Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm

Chương 116: Thiếu nữ áo vàng thần bí 4




Edit: PT a.k.a Ring.

Hủ Liên cười cười, quả nhiên là thế, vậy chuyện tiếp theo cũng dễ giải quyết hơn rồi. Dù sao cũng là gặp nhau dưới hoàn cảnh như vậy, quan hệ của hai người họ cũng sẽ gần gũi hơn không ít. Hủ Liên cũng rất có hảo cảm với cô gái tuổi còn không lớn mà đã quan sát rất tỉ mỉ này.

“Cô thật là xuyên qua tới sao?” Đôi mắt Thư Dao sáng lập lánh nhìn Hủ Liên, không ngờ ở nơi tha hương này còn có thể gặp được người cùng cảnh ngộ a.

“Đúng vậy, bất quá đây là bí mật, ngàn vạn lần không được nói cho người khác.” Hủ Liên làm một đống tác giữ bí mật, Thư Dao cũng gật đầu.

“Không ngờ số cô tốt như vậy, xuyên qua trên người Hoàng hậu. Tôi lại phải lưu lạc đầu đường, bi kịch a.” Thư Dao nằm úp sấp trên mặt bàn mặc niệm một lúc “Cô tên là gì?”

“Tôi là Hủ Liên, cô có thể nói cho tôi biết cô làm thế nào mà tới được đây không?”

“Rất đơn giản a, tự sát không thành.” Thư Dao thở dài.

“Người tính cách như cô vậy cũng đi tự sát sao?” Hủ Liên thực sự khó có thể tin cô gái rộng rãi như vậy lại tự sát.

“Tôi nói tự sát không thành là bạn tôi, nó không chết, tôi lại chết.” Thư Dao thản nhiên nói “Nó muốn đi nhảy lầu, lúc tôi đang khuyên nhủ nó, lại giẫm lên một cái ống nước trên mặt đất mà bay thẳng xuống. Bất quá cũng may nó thấy tôi phi xuống rồi cũng không dám nhảy nữa.”

(R: bạn Thư Dao chết lãng nhách =)))

“Thật không ngờ lại như vậy, cô không lẽ không nghĩ mình chết không đáng chút nào sao?” Hủ Liên đã nhìn thấy rất nhiều thủ đoạn ghê tởm trên thương trường, hôm nay nghe được Thư Dao lo lắng cho cô bạn như vậy mà bất ngờ.

“Ai cũng không thể coi thường sinh mệnh của chính mình, nếu vì một chút chuyện nhỏ mà không muốn sống nữa,vậy không đáng. Tôi chết nhưng cũng để bạn tôi thấy được mạng sống quý giá đến nhường nào, vậy coi như cũng đáng.”

“Đúng là lời nói rất có triết lý, tôi nghĩ, chúng ta có thể làm bạn bè.” Hủ Liên vươn một tay đến trước mặt Thư Dao.

“Tôi thích nhất là quen bạn bè, nhất là người có thể hiểu tôi.” Thư Dao mỉm cười, tay hai người nắm lại một chỗ. Nhìn nhau cười, đây là người bạn đầu tiên Hủ Liên quen được. Cảnh ngộ tương đồng, chỉ là Hủ Liên xuyên qua có phần bất đắc dĩ, mà Thư Dao xuyên qua là vì khát vọng sống.

“Hủ Liên?” Điền Triết Hiên sớm xử lí xong tấu chương, phong trần mệt mỏi đi đến “Vị này chính là?”