Hoàn Mỹ Phù Hợp

Chương 18: Cực hạn trừng phạt của ông chủ Tịch (dùng camera quay phim, dùng đèn pin soi cái bướm, song long nhập động)




"Tuỳ ý tôi trừng phạt sao?" Khoé môi Tịch Chu lại cong lên, mang theo vài phần hương vị điên cuồng cùng bén nhọn.

Lê Đan run lên một cái, một lúc sau cậu mới chậm rãi nhắm mắt lại, khẳng định trả lời: "Phải... Chỉ cần anh muốn, em sẽ ngoan ngoãn vâng lời theo."

Nghe thấy câu trả lời nhu thuận của Lê Đan, sở thích biến thái ẩn sâu bên trong Tịch Chu nháy mắt tuôn trào toàn bộ. Cả người hắn như bị kích thích đến nóng hừng hực, nội tiết tố bên trong không ngừng tăng vọt lên, mỗi một chỗ máu lưu thông đều mang theo từng cơn kích thích hưng phấn đến không gì sánh bằng.

Tịch Chu cúi người xuống, đôi môi nóng bỏng lướt qua vành tai Lê Đan, hơi thở nóng rực phun vào lỗ tai người đang ôm mình, nói: "Em biết tôi sẽ làm gì để trừng phạt người yêu vừa không ngoan vừa dâm đãng không?"

Lê Đan lắc lắc đầu, cậu bị lời nói uy hiếp của nam nhân khiến cả da đầu đều tê dại, sâu trong thân thể bắt đầu xuất hiện cơn đói khát nhè nhẹ không dễ phát hiện. Nửa người Lê Đan đều mềm nhũn, cậu cắn chặt môi không dám nói nữa, cậu sợ nếu như mình lên tiếng thì sẽ thốt ra toàn là tiếng rên rỉ và thở gấp mất.

"Cởi đồ ra." Tịch Chu lạnh lùng ra lệnh, sau đó hắn đi vào phòng ngủ của Lê Đan, lấy từ bên trong ra một chiếc camera và một cây đèn pin đã được chuẩn bị từ trước.

Lê Đan sợ nam nhân sẽ rời đi lần nữa, tay cậu run run cởi áo sơ mi và quần tây ra. Chưa đến mấy phút, toàn thân Lê Đan đã trần như nhộng, da dẻ trắng nõn mê người phơi bày giữa phòng khách rộng rãi, loã lồ dưới mắt của ông chủ nhà mình. Lúc này Lê kiến trúc sư như cá nằm trên thớt sắp bị Tịch biến thái làm thịt.

"Ông chủ, em, em đã cởi hết rồi."

Không biết là do hơi lạnh của không khí đích hay là do gương mặt lạnh băng của Tịch Chu, khiến cậu không tự chủ được mà rùng mình một cái. Tịch Chu đặt camera đối diện cậu, điều chỉnh xong xuôi rồi hắn mới đứng dậy đi về phía Lê Đan đang trần truồng, hắn bóp một cái lên đầu v* trước ngực cậu, cười lạnh nói.

"Tôi muốn ghi lại tất cả bộ dáng phóng đãng lẳng lơ này của em. Nếu như em lại dám gạt tôi, những thước phim này sẽ được truyền đi ngay, đến lúc đó thì bất kỳ ai đều sẽ thấy được bộ dáng dâm đãng ti tiện của một Lê kiến trúc sư tài giỏi hơn người."

Lời nói này dĩ nhiên là do Tịch Chu tự biên tự diễn để uy hiếp cậu, hắn là một bình dấm chua cực lớn, làm sao có thể để người thứ hai thấy cơ thể trần truồng của Lê Đan được.

"Đừng, em sẽ không lừa anh nữa đâu, đừng truyền ra ngoài..." Lê Đan kinh ngạc nhìn cameras, cậu lập tức hoảng hốt kẹp chặt hai đùi để che giấu thân thể trần truồng của mình.

"Hướng về phía camera rồi mở đùi ra, tự mình banh hai cánh mông, tôi muốn kiểm tra xem hai cái lỗ dâm của em có lưu lại tinh dịch của thằng đàn ông khác hay không."

Tịch Chu bắt đầu châm chọc khiêu khích, bề ngoài thì ghen tuông và tức giận, nhưng bên trong thì đang hưng phấn đến máu sôi sùng sục, hắn đã sớm muốn làm vậy với cậu, cơ hội trước mắt tốt như này thì làm sao hắn bỏ qua được?

Điểm sáng màu đỏ của camera chiếu thẳng vào Lê Đan, cậu biết nếu như mình mở hai đùi ra, dù là cái bướm hay lỗ đít dưới háng thì cũng sẽ bị quay lại rõ ràng hết.

Chiếc camera này như là những con mắt xa lạ của hàng vạn người, nhìn thấy hết mọi nhất cử nhất động của cậu vậy, điều này khiến Lê Đan thấy vô cùng xấu hổ, cậu cảm giác như tất cả việc riêng tư của mình đều hoàn toàn bị đưa ra ánh sáng, trước mặt toàn bộ mọi người bên ngoài.

Lê Đan xấu hổ đến không dám ngẩng đầu lên, cậu nhỏ giọng khẩn cầu xin ông chủ Tịch cao cao tại thượng trước mắt: "Không có tinh dịch người khác... Ô, hãy tin tưởng em..."

Tịch Chu "bốp" một phát tát lên cái mông to của cậu, trong nháy mắt thịt mông trắng nõn liền hiện lên dấu tay bị ngược đãi. Lê Đan bị đánh mông, hai chân lập tức cậu mềm nhũn, tiếng rên vốn nhịn nãy giờ lập tức thốt ra: "A ân... Đau..."

Cuối cùng, cặp mông mập vểnh của cậu còn hướng về phía camera mà run rẩy xoay xoay lắc lắc, muốn dâm bao nhiều liền dâm bấy nhiêu. Thân thể Lê Đan chính là nhạy cảm như vậy, một bên cánh mông bị đánh đã sớm tê dại không chịu nổi, cậu dựa theo cảm xúc hơi đau mà hưởng thụ khoái cảm bị ngược đãi, tự chơi tự sướng đến suýt nữa thì xuất tinh.

"Em nói mình là không phải là một thằng đĩ dâm đãng, vậy mà chỉ tát một phát lên cái mông thôi đã sắp cao trào? Tôi thật sự không tin được câu nói vâng lời vừa rồi của em, mau hướng về phía camera rồi mở chân ra, đừng để tôi lặp lại một lần nữa."

Tịch Chu đanh mặt lại, hoàn toàn không cho Lê Đan cơ hội biện minh.

Mình sẽ phải hướng về phía camera rồi mở chân ra, một lát nữa còn bị ông chủ Tịch banh bướm ra nhìn, cậu chỉ cần suy nghĩ một chút thôi liền cảm thấy xấu hổ không chịu nổi. Nhưng không thể phủ nhận, dưới loại cưỡng bức kích thích như thế này, cảm giác của Lê Đan lại càng thêm mãnh liệt, ngay cả cậu cũng đã nhận thấy được thịt non bên trong hai cái lỗ dưới háng đang liều mạng ngoạ nguậy, thèm khát vạn phần.

Lê Đan không dám ngỗ nghịch với một Tịch Chu đang tức giận, cậu xoay người về phía camera, chậm rãi mở lớn hai chân đang kẹp chặt của mình, bàn tay trắng nõn dùng sức banh hai cánh mông ra, lỗ nhỏ phấn hồng nằm giữa mông thịt lập tức lộ ra bên ngoài.

Điều khiến hai người kinh ngạc chính là, Lê Đan thế mà lại xấu hổ đến bắn nước tại chỗ, cây tính khí phía trước run rẩy phun ra một bãi tinh dịch!

"Mẹ nó, đĩ dâm! Chỉ như vậy thôi mà đã cao trào, em nói xem, làm sao tôi có thể tin em được?!" Tịch ông chủ nắm được nhược điểm của Lê Đan liền bắt đầu "được voi đòi tiên".

"Ngô... Em, em không cố ý, em không biết... Em không có phản bội anh, ông xã kiểm tra miệng nhỏ là biết liền... Ô a..."

Lê Đan không dám chậm chạp, cậu cố tách chân thêm rộng ra, hai tay dùng sức banh mông thịt đến càng lớn hơn nữa, cặp mắt ướt nước đáng thương quyến rũ nhìn Tịch Chu: "Ông xã mau tới kiểm tra lỗ dâm... Dùng đèn pin chiếu vào bên trong......"

Đề nghị này càng khiến Tịch biến thái hưng phấn, hắn duỗi tay nhắm ngay cái bướm Lê Đan, động tác mang theo trừng phạt mà thô bạo tách hai mép thịt kề sát nhau ra, ngón tay làm khe thịt ở giữa bị kéo căng, tạo thành một cái lỗ tròn đỏ hỏn. Bướm nhỏ cảm nhận được ngón tay Tịch Chu đụng vào, trong nháy mắt liền rục rịch phân bố ra một lượng lớn nước dâm, rất nhanh liền xuôi theo tường thịt "ùng ục" chảy ra ngoài.

Lúc này Tịch Chu cũng đã bật đèn pin lên, ánh sáng chói mười phần, hắn chậm rãi đưa đèn pin nhắm ngay lỗ bướm sâu thẳm, trong nháy mắt liền chiếu sáng toàn bộ bên trong. Tịch Chu thấy rõ được hình dạng của cái bướm, thịt non hồng nộn run rẩy co bóp, tầng tầng nếp gấp tựa như một đoá hoa kiều diễm. Hơn nữa tường thịt đã sớm bị nước dâm làm ướt nhẹp, dưới ánh sáng rọi vào, lấp lánh trong suốt, xinh đẹp đến cực điểm.

Khán giả duy nhất ở đây - ông chủ Tịch khẽ nhúc nhích yết hầu, hắn bị cảnh tượng dâm mỹ trước mắt làm dương v*t cứng đến phát đau, nhưng hắn không thể để sự trừng phạt này dễ dàng qua đi như vậy.

"Đúng là đĩ dâm ti tiện, kiểm tra thôi mà cũng có thể chảy nước, tôi chưa từng thấy ai mà có thể dâm đãng được hơn em."

Tịch Chu cầm chiếc camera qua rồi bắt đầu ghi hình, dưới sự hỗ trợ của ánh sáng khiến thịt non trong bướm hiện rõ mồn một lên màn hình. Một đỗi sau hắn mới tắt đèn pin đi, lấy ngón tay thọc sâu vào bên trong rồi móc móc đào đào, chơi đến thoã mãn mới rút ra. Lúc này trên ngón tay nam nhân, ngoại trừ nước dâm của Lê Đan thì còn lẫn theo một ít chất dịch màu trắng, là... tinh dịch!

Tịch Chu lập tức biến sắc, hắn đưa tay tới trước mắt Lê Đan, cắn răng rống giận, thanh âm lạnh lẽo như từ vực sâu địa ngục tới: "Con mẹ nó! Trong cơ thể em vậy mà thật sự có tinh dịch, em tốt nhất là mau giải thích đoàng hoàng cho tôi, thằng đĩ!"

Hắn giữ chặt gương mặt yêu dã của Lê Đan, tiếp tục chất vấn: "Em đã lên giường với Hứa Phương Nam? Cái thứ tiểu bạch kiểm như hắn có thể thỏa mãn hai cái lỗ dâm dưới háng em sao? Hay là... sau lưng tôi em còn ngủ với người khác nữa?"

Lê Đan nhìn ngón tay dính một ít tinh dịch của Tịch Chu cũng nhất thời đờ ra, cằm cậu bị nam nhân siết đến có chút đau, cậu dồn dập lắc đầu: "Không có người khác, chỉ có anh thôi... Ô ngô..."

Nhưng mà tinh dịch, chuyện tinh dịch là sao? Ngay cả Lê Đan cũng là không rõ, cậu kinh hoảng nhìn Tịch Chu, hết đường chối cãi. Khi thấy Tịch Chu đẩy mình ra, trong nháy mắt Lê Đan liền nhớ lại mọi chuyện, cậu lật đật rời khỏi sô pha, chạy đến chặn đứng thắt lưng nam nhân, vội vàng giải thích.

"Tịch Chu, không phải của người khác, là tinh dịch anh bắn bên trong, buổi sáng anh đã đút tinh dịch no miệng nhỏ của em, anh quên rồi sao?"

Cậu và Tịch Chu làm tình đến sáng hôm nay mới đi ngủ, tuy là cậu có rửa sạch hạ thân, nhưng bởi vì vội vàng đi gặp Hứa Phương Nam, cũng không có rửa sạch hết hoàn toàn, nên lúc này mới còn lưu lại một chút tinh dịch.

Tịch Chu từ trên cao nhìn xuống cậu, gương mặt âm trầm như nước: "Nam nhân khác lưu lại mà em cũng có thể nói là của tôi, rốt cuộc là em vẫn dâm tiện như vậy."

Ông chủ Tịch làm sao mà không biết là tinh dịch của mình được, nhưng hắn chính là cố ý bịa đặt, cố ý làm khó cậu. Hắn muốn nhìn thấy bộ dáng căng thẳng của Lê Đan, muốn nhìn thấy cậu vì hắn mà kinh hoảng bối rối, và cuối cùng... hắn muốn Lê Đan ngoan ngoãn trăm phần trăm chấp nhận những trò chơi tình dục của mình.

( Anh diễn sâu quá em shợ vl =))))))))))

"Không có... Hai cái lỗ dâm của em chỉ có ông xã mới có thể lấp đầy được, lỗ nhỏ chỉ chấp nhận dương v*t bự của ông xã. Em chỉ cho duy nhất anh chơi thôi, anh chơi hỏng cũng được, hức... xin anh hãy tin tưởng em." Khoé mắt Lê Đan chảy ra nước mắt, có lẽ là cậu thật sự rất sốt ruột.

"Chơi hỏng... cũng được sao?" Vẻ mặt Tịch Chu thâm trầm làm cho người khác không đoán ra hắn nghĩ gì.

Lê Đan tự mình tách hai mảnh thịt bướm ra, lỗ nhỏ nơi đó đã "ùng ục" chảy xuống từng giọt từng giọt nước sốt, cậu mấp máy đôi môi đỏ mọng, kéo tay Tịch Chu qua đặt lên bướm nhỏ dưới háng của mình rồi cầm nó chậm rãi ma sát lên xuống.

"Chỉ cần là ông xã, bị chơi đến hỏng cũng không sao, miệng bướm muốn bị chơi đến không khép lại được, muốn được dương v*t bự *** đến tung bay..." Tưởng tượng đến hai căn dương v*t của Tịch Chu, cái bướm và lỗ đít Lê Đan cùng lúc mấp máy vài cái.

Tịch Chu cởi bỏ quần áo trên người mình, phơi bày cơ thể to lớn rắn chắn, hai cây đại điểu dưới háng cũng đồng thời nhảy bật ra, thô đen dữ tợn, làm Lê Đan vừa sợ hãi lại vừa thèm khát, cảm giác sung sướng khi bị đâm thọc khiến cậu vĩnh viễn không thể nào quên được.

Ông chủ Tịch nhìn ánh mắt dâm đãng si mê của người dưới thân, hắn cười gian một cái, ngay sau đó liền nhào lên gặm cắn đôi môi đỏ mọng của Lê Đan như một con sói sắp chết đói.

Đầu lưỡi nóng bỏng cạy mở khớp hàm Lê Đan rồi thọc thẳng vào càn quét bên trong khoang miệng, đầu lưỡi mềm của cậu cũng rất nhanh phản ứng lại, lập tức quấn lấy cái lưỡi to lớn của nam nhân. Hai lưỡi cùng dây dưa liếm láp nhau, nước miếng không kịp nuốt chảy dọc từ khóe môi xuống, rồi chậm rãi trượt đến đầu v* đỏ đừng dựng thẳng của Lê Đan, làm nó bị ướt đến lấp lánh xinh đẹp.

Tịch Chu gặm cắn môi Lê Đan đến đã đời rồi tiếp tục trượt xuống, mút liếm cần cổ người dưới thân, cho đến khi cái cổ duyên dáng kia hằn lên dấu vết xanh tím mới tiếp tục đi xuống dưới nữa, cuối cùng ngậm lấy đầu v* đỏ bừng hơi sưng lên của Lê Đan.

Hắn dùng miệng nút lấy thịt vú, liên tục day day cắn, còn không ngừng lôi kéo nó ra bên ngoài, lực đạo hung mãnh như một con dã thú không có nhân tính. Lê Đan có cảm giác như nam nhân đang muốn cắn rớt đầu v* của mình vậy, nhưng loại kích thích này càng làm cho cậu thèm khát hơn nữa, cậu muốn Tịch Chu dùng sức nhiều hơn nữa, càng đối xử thô bạo với mình hơn nữa.

Lê Đan ôm đầu Tịch Chu, nửa người trên cùng nửa người dưới đều kề sát thân hình cường tráng nóng bỏng của hắn, miệng không ngừng rên rỉ: "A... Ông xã... Dùng sức cắn hư đầu v*, thật giỏi quá... A... Em rất thích..."

Bàn tay Tịch Chu cũng không nhàn rỗi, hắn khép ba ngón lại rồi đút toàn bộ vào cái bướm Lê Đan, ngón cái bên ngoài không ngừng vân vê âm đế phía trên của cậu, âm đế vốn nho nhỏ nay bị chơi đến vừa sưng vừa đỏ.

Bướm dâm bị móc móc đào đào, âm đế bị mân mê đè ép, đầu v* cũng bị Tịch Chu âu yếm dâm loạn, kích thích từ ba nơi làm Lê Đan run rẩy như phát điên, hai chân cậu không ngừng co giật. Phỏng chừng lúc này có lẽ cậu đã quên mất chiếc camera ghi hình từ nãy đến giờ, cặp mông trắng nõn liên tục hồn nhiên xoay xoay lắc lắc.

"Ô ngô... Không cần mở rộng... A... Cái bướm thật nhiều nước, dương v*t của ông xã có thể trực tiếp *** vào, điểm dâm ngứa quá, muốn bị quy đầu to béo vừa nóng vừa cứng mài mòn tử cung, ân a a... Ông xã mau vào đi... Cầu anh đút no lỗ dâm......"

Trên thực tế, đúng là bướm nhỏ của Lê Đan đã đủ trơn đủ trượt, nếu nguyên cây đại điểu của Tịch Chu có trực tiếp thọc vào thì cậu cũng sẽ không bị thương, lỗ bướm Lê Đan đã sớm thích ứng được quy đầu to bự của nam nhân.

"Đây là do em muốn, đĩ nhỏ, một lát nữa đừng khóc đấy."

Tịch Chu cười đến cực kỳ tà khí, hắn đè Lê Đan lên sô pha, banh rộng hai chân cậu ra, quy đầu của căn dương v*t thứ nhất chọc ngay lỗ bướm, mài mài cọ cọ, nghịch ra không ít nước dâm, theo chất dịch trơn trượt mà đẩy ra hai mép thịt, thẳng tiến một phát thọc sâu vào. Dù đã sớm thích nghi, nhưng miệng bướm của Lê Đan vẫn bị quy đầu to béo kéo căng đến mỏng dính, thoạt nhìn như sắp bị kéo đến rách da.

"A... A a a... Vào rồi... Nóng quá... côn th*t bự của lão công đi vào bướm nhỏ... Ngô ngô...Trướng quá..."

Thịt non bên trong Lê Đan cảm nhận được đại điểu xâm nhập, trong nháy mắt liền ùa lên, tranh nhau bọc lấy quy đầu to béo. Lần này Tịch Chu không có điên cuồng thao làm như những lần trước, mà là dùng quy đầu chậm rãi nghiền mài, dương v*t ma sát tường thịt nóng bỏng.

Khoái cảm khác với ngày xưa nháy mắt bao trùm lấy Lê Đan, cái bướm bị côn th*t cọ đến chảy nước gấp đôi, tường thịt bị ma xát đến nóng bỏng, thịt non bị cưỡng ép mở đường, loại cảm giác này làm Lê Đan sướng đến muốn thét chói tai.

Nhưng dần dần cậu bắt đầu cảm thấy không thỏa mãn, nãy giờ tường thịt vẫn luôn bị đại điểu ma sát, loại cảm giác được lấp đầy này càng rõ ràng hơn trước, nhưng Tịch Chu mãi mà không chọc vào điểm dâm của cậu, cũng không đút vào hắn miệng tử cung. Sự ôn nhu của Tịch Chu bắt đầu tra tấn Lê Đan, cái bướm thật ngứa, lỗ đít không được an ủi cũng thật trống rỗng, cậu muốn được một cây dương v*t khác đút vào, muốn hai căn đại điểu cùng nhau *** bay cậu.

"Ông xã... Ô ngô... Cầu anh mau động, mau thô bạo nện bay cái bướm... Ân... Lỗ đít cũng muốn ăn côn th*t lớn của anh......"

"Em đã phản bội tôi rồi mà còn đòi ăn hai căn dương v*t sao?" Tịch Chu cười lạnh, nắc háng đỉnh về phía trước, mắt thấy sắp chọc vào miệng tử cung thì hắn dừng lại rồi dứt khoát rút ra, không quan tâm thịt non đang điên cuồng giữ lại ra sao.

Lê Đan nức nở một tiếng, thân thể không được thỏa mãn bắt đầu phiếm hồng, cậu muốn tự động, nhưng lại bị Tịch Chu giữ lại, căn bản là không cách nào nhúc nhích được. Cậu cố gắng co rút bướm nhỏ lại, mong muốn có thể giam cầm dương v*t bự trong cơ thể.

"Em không có phản bội anh...A... Vẫn luôn chỉ có mỗi ông xã... Ân a... Đĩ dâm muốn ăn dương v*t bự, mau nện bay bướm nhỏ đi... Xin anh a......"

Việc Lê Đan cố ý kẹp chặt lại đã kích thích Tịch Chu, hắn hoàn toàn vứt bỏ tia băn khoăn cuối cùng, đè ép rục rịch trong lòng mình rồi hôn lên vành tai cậu, thanh âm đột nhiên trở nên thật ôn nhu: "Muốn ăn cây dương v*t thứ hai đúng không?"

Lê Đan đã không cách nào nhận ra sự khác thường Tịch Chu nữa, chỉ biết là hắn đã nguyện ý cho cậu ăn cây côn th*t thứ hai, cậu lập tức gật đầu như tỏi: "Đúng đúng, muốn... muốn ăn cây dương v*t bự của ông xã... Mau đút lỗ đít nhỏ ăn đi......"

Hai mắt Tịch Chu đỏ đến dọa người, ngón tay hắn chạm vào nơi kết hợp giữa căn dương v*t thứ nhất của hắn và cái bướm của Lê Đan, chậm rãi đút một ngón tay vào bên trong, đợi đến khi lỗ nhỏ thích nghi rồi tiếp tục đút thêm ngón thứ hai vào.

Bướm dâm thật trướng... Khi ngón tay thứ ba được đút vào, cuối cùng Lê Đan cũng cảm thấy có chút khó chịu, cậu "hừ" nhẹ, nói: "Ông xã... Ân... Đừng vào nữa a... Lỗ nhỏ ăn không nổi nữa, đau...." Cho tới bây giờ mà Lê kiến trúc sư vẫn chưa nhận thấy được ý đồ của Tịch Chu.

"Hửm? Không vào nữa thì sao cho em ăn cây dương v*t thứ hai được?" Tịch Chu trừng phạt cắn lên vành tai phiếm hồng của cậu, đồng thời, hắn cũng đặt căn dương v*t thứ hai ngay miệng bướm Lê Đan, chuẩn bị xâm lấn bất cứ lúc nào, chơi trò song long nhập một động.

Lê Đan cuối cùng cũng nhận ra hành động lạ thường của Tịch Chu, cậu mở to đôi mắt ướt nước, lập tức cong người muốn thoát khỏi nam nhân: "Không muốn... Không ăn được... Sẽ hỏng mất......"

Tịch Chu nhướng mày, hắn giữ chặt Lê Đan đang định chạy trốn lại, sau đó động háng đẩy về phía trước.