Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Chương 394: Rất yên tĩnh rất yên tĩnh




Thượng Quan Thanh lắc lắc đầu: “Trong phủ có một nữ đầu bếp lớn tuổi, nửa đêm khi đi ra nhà vệ sinh thường hay mơ mơ màng màng, thường xuyên đem các thứ gì đó trên đường ngã đổ, có lẽ thanh âm mới vừa rồi là do vị nữ đầu bếp kia phát ra.”

Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, không khỏi lo lắng nói: “Nữ đầu bếp này mỗi lần đều đụng vào đồ vật này nọ, nàng có thể hay không gặp phải chuyện gì? Lớn tuổi, xương cũng không còn tốt nữa, đụng như vậy, thật không cần nhanh chân đến xem sao?”

Thượng Quan Thanh vỗ vỗ bả vai Tô Tiểu Tiểu: “Không cần lo lắng, không có việc gì. Những năm gần đây, cũng chưa phát sinh qua sự tình gì, lần này cũng tất nhiên sẽ không có sự tình gì. Lại nói, nữ đầu bếp trong phủ chúng ta, thân mình rất khỏe mạnh, có chút võ công, sở dĩ sẽ thường xuyên đụng vào đồ vật này nọ, bất quá cũng chỉ là do tính cách từ trước thôi.”

Ách …

Thật là quái nhân …

Thậm chí có người thích đi đụng đồ vật này nọ …

Thật sự là không hiểu.

(Vịt: các tình yêu đoán thử xem đầu bếp nữ này là ai??? Và đang làm gì???)

Tô Tiểu Tiểu tại nội tâm nói thầm một chút, cũng không so đo, cũng không có ý định đi nhìn một cái.

Hai người lại đi tiếp một đoạn đường, Tô Tiểu Tiểu cũng cảm thấy mệt mỏi, liền nói với Thượng Quan Thanh: “Ta mệt mỏi.”

Thượng Quan Thanh lúc này mới cùng Tô Tiểu Tiểu quay đầu đi trở về.

Đi được một khắc đồng hồ, Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên có chút mắc tiểu, nàng trái nhìn một cái, phải lại nhìn một cái: “Ai nha nha, Thanh, nhà vệ sinh ở nơi nào nha? Ta muốn đi như xí như xí …”

Thượng Quan Thanh cũng nhìn chung quanh, hắn nói: “Trong phòng phía trước có nhà vệ sinh, ta mang nàng đi.”

Dứt lời, liền kéo tay Tô Tiểu Tiểu rất nhanh chạy tới.

Tô Tiểu Tiểu vừa thấy được nhà vệ sinh, lập tức buông lỏng tay Thượng Quan Thanh ra, hướng nhà vệ sinh chạy vội tới.

Thượng Quan Thanh lại là ở bên ngoài nhà vệ sinh chờ.

Đợi một lúc sau, thanh âm rầu rĩ của Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên từ nhà vệ sinh truyền ra.

“Thanh … Ta muốn giấy …”

Ai ai ai, thực dọa người.

Cũng may đối phương là phu quân của mình, bằng không Tô Tiểu Tiểu khẳng định nói không nên lời.

Thượng Quan Thanh sau khi nghe thấy, đã nói: “Tiểu Tiểu, nàng chờ một chút, ta đi lấy.”

Tô Tiểu Tiểu “Ân” một tiếng.

Rồi sau đó, Tô Tiểu Tiểu nghe được tiếng bước chân Thượng Quan Thanh rời đi.

Sau đó tiếng bước chân biến mất, chung quanh trở nên rất yên tĩnh rất yên tĩnh.

Tĩnh đến mức Tô Tiểu Tiểu chỉ có thể nghe được thanh âm hô hấp của mình, cùng thanh âm của côn trùng kêu chung quanh.