"Đốt lò?"
"Đúng.
"
Nhị gia thấp giọng nói: "Thế đạo chúng ta không yên ổn, những tà ma kia đều từ trong núi lớn chui ra, hại người không đền mạng, thôn Đại Dương chúng ta là dựa vào những tổ tông trong Lão Hỏa Đường Tử để sống sót, nhưng cũng không thể chuyện gì cũng đều trông cậy vào tổ tông?"
"Cho nên chúng ta cũng vẫn luôn suy nghĩ, có biện pháp gì có thể để chính chúng ta có thể kiếm ăn tại trong mảnh rừng già này.
"
"Phương pháp thật đúng là có.
"
"Những đồ chơi tà môn kia, kỳ thật đều chỉ là một cỗ âm khí.
"
"Chúng ta sợ những âm khí này, nhưng kỳ thật bọn chúng cũng sợ nhân khí ở trên người của chúng ta, nhân khí thịnh vượng, thì bọn chúng liền càng sợ hãi.
"
"Cho nên, đám tiểu tử này đi theo Nhị gia ta ở chỗ này, ăn thịt, chạy bộ, luyện kỹ năng, phơi nắng, đều là vì để xương cốt của bọn hắn ngày càng cường tráng, càng cường tráng thì càng không dễ dàng bị những tà ma kia để mắt tới.
"
"Nhưng chỉ rèn luyện thôi thì còn chưa đủ.
"
"Muốn thật sự học được bản sự có thể đối phó với những tà ma kia, đầu tiên phải làm, chính là đốt lò ở trong thân thể của mình, đem dương khí của ngươi khóa lại! "
"Càng đốt càng lớn, giống như là một cái lô hỏa lớn! "
"Đến khi hỏa hầu đủ, ngươi suy nghĩ một chút, còn có tà ma gì dám trêu chọc ngươi?"
"! "
"Chuyện này, thực sự là! Quá không khoa học.
"
Hồ Ma nghe vậy, trong lòng đúng là mơ hồ có chút kích động.
Không sợ không khoa học, dù sao mình đi tới thế giới này đã rất không khoa học rồi, có thể học được bản sự, ai còn quan tâm đ ến những cái khác?
"Vậy, cần phải làm thế nào?"
"Ha ha, trước không vội, ngươi nhìn bên kia! "
Đối mặt với kích động không che giấu được ở trên mặt của Hồ Ma, Nhị gia cười hắc hắc một tiếng, chỉ chỉ phía trước, có một cọc gỗ dựng đứng ở góc tường.
Cọc gỗ hiện ra màu ám sắc, dài một thước rưỡi, dựng thẳng trên mặt đất.
Nhị gia nói: "Ngươi đem cây cột kia chuyển tới đây.
"
"Được.
"
Hồ Ma lập tức đáp ứng, chạy đến bên cạnh cây cột kia, vươn hai tay ra.
Cái cọc gỗ này chất gỗ căng đầy, hẳn là không nhẹ, nhưng hiện tại thương thế ở trên người của Hồ Ma đã tốt, với lại thể lực dồi dào, cảm giác nếu nâng một vật khoảng một hai trăm cân cũng sẽ thừa sức, nhưng bây giờ hai tay sờ một cái, lại chỉ cảm thấy cái cọc gỗ này lạnh như băng, dùng sức nhấc lên, cọc gỗ này đứng im bất động.
"Cọc gỗ này bị đóng xuống mặt đất rồi sao?"
Hắn vô thức cúi đầu liếc mắt nhìn, thì thấy phía dưới không có một khe hở.
Loại quái vật này, làm cho hắn có cảm giác không đúng, sau đó nhìn về phía của Nhị gia.
"Hắc hắc, nhìn ra rồi hả?"
Nhị gia thấy dáng vẻ hiếu kì của Hồ Ma, nói: "Đó là cọc gỗ quỷ, bám rễ sinh chồi.
"
"Quỷ mộc?"
Trong lòng Hồ Ma hơi kinh hãi.
Mấy ngày nay mặc dù hắn không hiểu nhiều về thế giới này, nhưng cũng từ trong miệng của Tiểu Hồng Đường thăm dò được một ít sự tình, ví dụ như hung hiểm ở trong rừng này, có một ít cây cối lâu năm, trên vỏ cây sẽ sinh trưởng ra mặt người.
Cây cổ thụ chỉ cần xuất hiện một cây, thì toàn bộ rừng, đều sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm, người sống đi vào, thường sẽ không phân rõ được phương hướng, bị vây khốn chết ở bên trong.
Đối với những vật này, Hồ Ma đã từng hiếu kì qua, lại không nghĩ rằng, thế mà vào lúc này lại được tận mắt nhìn thấy.
"Không sai, hai ngày trước vừa chặt được, vỏ cây bị lột đi, nếu không ngươi có thể nhìn thấy mặt người.
"
Nhị gia cười nói: "Nhưng mặc dù bị chặt xuống, cũng lột đi mặt người, nhưng đồ vật tà môn chính là đồ vật tà môn, cọc gỗ này chỉ cần dính đất, lập tức liền mọc rễ, đừng nói là ngươi, mà ngay cả một người lớn to khỏe ở trong thôn, chỉ bằng sức lực thuần túy là không nhấc nó lên nổi đâu!"
"Muốn để nó chuyển ổ, thì có hai cái phương pháp, một là dùng lửa đốt, còn phương pháp thứ hai chính là nhìn vào bản lãnh của mình! "
Lão nói xong thì đập đập tẩu thuốc, lồ ng ngực chậm rãi nâng lên.
"Hô!"
Lão đột nhiên phun ra một hơi, thế mà như là một mũi tên.
Hồ Ma chỉ cảm thấy một đạo kình phong lướt qua bên cạnh, chợt bên tai nghe được một tiếng giòn vang.
Liền thấy cọc gỗ quỷ lúc nãy mình nhấc như thế nào cũng đứng im bất động, thế mà bị Nhị gia thổi một hơi bay ngã ra ngoài.
"Đây.
.
.
"
Hồ Ma vừa mừng vừa sợ, bị chiêu này của Nhị gia làm cho kinh sợ.
"Chạy.
"
Mà Nhị gia thì đắc ý chắp hai tay sau lưng, đứng lên, tới cửa liếc mắt nhìn, nhìn về phía Hồ Ma cười nói: "Đây chính là chỗ tốt khi đốt lò, Nhị gia ta chỉ phun ra một hơi, tà ma bình thường không chết thì cũng bị thương.
"
"Nó có một cái tên gọi là chân dương tiễn, nếu như ta cắn nát đầu lưỡi, ngay cả một giọt máu phun ra ngoài, còn lợi hại hơn, tên của nó gọi là huyết dương tiễn.
"
"Nhị gia ta a, cả một đời không có chạm qua nữ nhân, sáu mươi năm là thân đồng tử, cho nên mới có công lực này.
"
"! "
Hồ Ma nhìn thân thể cao lớn của của Nhị gia, ánh mắt đầy vẻ khâm phục, khâm phục bản sự của Nhị gia.
Nhưng mà, ngươi kiêu ngạo cái gì chứ?