Hoàng Hậu Đa Kiều Như Vậy

Chương 41: Chương 41






Công Tử Lăng chạy đến ngoài điện, trượt theo cửa ngồi xuống.

Trong tay của hắn siết thật chặc tiểu hà bao Tiêu Lương Thần thêu cho hắn.

Nước mắt từng giọt chảy xuống, hắn đem hà bao kề sát trái tim, nhỏ giọng kêu Thần Thần, nhưng hắn biết, hắn kêu như thế nào đi nữa, Thần Thần của hắn cũng không tới ôm lấy hắn.

Hắn không biết nên làm cái gì bây giờ, Thần Thần đau đớn thương tâm còn có thể tìm hắn phát giận, hắn có thể tìm ai đây… Phía sau hắn không có một bóng người a… Hắn cảm giác mình sống trôi qua phi thường thất bại, rõ ràng chỉ là muốn thật tốt yêu một người, lại đem người bị thương thành như vậy, rõ ràng muốn làm một người phụ hoàng tốt, lại tự tay giết con của mình.


Có người có thể tới nói cho hắn biết nên làm như thế nào đây… Khi còn bé thích y, rồi lại nhìn y cùng Cố Vân cười rất vui vẻ, thật vất vả trưởng thành, huynh đệ từ nhỏ cùng nhau lớn lên nhưng lại muốn cướp đi Thần Thần của hắn, trên tay của hắn dính đầy máu của bằng hữu và thân nhân, hắn thật sự không biết làm sao bây giờ… Hắn chỉ là không muốn mất đi Tiêu Lương Thần… Hắn rõ ràng đã rất nỗ lực đi yêu một người a… Hắn chỉ là muốn bảo vệ y chu toàn a… Nhưng vì cái gì sự tình sẽ biến thành như vậy…
Ngày đó ban đêm, Công Tử Lăng trốn ở ngoài cửa khóc, Tiêu Lương Thần lui ở trên giường chảy nước mắt.

Hai người bọn họ tựa như con rùa đen nhỏ, bị thương đều một mình lùi về xác xác liếm vết thương, hết lần này tới lần khác còn càng liếm càng đau.

——————

“Cục cưng ngoan nga, phụ thân lắc trống bỏi cho con.

” Tiêu Lương Thần ôm hài tử, nhẹ nhàng dụ dỗ hắn, phe phẩy trống bỏi, cái miệng nhỏ nhắn của cục cưng nhếch lên, cười vui vẻ, không ngừng quơ tay nhỏ bé.

Công Tử Lăng ngồi ở một bên nhìn bọn họ, ngực đột nhiên liền ấm áp vô cùng, nghĩ nghĩ, nếu có thể đem bọn họ đều ôm vào trong ngực thật chặc, hôn nhẹ, thì tốt biết bao…
Công Tử Lăng đi tới, nhẹ nhàng đùa hài tử trong ngực y.

“Thần Thần, con của chúng ta tên gọi là gì tốt đây?”.