CHƯƠNG 185: MẠNH MẼ GIA HÍ
Editor: Luna Huang
“Phụ thân cảm thấy ta còn phải ra ngoài lịch lãm nhiều thêm mấy năm nữa, hai năm qua phải theo đại ca xuất nhâm, tham dự nhiều hơn tích góp từng chút kinh nghiệm.” Vu Tử Minh là có chút thất vọng, hắn tự nhận mười lăm cũng không có ít hơn Vu Tử Kỳ a, đáng tiếc một thân năng lực hoài bão tạm thời không chỗ thi triển.
“Như vậy xem ra, Tử Minh cũng không có thể nhàn rỗi a…”
Vu Tử Kỳ lập tức đoạt lấy lời của Vu Tử Minh, rất có cảm xúc gật đầu phụ họa, “Nói đúng a, vì phải làm quen với các vị quan liêu, lại phải sớm biết rõ tất cả công việc lớn nhỏ của tiền nhiệm. Nên mấy ngày qua vẫn chưa có ngừng, đây cũng là ly do không có rảnh rỗi ngồi với các vị a.”
“Loại sự tình này nhanh chậm thì thế nào, chỉ cần có thể rỗi rãnh là tốt rồi.” Tân Chỉ thảnh thơi cạn một ly rượu trái cây, ý vị thâm trường mắt liếc về phía Vu Lưu Vân. Từ bách hoa yến ngày ấy nói xong, hắn chờ thật lâu…
Vu Lưu Vân vốn là im lặng nghe không lên tiếng, nàng nghe tiếng ngẩng đầu lên, một chút liền cùng ánh mắt của Tân Chỉ giao nhau. Ánh mắt của Tân Chỉ mang theo một chút ái muội để trong lòng Vu Lưu Vân một trận phiền táo chán ghét, nàng liền nhanh lên tránh mắt về phía khác.
Mấy người khác đều là biết Tân Chỉ đã từng ( có lẽ bây giờ cũng vậy) si mê Vu Lưu Vân, tự nhiên là cho rằng Tân Chỉ lại muốn bệnh cũ tái phát muốn đùa giỡn người.
Vu Tử Kỳ nhanh lên xóa trọng tâm câu chuyện, nói đến cảnh sắc của Vân Thư Viên.
Mọi người đang cười nói, Điền An Nhiên tiến tới thấp giọng nói với Khương Doanh: “Ai, thưòng lui tới đều không thể thấy Tiết công tử xuất hiện, ta còn tưởng rằng hắn là mọt sách, chỉ biết là ở nhà đọc sách, hôm nay thế nào hắn cũng đến?”
Nói đến Tiết Yến a, thật đúng là đạm bạc đến cảnh giới nhất định rồi, nếu như Điền An Nhiên nhớ không lầm… Người này đến Bách Hoa yến cũng không có hứng thú! Có người nói hắn là người duy nhất ở Long Phục, một lần cũng không chịu tham gia Bách Hoa yến.
Tuy nói trên danh nghĩa là Bách Hoa yến đến tuổi có thể tham gia, cũng không có quy định đặc thù gì. Nhưng qua nhiều năm như vậy tạo thành phong tục rồi, hắn rõ ràng thân thể tốt như vậy, nhưng là một lần lại một lần không đi, cũng thật sự là quá có cá tính.
Nếu như nói người này hết sức bình thường, hơn nữa các loại trường hợp cũng không chịu tham gia, tình huống bình thường đó nhất định là không người biết hắn. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn tài hoa hơn người, danh tiếng lại lớn, Long Phục có không ít tài nữ chung tình với hắn.
Hôm nay Điền An Nhiên lần đầu tiên nhìn thấy “Nhân vật trong truyền thuyết” này, thật sự là quá tò mò.
Khương Doanh liếc mắt Tiết Yến một cái, khóe miệng lập tức kéo, mang theo chút kiêu ngạo nói: “Ngươi không biết đi, Tiết công tử cùng Tử Kỳ ca ca trước đây học cùng một lão sư, quan hệ vẫn là tốt. Chỉ là sau này Tử Kỳ ca ca đi… Hôm nay Tử Kỳ ca ca gọi hắn đến, vậy hắn tuyệt đối là phải nể tình.”
Vọng Thư Uyển
Điền An Nhiên xuy cười một tiếng, “Khó có được nghe ngươi gọi người ca ca, ca ca.”
“Ta gọi một mình Tử Kỳ ca ca.” Khương Doanh đắc ý trừng Điền An Nhiên một mắt, nàng là người lớn nhất trong của thái quốc công phủ, từ nhỏ cũng chỉ có biểu ca như Vu Tử Kỳ lớn hơn nàng mấy ngày, vị tiểu ma nữ đanh đá này, chỉ có Vu Tử Kỳ có thể trị được.
Điền An Nhiên ngồi trở lại vị trí của mình, chỉ lén nhìn gò má của Tiết Yến, thầm nghĩ người này thật đúng là khó thấy, chính là độc hành quá đặc biệt, như vậy không giống người, cũng không biết là tốt hay xấu a.
——
Lúc này, Anh Đào cũng đã trở về. Nàng lặng yên đi tới bên người của Vu Lưu Vân thấp giọng nói: “Đại tiểu thư…”
Vu Lưu Vân quay đầu lại quan sát phía sau Anh Đào một lát, mới kinh ngạc hỏi: “Người đâu?”
Anh Đào đang muốn nói, Tân Chỉ lớn tiếng hô: “Ai, Vu Xá Nguyệt đâu? Ngươi gọi đến chưa?”
Vu Lưu Vân tức giận, Anh Đào nhìn xung quanh một chút, phát hiện tất cả mọi người đã đến đủ, liền thẳng thân thể ủy khuất nói, “CÁi này… Tam tiểu thư nàng nói không đến.” Thanh âm ra miệng của Anh Đào còn có chút run rẩy, như sắp khóc.
Nghe được Vu Tịnh Hoa nhìn có chút hả hê, chẳng lẽ Anh Đào cũng bị nàng đánh?
“Không, không đến? ! Nàng vì sao không đến?” Vu Lưu Vân nhíu mày, nhịn không được trao đổi một ánh mắt với Vu Tử Kỳ. Nàng nghĩ đến rất nhiều biện pháp ứng đối biến cố, nhưng căn bản sẽ không nghĩ tới Vu Xá Nguyệt trực tiếp không đến a!
“Vâng, là tam tiểu thư nàng nói… Nàng, nàng phải tránh mặt…. Bên này quá nhiều người…” Thanh âm của Anh Đào rất thấp, phía sau hầu như nghe không được. Nàng thật sự là không thể nói những lời châm chọc tiểu thư nhà mình này trước mặt nhiều người như vậy a.
Thế nhưng những thứ này cũng đã đủ rồi, hai chữ này “tránh mặt” vừa ra miệng, không khí chung quanh liền bất đồng. Vu Lưu Vân thoáng cái liền đứng lên, hai tay nàng nắm chặt sắc mặt khó coi, nếu là không có ngoại nhân, lửa này của nàng nhất định là phát ra ngoài rồi…
“Lưu Vân.” Vu Tử Kỳ hờ hững gọi nàng.
Vu Lưu Vân buông tay ra một lần nữa ngồi xuống, nhưng hiển nhiên là tức giận đến không nhẹ.
Mạc Vân Sanh phá vỡ bầu không khí cứng ngắc, cảm khái nói: “Ha ha, nguyên lai tư lý của Vu tam tiểu thư này là như thế… Có tính cách như vậy a.”
Tiết Yến cũng thập phần nhận đồng ý gật đầu phụ họa, từng ngốc từng điên, từng thông minh từng kinh diễm, tính cách này cũng nói ra được a.
“Thật đúng là như vậy.” Điền An Nhiên tự tiếu phi tiếu châm lửa nói: “Ta nói Lưu Vân a, tam muội muội này của ngươi thật đúng là làm bộ mười phần. xem buổi gặp mặt này của chúng ta nói như chuyện bất kham gì, đây… Thật đúng là có chút cuồng ngạo a.”
trong ánh mắt mang theo của một tia chẳng thèm cùng thất vọng Điền An Nhiên nhìn Vu Lưu Vân. Hôm nay nàng qua đây, hoàn toàn là bởi vì trước Vu Lưu Vân nói ngày hôm nay nhất định sẽ làm cho Vu Xá Nguyệt xấu mặt. Điền An Nhiên vẫn ký hận trứ Vu Xá Nguyệt xé y phục của nàng, đương nhiên nguyện ý tới xem một chút.
Nàng còn đang nghĩ xem có nên giúp Vu Lưu Vân một tay hay không, nhưng vai chính người ta căn bản cũng không dự định lên sân khấu. Như vậy xem ra Vu Lưu Vân căn bản là không chế trụ nỗi Vu Xá Nguyệt, sớm biết không đến a.
Trong mọi người, chỉ có Vu Lệ Hương vẫn còn thập phần mừng rỡ ăn điểm tâm. Nàng nghe không ra các loại ám chỉ tị hiềm, chỉ là thầm nghĩ Vu Xá Nguyệt này thật đúng là một kẻ ngu si. Ở đây ngoại trừ mấy vị của thái quốc công phủ, còn lại cũng đều là công tử đích xuất nhà quan viên nhất phẩm! Loại cơ hội tốt này cũng không đến, thực sự là ngu xuẩn. Bất quá nàng không đến cũng tốt, tứ mỹ Long Phục đã có ba người ở chỗ này, cũng đừng gọi nàng qua đây đoạt danh tiếng.
——
Mạc Vân Sanh liếc nhìn Vu Tử Kỳ, sau đó tiếp tục dàn xếp cho mọi người, “Tính toán một chút, nếu tam tiểu thư không chịu đến, cũng có thể là có chuyện gì đi. Hay là chúng ta tự trò chuyện cũng được, cũng không nên miễn cưỡng tam tiểu thư.”
Thái quốc công phủ Khương Văn Hàn cũng phụ họa, “Đúng vậy, tam tiểu thư dù sao cũng xấu hổ. Vẫn là mọi người chúng ta tương đối thân. . .”
vongthuuyen.com
Mặt Tân Chỉ lộ vẻ không muốn, hắn đang muốn nói, nhưng Vu Tử Kỳ lại kéo ra một mỉm cười cường ngạnh, “Nhưng ngoại trừ ngũ muội muội cùng tam đệ đệ tuổi tác quá nhỏ không thể uống rượu, còn lại mọi người đều đến a. Chỉ có nàng không tới không tốt lắm, cần phải hỏi nàng lần nữa a.”
Vu Lưu Vân nhanh lên tiếp lời nói rằng: “Nói cũng phải a, nha đầu này trước đây bị điên không thể gặp người, ngày hôm nay đại khái là xấu hổ mới có thể nói như vậy. Nhưng cũng không có thể vẫn không gặp người như vậy a, sớm muộn gì đều phải thử một lần.” Nếu Vu Xá Nguyệt không đến, cơn tức này của Vu Lưu Vân không chỗ phát tác a.
Nghe giọng nói dịu dàng hiền hoà thiện giải nhân ý của Vu Lưu Vân, Vu Lệ Hương nhịn không được buông điểm tâm xuống âm thầm liếc mắt. Vu Lưu Vân đây là điên rồi sao? Không có chuyện gì gọi người kia làm gì, còn trước đây thiếu mất mặt sao.
Nhưng nếu Vu Tử Kỳ, Vu Lưu Vân hai vị địa chủ này đều lên tiếng nhất định phải mời, vậy những người khác cũng chỉ có thể im lặng.
Vu Tử Kỳ nghiêm túc hỏi Anh Đào, “Đúng rồi, ngươi vừa rồi đi gặp tam tiểu thư, có thể thấy được nàng có cái gì không thoải mái?”
Anh Đào chống lại mâu tử của Vu Tử Kỳ, lập tức phúc chí tâm linh, “Không có! Lúc nô tỳ gặp tam tiểu thư vẫn còn hoạt động gân cốt trong viện, nhìn một chút chuyện cũng không có, tam tiểu thư còn vừa nói vừa cười với Ngưng nhi, cao hứng lắm.”
“Hoắc ~” Tân Chỉ phát ra một tiếng khoa trương, mọi người khác liếc nhau, thần sắc khác nhau.
Tiểu lạt thụ như Khương Doanh bật người cười lạnh một tiếng, “Còn hoạt động gân cốt? Còn vừa nói vừa cười? A, vậy chúng ta còn hỏi nàng làm cái gì a, nhân gia nữ nhân tài ba nữ nhân tài ba được thần tiên quan tâm, tài hoa hơn người, hóa mục nát thành mục nát thành. Không chịu đến đó là sớm chướng mắt chúng ta.”
Nàng nói lời kỳ quái này, cũng nói vào đại bộ phận nhân tâm. Bọn hắn bây giờ khắc sâu, nguyên lai tam cô nương Vu gia bởi vì có chút điểm danh, đã là cuồng ngạo tự đại a.
Vu Lưu Vân nghe vậy lập tức lấy tay che miệng, mặt lộ vẻ thương tâm thống khổ, “Chỉ cần thân thể tam muội muội không có việc gì là tốt rồi, những thứ khác đều không có gì. Ai. . . Nàng hôm nay không chịu đến, vậy cũng không thể hoàn toàn trách nàng a. Có thể. . .có thể hai ngày này nàng vẫn là đang giận ta không muốn để ý ta đi. Sớm biết như vậy, ta nên đem vật ca ca tặng ta chia cho nàng mới phải, cũng miễn cho trong lòng nàng không thoải mái —— ai, ta nói cái này làm gì.”
Nàng muốn nói lại thôi, lời che che giấu giấu nói phân nửa.
Hình dạng lo lắng bất an như vậy thực sự là mềm mại khiết thiện, nhìn để mấy nam nhân Tân Chỉ đều thẳng mắt. Một cô nương đẹp tốt như vậy, lại còn bởi vì sai lầm không phải là của mình mà thương tâm khổ sở?
Khương Doanh đương nhiên biết được Vu Lưu Vân là tính cách gì, lập tức đã giúp, “Mao bệnh lớn nhất của Lưu Vân chính là quá dễ nói chuyện. Lưu Vân a, ngươi nên sửa đổi một chút, bằng không có vài người không phân rõ mình là thân phận gì.”
Điền An Nhiên cũng ý vị thâm trường nói: “Đúng vậy, Lưu Vân thật đúng là. . .quá dễ khi dễ rồi.”
Vu Lưu Vân không đỏ mặt, còn thập phần ưu thương tán đồng gật đầu, băng mỹ nhân hiện tại thực sự là điềm đạm đáng yêu a.
Cảnh đẹp vậy ở đây tuyệt đại bộ phân nam tử đều nhiệt huyết sôi trào, đều lên án công khai người nào đó không nhìn được trời cao đất rộng.
Mạc Vân Sanh là người thứ nhất bất bình lên tiếng, “Tử Kỳ cùng Lưu Vân tiểu thư là người huyết thống thân cận nhất trên đời này, vì sao còn muốn đem đồ Tử Kỳ cho ngươi chia cho người khác a. Ta thấy Lưu Vân tiểu thư căn bản không cần vì chuyện này phiền lòng, nếu tam tiểu thư thật vì vậy mà lòng có bất mãn, vậy cũng chỉ là tam tiểu thư quá mức không hiểu quy củ. . .”