CHƯƠNG 27: MINH TẮC TRÁ ĐẠN
Editor: Luna Huang
Cứ như vậy, trong lòng Vu Xá Nguyệt lại có chút hồ nghi. Dưới tình huống bình thường không phải là nên xếp vào một nhãn tuyến qua đây sao? Vô luận chính khách hay thương vụ quản sự đều làm như vậy a! Ngẫm lại lúc đầu chương trình học sát thủ của mình đều không hợp cách, chẳng lẽ là bởi vì năng lực của nàng kém không nhìn ra? Vì vậy chỉ có thể tùy tiện chọn hai người.
Nha hoàn bưng khay mang khế ước bán thân của hai người kia, nha bà cầm khế ước bán thân khác, lĩnh tiểu cô nương đi.
Hai tiểu cô nương kia nhất tề quỳ gối trước mặt Vu Xá Nguyệt, Khương Tình Tuyết làm theo phép huấn đạo vài câu liền bảo các nàng đứng một bên. Vu Xá Nguyệt cho rằng vậy là xong việc rồi.
Thế nhưng, nha hoàn một bên mang khế ước bán thân đến chỗ Khương Tình Tuyết, Khương Tình Tuyết đưa khế ước bán thân nói với Vu Xá Nguyệt “Nguyệt nhi a, ta nhớ kỹ ở chỗ ngươi cũng chỉ có một nhị đẳng nha hoàn.”
Vu Xá Nguyệt a một tiếng, nàng còn thật không biết Ngưng nhi là mấy đẳng.
Khương Tình Tuyết mỉm cười cầm tay nha hoàn bưng khay kéo đến trước mặt Vu Xá Nguyệt nói “Đây gọi Bạch Liên, trước đây đều là trong viện mẫu thân. Sau này Bạch Liên hầu hạ cuộc sống hàng ngày của ngươi. Bạch Liên nha đầu này ta hiểu rõ, có nàng ở ta cũng yên tâm a. Bạch Liên, ngươi phải chiếu cố tam tiểu thư thật tốt.”
Bạch Liên kiều mị hành qua lễ với Vu Xá Nguyệt “Vâng, nô tỳ gặp qua tam tiểu thư.”
Một bên Ngưng nhi trong lòng tràn đầy chua xót khổ sở, nàng trái lại quên bản thân chỉ là nhị đẳng nha đầu, vậy theo đạo lý đúng là không nên xuất nhập gian phòng của tiểu thư. Vậy… Sau này mình cũng không thể làm làm nha đầu thiếp thân của tam tiểu thư? Ngẫm lại nhân gia Bạch Liên y sam sạch sẻ, trang dung nhẹ xinh đẹp, đúng là so với nàng tốt hơn nhiều. Ai…Đây đối đãi vô luận ở đâu cũng sẽ phân ba sáu chín đẳng a.
Vu Xá Nguyệt cũng rốt cục mắt nhìn thẳng bối cảnh của nha hoàn kia, nàng trái lại lớn lên bạch bạch tịnh tịnh, tư thái yểu điệu, bất quá một đôi mắt dụ dỗ để trong lòng Vu Xá Nguyệt không quá thoải mái, loại nữ tử này giống như vậy đều tương đối xảo quyệt a. Cư nhiên gọi Bạch Liên a? Nếu như tính tình của nữ tử này thực sự là như Bạch Liên Hoa một dạng, vậy nàng sau này có thể có phiền ~
Lúc này Vu Xá Nguyệt thực sự là cảm thấy Khương Tình Tuyết thật đúng là có quyết đoán, nàng biết một chút: Nếu như Vu Xá Nguyệt muốn hoài nghi nàng đưa người tới, vậy nàng tặng thế nào cũng sẽ bị hoài nghi. Nên còn không bằng ngoài sáng nhét người của mình vào, để Vu Xá Nguyệt biết rõ gian tế là ai, lại không thể làm gì không thể hạ thủ.
Loại này nhìn ngươi khó chịu làm gì cũng không xong, thực sự là thật đáng giận a!
Vu Xá Nguyệt nét mặt lãnh tĩnh, khóe miệng câu cười “Mẫu thân, Ngưng nhi cùng ta rất nhiều năm rồi, nàng mặc dù là nhị đẳng nha đầu, thế nhưng vẫn luôn bồi ta, ta cũng đã quen có nàng ~”
“Đây là hai chuyện khác nhau, ngươi nha chính là cùng nàng đã quen thuộc, làm việc mới không có lễ tiết. Bạch Liên không chỉ có thông minh hiểu chuyện, hơn nữa còn là cùng ma ma học qua quy củ cung nữ. Tuy rằng ngày sau sẽ để ngươi không thể tùy tính nữa, có thể sau khi ngươi xuất khuê sẽ hiểu, đây đều là vì muốn tốt cho ngươi a.”
Vu Xá Nguyệt lôi kéo ống tay áo của Khương Tình Tuyết mà bắt đầu làm nũng “Mẫu thân ~ Ngưng nhi những năm gần đây cũng vẫn tận tâm tận lực, không bằng để Ngưng nhi cùng nàng cùng nhau làm nhất đẳng nha hoàn.”
Tình Tuyết lập tức cự tuyệt nàng “Đây không hợp ——”
“Ta chỉ muốn để Ngưng nhi cũng hảo hảo học tư thái lễ nghi, hảo hảo tu dưỡng một phen. Dù sao nàng theo ta khổ mấy năm, ta cũng hy vọng nàng sau này hảo hảo gả người. Trong ngày thường chiếu cố ta vẫn là Bạch Liên, ta không cần Ngưng nhi vẫn không được ~ ta vẫn dùng Bạch Liên ~”
Khương Tình Tuyết sửng sốt, nàng là thật có chút tin, nếu như không cần Ngưng nhi, vậy cũng vẫn là Bạch Liên bồi bên người Vu Xá Nguyệt a. Bất quá chỉ là sau này Ngưng nhi lĩnh tiền tiêu hàng tháng của nhất đẳng nha hoàn, tựa hồ cũng không phải tổn thất gì.
Vu Xá Nguyệt không ngừng cố gắng bán manh “Mẫu thân ngươi yên tâm, Nguyệt nhi nói được thì làm được, nói không cần Ngưng nhi, cũng không cần Ngưng nhi. Mẫu thân ngươi đáp ứng ta đi ~ Nguyệt nhi cũng không muốn bị người nói không niệm tình cũ a ~ người nói sao?”
Khương Tình Tuyết thở dài, dùng ngón tay điểm trên trán Vu Xá Nguyệt “Ngươi a… Để ta nói cái gì cho phải. Ta nếu không đồng ý, chẳng phải là nghiệt ngã sao.”
“Đa tạ mẫu thân ~”
Bạch Liên tế tế nhìn thần sắc của Vu Xá Nguyệt, nàng thế nào cảm giác có loại dự cảm xấu? Cũng sẽ không ~ Phu nhân nói rồi, tam tiểu thư sự ngu dại vừa vặn, người như vậy cũng sẽ không quá thông minh.
Khương Tình Tuyết dặn dò Vu Xá Nguyệt vài câu liền một mình ly khai.
Ly khai tây viện, đầu mày nàng sâu tỏa, trong lòng thập phần quấn quýt. Biểu hiện vừa rồi của Vu Xá Nguyệt mặc dù có điểm nhận người phiền, nhưng không có mao bệnh gì. Nàng cùng lúc chán ghét gương mặt đó của Vu Xá Nguyệt, cùng lúc lại cảm thấy lại cảm thấy trước lão phu nhân nói cũng có đạo lý.
Dù sao Doãn Thu Minh cũng chết rồi, chuyện quá khứ hoàn toàn là quá khư. Nàng không bằng hảo hảo nuôi hài tử này hai năm, đến lúc đó tìm một quyền quý thích hợp, đem nàng đưa qua làm tục huyền hoặc là quý thiếp. Túi da tốt này của Vu Xá Nguyệt, mình ở phía sau thao tác một phen, để cho nàng được sủng ái. Nếu Vu Xá Nguyệt được tốt, vậy cũng tuyệt đối có thể giúp được Tử Kỳ a.
Rốt cuộc là âm thầm hạ thủ giải mối hận trong lòng, hay là giữ lại nàng lợi dụng một chút?
Đi một lát, Khương Tình Tuyết thở dài nói “Chỉ cần ngươi an an phân phân, ta để ngươi gả người tốt nhất, sống tốt. Nếu là ngươi lại oai tâm tư gì…”