Hoàng Gia Hồn Giả Tại Tu Chân Giới

Chương 70: thủy kỳ lân - thủy linh vũ






Là một con Thủy Kỳ Lân đã trưởng thành và đắc đạo, nhưng bây giờ nó đang bị thương cực kỳ nặng, không thể di chuyển quá nhiều. Sở dĩ trước đây mấy kim tiên của Đông Tiên liên minh không tìm được nó là vì tu vi của nó cao hơn họ, tuy không thể chống lại nhưng ẩn mình thì họ không thể tìm ra được nó.



Trần Hạo Minh cười thầm trong lòng, lần này trúng mánh rồi. Thủy Kỳ Lân trong truyền thuyết nếu là con cái thì hóa khi hóa thân thành người thì sẽ là tiên tử tuyệt sắc với tính tình ôn nhu như nước. Còn nếu là con đực thì sẽ là một mỹ nam tử với tính tình thiện lương, hay ban mưa giải hạn cho dân chúng. Tất nhiên đó cũng là truyền thuyết dành cho số đông thủy kỳ lân, ngoại lệ cũng không thể không có.



Con thủy kỳ lân này đã trưởng thành, trước khi bị thương chắc chắn cũng đã có tu vi huyền tiên trung giai, cũng không biết kẻ nào đã làm nó ra nông nỗi này nữa.




Dặn hai lão bà lặng yên quan sát, Trần Hạo Minh lặng lẽ tiến về phía thủy kỳ lân.



Khi đến gần thì Trần Hạo Minh thấy được thương thế của nó nặng đến mức nào, chẳng trách nó không thể đi đâu được, đành ở đây chờ chết hoặc may mắn có người tới cứu nó.



Thủy kỳ lân vốn có sừng nai, chân hươu, đuôi bò, cùng với bộ lông xanh biếc tượng trưng cho thủy tính của nó. Nhưng giờ đây cặp sừng của nó đã bị sứt mất vài chỗ, bộ lông xanh mềm mại giờ đây đã có vài chỗ cháy đen, có khi lộ ra cả da thịt, chân cũng bị tổn thương, đứng cũng không vững mà phải nửa nằm nửa quỳ.



Đột nhiên, Thủy kỳ lân như cảm nhận thấy cái gì đó, kinh hoàng dáo dác nhìn xung quanh, Trần Hạo Minh cũng khá ngạc nhiên, không ngờ nó lại phát hiện ra mình. Cũng tại hắn không có ác ý nên không có cẩn thận nhiều, nhìn thấy thảm trạng của thủy kỳ lân thì tâm tình ngạc nhiên và thương hại phát ra làm hắn bị lộ khí tức.



Biết mình đã bị lộ, Trần Hạo Minh cũng không che dấu nữa mà hiện thân trước mặt thủy kỳ lân. Thủy kỳ lân cũng đã rất nhanh thu liễm lại vẻ kinh hoàng ban nãy, nếu nó đã bị phát hiện mà người kia lại có thể lặng lẽ đến bên cạnh nó thì bây giờ có chạy cũng không kịp. Nó chậm rãi nằm xuống như mất hết sức lực, cất lên một giọng nói trung tính yếu ớt nói:



- Cuối cùng thì cũng đến ngày này, ẩn giấu bao năm cuối cùng vẫn bị phát hiện. Ngươi chắc là người của Đông Tiên liên minh, nếu đã phát hiện ra “quái vật” như ta thì nên vì dân trừ hại đi chứ. - Giọng nói của nó nghe thật thê lương, giống như một người cả đời hết mình mà cuối cùng lại chết đi trong sự tức tưởi vậy.




Trần Hạo Minh lại không thèm để ý tới nó mà gọi hai nàng Tuyết Nhan lại, hắn biết lúc này con kỳ lân không còn nguy hiểm gì nữa rồi:



- Này, nhị vị lão bà, lại đây cùng ta xem con kỳ lân này là đực hay cái.



Thủy kỳ lân nghe xong suýt hộc máu, người này đến đây còn chưa nói rõ ý định làm gì nó mà đã muốn xem nó là đực hay cái, dù sao nó cũng là thần thú một thời, dù bây giờ không còn lực phản kháng nhưng cũng phải cho nó tôn nghiêm chứ.



- Ngươi muốn giết ta thì cứ việc, đừng hòng làm nhục ta, tuy ta không còn lực phản kháng nhưng nếu thành quỷ cũng không tha cho ngươi.



Trần Hạo Minh lại coi như điếc không thèm để ý đến cái việc làm nhục hay không làm nhục, kiểm tra giới tính thôi mà. Nhưng sau khi lật qua lật lại con kỳ lân cao gần hai mét, hắn cũng chẳng biết nó là đực hay cái vì căn bản từ trước tới nay hắn còn chưa nhìn thấy kỳ lân bao giờ hết.




Cuối cùng hắn đành chán nản tuyên bố mình đã vô lực, đề nghị hai lão bà giải quyết nhưng chỉ nhận được sự khinh bỉ của hai nàng. Đúng là đồ dở hơi, khi không đi bảo con gái người ta đi xem giới tính, nhỡ mai kia con kỳ lân biến thành một nam tử thì chẳng phải hỏng hết cả hay sao?



Trần Hạo Minh thì không để ý nhưng thủy kỳ lân kia đã không thể chịu nổi nữa, cất lên một giọng nói yếu ớt nhưng cực kỳ mềm mại, êm ái:



- Ngươi sỉ nhục ta đã đủ chưa? Ta trước đây là Thủy Vũ tiên tử Thủy Linh Vũ, bây giờ tuy đã sa cơ nhưng nếu ngươi còn sỉ nhục ta thì ta có thành quỷ cũng không tha cho ngươi.



Trần Hạo Minh nghe thế thì bĩu bĩu môi còn hai nàng Huyền Cầm thì trừng mắt nhìn hắn, người ta là tiên tử đó nghe chưa, nãy giờ nhìn chán rồi mai này nàng biến thành hình người thì còn nhìn mặt nhau thế nào nữa. Trần Hạo Minh lại vô sỉ coi chuyện vừa nãy như chưa từng xảy ra mà nói sang chuyện khác:



- Rốt cục là có chuyện gì xảy ra với ngươi mà ngươi lại bị thương tới mức này? Theo ta thấy tu vi của ngươi ít nhất cũng là Huyền tiên trung giai, không biết kẻ nào đã làm ngươi ra như vậy?