×××××××××××××××××
Trong căn phòng nhỏ rách nát, có một nữ nhân với khuôn mặt kiều diễm đang chăm chú làm việc gì đó
..và nữ nhân ấy chính là nhân vật mặt dày của chúng ta! Hứa Thanh Thanh!
Hứa Thanh Thanh hai mắt đều đã tỏa sáng lấp lánh, tay kia mân mê mấy thỏi bạc không rời, khóe miệng dường như rơi nước miếng đến nơi. Chính xác vô cùng là bộ dáng của kẻ ham tiền khiến Trúc La ngoài im lặng vẫn chỉ còn im lặng....
kia là ai???? Tuyệt đối không phải hoàng hậu nương nương trước kia nhaaaaaaaaaaaa!!!!!! Nàng không biết aaaaaaaaa!!!!!
....đêm tối....bầu trời là một mảnh tĩnh mịch, không trăng, không sao. Chính là thời điểm thích hợp nhất để giết người cướp của, làm nhiều việc xấu.
Và quả thật lúc đó có thích khách đã xông vào hoàng cung với mục tiêu ám sát hoàng thượng. Nhưng với bản lĩnh của hoàng thượng võ công đầy mình thì....Ám sát ư? Hơn nữa còn là đơn phương độc mã. Không phải là tự đâm đầu vào chỗ chết hay sao? Muốn ám sát thành công a ~ chính là ảo tưởng sức mạnh. Không thành, còn để toàn thân cao thấp bị trọng thương nghiêm trọng.
Thích khách một thân hắc y đầy máu nhanh chóng vận khinh công tìm địa phương hẻo lánh, tránh sự truy đuổi của ngự lâm quân.
Lúc đó...
Hứa Thanh Thanh đang mân mê đếm bạc thì...
" Rầm "
Tiếng động chói tai phát ra.
Một Hắc y nhân mình đầy vết thương ngã trước cửa phòng làm số bạc đang yên vị trên tay nàng rơi lộp bộp hết. Suýt nữa rơi xuống chiếc ghế nhỏ.
Nàng nhanh chóng đưa tay vuốt vuốt ngực, thở phào một hơi.
-" Trời ơi. Giật cả mình! Hù chết người ta a! "
Còn về Trúc La? Nàng ấy đang ngạc nhiên, lật đi lật lại hắc y nhân đã ngất xỉu từ lâu chu môi nói:
-" nương nương, là một nam nhân, à không. Là thích khách. Trên người cũng bị thương rất nặng nữa! Làm sao đây? "
Nàng gật mạnh đầu, đang Cảm khái vì không ngờ nha hoàn của mình không có sợ hãi kêu than, hét lên như kiểu gặp ma giống trong mấy bộ phim truyền hình thì đột nhiên đập tay, nhanh chóng săm săm soi soi tên nam nhân đang bị thương đầy mình.
-" Trúc La! Trúc La! Bây giờ ta cứu hắn! Sau này còn đòi tiền chữa trị a a! Nhìn xem, chỉ là y phục để đi chơi đêm thôi mà cũng có chất liệu tốt thế này, hẳn là có khối ngân lượng đây. Ahaha "
Trúc La lại im lặng...sao nương nương lại có điệu cười man rợ thế chứ?........
Vừa định được mục đích cao cả, nàng đã bắt tay vào làm việc, lôi cái tên nam nhân vô danh ấy lên chiếc giường cũ kỹ. Đang tính cởi áo lau vết thương cho hắn thì Trúc La đã hoảng hốt ngăn lại, sắc mặt rõ ràng tái mét.
-" Nươ...nương nương! Không được đâu! Nam nữ thụ thụ bất tương thân! Vẫn nên để em làm đi a!!!!"
-" vậy em không phải nữ nhân hả? "
-"...em coi người đang nằm trên giường kia là nữ nhân nên không sao..."
-"....."....trầm mặc...Hứa Thanh Thanh nàng bái phục...bái phục...không ngờ còn có thể trực tiếp chuyển luôn giới tính của người ta nha. há há ( bánh bao: hai chủ tớ giống i như nhau -_-)
Nhìn thấy vẻ mặt kiên địnhcủa Trúc La, nàng đành buông tay, ngoan ngoãn ngồi xuống ngắm nha hoàn của mình cởi áo cho tên nam nhân....rồi suýt nữa phun máu mũi.
Ách ách ách....sao không ai thông báo cho nàng...hóa ra tên nam nhân nửa đêm nửa hôm đột nhập vào phòng nàng là một nam nhân vạm vỡ. À không, chính là soái ca sáu múi trong truyền thuyết hay sao? Phi lễ chớ nhìn a! Phi lễ chớ nhìn a!
Éc éc éc. khí huyết công tâm a! Khí huyết công tâm a! Nàng nhanh lẹ bịt mũi, che mắt, cố gắng bảo toàn chút máu của bản thân...
....Trúc La hai hàng máu mũi chảy ròng ròng nhưng đôi tay vẫn nhanh lẹ lột sạch tên nam nhân kia, thoăn thoắt lau sạch máu trên người hắn. Xé y phục cũ băng bó cho tên nam nhân 6 múi:3
Trúc La trước đây thường hay băng bó cho nàng nên đã quen rồi a ~
......sau đó...chủ tớ nhìn nhau....
Máu mũi càng chảy.... Không ngờ tên thích khách mặt mũi đầy máu chính là soái ca! Chính là soái ca đấy! Nàng tròn xoe mắt...không ngờ số của bản thân xuyên qua liền gặp ngay hai soái ca yêu nghiệt a nha nha!!! Đúng là.......
Nhưng khoan hãy nói cái này....chính là...
Cả cái lãnh cung chỉ độc một cái giường...để cho nam nhân lạ mặt này nằm rồi T^T... Vậy hai người chẳng phải ngủ dưới đất hay sao?
Hứa Thanh Thanh mặt không đổi sắc ngồi lên chiếc ghế cũ kỹ, nhắm mắt...1...2...3...4...
-" khò...khò...ZZZZzzzzzz"
Trúc La trợn tròn mắt, có ý muốn thực sự muốn ngất xỉu..Thiên ơi!!!! Đây là hoàng hậu nương nương trước kia saooooo? Nàng thực sự không có quennnnnn aaaaaaaaaaa!!!!!
Trúc La miễn cưỡng liếc nhìn người nằm trên giường.
Ánh mắt hiền dịu, trong suốt đột nhiên chuyển biến, tràn đầy sự lạnh lùng không độ ấm, nhìn nữ nhân đang ngủ say trước mặt.
-" Cung chủ, người vẫn là giả bộ hay thực sự đã quên thân phận của bản thân?... Cung chủ...Y Liên thực buồn a... Nhiệm vụ đến khi nào mới thành công đây? "
P/s: Thân phận của trúc la là gì? Y Liên là tên thật của Trúc La hay sao? Thanh Thanh là cung chủ?
Muốn biết? Mau mau đón chờ đến nhiều chương sau nhá ●﹏●
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hế lu ~
Sắp tới là thi học kỳ a ~ zô cùng quan trọng.
Có thể lâu lâu không ra chương mới...( thì bình thường cũng rất là lâu mới ra chương mới còn gì! Đồ sâu lười!!!!!!)
Hê hê....chắc thi xong sẽ nhanh chóng đền bù nha ~~~~~~~~~
Iu mn ~ nhớ ủng hộ nhiệt tình nhá ~ như thế mới có động lực ngồi viết a. Đấu tranh với " lười " a ~~~~