Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Chương 227: Cuộc chiến đấu võ mồm




“Lúc đó chuyện trong sân – Đông Nhi không biết, Đông Nhĩ đã cùng mọi người về phòng rồi ạ.”

Thải Thải cười một tiếng, nhìn Mai quýphi nói: “Đây cũng xem là chứng cứ, mọi người tận mắt nhìn thấy có người nhảy giếng sao? Bởi vì các nàng không hề nhìn thấy chuyện sau đó, thịvệ cứu người ra sao, cho nên chứng cứ này không đầy đủ, có nhiều khảnăng, trong thời gian này, có người động tay động chân, để công côngnhảy giếng leo ra ngoài, sau đó thị vệ mới tới, trong giếng lúc này chỉcòn một tử thi. Cũng chính là tình huống chúng ta thấy sau đó.”

Lý thượng cung nói: “Nương nương, ý củangười là, chủ quản thượng cung của thượng cung cục chúng nô tỳ đã cấukết làm chuyện này sao?”

Đúng là Thải Thải muốn nói như vậy.

“Nương nương, không nên vô duyên vô cớ mà vu hãm cho các thượng cung như vậy, có nên bẩm báo qua cho thái hậunương nương hay không đây?”

“Chẳng qua bản cung muốn biết rõ, cung nữ này, đến tột cùng là rơi xuống giếng chết đuối, hay là bị người giếtxong ném xác xuống tạo hiện trường giả mà thôi –”

Lý thượng cung lại tiến lên phía trước,quỳ xuống, nói: “Ý của nương nương rõ ràng chính là, sau khi chủ quảnthượng cung cục dời toàn bộ cung nữ về phòng, rồi nhìn gã công công giảmạo kia leo từ dưới giếng lên, như vậy rõ ràng là nương nương đang buộctội chủ quản thượng cung cục chúng nô tỳ hợp mưu sát hại cung nữ này,nương nương, tại sao chúng nô tỳ lại muốn xuống tay với một cung nữ nhonhỏ chứ?!”

“Bởi vì, bản cung đã kiểm tra kỹ trươngmục ba năm gần đây của thượng cung cục, tiền hàng tháng của cung nữthượng cung cục, hoàng thượng, thái hậu, trung thu, lễ thượng nguyên(rằm tháng giêng), phong bao phát cho mọi người, xác thực, nhìn từtrương mục thì không thấy gì cả, nhưng chính là bởi vì như vậy, bản cung mới hoài nghi tại sao cung nữ này trước khi chết, lại chạy đến chỗ bảncung bẩm báo rằng, ‘trong ba năm qua thượng cung cục chỉ phát tiền, tạisao lại không phát phong bao?’ Hay khoản bạc kia không đến tay bọn họ,mà lại vào túi kẻ nào đó chăng?!”

Thải Thải nói năng rất có khí phách: “Các ngươi nói xem, có phải là có người tham ô số bạc thưởng kia phảikhông?! Cho nên mới xuống tay với một tiểu cung nữ đã đi mật báo?!”

“Nương nương, đây là người đang muốn oanuổng tụi nô tỳ sao ~” Tất cả những người có chức vị trong thượng cungcục quỳ xuống khóc nói: “Nương nương, người muốn oan uổn tụi nô tỳ sao,nương nương, xin người hãy nhìn rõ mọi việc.”

Mai phi đứng lên, lại bước tới, quỳxuống, liều chết muốn bảo vệ những người này: “Hoàng hậu nương nương,thượng cung cục vì hậu cung mà cống hiến, mọi người đã quá rõ ràng,những người này thậm chí đã hy sinh hôn nhân, gia đình, đến hầu hạ hoàng thượng, cùng các nương nương phi tần trong hậu cung, cho nên xin nươngnương nhất định phải công tâm, chớ để oan uổng họ ạ!”

“Hừ, về chuyện này, bản cung đã quyết định điều tra thật nghiêm rồi!”

“Nương nương, thần thiếp cả gan không ủng hộ nương nương làm như vậy, nếu nương nương thật sự tự ý động đến người thượng cung cục, thần thiếp nhất định đi xin thái hậu chủ trì côngđạo!”

“Mai phi, ngươi dám ngăn cản bản cung tra án?”

“Nếu như nương nương tra án một cách công bằng, dù sao cũng sẽ tìm ra thủ phạm thôi.”

“……” Thải Thải cũng chỉ là hoài nghithượng cung cục, chứ không chắc chắc được hung thủ. Nàng trầm mặc, “Được rồi, người đâu, dẫn tất cả các cung nhân ở các chức vị trong thượngcung cục, toàn bộ ép vào thiên lao chờ tra hỏi cho bản cung, bản cungkhông tin sẽ không có ngày điều tra ra được án này!”

“Nương nương !” Lan phi cũng đứng lên.

Thải Thải đã liệu được, nàng đã là một kẻ ác trong hậu cung, thì sẽ có kẻ đứng ra nhận vai người tốt vào lúc này. Lan phi tuyệt đối sẽ không ngu ngốc mà đứng về phía nàng, bởi vì nàngta còn chưa muốn đắc tội khắp thiên hạ.

Lan phi lại ở chung một chiến tuyến vớiMai phi: “Nương nương, thần thiếp cũng không đồng ý với cách làm này của nương nương, nương nương làm vậy, thật sự có chút không công bằng.”

Hòa quý phi đứng dậy, không mặn khôngnhạt cười: “Người Đại Sở quốc các người thật kỳ quái, bản cung không rõràng lắm, mặc kệ.” Nói xong, được các nô tỳ hộ tống hồi cung.

………

Hòa phi này, thật đúng là thế ngoại caonhân, Thải Thải rất hâm mộ nhìn nàng ta rời đi, lại liếc mắt nhìn Như Ý, thấy Như Ý vẫn chưa hiểu ý, lập tức mắng: “Cảnh phi ngươi cũng nên nóiđi chứ, các ngươi đều phản đối bản cung làm như vậy sao, quả thực làbuồn cười, các ngươi cũng chỉ là hoàng quý phi, lại dám cản đường bảncung làm việc!”

Như Ý trợn mắt há hốc mồm, nàng ủng hộnàng nha, mới chút vô ý đã bị biến thành người cản trở nàng là sao? Sauchợt hiểu ra, hoàng hậu nương nương là vì muốn bảo vệ mình, xác thực,việc làm này đắc tội quá nhiều người, vì vậy nàng ngoan ngoãn đến cùngmột chỗ với Mai phi và Lan phi, nói: “Hoàng hậu nương nương, người củathượng cung cục, không có công lao cũng có khổ lao, thiên lao kia, những nữ tử này đi vào, dù có là vô tội, cũng sẽ bị hành đến chết mất.” Như Ý rất biết điều, nàng quỳ xuống nói: “Nô tỳ xin cầu tình cho thượng cungcục!”

Vốn Mai Lan nhị phi không muốn quỳ xuống, nhưng bây giờ Cảnh hoàng quý phi đột nhiên quỳ, họ vốn không cam lòngcũng đành phải quỳ theo, cùng kêu lên: “Xin hoàng hậu nương nương hạ thủ lưu tình!”

“Hừ!” Thải Thải nói: “Bản cung muốn điềutra chân tướng, quyết tâm làm sáng tỏ tận tường, nếu ai dám cản bảncung, đều bị trị tội!” Nói xong, nàng liền phẩy tay áo bỏ đi.

Nữ quan của Phượng Tảo cung cũng đi theo.

Thượng cung cục khóc lóc vang một góc trời.

Ba hoàng quý phi đứng lên, cũng vội đi an ủi mọi người.

Lý thượng cung nói: “Đa tạ ba vị quý phi nương nương nói đỡ, quý phi nương nương nhất định phải làm chủ cho chúng nô tỳ.”

“Đi thôi, nhiều lời làm gì?” Ngự tiền thị vệ lấy binh khí xua đuổi, Lý thượng cung chưa bao giờ chịu khuất nhụcnhư vậy, sắc mặt đen thui.

*********Thải Thải bánh bao thịt*********

Trong thiên lao.

Tất cả quản sự thượng cung cùng đi vàothiên lao tối đen bẩn thỉu. Thỉnh thoảng còn có mấy cai ngục lén nhìn,thật lâu rồi bọn họ không thấy nữ nhân đi vào, hơn nữa nữ nhân nào cũngkhí chất thanh nhã, thân phận cao quý, diện mạo lại xinh đẹp phi phàm.

Ở một căn phòng giam khác, Vạn thượngcung dùng rơm khô lót một chỗ ngồi, kẻo cả Trình thượng cung cùng ngồixuống, sau đó móc một cái bánh ngọt từ trong ngực, bẻ ra, “Trình thượngcung, chúng ta ăn một chút gì đi.”

Trương thượng cung ngồi một bên, cườilạnh một tiếng: “Ha ha, ngươi thân là một ty cấp thượng cung (thượngcung đứng đầu một ty), lại mang bánh ngọt trong người, chẳng lẽ, là biết lúc nào sẽ đi vào thiên lao sao?”

“Không sai, kể tức lúc hoàng hậu nươngnương phong tỏa thượng cung cục, ta đẽ tiên liệu đến việc sẽ có ngàynày, cho nên mỗi ngày đều mang theo bánh ngọt, chuẩn bị khi cần thiết,bây giờ thì có dùng rồi.”