Hoàng Gia Hồn Giả Tại Tu Chân Giới

Chương 40: Kinh đô võ phong






Mấy ngày nay, Trần Hạo Minh và Nhạc Huyền Cầm quấn quýt với nhau ý hệt như một đôi thần tiên quyến lữ (chúng nó là thần tiên thật ^.^).



Trần Hạo Minh mấy ngày nay ban ngày thì lợi dụng lúc không có ai chiếm chút tiện nghi nhỏ, đến tối thì nằm ôm Huyền Cầm ngủ, khoảng cách giữa hai người cũng ngày càng gần.



Nhưng thủy chung hai người vẫn chưa đi tới bước cuối cùng, thực ra là Trần Hạo Minh muốn về nói với Lạc Tuyết Nhan, sau đó cho Huyền Cầm một thân phận trước, rồi mới danh chính ngôn thuận "ăn thịt" nàng.



Dù sao thì hắn cũng thực lòng thích Huyền Cầm, ban đầu là vì sắc đẹp của nàng, vì sau là vì thương cảm cho số mệnh nàng, cuối cùng là tình cảm bên nhau hơn một năm trời càng làm lớn mạnh tấm lòng ấy. Chính vì thế mà hắn mới muốn cho nàng một cuộc hôn nhân hoàn mỹ nhất, kể cả về danh nghĩa, thể xác và tinh thần.




Còn về Tuyết Nhan, hắn cũng lo lắng nàng sẽ buồn, nhưng nàng sẽ thông cảm cho hắn, từ trước tới nay nàng không phải là người thích tranh đoạt, lại có tình cảm rất tốt với Huyền Cầm nên nàng nhất định sẽ chấp nhận.



Thực sự thì Lạc Tuyết Nhan từ nhỏ đã phải sống trong đau khổ, nhưng nàng may mắn khi mà cuộc hôn nhân không ra gì của nàng lại là điều hạnh phúc nhất tới với nàng, vì thế nàng không muốn nó mất đi.



Có thể với nhiều cô gái có lòng chiếm hữu mạnh mẽ thì sẽ lồng lộn lên, làm tổn thương người đàn ông của mình rồi sinh ra xa cách nhưng Tuyết Nhan là một cô gái hiểu chuyện, nàng hiểu, Trần Hạo Minh là một người đàn ông xuất sắc, có thể nói là người "đàn ông" xuất sắc nhất, tuy mấy "thánh nhân" cũng không thua gì hắn nhưng họ là người xuất gia, không phải là "đàn ông" chân chính vì đàn ông thì phải đi liền với đàn bà.



Chính vì hắn xuất sắc, lại luôn có tư tưởng "cứu rỗi mỹ nữ" nên chắc chắn sẽ có rất nhiều cô gái xiêu lòng vì hắn, lại thêm thế giới này luôn chấp nhận chuyện năm thê bảy thiếp nên hắn chắc chắn sẽ đến với những cô gái khác, nhưng nàng tin, phu quân của nàng sẽ không làm kẻ phụ bạc nàng, vì đó là lời hứa hắn dành cho nàng.



Vì thế mà chuyện Nhạc Huyền Cầm làm lão bà của Trần Hạo Minh chỉ là một chuyện sớm muộn mà thôi.



Hôm nay đã là ngày thứ ba sau khi Trần Hạo Minh "tỏ tình" với Huyền Cầm. Sáng sớm, hai bóng người quấn quýt bên nhau đã tiến vào trong kinh đô của Võ Phong quốc.




Trên đường đến đây, Trần Hạo Minh đã để ý hầu hết võ giả trong khoảng thời gian này đều tụ hội về hướng mà hắn đi, điều này làm hắn rất hứng thú với điều làm họ tụ tập với nhau như thế.



Khi vào thành hỏi thăm mới biết, hóa ra là hoàng thất của Võ Phong quốc tiến hành tỉ võ chiêu mộ nhân tài. Tỷ võ trạng nguyên - bảng nhãn - thám hoa ba người sẽ được đưa vào hoàng cung để lão tổ đã "lấy võ nhập đạo" kia truyền thụ võ đạo. Đây cũng là một đại cơ duyên không thể từ chối với bất cứ một võ giả nào trong Võ Phong quốc.



Túm một tên võ giả có thực lực mạnh ngang tu chân Nguyên Anh kỳ lại, Trần Hạo Minh đã hỏi được tường tận tình hình tu luyện, cũng như tình hình của Võ Phong quốc bây giờ.



Võ giả! Không phải là họ không mạnh mà thực ra cực kỳ mạnh mẽ, không thua gì tu chân giả.



Võ học ở Võ Phong quốc chia ra sáu cảnh giới là: Võ đồ, võ sĩ, võ sư, tông sư, tôn sư và nhân tiên. Cũng tương đương với sáu cảnh giới của tu chân giới. Cảnh giới nhân tiên tương đương với cao thủ độ kiếp kỳ, vốn còn được gọi là những "tán tiên".



Võ giả không giống như tu chân giả. Tu chân giả dùng pháp môn hấp thu thiên địa linh khí để tẩy cân phạt tủy, cải tạo thân thể, cải tạo linh hồn rồi lấy đó mà nhập đạo.



Võ giả tu luyện nội công, vốn chỉ là tích lũy chân khí trong cơ thể, đến khi chiến đấu thì phát ra bảo hộ thân thể và công kích chứ không thể dùng nó cải tạo thân thể. Chính thế mà mới có nhiều môn ngoại công dùng để luyện cho cơ thể cứng cáp hơn, nhưng cũng vì thế mà cơ thể họ lại là phàm thể, không chống lại được sự lão hóa của thời gian nên tuổi thọ thua sút so với tu chân giả.




Chỉ có các nhân tiên, là cảnh giới bắt đầu lấy võ nhập đạo mới bắt đầu hình thành tiên thể, tuổi thọ mới kéo dài được.



Cũng chính vì vấn đề tuổi thọ, lại không phải xuất gia tu đạo như tu chân giả nên Võ Phong quốc rất chú trọng việc sinh con. Nhưng cho dù có sinh con nhiều nhưng cũng không có bao nhiêu võ giả thành tựu nhân tiên.



Còn về việc võ giả đắc đạo thành tiên đi đâu và tại sao Võ Phong quốc từ chối quy nhập các nước lớn thì tên tông sư kia chưa đủ tư cách để biết.



Chính vì thế mà Trần Hạo Minh quyết định tham gia tỷ võ, chỉ cần thắng bọn họ, được tuyển vào trong cung thì mới có thể hiểu rõ những chuyện này. Từ đó mới đưa ra được những điều kiện phù hợp nhất để Võ Phong quốc gia nhập Đông Tiên giáo. Còn việc uy bức, dụ lợi thì năm nước lớn kia chắc chắn đã làm với Võ Phong quốc rồi.



Biết người biết ta - trăm trận trăm thắng, đạo lý này thì hầu như ai cũng biết nhưng không phải ai cũng áp dụng.