Hoàng Hậu Tấu Biển Hoàng Thượng

Chương 6: Cha… là tri phủ đại nhân




Ngạch.. Ra vẻ là như vậy đi?

Lúcnày Tiễn Đa Đa không có văn hóa chỉ có thể đấm ngực dậm chân.

Nha Nha buồn rầu,lúc này nhìn Tiễn Đa Đa đang mân môi giống như lâm vào suy nghĩ sâu xa thật dài nào đó, sau đó lại là lắc đầu lại là ảo não , cuối cùng thống khổ nắm hai tay đấm đánh ngực chính mình,“Tiểu thư, tiểu thư, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Làm sao hay không thoải mái?”

Tiễn Đa Đa lập tức từ trên giường nhảy xuống, mới phát hiện chính mình lúc này mặc cũng là một bộ quần áo cổ đại, Nha Nha rất là sâu sắc liền thấy đến quần áonàng có vết máu,“Tiểu thư, ngươi đổ máu ?”

chủ nhân chưa sốt ruột màNha Nha đã vội vàng muốn đi xem xét nàng làm sao đổ máu rồi, Tiễn Đa Đa làm sao cũng thấy không đau, làm sao có sẽ có máu? Nhìn bộ quần áo vị trí dính vết máu là mông, bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ, chẳng lẽ là vừa mới “Ngồi” lênlà máu người kia sao?

Không chấp nhận được Tiễn Đa Đa cũng không nghĩ nhiều, đột nhiên ngoài cửa có một trận tiếng bước chân, Nha Nha chạy nhanh đứng dậy, dán vào lỗ tai Tiễn Đa Đa “Tiểu thư! Lão gia cùng phu nhân hiện tại đang nổi nóng, tìm người đã lâu, người không nếu khóc náo loạn ~”

“Lão gia cùng phu nhân ta là ai?” Tiễn Đa Đa buồn bực hỏi nàng, Nha Nha bĩu môi nói xong “Lão gia là cha tiểu thư , phu nhân là nương tiểu thư.”

“Nga ~” Tiễn Đa Đa miễn cưỡng lên tiếng,“ lão gia là làm chức gì?”

“Lão gia là tri phủ đại nhân.”

“Tri phủ đại nhân?” Tiễn Đa Đa kinh hô ra tiếng, Nha Nha gật đầu, ở tivi tri phủ đại nhân đều rất nhiều tiền, nàng xuyên qua là con cái người rất nhiều tiền và người ta đang đến đây? Tiễn Đa Đa có điểm hưng phấn hô “Cha ta ở nơi nào? Cha ta ở nơi nào?”

Nha Nha mê mang đứng dậy, Tiễn Đa Đa chỉ thấy được cửa bị đẩy ra,một thân quần áo màu đen dài đến chân củatrung niên nam tửtrước mặt, Tiễn Đa Đa nhìn hắn, đây là cha nàng? Như thế nào già như vậy!

“Đa Đa chạy đi đâu ?” Tiễn lão gia vẻ mặt dồn dập, ở một bên Tiễn phu nhân nhìn Tiễn Đa Đa vẻ mặt cảnh giác, cũng không từ lo lắng đứng lên,“Đa Đa là làm sao vậy?”

“Đa Đa.” Tiễn lão gia gần sát mặt của nàng, chòm râu thật dài, lại cứ tưởng là đại thúc, Tiễn Đa Đa một quyền liền đấm ở trên mặt hắn,“Ngươi là ai a?”

“Ta là cha ngươi a!” Tiễn lão gia căn bản không thể tin được, đây là hắn lập tức sẽ không tin đây là điệu ( điệu đà) nữ nhi sao?“Đa Đa, ngươi là làm sao vậy?”

“Ngươi là cha ta? Ta còn là nương ngươi a!” Tiễn Đa Đa kéo kéo trên người xiêm y ra, Tiễn lão gia bị nàng mắng lớn, không có tức giận ngược lại bất khả tư nghị ( không biết làm sao)nhìn nàng lại khiêu khích hướng ngoài điện đi ra ngoài, hoảng hốt quay đầu hỏi “Này.. Đây là nữ nhi của ta sao?”

Tiễn Đa Đa thở phì phì kéo bộ xiêm y khó coi trên người ,vừa xả vừa mắng “Thực không hay ho, cái địa phương quỷ gì!~”