“Tiểu thư, cô không mơ đâu! Lão gia nói, cô cũng đừng nên suy nghĩ nữa, việc này, nói là rõ ràng cũng không được rõ ràng lắm.”
Thải Thải phun một hơi hờn dỗi. Tổng quản Thương cung tố chất vô cùng tốt, nhanh chóng hồi phục tâm tình, dù saođối với các nàng mà nói, vô luận chủ tử béo hay gầy, là si điếc hay mùquè, cũng đều là Hoàng hậu, “Nương nương, trước tiên chúng tôi sẽ đongười để may đồ, lễ phục đại hôn một bộ, ngày hôm sau lễ phục trâm càigặp Thái hậu một bộ, thâm y tân hôn mười sáu bộ, nhu đàn mười sáu bộ,bối y mười sáu bộ. Còn có mũ phượng ngọc lục cho Nương nương một bộ, các loại trang sức phối hợp một trăm lẻ sáu bộ, giày……”
(thâm y: áo lót; nhu đàn: áo ngắn mặc ngoài áo lót; bối y: áo ngoài cùng – cái này là dựa convert suy đoán thôi >_<)
Nàng vẫn còn đứng tại kia lảm nhảm, ThảiThải cảm thấy nàng có thể mở cửa hàng y phục, cửa hàng bạc còn được luôn ấy, Thải Thải nâng một đôi bàn tay thịt thịt, được hai nha hoàn hầu hạrửa mặt chải đầu thay đồ, đến khi bị kéo lên ghế ngồi chải đầu, cácThượng cung kia còn chưa động đậy, giống như cũng không để ý nàng cónghe thấy hay không. Cuối cùng Thượng cung cũng một câu ngừng lại, nhẹnhàng nói: “Hoàng thượng niệm tình Chu gia thanh liêm, cho nên sính lễcủa Nương nương cũng dựa theo định chế mà ‘Nội biện’.”
Nội biện ý tứ chính là Hoàng thất tự lo,cũng tức là tiền mà Hoàng thượng cấp cho nhà thê tử, miễn cho đến lúc đó nhìn nhà mẹ đẻ Hoàng hậu có vẻ nghèo túng, làm mất mặt Hoàng thượng.Trong lòng Thải Thải thầm nghĩ, gả cho Hoàng thượng chính là vụ mua bánhời nhất thiên hạ, không cần bỏ vốn vẫn kiếm được lời. Chẳng lẽ thẩm mỹcủa Hoàng thất đều có vấn đề cả hay sao? Hoàng thượng cùng đường đệ củahắn giống nhau, mắt nhìn người đều khác người?
Hừng đông, Thượng cung liền một mực đođạc cho nàng, nhưng mà, nàng nhìn lén hai Thượng cung đang khe khẽ nắmtay nhau nói chuyện.
Cái này, chớ trách các nàng ngốc, nhưngmà trong cung tuyệt nhiên rất ít nữ nhân béo, y phục này, không biết làm thế nào để mặc vào cho hợp, cho nên chỉ có thể dùng cách ngu ngốc nhất, tìm quần áo mà nương nương từng mặc để đối chiếu, nhất định là khôngsai, nếu chỉ dựa vào thân thể nàng, nhất định may ra sẽ không đẹp nha:“Cô nương, có thể lấy tất cả y phục của Nương nương cho chúng ta mang về nghiên cứu được không? A, giày cũng lấy luôn nha,” Hơn mười hòm y phụcthế là liền bị khiêng đi, kể cả tiết y, kể cả áo yếm, kể cả vớ giày……
“Các nàng muốn chuyển nhà sao?” Thải Thải nhíu mày, thật vất vả mới thoát thân từ vòng vây hãm của mọi người,Thải Thải đón lấy chén trà: “Sách của ta, nhớ rõ, kêu bọn họ đem sáchcủa ta đóng gói, mang toàn bộ vào cung nhé!”
Thải Thải giận dỗi ra khỏi phòng đến cửatrước, mọi người quen trong nhà cũng như thái giám, âm thanh nói chuyệngiống như muỗi, ngay cả thái độ của cha mẹ đối với nàng cũng trở nên kỳquái, Thải Thải tức giận đến bão nổi: “Cha, cha làm gì vậy, sao khôngvào triều mà lại ở nhà?”
“Thải Thải, thói quen trước đây của chúng ta nên bỏ đi, ha ha….. Ha ha, nữ nhi của cha được làm Hoàng hậu, khôngngờ đến nữ nhi mập mạp không ai thèm lấy của cha lại được làm Hoàng hậu, nữ nhi à, cha rốt cục cũng hiểu được, cuộc sống, tất cả đều là mệnh,đều là mệnh!!” Thải Thải nhìn kỹ, phát hiện ra, miệng cha hình như hơibị méo so với trước kia, thật sự, đúng là hơi có chút méo nha.
Đau khổ dày vò, rốt cuộc hôn kỳ cũng đến, trung tuần tháng năm, nghe nói, là một ngày tốt trăm năm khó gặp. ThảiThải cùng các Thượng cung ở chung đến thấu hiểu lẫn nhau, tên tuổi, diện mạo, tính tình, Thải Thải cũng không có thói quen mà quan tâm ngườikhác như thế, nhưng lần này nàng lại đi thăm hỏi, mãi cho đến trước lúcvào cung một ngày, các Thượng cung cũng không có coi thân thể mập mạpnày của nàng không vừa mắt, lại thật tâm cảm thấy vị Hoàng hậu nươngnương này, trí tuệ lại hiền hậu, Hoàng thượng thật đúng là có con mắttinh đời, bỏ qua quan niệm cũ, nhìn thấu được diện mạo như hoa như ngọccủa nàng.