Hoàng Hôn Trong Cơn Mưa

Chương 35: Sống chung với Darius Vincent




"Ba đã hỏi ý kiến con chưa?" Nhược Vũ mệt mỏi hỏi Nhược lão


Chuyện này từ đầu chỉ đơn giản qua Mỹ du học rồi kéo qua ở lại mấy năm sẽ làm việc tại sao liên quan đến hôn nhân và chính trị ở đây rồi?


"Vũ, con biết anh con sớm đã không màng tới Nhược gia, em trai con lại càng cứng đầu nó thà chết cũng không liên hôn, chỉ còn con, Vũ ba biết là thiệt thòi lớn đối với con nhưng mà Nhược thị hiện tại đang cần hậu thuẫn cực lớn như Vincent phía sau mới có thể đứng vững trở lại, đến khi con làm việc sẽ thuận lợi đẩy Nhược thị lên cao hơn" ba Nhược chậm rãi nói qua điện thoại cho Nhược Vũ, Nhược Vũ từng chữ cũng không nghe lọt tai. Mi tâm càng nhăn mãnh liệt


"Ba, con biết mọi người đối xử và xem con như con ruột xem con như một phần Nhược gia nhưng mà đó là hạnh phúc cả đời con, con...con không thể kết hôm với một người vừa mới gặp được"


"Vũ, chuyện này con không cần lo, thiếu gia Darius cũng cực liệt phản đối nhưng vừa gặp con cũng đồng ý rồi sao, hai đứa vẫn là có thể" nghĩ tới đó Nhược Đồng La cười lên một tiếng, cứ đà này Nhược thị sớm sẽ bùng nổ


"Ba à" Nhược Vũ càng thấy không đúng


"Chuyện tới đây thôi, Vũ nhớ bồi đắp hình cảm với thiếu gia Darius, sớm thì đầu năm sau sẽ tổ chức hôn lễ"


"Cái gì? Đầu năm sau? Ba con chỉ mới 18 tuổi ba à không được" Nhược Vũ mãnh liệt phản đối, mặt cô hiện tại cực kỳ u ám cực kỳ đáng sợ.


"Có gì mà không được, cứ vậy đi, con cứ học tốt, ba mẹ sẽ thường xuyên qua Mỹ với con, ngủ đi" ba Nhược biết hiện tại bên Mỹ đang là ban đêm mà bên này ba cô chuẩn bị đến Nhược thị.


Lời phản bác còn chưa nói ra đã nghe một tiếng "tút" dài, nhìn màn hình điện thoại Nhược Vũ thở dài một hơi, nằm dài trên giường nhìn trần nhà điện thoại trong tay run lên thông báo đến


[Ba đã cho người sắp xếp một nơi ở cho con rồi, đừng ở khách sạn quá lâu, không tốt]


[Cảm ơn ba]


Ba cô không nhắn lại, Nhược cũng không muốn nhắn gì thêm, muốn ngủ một giấc tới sáng nhưng lại không được. Chỉ có thể chập chờn vài giấc ngắn ngủi.


Sáng sớm còn chưa thấy tia nắng nào xuyên qua đem cửa đã bị đánh thức, nhìn đồng hồ treo tường Nhược Vũ bực bội đi ra mở cửa. Đạp vào mắt Nhược Vũ là thân ảnh thiếu niên phương Tây cực kỳ đẹp mắt, Darius Vincent.


"Vi hôn phu Darius kính mến, đồng hồ chỉ mới 6h thôi anh tới đây làm phiền có ý gì?"


"Ồ, em cuối cùng cũng nhận anh là hôn phu sao?" Darius không quan tâm thái độ kia của cô ra sao, anh chỉ nghe mỗi vii hôn phu kính mến mà mắt đã như muốn tỏa sáng rực rỡ.


"Thần kinh!" liền đóng cửa lại. Nhược Vũ vào nhà vệ sinh chuẩn bị sau đó liền theo tin nhắn lão ba mà tới căn nhà Nhược Đồng La sắp xếp.


"Em đi đâu, tôi đưa em đi" Darius vẫn còn đứng ngoài cửa mặt mày tươi rối nhìn Nhược Vũ. Nhược Vũ thấy thế cũng thấy có chút chạm vào lòng.


"Căn hộ của tôi, ở tiểu khu" Nhược kéo vali đóng cửa lại đi song song Darius, mà Darius chỉ nhướng mày cười một cái. Nơi đó không phải nhà của mẹ Vincent chọn cho cô dâu tương lai sao.


Trên đường hai người chẳng ai nói chuyện với ai, mà cho dù Darius có nói với Nhược Vũ thì cô cũng lười mở miệng trả lời. Rất nhanh cả hai đã tới trước nhà mà bố Nhược đã chọn, nhìn qua khá phù hợp với Nhược Vũ. Vì là đất Mỹ nên nhà ở đây cực kỳ cách xa nhau, rất giống Nhược gia khiến Nhược Vũ có chút nhớ nhà.


Đẩy vali vào, căn hộ này có chút lớn rồi. Chủ đạo là màu trắng và vàng, thoạt nhìn cực kỳ sang trọng, cái này đừng nói một mình cô ở, cả gia đình mười mấy người cũng có thể ở. Lão ba khoa trương như thế.


"Hài lòng chứ Rainia" phía sau Darius lên tiếng, nụ cười lãng tử vẫn còn cong lên trên môi. Nhược Vũ thật sự muốn khen, anh ta rất đẹp


"Khá hài lòng, sao anh hỏi thế?"


"Nhà của Vincent mà" một câu nói bâng quơ của Darius khiến Nhược Vũ có chút cứng người, cái gì mà của Vincent?


"Ý là nhà này của người Vincent đưa cho tôi?"


"Phải, là cho em" Darius cười cười khẳng định.


Nhược Vũ có chút khó khăn, Nhược Đồng La vậy mà lại bán cô thật rồi kìa, cô còn chưa tận hưởng hết cái cuộc sống tốt đẹp sau khi buông tay khỏi Mạc Long Vĩ và Đồng Cổ Trát nữa cơ mà, lại bị vướng vào hôn nhân rồi, đừng như thế chứ...


Thấy Nhược Vũ không phản ứng gì, trên mặt còn vương nét cứng đờ Darius nụ cười càng cong hơn, nhẹ nhàng bước đến Nhược Vũ cúi người bằng cô. Phải anh rất cao, anh cao hơn Nhược Vũ 1m70 rất nhiều.


"Được rồi, căn hộ này chỉ bằng số tiền lẻ của tài khoản anh thôi, làm dâu nhà Vincent đi, em được nhiều hơn thế"


Nhược Vũ khẽ nhăn mi quay mặt qua Darius


"Thiếu gia Darius nghĩ tôi cần tiền à?"


"Nói đùa hay nói thật thì tôi biết cái Nhược gia của em sắp suy vong rồi, em nói xem" Darius phút trước còn ngọt ngào rạng rỡ, lúc này lại u ám quỷ dị khiến Nhược Vũ có chút rùng mình. Né người một bên Nhược Vũ bật cười


"Tôi ấy à, nếu tôi quan tâm đến Nhược gia anh nghĩ tôi sẽ kịch liệt phản đối cái liên hôn này sao, anh nghĩ tôi sẽ từ chối anh liên tục vậy sao, hình như vấn đề tình cảm thiếu gia Darius đây có vẻ đều không ổn" Nhược Vũ nói đến càng mỉa mai, Darius cực kỳ thưởng thức cô nàng này.


"Em đã biết quá nhiều, em phải...cưới tôi" Darius hai tay chống hai bên vai Nhược Vũ cười cười khiến cô nhìn không ra anh ta có cảm xúc gì.


"Ây, không đùa nữa, mệt rồi" Nhược khó chịu vùng tay ra giữ khoảng cách với Darius Vincent.


"Sớm muộn gì Rainia em chẳng là vợ tôi" Darius tay đút túi quần theo cô bỏ vali lên phòng, bản thân còn vào căn phòng gần đó. Nói sao nhỉ, như là sống thử đấy.


"Anh...sao lại..." Nhược Vũ đứng như trời trồng trơ mắt nhìn Darius


"Ơ Nhược Đồng La chưa nói à?"


"Lại gì nữa?" Nhược Vũ nhăn mặt, chỉ mới hai ngày mặt của Nhược Vũ đã nhăn rất nhiều rồi.


"Em và tôi sống chung mà, đây là nhà của Vincent, em yêu" Darius nghiêng người dựa vào thành cửa trắng đối diện Nhược Vũ