Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Chương 223: Hắt hơi một cái




“Hừ, Nếu lúc trước không phải chúng ta lôi Huyền Thanh Vương xuống, Thượng Quan Mặc có thể dễ dàng như vậy trở thành hoàng đế sao? Lại nói, nếu chúng ta không tiên hạ thủ vi cường, ra tay trước Huyền Thanh Vương, đến lúc đó đừng nói Hoàn nhi, người đầu tiên chết chính là Đoan Mộc gia chúng ta.” Di di di? ? ? Hóa ra Thượng Quan Mặc làm hoàng đế không phải thái hậu nhúng tay vào, mà là có Đoan Mộc gia ở sau lưng hỗ trợ? “Ai, cũng đúng. Huyền Thanh Vương hận thấu xương Đoan Mộc gia chúng ta, nếu Huyền Thanh Vương làm vua, Đoan Mộc gia chúng ta hẳn phải chết. Chính là… Nếu là Hoàn nhi…” Bỗng nhiên, trong phòng tựa hồ yên tĩnh trở lại. Tô Tiểu Tiểu nín thở. Đến tột cùng mẹ Đoan Mộc Lang Hoàn là đang có thái độ gì đây? ? Qua một lúc lâu, Tô Tiểu Tiểu vểnh tai nghe, bên trong mới truyền đến thanh âm một trận nức nở. Tô Tiểu Tiểu nghe ra, thanh âm nức nở này của… Là mẫu thân Đoan Mộc Lang Hoàn. Chỉ nghe nàng đứt quãng nói… “Ta… chỉ có một… nữ nhi, nếu như… Hoàn nhi không… không còn, ngươi … bảo ta… làm sao bây giờ?” Phụ thân Đoan Mộc Lang Hoàn rất là quyết đoán nói. “Không có Hoàn nhi, chúng ta còn có Trường Khanh nha…” Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, nhất thời đối với Đoan Mộc Lang Hoàn tỏ vẻ thân thiết đồng tình. Đoan Mộc Lang Hoàn thật đáng thương. Sinh ra tại thời đại trọng nam khinh nữ này… Dừng một chút, lại nghe phụ thân Đoan Mộc Lang Hoàn nói. “Hơn nữa, sẽ không có chuyện đó, Tố Vân cùng Ế Vân đều nói, hiện giờ Thượng Quan Mặc cực kỳ yêu thích Hoàn nhi. Hiện giờ Hoàn nhi là được sủng ái nhất lục cung, ngay đến cả thái hậu cũng phải nể mặt Hoàn nhi của chúng ta.” Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên thực khinh bỉ phụ thân Đoan Mộc Lang Hoàn. Chậc chậc. Chẳng lẽ hắn không biết rằng gần vua như gần cọp sao? Nữ nhi của hắn chính là mỗi ngày đều ở bên người lão hổ… Nhưng mà… Ngay lúc đó, một trận gió rét thổi tới, lùa vào trong vạt áo Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu run lên, liền hắt hơi một cái. Thanh âm trong phòng nhất thời dừng lại. Sau đó một đạo thanh âm sắc bén phát ra. “Ai? !” Tô Tiểu Tiểu bị dọa đến sắc mặt nhất thời trắng bệch. Vừa định cất bước chạy lấy người thì một bàn tay lạnh như băng bỗng nhiên che lấy miệng của nàng. Tô Tiểu Tiểu hoảng sợ con ngươi đều mở lớn.