Hoàng Kim Đồng

Chương 546: Độc nhất vô nhị




- Tiểu Trang, không phải cậu muốn nói phát huy truyền thống sao? Mua máy khắc chữ làm gì?

Thầy Cát có chút chần chừ rồi mở miệng hỏi, việc này có liên quan trực tiếp đến nguồn thu của lão, nếu nhiều người sử dụng máy khắc chữ thì mình cũng thu vào kém hơn.

Hơn nữa trong lòng thầy Cát cũng có bóng tối, năm xưa đang phát triển cực thịnh thì bị máy móc làm cho tan hoang, thế là căn bản rất khó chịu.

- Đúng vậy, ông chủ Trang, ngài đang xây dựng thương hiệu cho mình, bây giơ làm vậy chẳng khác nào đập bể bảng hiệu của mình...

Triệu Hàn Hiên cũng đưa ra lời dị nghị, không phải chỉ có Trang Duệ thấy được tương lai của chuyện khắc con dấu, anh Triệu làm kinh doanh nhiều năm cũng không phải vô ích, cũng nhìn ra tâm tư của Trang Duệ.

- Ha ha, mọi người cứ ngồi xuống rồi nói sau...

Trang Duệ rót cho hai người một ly trà, sau đó hắn nói:

- Thầy Cát, trước kia ngài bày quầy thường khắc những chiếc ấn thế nào?

Thầy Cát nhớ lại tình huống năm xưa, sau đó xác định:

- Trên cơ bản đều là dấu đơn vị, một trăm cái thì có chín mươi chín cái là của đơn vị...

Thập niên chín mươi thì công ty tư nhân mọc ra như măng sau mưa, cái gì là ấn tài vụ, ấn công ty, ấn pháp nhân, tất cả đều phải khắc ra, đã từng có thời điểm nghề khắc thủ công bận rộn tối tăm mặt mũi.

- Ha ha, như vậy thì tốt rồi, thầy Cát nghĩ lại mà xem, những công ty kia đều là làm ấn vì kinh doanh, bọn họ sẽ tiêu tốn vài ngàn đồng vì một cái ấn sao?

Trang Duệ nghe vậy thì nở nụ cườ, mà thầy Cát và Triệu Hàn Hiên cũng đã nghe và hiểu ý của Trang Duệ, ai cũng trầm tư.

Đột nhiên Triệu Hàn Hiên vỗ đùi nói:

- Tôi hiểu rồi, ý của ông chủ Trang là chúng ta chỉ khắc ấn cho người trong nghành đồ cổ thôi sao?

Trang Duệ cười cười nói"

- Cũng không phải hoàn toàn làm kinh doanh cho giới đồ cổ, bây giờ nhiều kẻ học đòi văn vẻ, chỉ cần chúng ta có danh tiếng thì những người này sẽ đến mua ấn, lúc đó giá năm trăm đồng một chữ sẽ là quá rẻ, chúng ta còn phải tăng giá...

- Còn tăng giá? Như vậy sẽ có người đến khắc ấn sao?

Thầy Cát thật sự bị lời nói của Trang Duệ làm cho trợn tròn mắt, trước kia ba năm đồng tiền một cái ấn đã là không tệ, bây giờ năm trăm đồng một chữ, vậy mà người thanh niên này còn nói giá đó khá thấp sao?

- Sẽ có, thầy Cát cứ yên tâm, sau này ngài sẽ tha hồ mà bề bộn...

Trang Duệ tự tin trả lời.

Sự thật đúng như những gì Trang Duệ nói, bây giờ có nhiều quan viên vì muốn thể hiện thân phận của mình mà khi đi thị sát vài nơi sẽ để lại vài chữ, tất nhiên sẽ sử dụng ấn tư nhân.

Đến khi mình có danh tiếng khắc ấn thì tin chắc đám quan viên kia sẽ đến thăm, dù không tự mình đến thì cũng phái người đến cầu chữ.

Đừng xem thường loại người này, bọn họ chính là một quần thể tiêu phí rất mạnh, đừng nói là vài ngàn, dù là vài chục ngàn thì cũng chỉ là một con số mà thôi.

- Như vậy thì có liên quan gì đến chuyện máy khắc chữ?

Anh Triệu thật sự mơ hồ, hắn vốn xem trọng tay nghề của thầy Cát là nhất định sẽ làm ra trò, nhưng đặt một cái máy khắc chữ trong cửa hàng thì sẽ không khỏi anh hưởng đến công tác của thầy Cát.

- Anh Triệu, anh phải biết rằng ấn làm từ kê huyết thạch cũng phân biệt làm cao trung và kém, những con dấu làm từ kê huyết thạch cao trung thì khách hàng nhất địn sẽ cam lòng bỏ tiền ra cho thầy Cát khắc chữ...

- Nhưng những con dấu làm từ kê huyết thạch loại kém, chỉ là vài chục đồng một cái, những người kia sẽ không cam lòng tốn vài ngàn để khắc chữ, như vậy thì máy khắc sẽ phát huy tác dụng...

- Tất nhiên anh Triệu cũng có thể đặt máy khắc chữ vào bên trong, khi nào cần dùng mới sử dụng, chúng ta sẽ khắc miễn phí cho khách, xem như là phối hợp tiêu thụ kê huyết thạch...

Trang Duệ nói cho thầy Cát và Triệu Hàn Hiên hiểu rõ vấn đề, thì ra máy khắc chữ là thứ mà hắn muốn kéo khách hàng, nhưng nghĩ lại cũng đúng, làm việc cần chu đáo mới thành công, dù là muỗi cũng có thịt.

- Đúng rồi, nếu có khách đến thì các người nói rõ máy khắc chữ là miễn phí, chúng ta cũng không ép, để cho khách hàng tự mình lựa chọn...

Trang Duệ biết rõ khắc ấn thật sự là một kiểu thư pháp kết hợp với nghệ thuật, máy khắc mà nghệ nhân khắc ra con dấu khác nhau ở chỗ: Máy chỉ có thể là viết chữ lên ấn, kiểu chữ khô khan, liên miên bất tận.

Tất nhiên ấn do nghệ nhân khắc sẽ mềm mại có hồn, Trang Duệ tin tưởng nghề thủ công này sẽ không biến mất, nhất định sẽ phát triển và bùng ra khí tức văn hóa.

Hơn nữa càng là nghệ nhân giỏi nghề thì càng giỏi khắc ấn, sẽ khắc ra những con dấu hoàn toàn khác nhau, điều này có thể nói là con dấu của khách hàng sẽ là độc nhất vô nhị, vì chữ độc nhất vô nhị này mà chỉ sợ sẽ có nhiều kẻ tình nguyện trả tiền.

- Được rồi, mọi việc cứ như vậy, anh Triệu tìm người đặt hàng một máy khắc chữ, vài ngày tới thầy Cát sẽ phải vất vả rồi. Tôi quay về sẽ tìm ra vài khối kê huyết thạch tốt, ngài xem nên tạo hình như thế nào cho đẹp, sau đó khắc lên vài chữ, tôi sẽ dùng nó đi tặng cho người ta... truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Trang Duệ đang chuẩn bị đi quảng cáo cho Tuyên Duệ Trai, những chuyên gia như Kim Mập thường xuyên cho ra giấy giám định cho người khác, mà những kẻ sưu tầm cổ vật thường là thành phần tuyên truyền tốt nhất, ít nhất thì trong thời gian ngắn sẽ không cần lo lắng nguồn tiêu thụ ấn kê huyết thạch.

Trang Duệ suy nghĩ một lúc và bổ sung thêm:

- Anh Triệu, còn một chuyện cần ủy thác cho anh, đó là vật liệu đá loại trung và kém có vài chục kilogam, cũng không cần dùng hết làm con dấu, đến lúc đó anh tìm người cắt gọn, những con dấu loại thường như thế cũng không đáng tạo hình, chỉ cần gia công một chút là được...

Trang Duệ lần này chọn mua những khối kê huyết thạch xa hoa có phẩm chất tốt nhưng số lượng không nhiều, nói chung là có thể làm ra ba năm chục con dấu nhưng giá cả xa xỉ, có lẽ mỗi một cái ấn được thầy Cát gia công và tạo hình sẽ phải bán ra với giá vài chục ngàn.

Đối với những vị khách mua những con dấu loại tốt này thì Trang Duệ định khắc dấu miễn phí, vì cửa hàng cũng cần phải phân chia cấp bậc khách hàng, đó gọi là gì, là khách VIP, thời cổ đại gọi là khách quý.

Những chiếc ấn làm từ kê huyết thạch loại trung và kém thì giá bán thường là vài ngàn, trong đó giá hai ba ngàn là nhiều nhất, những người mua sắm con dấu như vậy sẽ là đối tượng phục vụ của thầy Cát sau này.

Thấy Triệu Hàn Hiên và thầy Cát đã đều đồng ý thì Trang Duệ cũng không còn việc gì ở đây, hắn đưa Triệu Hàn Hiên, Hầu Tử và Đại Hùng đi đên tứ hợp viện của mình để lấy vật liệu kê huyết thạch, mà Trang Duệ cũng không có thời gian rãnh đi theo bọn họ về Tuyên Duệ Trai.

Đây là lần thứ hai Hầu Tử và Đại Hùng đi đến tứ hợp viện của Trang Duệ, nhưng Triệu Hàn Hiên lại là lần đầu tiên đến nơi này. Hắn đã ở Bắc Kinh không ít năm, đã có nhận thức với nhiều kẻ nhà cao cửa rộng, vì thế mà thật sự mạnh hơn Đại Hùng và Hầu Tử rất nhiều. Hắn biết nếu không có vài trăm triệu thì đừng hòng tiến vào những khu nhà như thế này mà ở lại.

Hơn nữa nơi này cũng không phải có tiền là mua được, không có chút quan hệ thì người ta cũng không bán cho anh. Đất Bắc Kinh này dù là người đi xe đạp ngoài đường thì sợ ràng cũng có quan hệ với một vị quan lớn nào đó, huống hồ Trang Duệ là kẻ có tiền, bối cảnh sau lưng sẽ là thứ mà người thường khó thể nào chọc thủng được.

Sau khi thấy căn tứ hợp viện này thì Triệu Hàn Hiên xem như tiến thêm một bước nhận định về thực lực của Trang Duệ, mình và đối phương căn bản không ở cùng một cấp bậc, cửa hàng Tuyên Duệ Trai có lẽ chỉ là để đối phương giết thời gian mà thôi.

Sau khi giao kê huyết thạch cho nhóm Triệu Hàn Hiên đưa đi, Trang Duệ nói chuyện với mẹ, nhưng hôm nay hắn cũng chưa làm xong mọi việc, vì vậy hắn đến hậu viện gọi Tần Huyên Băng, cả hai cùng đến thăm Cổ lão gia tử.

Ngày Trang Duệ đính hôn vì Cổ lão gia tử có chút không khỏe nên không thể đến tham gia nghi thức, tuy sau đó Trang Duệ có đến thăm Cổ lão gia tử nhưng cũng không đưa Tần Huyên Băng theo, hôm nay hắn mới đưa vợ đến thăm ông cụ.

Tất nhiên lúc này khối kê huyết thạch đại hồng bào cũng được hắn mang theo trong túi quần, có lẽ Cổ lão gia tử thấy thứ này sẽ có tác dụng tốt hơn sử dụng tất cả các loại thuốc khác.

Lúc ra khỏi cửa thì Bạch Sư đi theo sau lưng Trang Duệ, nói gì cũng không chịu về, vì bất đắc dĩ mà phải cho nó đi theo. Lúc này hình thể của Tiểu Bạch Sư có hơi khủng bố, nhìn xa như một con sư tử, cực kỳ uy mãnh.

- Trang Duệ, anh nên thay xem, mua một chiếc Hummer, nếu không sau này Tiểu Bạch Sư sẽ không thể ngồi được nữa...

Tần Huyên Băng thấy Tiểu Bạch Sư khốn khổ chen mình ở không gian chật ních sau xe thì không khỏi bật cười, Bạch Sư giống như cũng nghe hiểu lời của Tần Huyên Băng, nó khẽ gầm vài tiếng về phía nàng.

- Được rồi, mai chúng ta sẽ đến cửa hàng xem thế nào. Đúng rồi, em mua xe gì, em cũng nên chọn một chiếc, coi như chồng tặng em, à, giá cả không thê vượt qua năm chục ngàn, vi chúng ta cần phải bảo vệ môi trường...

Trang Duệ gật đầu cười rồi nói lời vui đùa với Tần Huyên Băng, trước đó hắn luôn nói mua xe cho Tần Huyên Băng nhưng lại không có thời gian rãnh.

Lần này về Bắc Kinh được thanh nhàn một thời gian, Tuyên Duệ Trai và Tần Thụy Lân đều không cần mình phải lo lắng, hắn chỉ chờ đến tháng sáu tham gia khóa học nghiên cứu sinh mà thôi.

- Năm chục ngàn? Anh thật nhỏ mọn, sao anh không mua máy bay cho em?

Tần Huyên Băng cũng rất phối hợp mà không tỏ ra ngạc nhiên.

- Mua máy bay sao? Nhưng máy bay được quản chế rất nghiêm...

Sau khi nghe được lời của Tần Huyên Băng thì Trang Duệ bất đắc dĩ nói, hắn đã sớm có ý muốn mua trực thăng, nhưng nếu bay ở Bắc Kinh thì chưa được hai cây số đã bị bắn rơi mất.