Thị nữ bắt đầu dâng trà điểm tâm, ThảiThải tự mình làm hoa hồng cao, bởi vì nghe nói các nàng yêu thích hoahồng.Hoa hồng cao này đem cánh hoa hồng ép ra nước để làm điểm tâm, bêntrong là nhân đậu. Cắn một ngụm mùi thơm mát, cắn đến tâm ngọt ngào.Hương hoa hồng nồng đậm.
“Dame, s’ilvouspla? tthé” (Phu nhân, mời bà uống trà.) Thị nữ bưng trà đi lên, đặt ở trên tay công sứ phu nhân. Nàng chính lànữ hài tử Thải Thải mua trên thương thuyền. Hôm nay liền phái tới dùng.
Công sứ phu nhân giật mình nhìn ThảiThải, dùng ngôn ngữ Đại Sở kinh ngạc nói: “Không nghĩ tới, một thị nữĐại Sở quốc, cũng hiểu được ngôn ngữ nước Pháp!?”
“Thị nữ này bản cung đặc biệt từ trênthương thuyền mang vào cung, bởi vì chúng tôi đều không hiểu Pháp ngữ,cũng không biết ra là phu nhân tài hoa kinh người, hiểu được ngôn ngữĐại Sở.”
Công sứ phu nhân trong lòng cảm động, cảm thấy Hoàng hậu là một bà chủ tốt, tâm tư tinh tế. Thấy điểm tâm trênbàn làm thành hình đóa hoa màu trắng nhạt, hiếu kì cầm lên, Thải Thảimiệng cười chân thành: “Nghe người Pháp ai cũng yêu thích hoa hồng, chonên đây là ta tự mình làm hoa hồng cao, mời phu nhân nếm thử.” Nàng nghe được mấy chữ tự mình làm, đã không biết nói gì cho phải, chỉ là nháymắt, cắn xuống, hàm răng lưu hương, điểm tâm vỏ ngoài xốp bên trongnhuyễn, nhân cùng hương hoa hồng phối hợp đều đặn, công sứ phu nhân ngạc nhiên, thì ra điểm tâm Đại Sở ăn lại ngon như vậy.
“Ăn rất ngon, thực là ăn cực kỳ ngon. Nương nương tay nghề rất tốt.”
“Kỳ thật không dối gạt phu nhân, bản cung nếu không làm Hoàng hậu, nhất định phải làm nữ đầu bếp.”Thải Thải cườirộ lên, hiện lên một cặp má lúm đồng tiền, thoạt nhìn giống bánh bao bịngười chọc lấy hai cái lỗ nhỏ hình tròn.
“Nương nương nhất định có thể làm nữ đầu bếp giỏi.” Công sứ phu nhân nắm lấy bàn tay Thải Thải.
Phu nhân Pháp bị chân thành Thải Thải làm cảm động, lập tức trở nên thêm thân mật, vì vậy hai người nói chuyệnvới nhau đến đêm, nàng nhìn kỹ đồ trang sức Thải Thải, trang phục, còncó bài trí trong phòng, sau đó lại cùng Thải Thải giải thích về phongthổ nước Pháp. Lại thưởng thức rất nhiều dạng điểm tâm, phu nhân nói sẽmang theo điểm tâm nước Pháp, cho Thải Thải thưởng thức, thậm chí có thể dạy cho nàng cách làm. Sau khi dùng qua bữa tối, mới trở về dịch quán.
Sáng ngày thứ hai, Thải Thải vừa mới rửamặt xong, liền nhận được ý chỉ, “Buổi chiều, Hoàng thượng thỉnh Hoànghậu nương nương đi đến Tiểu Khê đình, vợ chồng công sứ Pháp muốn thỉnhHoàng hậu cùng Hoàng thượng cùng nhau dùng trà chiều.”
Nha đầu béo dùng cái gì làm công sứ phunhân đối với nàng khen không dứt miệng? Hơn nữa trà chiều lần này dĩnhiên là phu nhân mạnh mẽ yêu cầu công sứ, mượn danh nghĩa để mời Hoànghậu, thậm chí đem vị Hoàng đế này là hắn xếp hạng ‘thuận tiện’ đi theo?Đương nhiên chuyện này không thể hỏi nha đầu béo, miễn không nàng lạiđắc ý lên mặt.
Đây là lần đầu tiên Sở Cuồng ngồi riêng với Thải Thải, đối mặt với người khác.
Công sứ là nam nhân vô cùng có giáodưỡng, tuy nhiên Thải Thải không quen nhìn bộ lông và đôi mắt của hắn,nhưng vẫn cầm tay hắn, lúc khom lưng hôn môi, Thải Thải thoải mái để hắn làm, đây chính là lễ tiết lại không có tà niệm của bọn họ.
Sở Cuồng lại ẩn nhẫn cảm thán, Người Pháp thật sự rất không nghiêm túc, nhưng hắn cũng biết đây chỉ là lễ tiếtcủa đối phương… Nha đầu béo, may mắn ngươi vẫn giữ tay lại, bằng không,thật mất mặt.
“Đại Sở Hoàng đế bệ hạ cùng Hoàng hậu bệ hạ, thoạt nhìn rất ân ái.”
Sở Cuồng liếc nhìn phu nhân đối phương một cái, đoán rằng công sứ phu nhân lại truyền bá cái gì đó cho công sứ đại nhân nữa rồi.
Đột nhiên, hắn gật đầu mỉm cười.
Nụ cười cực kỳ đẹp mắt, nhưng là, lại làm cho Thải Thải nổi da gà đầy người.
Sau đó —
Sở Cuồng thật giả dối, hắn nhưng lại, lấy tay nhẹ nhàng đặt lên lưng của nàng, đối với vợ chồng công sứ Pháp nói: “Đúng vậy, trẫm cùng Hoàng hậu phu thê hoà hợp, vô cùng ân ái ~ ha haha —!!”
—-!! Thải Thải: “Ha ha — ha —”