Hoàn Mỹ Ly Hôn

Chương 72: Có người cho tôi dũng khí




Edit + Beta: Ruby

- ---------------

8 giờ 30 sáng hôm sau, weibo chính thức của đĩa nhạc Bối Tư, đồng thời tuyên bố thanh minh, công khai kết quả phán quyết án xâm quyền tác phẩm âm nhạc lần này.

Trên trên mạng nhất thời náo đến sôi sùng sục lên, nhưng mà gần như cùng lúc đó, rất nhiều các blog doanh tiêu lại bắt đầu lợi dụng từ khóa hot search đăng ảnh của Nguyên Trừng, cũng đối với lần này phát biểu bình luận cùng bỏ phiếu.

Đương nhiên khẩu khí hoàn toàn là nghiêng về phía Nguyên Trừng.

" Ca khúc mới Nguyên Trừng tương tự tác phẩm đồng đội cũ gây ra tranh luận, xem phòng làm việc giải thích thế nào."

" Ca khúc mới Nguyên Trừng gây ra tranh luận, đã chủ động xuống nước, cũng trước tiên đứng ra tạ lỗi, thái độ thành khẩn. Tiểu Nguyên chúng tôi vẫn luôn tôn trọng bản quyền, là chàng trai đầy năng lượng."

"Tục truyền Nguyên Trừng ngay đầu liên lạc người nguyên tác công ty môi giới, chủ động mua bản quyền. Người nguyên tác, người đại diện biểu thị không liên quan, chờ ca khúc đại nhiệt sau đó lại bắt đầu xé, đối với cái này cậu thấy thế nào? [ móc mũi ] "

"Chuyện này tạo thành ảnh hưởng rất lớn cho Nguyên Trừng, bản thân Nguyên Trừng đã chủ động xin lỗi cũng chủ động gánh chịu tất cả trách nhiệm, sai sót của nhân viên công tác, cuối cùng vẫn là minh tinh cõng nồi. Bất quá Nguyên Trừng không thể quá thiện lương a, ánh mắt nhìn người có chút kém."

Nhóm Trừng fan dồn dập nắm giữ nhiệt bình các nơi, khống bình amway, hoặc là phản hắc.

Viên Tinh Châu đang làm chuẩn bị cho phỏng vấn, liếc nhìn điện thoại, phát hiện nhóm Trừng fan càng dồn dập cho rằng là cậu giả thao tác ăn vạ, cố ý chờ ca khúc đại nhiệt sau đó lại chỉ trích Nguyên Trừng sao chép, lòng dạ đáng chém. Mà ghi âm từ người đại diện Nguyên Trừng trước đó liên hệ Lý Ngộ, ngược lại thành Nguyên Trừng tôn trọng bản quyền, bằng chứng Viên Tinh Châu hai mặt đâm đồng đội.

Thậm chí, bắt đầu đem chiến hỏa mở rộng, lan đến gần bọn An Ninh cùng Cù Mạch.

"Nếu như nói bài hát này Nguyên Trừng sao chép, vậy An Ninh cùng Cù Mạch đi ra hai bước,《 Dư quân đồng 》của An Ninh cùng ca khúc 《 Mộng 》thời kỳ đầu ít được chú ý của ca hậu nghe gần giống nhau, ca khúc mới Cù Mạch tham gia chương trình có thể nghe ra ít nhất 4 ca khúc quen thuộc. Bọn họ đều an an ổn ổn không có chuyện gì, chỉ Nguyên Trừng chúng tôi xui xẻo thôi? Kết quả tư bản không cần quá rõ ràng!"

Người bình thường phần lớn chẳng hề hiểu tri thức nhạc lý, cũng không rõ ràng hợp âm cùng với quy luật sắp xếp mà ca khúc điệu trưởng điệu thứ thường dùng, nghe tương tự liền cảm thấy là giống nhau.

Fan Nguyên Trừng lôi ra đoạn ngắn tương tự của《 Dư quân đồng 》cùng 《 Mộng 》làm video so sánh, lại cắt xén ca khúc mới của Cù Mạch thành nhiều phần, cũng cùng ca khúc khác làm so sánh, người ngoài vừa nghe, vì vậy nhất thời có một loại ca khúc thế giới vừa đại sao chép, tất cả mọi người không sạch sẽ, déjà vu (*) mà xui xẻo Nguyên Trừng.

[(*) Déjà vu [既視感: Ký thị cảm] là "đã nhìn thấy"; hay còn gọi là ký ức ảo giác, hoặc promnesia (chứng rối loạn trí nhớ), là ảo giác, cảm thấy quen thuộc (như đã từng thấy, từng trải qua trong trí nhớ) trong một môi trường, khung cảnh mới, chưa từng biết trước đó hoặc không nhớ rõ lúc nào. Đây có thể là những trải nghiệm của một cảm giác chắc chắn rằng đã từng chứng kiến hay đã sống qua một hoàn cảnh đã xảy ra trước đây (một người cảm thấy sự kiện đang xảy ra này đã từng xảy ra trong quá khứ không lâu), mặc dù không thể biết chắc chắn các trường hợp linh cảm ấy đã xảy ra lúc nào. (Theo Wikipedia)]

Rất nhanh, từ khóa # Nguyên Trừng sao chép # xuống, dĩ nhiên xuất hiện ra một loạt từ khóa tương quan # An Ninh sao chép #, # Cù Mạch sao chép #, # Chu Tuyền sao chép #....

"... Quả nhiên ngang ngược quen rồi." Tuyên truyền ở trong nhóm sách nói "Vừa gặp chuyện không may liền muốn kéo người xuống nước. Nhà hắn cũng quá bỉ ổi."

"Tẩy não fan. Cuối cùng không quản sự thực như thế nào, fan đều sẽ cảm thấy ca ca bọn họ là bị hãm hại, làm không tốt sản sinh tâm lý bổ sung càng liều chết trung thành. Ngược lại chỉ cần fan ở đó, sau đó liền còn có thể kiếm tiền, người qua đường ăn dưa liền không sẽ như thế nào." Lý Nguyên lại đối những thứ này không chút nào bộ dáng để ý, hỏi Viên Tinh Châu, "Cậu bên kia sắp xong chưa?"

Viên Tinh Châu buổi sáng có một chụp ảnh quảng cáo, lúc này đã chụp xong, vì vậy trả lời: "Xong rồi, tùy thời."

"Được. Còn có một giờ." Lý Nguyên nói "Hiện tại quyền phỏng vấn truyền thông đã không có không gian gì bị đè ép. Nếu như có thể, chúng tôi vẫn là muốn tách phỏng vấn cùng thông cảo ra, cho phóng viên tôn trọng cùng coi trọng đầy đủ. Đương nhiên, vẫn là trước xem ý kiến của cậu, cậu cảm thấy thế nào?"

Nếu như không trước đó xem xét bản thảo, cùng phóng viên ước định gì có thể hỏi, gì không thể hỏi, thời điểm phỏng vấn liền rất dễ dàng xuất hiện đề tài khiến người lúng túng thậm chí làm khó dễ. Bởi vậy rất nhiều đoàn đội minh tinh không chỉ có quy định phạm vi phỏng vấn, còn muốn an bài nhân viên công tác giám sát, để thời điểm phóng viên hỏi ra một số vấn đề kịp thời quát bảo ngưng lại, sau khi thậm chí phỏng vấn kết thúc, nhân viên công tác còn muốn xét duyệt sửa chữa.

Lý Nguyên hai năm qua mang đều là nghệ sĩ thành thục như Chu Tuyền vậy, cũng không rõ ràng Viên Tinh Châu có thể tiếp thu hay không.

"Có thể a." Viên Tinh Châu lại hết sức ủng hộ, cười nói: "Không có gì không thể đàm luận, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng."

Những năm này cùng giao thiệp với truyền thông, cậu cũng tổng kết ra rất nhiều kinh nghiệm. Huống chi trước cậu sợ xé bức, lại có chuyện đuối lý, cho nên chỉ lo người khác nêu câu hỏi. Bây giờ trên người không bí mật, cũng không sợ hãi fan Nguyên Trừng, chợt cảm thấy không có gì không được.

Nửa giờ sau, Viên Tinh Châu ăn mặc khiêm tốn, trong tầm mắt tiệm cà phê Giang Lộ tiếp nhận phỏng vấn độc quyền của trang web nào đó.

Phóng viên theo lệ hỏi thăm sức khoẻ, hỏi vài câu hành trình gần đây của cậu cùng phim truyền hình đang phát sóng sau, quả nhiên trực tiếp cắt đề tài chính, hỏi tới sự kiện Nguyên Trừng sao chép.

"Nguyên Trừng trước đó trong phát sóng trực tiếp từng có xin lỗi, cũng tỏ thái độ sẽ gánh vác trách nhiệm." Phóng viên hỏi, "Đối với việc này cậu thấy thế nào?"

" Cái nhìn của tôi sao?" Viên Tinh Châu nói "Trước tiên nói một chút cảm tưởng đi, cảm tưởng to lớn nhất trước mắt tôi, là duy quyền không dễ."

Phóng viên: "Nói thế nào?"

"Kỳ thực vụ án này của tôi xem như là rất dễ xử. Phải biết chỗ khó khăn nhất của duy quyền chính là tiêu chuẩn phán định sao chép. Mà Nguyên Trừng lần này hoàn toàn là rập khuôn, cho nên nhận định sao chép rất đơn giản." Viên Tinh Châu cười cười, sau đó nghiêm mặt nói, "Mà mặc dù như vậy, tại thời điểm toà án thẩm vấn, bọn họ vẫn dùng khả năng tồn tại của tác phẩm tương tự của bên thứ ba làm lí do, nỗ lực chứng minh tác phẩm của tôi không có tính sáng tạo riêng..."

" Các tác phẩm tương tự của bên thứ ba?" Phóng viên bắt được chữ cuối cùng mấu chốt.

"Đúng thế. Sau rập khuôn tác phẩm của tôi, bọn họ muốn chính là chứng minh sáng tác của tôi tham khảo qua danh khúc thế giới, không thuộc về nguyên sang hoàn toàn, như vậy sao chép của bọn họ liền không có hiệu lực." Viên Tinh Châu đã ký giải qua toàn bộ hành trình toà án thẩm vấn, lúc này nhẹ nhàng ném ra một câu, sau đó mới nói, "Cho nên cậu hỏi tôi đối với giải thích từ người sao chép thấy thế nào, tôi chỉ có thể nói, không thấy gì."

Chân trước còn cực lực phủ nhận muốn thoát tội, chân sau liền sâu sắc thừa nhận được tính chất nghiêm trọng, muốn bảo vệ bản quyền? Quả thực là chuyện cười.

Phóng viên không nghĩ tới cậu dĩ nhiên một chút câu khách sáo cũng không nói, tới liền chính diện bắt đầu xé, nhất thời hưng phấn lên. Bất quá cứ như vậy, mấy vấn đề cô ta chuẩn bị trước ngược lại là không cần dùng.

"Quan hệ của các cậu thế nào?" Phóng viên cười cười, trực tiếp hỏi,

Viên Tinh Châu cũng không quanh co lòng vòng, hồi nói: "Trước kia là quan hệ đồng đội, sau đó đoàn đội giải tán liền không có liên lạc."

"Trên trên mạng đồn đại đoàn đội Nguyên Trừng trước có ý định mua bản quyền, có chuyện này sao?"

"Tại thời điểm thu hình 《 Thần Tượng Mùa Yêu Đương》, hắn tuyên truyền ca khúc mới, nói là nguyên sang của mình. Sau khi tôi ý thức được bị sao chép, tại chỗ cũng đàn một lần. Đây là khởi đầu chuyện này." Viên Tinh Châu nói "Lúc sau đó, người đại diện bọn họ mới tìm đến người đại diện của tôi, nói muốn mua bản quyền."

"Vậy tại sao lúc đó không có duy quyền, mà là đợi đến hai tháng sau đây?"

"Tại thời điểm đối phương biết rõ chính mình sao chép, tôi cũng không nghĩ tới bọn họ sẽ tiếp tục ra ca khúc như không có chuyện gì xảy ra. Sau đó sau hai tháng còn làm bộ mình không biết chuyện."

Viên Tinh Châu nói "Về phần tôi, vừa bắt đầu xác thực không nghĩ tới tố tụng pháp luật. Tác phẩm âm nhạc đặc biệt là vụ án sao chép nhạc phổ, đều gặp phải phán định khó khăn, chu kỳ dài, vấn đề thắng kiện càng khó. Đối với tôi mà nói, vì chuyện này hao phí thời gian, phí tổn phải lớn hơn nhiều so với bồi thường thu được."

Phóng viên gật gật đầu: "Nhưng là sau đó liền thay đổi chủ ý, là có nguyên nhân gì đặc biệt sao?"

Viên Tinh Châu cười nói: "Có người cho tôi dũng khí."

Cậu nói "có người" ở đây tự nhiên chỉ chính là Diệp Hoài. Tại thời điểm hai người cùng nhau lên chương trình, Diệp Hoài liền giống như là định hải thần châm của cậu, chỉ cần dừng ở nơi ấy, Viên Tinh Châu thì sẽ bỗng dưng nhiều thêm một chút chút dũng khí, thử ra bên ngoài đi thêm một chút, đối với người khác dữ dằn một chút.

Nhưng mà bên này phỏng vấn kết thúc, buổi chiều sau khi nội dung đăng ra, nhóm fan Châu lại dồn dập cho là Viên Tinh Châu là đang nói fan.

Fan nhiều hơn, sức lực cũng không liền dồi dào sao!

Mà Viên Tinh Châu lần này rốt cục triệt triệt để để, rõ rõ ràng ràng theo sát tất cả mọi người rõ ràng biểu thị, cậu thật sự cùng Nguyên Trừng chưa bao giờ từng trở thành "Huynh đệ tốt".

Nhóm Trừng fan đương nhiên phải trào phúng cậu sau khi hot liền trở mặt.

Châu fan nhưng là đau lòng cậu những năm này tao ngộ, phẫn nộ phía Nguyên Trừng khinh người quá đáng. Hai phe không nghi ngờ chút nào mà bắt đầu đại chiến.

Thời điểm Trừng fan tác oai tác quái, cùng Châu fan xé bức từ trước đến giờ là đè người sau xuống đất ma sát, các loại tiếng lóng không ngừng, chuyện cười là Viên Tinh Châu là tỳ rửa chân, fan tỳ rửa chân tên gọi tắt tỳ Trùng.

Nhưng mà nhóm fan Châu lại từ lâu thay máu, fan mới tới trong không thiếu fan chiến đấu, vì vậy một nhóm người làm sạch từ khóa, vội vàng thẻ hắc, một bộ phận khác sức chiến đấu cường hãn cấp tốc tập kết, phản giết ngược về. Lại chê cười Nguyên Trừng dựa vào trước mặt đồng đội xé bức duy trì nhiệt độ, quả thực là con ký sinh trùng, cho nên Trừng fan cần phải đổi tên "Trùng fan".

Hai nhóm thế lực tại các blog doanh tiêu lớn cùng trên quảng trường đại danh song phương chính thức tuyên chiến, mày tới tao đi. Rất nhanh trọng điểm xé bức lại từ trên sự kiện lần này dời đi, phát triển trở thành lịch sử đen tối của những năm ấy Viên Tinh Châu cùng Nguyên Trừng tổng kết giải thi đấu.

Bên này fan xé bức say sưa, cổng thông tin bên kia sau khi phỏng vấn, có người nhiệt tình sửa sang lại từ đầu đến cuối sự kiện lần này.

Lại có một bộ phận blog doanh tiêu khác cùng tài khoản công chúng bắt đầu nghi vấn nhân phẩm Nguyên Trừng, biết rõ sao chép còn muốn tuyên bố, bị người nghi ngờ sau đó giả bộ vô tội, trên tòa án nghĩ biện pháp thoát tội, xuống tòa án liền bán thiết lập tính cách bảo vệ bản quyền, phán quyết cuối cùng ra kết quả, fan phản công, lên án người nguyên sang là đang cọ nhiệt độ.

Nhưng là bây giờ rõ ràng là Viên Tinh Châu càng nóng!

Trận doanh hai phe oanh oanh liệt liệt gia nhập trong đó, rất nhanh, thảo luận cùng chuyên đề tương quan đến đạo nhạc cũng dồn dập xông ra.

Nhưng mà khiến người bất ngờ chính là, lần này lên tiếng không chỉ có bác chủ âm nhạc, cũng không thiếu chủ lưu truyền thông uy tín, từ tiêu chuẩn nhận định tính bản chất tác phẩm đạo nhạc tương tự, đến sự lãnh đạm của ý thức bản quyền ngành giải trí, lại tới ca sĩ nguyên sang "Không hiểu" nhạc lý phải là thân phận gì...

Mỗi một hạng thảo luận đều thập phần sâu sắc, mà lấy Nguyên Trừng làm là án lệ, trước sau phản phục phân tích so sánh.

Nguyên Trừng từ khi debut tới nay, vẫn là lần đầu tiên bị mấy vị đại lão âm nhạc cùng nhắc tới, lại tới tạp chí truyền thông uy tín... Nhưng mà không là chuyện tốt đẹp gì.

"Đặng tổng bọn họ cùng người hiệp hội quyền tác giả, luôn luôn đang thảo luận một loại tiêu chuẩn nhận định xâm quyền tác giả âm nhạc càng quy phạm, hợp lý hơn. Kỳ thực hai năm qua rất nhiều vụ án đọng lại. Cậu thắng kiện, đối với những tác giả nguyên sang khác mà nói cũng là chuyện tốt, tự nhiên mỗi người nhặt củi thổi gió, hi vọng ngọn lửa này càng cháy càng lớn." Lý Nguyên giải thích, "Ý nghĩ của mọi người là, tốt nhất náo động một chút, có thể đẩy pháp luật bảo vệ đối với nguyên sang."

"Loại vụ án đơn giản này cũng có thể sao?" Viên Tinh Châu hơi kinh ngạc.

"Vụ án tuy rằng đơn giản, nhưng cậu cùng Nguyên Trừng tiếng tăm lớn, cho nên cực kỳ có tính chủ đề." Lý Nguyên nói "Huống chi fan hắn hiện tại đều nhận định là cậu hãm hại đây, đã ở dưới truyền thông uy tín xé một vòng. Bọn họ càng cứng lại càng khiến người phản cảm, cảm thấy không tàn nhẫn nện một chút không hả giận."

Lại qua mấy ngày, trên trên mạng có người tự bộc, chính mình đã từng đưa vào công ty Nguyên Trừng hai tác phẩm nguyên sang, sau đó bị công ty đưa cho Nguyên Trừng sử dụng. Chính mình tìm tới cửa sau đó chỉ lấy được tiền bán đứt hai ngàn tệ, mà Nguyên Trừng lại quay MV, mời người soạn nhạc, sau đó lợi dụng thân phận "ca sĩ nguyên sang " cùng fan chia sẻ linh cảm sáng tác.

Scandal vừa ra, toàn mạng xôn xao.

Càng ngày càng nhiều người "lột da" bắt đầu đưa về phía Nguyên Trừng, vì vậy chuyện cũ năm đó trong đoàn đội Nguyên Trừng dẫn theo đồng đội cô lập bắt nạt Viên Tinh Châu cũng bị người lật đi ra.

Bên trong Trừng fan mắng vị tác giả kia, cùng người qua đường xé bức, thoát fan, cùng Châu fan đánh nhau, chạy đến các tài khoản đại công chúng phía dưới vì Nguyên Trừng biện bạch...

Cuối cùng lại bắt đầu thống nhất hô hào không muốn trên mạng bạo lực, không muốn anti theo chiều gió.

Oanh oanh liệt liệt, dĩ nhiên giằng co hơn nửa tháng.

Mà trên ti vi, show âm nhạc Viên Tinh Châu tham gia đã thuận lợi phát ra kỳ thứ 3, đúng là cậu hợp tác cùng một vị rapper.

"Từ hôm nay trở đi, tôi muốn thoát khỏi hết thảy trói buộc... Tôi có át chủ bài của tôi, tôi liền muốn làm chủ..."