Hoàng Hậu Đa Kiều Như Vậy

Chương 34: Chương 34






“Ách a… Lăng ca ca… Ta đau không được… Ách a… Ta không khí lực…”
Tiêu Lương Thần nằm ở trong lòng Công Tử Lăng thở dốc, nước mắt chảy ròng.

“Lăng ca ca… Ta đau…” Tiêu Lương Thần run rẩy đem mặt dán tại trong lòng Công Tử Lăng.

Hai tay Công Tử Lăng đỡ thắt lưng Tiêu Lương Thần, giúp y vuốt bụng.

“Ách –!!” Bụng lại bắt đầu đau đớn, Tiêu Lương Thần đưa tay đè lại đáy bụng cứng rắn của mình, cắn răng chịu đựng, thẳng hút lãnh khí.

Đột nhiên, hài tử mạnh va đập, Tiêu Lương Thần đã không chịu nổi, cứng ngắc ưỡn cao bụng, lại ngã xuống kêu thảm tách chân ra.

Y thở hổn hển, cầm lấy tay của Công Tử Lăng.

“Ách a a!!!” Lý thái y đưa tay đè thai vị.


“Ách a a a… Hắc… A ách –!!”
“Nương nương, lại dùng điểm lực! Rất nhanh!” Lý thái y không ngừng thúc giục, lại không nhìn thấy mặt của Tiêu Lương Thần không có một tia huyết sắc.

“Hắc… Hắc…” Tiêu Lương Thần nằm ở trong lòng Công Tử Lăng, mắt nhìn phía trước, ý thức bắt đầu tan rã, đau trước mắt y biến thành màu đen, há hốc miệng không tiếng động đau kêu.

“Nương nương, lại dùng điểm lực a! Đúng! Vai hài tử đi ra! Nhanh dùng sức!”
Công Tử Lăng cảm thấy Tiêu Lương Thần có cái gì không đúng, bụng rõ ràng kịch liệt co rúc lại, dưới thân cũng bị xé rách, không ngừng chảy máu, nhưng không có một chút thanh âm, Tử Lăng cực sợ, hắn ôm cả người run rẩy Tiêu Lương Thần, không dám nhúc nhích.

Cảm thụ được thiên hạ nắm tay của mình đã không có khí lực, hai mắt tan rã nhìn phía trước, thân thể chỉ biết là không ngừng dùng sức đã bởi vì đau đớn kịch liệt không ngừng co giật.

“Dừng lại! Mau dừng lại! Thần Thần ngươi làm sao vậy? Ngươi nói gì đi! Ngươi không nên làm ta sợ! Ngươi không nên dùng lực! Thần Thần!”
“Ách –!!” Tiêu Lương Thần dùng lực, hài tử sinh ra, ngập đầu đau đớn khiến Tiêu Lương Thần nói không nên lời, chỉ cảm thấy bụng tác động ngũ tạng lục phủ đều đau, ngực đau dữ dội.

Tiêu Lương Thần không ngừng run rẩy, Công Tử Lăng sợ đến khóc cầm lấy tay y, Lý thái y, chuyện gì xảy ra? Y làm sao vậy!

“Thần Thần? Thần Thần! Ngươi làm sao vậy! Hài tử sanh ra được rồi! Không phải là sẽ không đau sao! Ngươi thế nào còn đang run rẩy? Thần Thần! Thần Thần!”
Phù một tiếng, Tiêu Lương Thần phun ra một ngụm máu tươi, như sắp chết nằm ở trên giường há mồm thở dốc.

Máu tươi văng khắp mặt Công Tử Lăng, trước mắt Công Tử Lăng thấy đều là huyết hồng, tay hắn run run vì Tiêu Lương Thần lau đi máu tươi, Tiêu Lương Thần cũng không ngừng hộc máu, đầu Công Tử Lăng ông một tiếng cái gì đều nghe không được, chỉ có thể nhìn thấy Tiêu Lương Thần như đã chết nằm ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, trên người và dưới thân đều là máu tươi.

Công Tử Lăng mặt đầy nước mắt, vẻ mặt là máu túm lấy Lý thái y.

“Chuyện gì xảy ra, tại sao lại như vậy, y làm sao vậy?  Không phải là sinh hài tử sao? Y tại sao có thể như vậy?
Lý thái y kinh hãi bắt mạch cho Tiêu Lương Thần, đột nhiên phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất, hoảng sợ nói.

”Hoàng thượng, nương nương y chỉ còn một hơi! Sợ là sắp không được!”
Công Tử Lăng thoáng cái ngồi bệt dưới đất, hắn lôi cổ áo Lý thái y rít gào.

“Chỉ là sinh hài tử! Chỉ là sinh hài tử tại sao phải như vậy!!!”
“Hoàng thượng thứ tội a! Hoàng hậu nương nương như là bị bệnh tim vẫn luôn ức chế vì chuyện này mà phát tác, hơn nữa sinh hạ tiểu hoàng tử dùng sức quá độ, sợ là sắp không được!”
Công Tử Lăng buông tay ra ngồi dưới đất, lăng lăng nhìn Tiêu Lương Thần.

“Bệnh tim? Bệnh tim? Thần Thần… Kim đan của ngươi không phải là còn có một khỏa sao… Niên phi… Niên phi! Trẫm đi tìm hắn! Hắn nhất định có biện pháp!”.