Hoàng Kim Đồng

Chương 566: Tiếp thu (2)




- Chào giám đốc Trang, chào Trang phu nhân...

Sau khi đến sân bay thì những người kia đã tụ tập sẵn, hai nữ tiếp viên tiến lên bắt chuyện với Trang Duệ và Tần Huyên Băng, sau đó đưa tay nhận lấy vailit rongn tay Tần Huyên Băng. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Hai vị phi công thì đứng lên khẽ gật đầu với Trang Duệ, ngoài vị phi công quân nhân có biết một chút về ông chủ giàu có và trẻ tuổi trước mặt, thì Trang Duệ căn bản sinh ra cho người ta cảm giác cực kỳ thần bí, chỉ biết hắn là một trợ lý tổng giám đốc của công ty lớn mà thôi.

Tất nhiên bọn họ sẽ không tin được thân phận kia của Trang Duệ, những năm nay người ta ra ngoài thì đưa danh thiếp thế nào cũng là giám đốc hoặc chủ tịch tập đoàn, nhưng trong nước và ngoài nước cũng không có mấy vị giám đốc hay chủ tịch có được máy bay riêng.

Khoảng thời gian trước Trang Duệ vì muốn thuận tiện mà tìm được một danh thiếp làm trợ lý tổng giám đốc cho công ty bất động sản của Âu Dương Quân, khi đó Âu Dương Quân rất vui vẻ, hắn nghĩ rằng cậu em của mình cuối cùng cũn biết giúp người nhà làm việc, tuy chức nghiệp kia cũng đã có sẵn một đội ngũ, nhưng thái độ của Trang Duệ là đáng khen.

Ai ngờ chỉ qua một ngày thì Âu Dương Quân đã tức giận đến mức thiếu chút nữa không chửi thẳng vào mặt Trang Duệ, vì tiểu tử này chỉ lấy danh mà không chịu làm việc, còn kéo theo vài người cùng chạy đi xử lý những chuyện liên quan đến mua bán máy bay.

Điều này làm cho Âu Dương Quân rất khó chịu, vì thế mà lợi dụng cơ hội cướp của Trang Duệ hai cái đuôi hổ, cuối cùng trong lòng mới có chút cân đối.

- Ôi, thật sự con bà nó không biết có đáng giá không?

Sau khi máy bay cất cánh thì Trang Duệ vẫn còn lo nghĩ về vấn đề này, tiền đã bỏ ra cả trăm triệu, bây giờ còn chưa thấy bóng dáng chiếc máy bay ở đâu.

Trang Duệ nhắm mắt lại suy tính, biểu hiện này của hắn càng làm cho hai phi công cảm thấy có chút sắc màu thần bí.

Nhưng Tần Huyên Băng lại có thể đoán ra tâm tư của vị hôn phu của mình, vì trước kia nàng cũng ngồi máy bay riêng của gia tộc mà cũng chẳng nghĩ đến phương diện mua bán như thế này, bây giờ đến lượt chồng nàng mua máy bay, mới biết phải bỏ ra bao nhiêu tiền, cũng không khỏi cảm thấy sợ hãi.

Bây giờ Tần Huyên Băng biết vì sao những chiếc máy bay tư nhân ít khi được sử dụng, thì ra mua về chẳng qua chỉ là vấn đề mặt mũi mà thôi, ngoài những gia tộc phú hào đỉnh cấp Hongkong thì chỉ sợ tất cả đều có tâm tư như gia tộc Tần Thị.

Khi Trang Duệ đến Hongkong thì Tần gia phái hai chiếc xe đến đón, một chiếc xe đưa nhân viên và Bành Phi đến khách sạn, một chiếc đưa Trang Duệ và Tần Huyên Băng đến biệt thự Tần gia. Bây giờ Trang Duệ và Tần Huyên Băng đã đính hôn, đã là con rể Tần gia, về nhà cũng là phù hợp.

- Trang Duệ, vài ngày nữa sẽ cử hành hội chợ châu báu quốc tế, chủ sự có phát giấy mời cho chúng ta, tôi nghĩ lần này cho cậu và Băng Nhi đại biểu cho công ty Tần Thị đến tham gia...

Sau khi dùng cơm tối xong thì nhóm Trang Duệ ngồi trong phòng khách trò chuyện vui vẻ, sau đó lời nói của Tần Hạo Nhiên chợt làm cho Trang Duệ cảm thấy bất ngờ, sao mình lại đại biểu cho Tần gia?

- Chú Tần...Bố, việc này...Con và Huyên Băng đi hình như không thích hợp lắm...

Trang Duệ tuy da mặt khá dày nhưng gọi Tần Huyên Băng lại không thân thiết bằng gọi mẹ vợ, vì chủ yếu là bố hăn qua đời hơi sớm, bây giờ gọi Tần Hạo Nhiên là bố vợ cũng không quá lưu loát.

- Sao không thích hợp? Chúng ta đi mới không thích hợp...

Tần Hạo Nhiên thấy Trang Duệ tỏ ra khó hiểu thì cười cười nói tiếp:

- Năm ngoái sợi dây chuyền mắt tím của cậu đã đạt giải cao nhất của hội chợ châu báu quốc tế, nhưng dựa theo quy củ thì người đoạt được giải cao nhất năm ngoái sẽ tham gia nghi thức trao giải vào năm sau, cậu nói xem mình là chủ nhân của sợi dây chuyền kia có nên đi không?

Sở dĩ có quy định này vì chủ sự muốn hội chợ châu báu mở rộng lực ảnh hưởng, vì thường mỗi tác phẩm đoạt giải sẽ được nhanh chóng bán đi, vì thế cho chủ nhân mới của tác phẩm kia đến trao giải sẽ hấp dẫn lực chú ý của rất nhiều người.

- Sợi dây cũng không phải là của cháu, là của Huyên Băng...

Trang Duệ khẽ nói một câu, nhưng để cho Huyên Băng đi một mình thì hắn cũng không yên lòng, thế là nói:

- Được, chúng con sẽ đi, cụ thể là thời gian nào?

Phương Di vừa cười vừa nói:

- Một tuần nữa ở London, xem như chiếc máy bay tư nhân mới mua được phát huy công dụng...

Phương Di rất vui vì câu nói vừa rồi của Trang Duệ, vì đứa con rể này rất hiểu chuyện, biết rõ chuỗi hạt giá trị hơn trăm triệu kia thuộc về con gái mình, nếu lỡ sau này chuyện tình cảm giữa hai bên có vấn đề thì con gái mình cũng không bị nguy hại.

Chỉ là Phương Di không biết trong lòng Trang Duệ thầm nghĩ Tần Huyên Băng thuộc về mình, như vậy tất cả mọi thứ của nàng đều là của mình, có gì khác nhau chứ?

- À, lúc đó con và Huyên Băng sẽ đi, mẹ, mọi người không đi sao?

Trang Duệ nghĩ đến tình huống mình đi máy bay riêng đến Anh mà không khỏi có chút nóng lòng, trước kia hắn cũng chưa từng nghĩ như vậy.

- Chúng tôi không đi nhưng công ty sẽ sắp xếp người tham gia, đến lúc đó hành trình của hai đứa sẽ do bọn họ sắp xếp...

Lần này công ty châu báu Tần Thị cũng có vài món tham gia hội chợ, nguyêu liệu được sử dụng chính là phỉ thúy đỏ đổ thạch từ Myanmar, chỉ là phỉ thúy đỏ tuy hiếm nhưng còn chưa phải là đỉnh cấp, vì thế mà lần này công ty Tần Thị cũng không quá chú trọng vào thành tích.

Sau khi trò chuyện với vợ chồng Tần Hạo Nhiên và Tần lão gia tử thì đã hơn mười một giờ khuya, Trang Duệ được người giúp việc trong Tần gia đưa đến phòng nghỉ ngơi, cùng phòng với Tần Huyên Băng. Lớp già cũng không quá cổ lỗ, nếu không thoải mái như vậy thì Trang Duệ cũng sẽ chọn ở lại khách sạn cho rồi.

- Trang Duệ, muộn thế này mà còn gọi điện thoại cho ai vậy?

Tần Huyên Băng tắm rửa xong đi ra ngoài thì thấy Trang Duệ cầm điện thoại gọi đi, khi xuống máy bay thì nàng đã gọi điện thoại về cho Trang Mẫu, bây giờ có lẽ hắn cũng không phải gọi điện thoại về nhà.

- Suỵt...

Trang Duệ đưa tay lên ra hiệu, tỏ ý điện thoại đã có người bắt máy.