìn xem cũng cảm thấy sợ hãi.

- Không có việc gì đâu chị dâu. Tứ ca da dày, máu nhiều, không may chảy chút máu cũng không sao.

Trang Duệ cười hắc hắc thoáng một phát, khiến cho toàn thân Âu Dương Quân nổi da gà, lớn tiếng hét lên:

- Xú tiểu tử. Ta mặc kệ lúc nữa châm cứu như thế nào cũng được. Thế nhưng mấy món kim sức mà ngươi đánh chế ra, ta muốn chọn cho nhi tử một món.

Chính mình lần này làm vật thí nghiệm, dù thế nào cũng phải kiếm chút lợi tức. Theo như lời Âu Dương Quân thì những kim sức kia Trang Duệ cũng đã làm từ lâu. Trong hầm ngần nhà hắn có rất nhiều vàng khối, hắn không chỉ đánh chế một ít trang sức trường mệnh cho nhi tử Âu Dương Quân mà còn phải chuẩn bị cho long phượng thai sắp sửa ra đời.

- Đi! Tùy ngươi chọn.

Trang Duệ thầm than trong lòng, bản thân hắn hao tâm phí sức trợ giúp tứ ca chữa bệnh. Hắn còn chưa có đòi công lao vậy mà đã bị tứ ca đòi ngược lại.

Trang Duệ đặt tay của Âu Dương Quân lên trên tấm khăn lót trên mặt bàn. Nói thật ra thì trong lòng hắn cũng có chút không nắm chắc. Mặc dù hắn ở viện y học cùng với các bạn học khác từng thực hành qua. Thế nhưng tự mình châm cứu cho người khác thì đúng làn lần đầu tiên.

Trang Duệ lựa chọn huyệt đạo ghim kim châm xuống. Là huyệt dương cốc nằm ở giữa đoạn xương tam giác và xương trụ cẳng tay. Huyệt vị này tương đối dễ tìm, hơn nữa không phải là yếu huyệt, khi châm cứu cũng không sợ gặp phải chuyện gì đó không may.

Biện pháp châm cứu kích thích huyệt dương cốc, có thể khiến cho người ta mắt sáng, an thần. Hơn nữa còn thông kinh, rất tốt cho phụ nữ khi mang thai. Trang Duệ cũng chính vì thế mà mới mang Âu Dương Quân ra làm thí nghiệm. Sau đó hắn mới tiến hành châm cứu cho vợ mình.

Sau nhiều lần dò xét, Trang Duệ lại dùng ngón tay ấn một hồi. Lúc này mới xác định được huyệt dương cốc, Trang Duệ dùng ngón trỏ và ngón cái của tay phải cầm lấy ngân châm rồi đâm vào huyệt dương cốc.

- Ai ôi!! Tiểu tử ngươi có thể nhẹ tay một chút được không.

Âu Dương Quân hét lên một tiếng thảm thiế, khiến cho Trang Duệ phải giật mình.

-Tứ ca! Ngươi có thể trật được một chút được không. Ta còn chưa có đâm kim xuống, vậy mà ngươi đã gào thé làm gì?

Trang Duệ nói vậy khiến cho mấy người đứng xung quanh cười ha ha. Vốn không khí có chút khẩn trương cũng trở nên nhẹ nhõm vô cùng.

Âu Dương Quân có chút ý tứ gãi đầu, sau đó liền bày ra bộ dáng tư thái giống như đang ở chiến trường, nói:

- Nhanh lên! Tiểu tử ngươi làm nhanh lên có được không.

- Được rồi!

Trang Duệ đáp một tiếng, ngón tay trỏ và tay cái lăn qua lăn lại cây kim ở trong tay sau đó đâm vào huyệt dương cốc của Âu Dương Quân.

- Có đau hay không?

Nhìn thấy cây kim đã đâm sâu xuống một centimet. Trang Duệ liền nói.

- Ân? Ngươi đã đâm kim rồi sao? Không đau, nhưng có chút ngứa. Tiểu tử ngươi vậy mà được nha.

Âu Dương Quân thoáng sững sờ một chút, nhìn về phía cổ tay của mình. Hắn thực sự không có cảm giác được đau đớn, chỉ có ngứa ngáy một chút.

Đâm huyệt, châm cứu đã sớm có từ xưa. Khi đó có người khi làm việc tay chân bị một số vật nhọn nhỉ đâm vào người. Đặc biệt lại đâm phải mấy huyệt đạo. Người đó không nghĩ được bị vật ngọn đâm vào lại không có cảm giác đau đớn gì cả.

Từ đó cổ nhân bắt đầu ý thức được việc dùng vật nhọn đâm vào các bộ vị đặc biệt trên thân thể có thể giúp cho máu lưu thông, giảm đau đớn hay bệnh tật. Tất cả các loại sử sách ghi lại, sau nhiều lần thay đổi thì châm kim nguyên thủy là thạch châm hay còn được gọi là biêm thạch.

Chỉ cần đâm lên huyệt đạo là không có cảm giác đau đớn gì cả. Trừ phi người thi châm thủ pháp không được lưu loát. Tuy Trang Duệ là lần đầu tiên châm cứu cho người, nhưng cũng giống như lúc thực hành trên mô hình, hắn thi châm rất chuẩn mực không có để cho Âu Dương Quân phải chịu khổ.

- Hiện tại có cảm giác gì? Có phải cảm thấy lành lạnh hay không?

Dùng châm đâm vào huyệt dương cốc, chỉ có thể xâm nhập vào nửa tấc. Nhìn cây kim châm trên tay Âu Dương Quân thì ước chừng kim đâm sâu khoảng một centimet, lúc này Trang Duệ mới ngừng tay, để cho cây ngân châm dựng thẳng đứng trên cổ tay của Âu Dương Quân.

- Chưa! Chỉ có chút cảm giác sưng...

Âu Dương Quân đáp.

- Hiện tại thì sao?

Trang Duệ vỗ đầu một cái, lúc hắn ghim châm vào tay Âu Dương Quân đã quên mất đưa linh khí vào trong huyệt đạo. Hắn vội vàng thông qua cây châm trên tay Âu Dương Quân truyền linh khí vào trong người hắn.

- A! Cảm giác lành lạnh, thật thoải mái?

Linh khí được truyền vào trong cơ thể, con mắt Âu Dương Quân híp lại. Tuy số lượng rất ít nhưng cũng làm cho Âu Dương Quân có cảm giác phiêu phiêu. Bất quá cảm giác này cũng chỉ diễn ra ngắn ngủi trong vài phút rồi biến mất không thấy đâu.

- Ai...ai! Sao lại mất rồi, lại bắt đầu thấy sưng ròi.

Linh khí biến mất, Âu Dương Quân khó chịu ồn ào, vừa rồi loại cảm giác kia thật sự quá thoải mái. Thật giống như rất nhiều tạp chất trong cơ thể đều bị bài trừ ra ngoài, khiến cho tinh thần con người ta vô cùng sảng khoái.

- Tốt! Đại công cáo thành.

Trang Duệ điều khiển linh khí rút khỏi người Âu Dương Quân, sau đó hắn lại rút ngân châm ra.

Đói với thí nghiệm lần này, Trang Duệ phi thường hài lòng, nếu như muốn tăng lượng linh khí truyền vào cơ thể thì chỉ có thể vê động ngân châm. xem tại TruyenFull.vn

Bất quá Trang Duệ vẫn chưa thể khống chế lực lượng khi châm kim. Dù sao thì nếu như chỉ thử một lần đã thấy hiệu quả như vậy hắn cũng cảm thấy rất bất ngờ.

Với thân phận của Âu Dương Quân muốn tiếp xúc với những đại sư châm cứu ở trong nước là chuyện rất dễ dàng. Trang Duệ không muốn khóe quá hóa vụng.

- Lão đệ! Lại châm ta một phát nữa, lại châm một lần nữa. Mới vừa rồi cảm giác rất tuyệt...

Nhìn thấy Trang Duệ muốn thu hồi ngân châm, Âu Dương Quân liền cầm lấy tay hắn. Cử động này khiến cho mấy người đứng xem trợn mắt há mồm kinh ngạc. Thực sự thần kỳ đến như vậy sao.

Đầu năm nay sự tình kỳ lạ xuất hiện rất nhiều. Duy chỉ có người thích uống thuốc lại không có mấy người nguyện ý làm. Hôm nay tự nhiên Âu Dương Quân lại phá vỡ quan niệm nhận thức của mọi người, hận không thể khiến cho Trang Duệ châm kim cho mình thêm một lần nữa.

- Lão công! Ngươi không sao chứ?

Từ Tình nhìn thấy bộ dáng của Âu Dương Quân như vậy, không phải lại gần hỏi han. Nàng muốn thử xem Âu Dương Quân có phải có gì không tốt hay không. Hành động của Âu Dương Quân lại không bình thường chút nào, lại cầu người châm kim lên người mình?

- Làm gì có! Công phu của Trang Duệ rất tốt, không tin thì ngươi cứ thủ xem. Đúng rồi! Vợ cũng nên thử một lần...

Từ trước đến nay, Âu Dương Quân nói chuyện đều không kiêng sợ gì. Lời hắn vừa nói ra khiến cho mặt mũi Từ Tình ửng đỏ. Cái từ công phu này... ở thời hiện đại ý hàm nghĩa của nó có rất nhiều.

- Được rồi, tứ ca! Ngươi nhường chỗ đi, ta châm cứu cho chị dâu một lần.

Trang Duệ đẩy Âu Dương Quân xuống, lấy chỗ cho chị dâu. Linh khí đối với bản thân hắn là một vật báu vô giá, nếu không phải đều là người thân thì Trang Duệ cũng không cần phải hao tốn nhiều tâm tư đi học châm cứu như vậy?

Từ sau khi Từ Tinh sinh hài tử, cơ thể cũng có chút phát phì. Nàng cũng muốn thủ qua cách châm cứu giảm béo. Nàng cũng không có sợ hãi giống như Âu Dương Quân lúc đầu, trực tiếp đặt cổ tay ở trên bàn.

- Ồ! Thật đúng, cảm giác lành lạnh thật thoải mái.

Loại cảm giác mát lạnh từ linh hồn này khiến cho Từ Đại Minh không nhịn được thấp trọng rên rỉ. Thế nhưng cảm giác này của nàng cũng chỉ có được vài phút mà thôi. Thời gian ngắn ngủi trôi qua, trong lòng Từ Đại Minh sinh ra ý nghĩ muốn Trang Duệ châm cho mình mấy châm nữa.

- Thực sao? Cho ta thử một phát...

- Ta tới trước, ta tới trước..

- Các ngươi xấu, không được tranh giành với trẻ con...

Thấy được phản ứng của Từ Tình như vậy, trong sân lập tức giống như ong vỡ tổ. Từ Âu Dương Uyển và mấy trưởng bối ra thì mỗi người đều duỗi cánh tay ra. Ngay cả tiểu Niếp Niếp bình thường sợ đau cũng chạy tới náo nhiệt.

- Niếp Niếp, ngươi không sợ sao?

Trang Duệ cười ôm lấy tiểu gia hỏa. Hắn cũng không phải không muốn châm cứu cho Niếp Niếp mà là bởi vì vào buổi trưa mỗi ngày, lúc tiểu gia hỏa này ngủ, Trang Duệ đã giúp nàng mát xa cơ thể.

Trong sân nhiều người như vậy, chỉ sợ ngoại trừ bạch sư cùng với mấy tên gia hỏa kia thì Niếp Niếp là người được dùng linh khí điều trị nhiều nhất.

- Không....sợ. Niếp Niếp sợ chích...

Nhìn thấy cây ngân châm trên tay Trang Duệ, tiểu gia hỏa này vẫn lùi bước. Nhìn bộ dáng ngây thơ của nàng, mọi người trong sân cười một tiếng sáng khoái.

Trang Duệ nhịn cười nói:

- Trước tiên châm cứu cho mẹ đi....

- Âu Dương Uyển nghe vậy cũng đưa cổ tay ra, bất quá khi linh khí được rót vào trong người, nàng kinh ngạc hỏi:

- Ồ! Tiểu Duệ, cảm giác lần này giống hệt với lần trước con trị cho me khi mẹ bị thương ở eo.

- Đó là đương nhiên, con là thần y. Y thuật tự nhiên phải so với phật sống rồi.

Trang Duệ bày ra một bộ dáng rắm thôi, khiến cho Âu Dương Uyển không suy nghĩ nhiều nữa. Nàng cũng cho rằng cảm giác mát lạnh này là do châm cứu mang lại. Mặc dù ai cũng có được một trí tưởng tượng phong phủ, nhưng không một ai có thể đoán ra được là do linh khí của Trang Duệ truyền vào trong cơ thể.

- Thật là thoải mái...

- Đứng vậy. Trang ca, mỗi ngày huynh đều đến châm một lần nha.

- Tiểu Duệ, ngươi châm cứu cho ta khiến ta cảm thấy bả vai thoải mái rất nhiều.

Sau khi châm cứu cho tất cả mọi người ở trong sân, mẹ vợ cũng dùng tay xoa xoa bả vai, vẻ mặt không thể nào tin được. Phương Di đã đau nhức vai nhiều năm, mỗi lần đến thu đông đều có cảm giác đau nhức. Không nghĩ tới chân cứu một hồi, lại có cảm giác thoải mái.

- Ha ha! Mẹ, đó là tác dụng của tâm lý, nào có thần kỳ như vậy.

Trang Duệ cười hớn hở đáp lại một câu. Nếu không phải con rể không thể chui vào phòng mẹ vợ thì Trang Duệ đã sơm chưa khỏi bệnh cho Trang Di rồi.

- Tiểu Duệ. Thật sự rất hiệu quả, cái này so với mát xa uống thuốc tốt hơn rất nhiều. Không có việc gì thì giúp mẹ châm cứu một hồi...

Phương Di hoạt động bả vai, cảm giác nhẹ nhõm rất nhiều. Cho dù là do tác dụng của tâm lý đi chăng nữa thì nàng cũng cảm thấy rất thoải mái.

- Bà thông gia! Ngươi cũng đừng khen hắn quá như vậy. Đứa nhỏ này từ nhỏ đã không chịu học hành cho đứng đắn. Hết lần này đến lần khác lại đi chọ châm cứu làm gì không biết. Thực không có làm việc gì cho đàng hoàng cả.

Truyền thống trong nước, vô luận là hài tử của mình có ưu tú đến thế nào đi chăng nữa thì bậc cha mẹ đều muốn giáo huấn vài câu. Đương nhiên, lần này Âu Dương Uyển mắng Trang Duệ nhưng trên mặt lại vui vẻ vô cùng.

- Mẹ! Người sao lại nói như thế chứ. Châm cứu này cũng là truyền thống văn hóa của quốc gia chúng ta. Ta là thạc sĩ, lại chuẩn bị đi khai quật ngân châm, kim châm cổ đại, cũng cần phải học qua một chút.

Trang Duệ cũng không phải bịa ra những lời này. Hắn theo học viện khảo cổ ở trường đại học Bắc Kinh. Ở bên trong rất nhiều mộ phần đều có ngân châm, kim châm chuyên dụng.

Như bên trong mộ phần của Mã Vương khai quật được rất nhiều kim châm châm cứu chuyên dụng. Mà ở Hán mộ ở Hà Bắc cuawngr những khai quật được ngân châm và kim châm có kiểu dáng khác lạ mà còn tìm được một cuốn sách ghi lại khí công sớm thất truyền, tên là Hàn Khí Ngọc Bội Minh.

Về sau còn khai quật được "Tố Vấn", "Linh Xu", hai bộ sách này đều được xưng là hoàng đế nội kinh, về sau đã được xuất bản thành nhiều bản truyền bá rộng rãi. Ngay lập tức trở thành quyển sách ghi lại thuật châm cứu thời cổ đại, những lý luận của hậu đại bây giờ đa phần đều dựa trên cuốn sách này mà ra.

Trong quyển sách cổ này có ghi lại quá trình các thầy thuốc cổ đại hành nghề y. Châm cứu chiếm địa vị chủ đạo trong lòng người cổ đại, từ đế vương đến tướng lĩnh rồi tới dân chúng. Tại thời điểm sinh bệnh, ai cũng cầu thầy lang đến châm cứu chữa bệnh.

Đáng tiếc là bộ sách "Linh Xu" có cả thảy chín cuốn, tám mươi mốt quyển, về sau bị thất truyền hoặc là hư hao.

Hiện tại người có khả năng xem bộ sách này, phần lớn đều là các đại danh y.

Bây giờ Trang Duệ còn đang học tập tri thức lý luận khảo cổ. Hắn chuẩn bị đợi đến khi mình thực tập thì sẽ đi khai quật vài phần mộ, tìm xem bên trong có được bộ "Linh Xu" trọn vẹn nào hay không.

- Tiểu Duệ, ngươi cũng nên châm cứu cho ông ngoại và bà ngoại ngươi một lần. Nhìn xem có hiệu quả hay không...

Tuy đã được Trang Duệ trị liệu qua mấy lần, hiệu quả cũng rất rõ rệt. Nhưng tuổi tác của Âu Dương lão gia đã cao, cộng với Trang Duệ không có cơ hội thường xuyên dùng linh khí giúp cho lão điều trị thân thể. Trong khoảng thời gian này tinh thần lão gia tử không được tốt lắm.

Lão gia tử Âu Dương gia năm nay đã nhiều tuổi, sức khỏe hàng năm lại giảm bớt đi một chút. Năm đó nhiệt huyết bao nhiêu hiện tại cũng đã bị tuổi già mai một.

Đừng nhìn Âu Dương Chấn Sơn đã có tuổi nhưng vẫn là một người có tiếng nói trong Âu Dương gia. Tuy đã già, nhưng chỉ cần người khác trong lòng mang tâm tư làm loạn, Âu Dương lão giả tử vẫn có uy danh chấn nhiếp vô cùng lớn.

Hiện giờ theo thời tiết thay đổi, thân thể lão gia tử vẫn thường xuyên trở bệnh. Điều này khiến cho Âu Dương gia vô cùng lo lắng. May mà bây giờ có bà thông gia ở đây trông nom con dâu, cho nên Âu Dương Uyển mới có thời gian chăm lo cho lão gia tử. Bất quá tinh thần của lão gia tử không còn được như xưa.

Trang Duệ dùng ngân châm trừ độc xong rồi nói:

- Mẹ! Châm cứu cho ông ngoại, mấy vị thầy thuốc kia có đồng ý hay không?

Những vị thầy thuốc kia xuất thân từ Ngọc Tuyền thánh sơn, về phần địa vị của bọn họ cũng chẳng thấp hơn lãnh đạo cấp bộ trưởng. Quốc gia đối với bọn họ rất coi trọng, có thể nói giống như quốc bảo vậy. Mỗi người đều có một đặc điểm riêng biệt về khả năng chữa bệnh và chăm sóc người bệnh. Vì để đảm bảo sức khỏe cho các vị lãnh đạo cao cấp trong nước mà những thầy thuốc ở tổ chuyện gia cũng không phải là người bình thường.