Hoàng Hậu Tinh Quái, Nàng Ngồi Yên Cho Trẫm!

Chương 10: Ảo Tưởng!Phượng Mệnh Chỉ Có Thể Là Nguyệt Nhi!




Nàng và hắn song hành đến thư phòng,vừa lúc đó Dao Cầm và mẹ ả - Trịng Gia Linh xuất hiện.Vừa gặp nàng,bà ta đã mỉa mai:

-”Bỏ nhà đi đã đành,lại còn gian díu với nam nhân lạ,thật ngươi làm xấu mặt Hoàng phủ!”

Nàng mỉm cười khinh bỉ đáp:

-”Sao bằng loại tâm địa rắn rết,hạ độc người khác,thật cửu tuyền còn không dung nổi loại người này!”

-”Ngươi....”

Mặt mũi bà ta đỏ lên vì tức,Dao Cầm quay qua nhìn hắn liền ngây ngất.

Bà ta quay sang nhìn hắn cũng không khỏi thất thần,khinh bỉ nhìn nàng rồi ôn hoà nói hắn:

-”Chẳng hay vị công tử đây là công tử vị đại nhân nào?”

Hắn im lặng chẳng nói một chữ,Dao Cầm tỏ vẻ e lệ,thanh tú tiến đến trước mặt hắn,cười ngọt ngào(mắc ói):

-”Tiểu nữ là Hoàng Dao Cầm,tam tiểu thư Hoàng phủ,chẳng hay quý danh công tử đây?”

Hắn chỉ liếc qua ả rồi quay sang nàng cầu cứu.

Nàng chỉ đưa ánh mắt lãnh đạm như muốn nói:

“Hoa đào của ngươi,ngươi tự xử,ta không liên quan!”

Hắn định mở miệng thì Ngô Kiến từ đâu xồng xộc chạy đến,quỳ trước mặt hắn,nói:

-”Hoàng thượng,thỉnh người hồi cung ngay!”

Mắt Dao Cầm cũng mẹ ả sáng rực lên.Hai người liền quỳ xuống hành lễ,thấy nàng không động tĩnh gì,mẫu thân Dao Cầm tranh thủ bắt lỗi nàng,quát:

-”Ngươi to gan,gặp hoàng thượng không hành lễ,thật mất quy củ!”

Nàng nhếch môi quỳ quay sang thách thức hắn,ta không quỳ,ngươi muốn sao?

Hắn lạnh giọng quát:

-”Trẫm còn ở đây,đến lượt ngươi quản chuyện sao nhị phu nhân?”

-”Dân nữ không dám!”

-”Đứng lên đi!”

-”Đa tạ hoàng thượng!”

Dao Cầm không quên cơ hội liếc mắt đưa tình hắn,Trịnh Gia Linh liền lên tiếng:

-”Hoàng thượng mới đến thăm phủ,chi bằng để Cầm nhi đưa người đi thăm quan!”

Rồi bà ta đẩy ả ta ra trước mặt hắn.Hắn không thèm nhìn quay sang hỏi Ngô Kiến:

-”Có việc gì?”

-”Thái Thượng Hoàng và Thái Hậu cho gọi người hồi cung!”

-”Hảo,ngươi ra ngoài chuẩn bị,trẫm ra ngay!”

Rồi hắn quay ra,hôn lên trán nàng rồi sủng nịnh vuốt gò má,ôn nhu nói:

-”Nguyệt nhi,mai trẫm ghé thăm nàng!”

Hành động của hắn đã làm cho mẫu tử ai đó tức nổ đom đóm mắt

Nàng đưa tay chỉnh cổ áo hắn,dịu dàng trả lời:

-”Chàng không cần đến,triều chính bề bộn,đừng để ta làm ảnh hưởng!”

Hắn sung sướng hưởng thụ ân cần của nàng,lòng như được rót cả vò mật ong

Nàng quay sang Ngô Kiến:

-”Đưa hoàng thượng hồi cung!”

-”Vâng!”

Hắn quay người rời phủ,nàng cũng đến thư phòng bỏ mặc ai đó đang điên loạn.

Ái Nguyệt ngồi nhàn nhã thưởng trà ở vườn hoa,Tiểu Ý hấp tấp chạy vào,giọng đầy khẩn trương:

-”Tiểu thư mau đến đại sảnh đi,lão gia cho gọi!”

Nàng nhanh chóng tiếp bước theo Tiểu Ý đến đại sảnh,vừa vào đến nơi thì thấy cha,mẹ con Dao Cầm cùng một người lạ mặt ăn mặc giống đạo sĩ ngồi trong phòng.Mẹ con Dao Cầm nhìn nàng cười đắc ý,xem chừng nàng lại có việc để làm rồi.

Nàng hướng cha hành lễ rồi ngồi xuống mới mở miệng hỏi:

-”Phụ thân,có việc gì mà người cho gọi Nguyệt nhi vậy?”

Cha nàng định mở miệng nói thì nhị nương chen vào:

-”Ta cho vời đạo sĩ đến xem phong thủy thì ngài ấy nói nhà ta có phượng mệnh!”

Nàng nheo nheo mắt nhìn,kiểu nói lấp lửng này dễ gây tò mò cho người khác thật nhưng có vẻ nó không có tác dụng với nàng.

Rồi bà ta quay sang nhìn đạo sĩ:

-”Mời ngài nói tiếp!”

Nàng liếc mắt nhìn tên đạo sĩ,tay ngoắc ngoắc Tiểu Ý,hạ giọng:

-”Muội bảo Dạ Lang,truyền tin đến Huyết Vân các điều tra tên đạo sĩ này cho ta!

-”Vâng!”

Tên đạo sĩ bấm ngón tay,quay ra nhị nương nói:

-”Thưa nhị phu nhân,bần đạo bấm độn thì thấy có người trong nhà sắp thành mẫu nghi thiên hạ,nhưng người đó khắc phượng mệnh,nếu như cố ý thì sẽ rước họạ sát thân,liên lụy đến gia quyến.”

Nàng lắc đầu cười chán nản,suy cho cùng chưa gì đã lộ đuôi chuột rồi.Hai mẹ con Dao Cầm muốn chơi thì nàng chơi chút vậy.

Nàng nhìn đạo sĩ mỉm cười:

-”Vậy theo ngài thì phượng mệnh chiếu ai trong tể tướng phủ?”

-”Người đó là tam tiểu thư!”

Mẹ con ai đó đang thầm đắc ý nhìn nàng thì nghe tiếng nói từ ngoài vọng vào:

-”Đạo sĩ,ngươi dám chắc phượng mệnh chiếu tam tiểu thư?”

Nhị nương nàng hét ầm lên:

-”Tên nào dám loạn ngôn?”

Cha nàng đứng phắt dậy,đập bàn cái “rầm” rồi quát:

-”Nhị phu nhân,cái nhà từ bao giờ đến lượt ngươi hô to gọi nhỏ?”

Cha nàng vừa quát xong thì một bóng dáng quyền uy bước vào kèm theo tiếng the thé của công công:

-”Thái hậu giá lâm!”

Có vẻ nàng mất trò chơi rồi!!!!!!!!

Thôi thì tặng “mẹ chồng tương lai” vậy!!!!”