Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 622: Ba điều kiện trao đổi





Cái Phương Hạo Vân muốn chính là hiệu quả này.

Hắn muốn Hà Thanh chủ động cầu hắn, hắn muốn làm cho thân thể của Hà Thanh không thể rời khỏi hắn, giống như Kim Phi vậy.

Ngay trong thời khắc mấu chốt, điện thoại của Hà Thanh vang lên, Phương Hạo Vân cầm lên nhìn, không hiện sô, lập tức đoán là Lã Thiên Hành gọi đến.

"Nghe điện thoại đi... là Lã Thiên Hành gọi đến.." Phương Hạo Vân giao điện thoại cho Hà Thanh, ý bảo cô nghe đi.

Hà Thanh cầm lấy điện thoại, tính ra khỏi phòng để nói chuyện, nhưng Phương Hạo Vân đã ôm lấy eo của cô không cho đi, dưới tình huống bất đắc dĩ, Hà Thanh đành phải nghe tại chổ.

Quả nhiên, trong điện thoại truyền ra giọng của Lã Thiên Hành : "Hà Thanh... tôi hy vọng lần này cô có thể quý trọng cơ hội lập công chuộc tội này,a cần phải điều tra rõ thế lực sau lưng Phương Hạo Vân..."

Phương Hạo Vân khẽ nhíu mày, nhưng không nói gì, đưa tay ấp lên bộ ngực của cô, dùng sức mà xoa bóp. Tay trái chạy lên đùi của cô, vuốt ve khu vườn bí mật ấy một cái.

Thân thể của Hà Thanh run lên không ngừng, có vài lần cô xém thốt lên tiếng rên.

Hiển nhiên, cô đang cắn răng chịu đựng.

"Ông chủ lớn, xin ông yên tâm... Tôi biết nên làm thế nào, lần này tôi sẽ không để ông thất vọng... Tôi sẽ làm theo ý của ông, điều tra thế lực sau lưng Phương Hạo Vân trong thời gian ngắn nhất, rồi báo cáo cho ông" Hà Thanh cố nén sự tê dại của dục vọng trong lòng, cố gắng giữ bình tĩnh, hy vọng giọng nói của mình bình thường.

Phương Hạo Vân nằm trên ghế, ngón tay tiếp tục chạy ra chạy vào ở dưới, nhàn nhã nghe Hà Thanh và Lã Thiên Hành nói chuyện. Tuy rằng không mở loa ngoài, nhưng với thính lực của Phương Hạo Vân, Lã Thiên Hành nói gì trong điện thoại, hắn vẫn có thể nghe rõ.

"Ừ... cô nghĩ vậy là tốt..." Lã Thiên Hành trầm giọng : "Tôi phải báo cho cô biết, trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, cô không thể phát sinh quan hệ với đối tượng bị giám sát, nhất là quan hệ xác thịt. Chuyện lần trước ở phố D, tôi coi như bỏ qua. Nhưng từ lần này trở đi, cô phải giữ khoảng cách nhất định với Phương Hạo Vân,nếu không, cô hẳn là rõ ràng kết quả của mình..."

Nghe Lã Thiên Hành uy hiếp, Hà Thanh liền nhíu mày, có điều cô vội vàng tỏ thái độ ngay : "Ông chủ lớn yên tâm, Hà Thanh biết chừng mực..."

"Ừ!"

Lã Thiên Hành nói : "Tôi biết Phương Hạo Vân quả thật là người khiến cho các cô gái thích, nhưng mà cô cần phải kìm chế... để tránh bị hắn dùng mỹ nam kế hấp dẫn..."

Nói đến đây, Lã Thiên Hành thở dài một hơi : "Tôi biết tâm tư của cô, chờ chuyện này kết thúc, tôi sẽ thu xếp cho cô, để cô quay về làm một cô gái bình thường"

Đúng lúc này, ngón tay của Phương Hạo Vân đã chọt vào điểm sâu nhất của cô, thân thể của Hà Thanh liền bị kích thích cực mạnh, nhất thời không thể chịu nổi, phát ra một tiếng rên.

Lã Thiên Hành lập tức nghi ngờ : "Tiếng gì thế? Xảy ra chuyện gì?"

Hà Thanh vội vàng nói : "Bụng tôi hơi đau.. tôi muốn đi vào phòng tắm..." Nói xong, cô liền cúp điện thoại, sợ Lã Thiên Hành nhận ra cái gì đó. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Haha!"

Phương Hạo Vân cười một tiếng, kéo cô vào ngực, há miệng hôn lên môi của cô. Hà Thanh đã bị Phương Hạo Vân chọc không chịu nổi rồi, chủ động vươn lưỡi ra quấn quít lấy Phương Hạo Vân.

Sau khi hôn xong, Hà Thanh giận dữ nói : "Cậu muốn ông chủ lớn biết chúng ta ở cùng một chổ sao... cậu muốn hại tôi à?"

"Là do cô không nhịn nổi..." Phương Hạo Vân cười cười một tiếng, đè cô xuống, đưa tay vỗ lên mông của cô vài cái : "Cô đã chịu không nổi rồi, vậy bây giờ tôi sẽ thỏa mãn cho cô..."

Nói xong, hắn bắt đầu tiến vào trong cơ thể của cô.

Hà Thanh rất hưng phấn, cảm thấy rất thoải mái, cô chủ động lắc mông lên cao, phối hợp với sự chinh phạt của hắn, trong miệng phát ra những tiếng rên rỉ.

Tuy rằng bây giờ cô rất rõ mình đang bị ngược đãi, nhưng cô thích cảm giác này.

Hà Thanh là một cô nhi, từ nhỏ đã lớn lên trong trụ sở SeeDs.

Từ nhỏ đến giờ, cô chưa từng được biết cái gì gọi là tình thân, tình bạn... Cô chỉ biết cái gọi là âm mưu, là máu tươi, là người gạt ta ta gạt người.

Từ khi tiếp xúc với Phương Hạo Vân đến giờ, cô cảm thấy rằng mình đã nhận ra nhiều thứ. Chỉ nói về việc tiếp xúc với Phương Hạo Vân thôi, và được nói chuyện với hắn, bất luận là thật hay giả, thì trong lòng cô đều rất vui vẻ.

"Hạo Vân, nhanh lên..." Hà Thanh kích thích eo, chủ động cầu hoan.

Phương Hạo Vân cười hắc hắc, vỗ lên mông của cô thêm vài cái, tăng tốc độ đẩy vào rút ra.

Đột nhiên, điện thoại lại vang lên, và vẫn là không hiện số, không cần nghi ngờ, là do Lã Thiên Hành gọi đến rồi.

"Hạo Vân, dừng lại một chút được không..." Hà Thanh vội vàng cầm điện thoại lên, cô phải nghe điện thoại. Nếu không thì cô sẽ bị phạt, đây là quy định.

Phương Hạo Vân nghe thấy thế, cười cười, dừng đẩy vào.

Bây giờ Hà Thanh đang rất thèm muốn, nhưng cứ bị phá liên tục, làm cho cô không khỏi tức giận. Chỉ là người gọi điện thoại này khống chế mạng sống của cô, cho nên cô không thể không cúi đầu.

"Hà Thanh... bây giờ chúng ta tiếp tục nói chuyện được chứ?" Lã Thiên Hành nói : "Căn cứ theo tin tức của SeeDs số 2 gửi đến, nhiệm vụ này rất khó khăn, hầu như không thể hoàn thành, tôi đồng ý cho hai người gặp mặt. Nếu có thể, thì hai người nhanh chóng định ra một kế hoạch, và cô phải dùng mọi biện pháp để giúp số 2 hoàn thành nhiệm vụ, hiểu chưa?"

"Vâng!"

Hà Thanh vội trả lời : "Ông chủ lớn, ông yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng"

Phương Hạo Vân nghe thấy mấy chữ "SeeDs số 2" trong điện thoại, trong lòng âm thầm đoán, cái tên SeeDs số 2 này, chắc chắn là tên giấu xung quanh mình.

Nghĩ như vậy, hắn vội vểnh tai lên, hy vọng có thể nghe ra một số tin tức hữu dụng.

Đáng tiếc là Lã Thiên Hành không còn nói về chuyện của SeeDs số 2 nữa, mà đổi đề tài : "Hà Thanh... tôi đặt kỳ vọng rất cao vào cô, cô không thể làm cho tôi thất vọng được..."

Phương Hạo Vân buồn bực, và bắt đầu đẩy eo vào. Và thân hình của Hà Thanh nhanh chóng lay động, cắn chặt răng lại, để tránh phát ra tiếng.

"Tôi luôn ghi nhớ công ơn của ông chủ lớn và căn cứ... A... a... tôi không được ...." Hà Thanh đang chuẩn bị tỏ thái độ, thì Phương Hạo Vân đã đẩy nhanh tốc độ lên, trực tiếp làm cho cô lên mây, nhất là khi đạt đến cực suống, cô đã không thể khống chế miệng của mình.

Chuyện đã đến nước này, cũng đã sáng tỏ rồi.

Nhưng mà lão già Lã Thiên Hành vẫn chưa ý thức được tình huống của Hà Thanh, vẫn thân thiết hỏi : "Xảy ra chuyện gì, thân thể của cô không thoải mái sao?"

Hà Thanh thở dốc liên tục, vội nói : "Không có gì... vừa rồi bụng hơi đau đớn, bây giờ đã không còn..."

Phương Hạo Vân dường như có lòng muốn để cho Lã Thiên Hành biết mình và Hà Thanh đang làm cái gì.

Hắn lật Hà Thanh lại, cúi người xuống, bắt đầu liếm láp xung quanh khu vườn thần bí, và làm cho Hà Thanh cảm nhận dòng điện chạy khắp người. Hà Thanh hầu như muốn điên lên, cô nháy mắt liên tục, hy vọng Phương Hạo Vân có thể dừng lại.

Chỉ là Phương Hạo Vân vẫn làm bộ không thấy, vẫn vùi đầu cặm cụi tiếp.

Hà Thanh nhanh chóng che điện thoại lại, há mồm phát ra những tiếng rên phóng đãng, cô thật không ngờ Phương Hạo Vân lại liếm chổ đó của mình, thẹn thùng và kích thích đã làm cho cô đạt được sung sướng một lần nữa.

Khi cơ thể dừng run rẩy lại, Hà Thanh mới buông điện thoại ra, xin lỗi : "Xin lỗi ông chủ lớn, cơ thể của tôi không được thoải mái..."

Lã Thiên Hành vội dặn dò : 'Nhiệm vụ cần phải hoàn thành, nhưng thân thể cũng phải biết chăm sóc... thân thể không tốt, thì không thể hoàn thành nhiệm vụ được... Như vậy đi, cuộc trò chuyện hôm nay chấm dứt, cô nghỉ ngơi cho tốt..."

Phương Hạo Vân nhân cơ hội nói xen vào : "Em yêu... còn muốn không... anh cảm thấy với tố chất thân thể của em, làm năm sáu lần cũng được..."

"Khoan, không được cúp!"

Lã Thiên Hành cho dù có ngốc, cũng hiểu được là đã xảy ra chuyee6n5.

"Hà Thanh, nói cho tôi biết, có phải cô đang ở cùng với Phương Hạo Vân không?" Lã Thiên Hành hầu như là gào lên : "Đồ đàn bà không biết xấu hổ.. sao cô có thể làm ra loại chuyện này... cô hoàn toàn làm tôi thất vọng..." Lã Thiên Hành thật sự không ngờ rằng, Hà Thanh lại làm tình với Phương Hạo Vân trong khi đang nói chuyện với mình. Chuyện như vậy quả thật giống như là một sự khiêu khích và sỉ nhục vậy.

Hà Thanh nghe thấy thế, sắc mặt trắng bệch, không biết nên nói cái gì cho phải.

"Không cần lo, tất cả đã có anh!" Phương Hạo Vân an ủi Hà Thanh một câu, rồi cầm lấy điện thoại nói : "Ông Lã, cần gì mà nổi nóng như vậy.. ông là người làm công tác văn hóa, không nên mở miệng chửi bậy chứ"

"Hạo Vân, việc này của con đúng là quá đáng..." Lã Thiên Hành không chút khách khí : "Con biết con làm vậy có hậu quả gì không?"

"Hậu quả gì?" Phương Hạo Vân không cho là đúng : "Nam nữ yêu nhau, là chuyện rất bình thường, có thể có hậu quả gì... Ông Lã, bây giờ là năm nào rồi, mà ông cứ mang cái suy nghĩ của thời tám năm kháng chiến vậy, cái tư tưởng nam nữ không được gần nhau... Chuyện này con cảm thấy chẳng có gì ghê gớm cả, đúng lúc con muốn nói chuyện với ông, con muốn xử lý Tần gia, con cần một cái quyền hợp pháp..."

"Chuyện này là việc riêng của con, không thuộc về phạm vi trách nhiệm của bọn ông" Lã Thiên Hành vốn đang nổi điên vì chuyện của Hà Thanh, làm sao mà khách sáo với Phương Hạo Vân như trước nữa.

"Thật à?"

Phương Hạo Vân cười lạnh một tiếng, nói : "Ông Lã, con kính ông là trưởng bối, có vài lời khó nghe vốn con không muốn nói, nhưng bây giờ cũng phải nói. Chuyện Tần gia các người phải trao quyền cho con, nếu không thì sự hợp tác của chúng ta không thể tiếp tục được nữa.."

"Con đang uy hiếp ông?" Lã Thiên Hành cũng lạnh lùng nói : " Hạo Vân, con đừng quên, con có được địa vị ngày hôm nay, không thể thiếu sự trợ giúp của ông, con ngừng hợp tác với ông, thì con rất rõ ràng hậu quả của nó"

"Hậu quả? Lại là hậu quả?"

Phương Hạo Vân cười khinh miệt : "Ông không phải muốn diệt cả nhà con chứ? Vấn đề là Phương gia của con rất trong sạch, ông dựa vào cái gì mà xuống tay hả? Con biết SeeDs của ông rất lợi hịa, nhưng con tin rằng trên đời này còn cái gọi là vương pháp, công lý... COn không tin ông dám làm bậy đối phó với Phương gia của con..."

Tục ngữ nói đúng : Ngựa hiền thì bị người cỡi, người hiền thì bị người khác ức hiếp.

Nếu không muốn bị người ta khi dễ, thì phải kiên cường lên.

Huống hồ, Phương Hạo Vân có cái năng lực này.

Bộ tộc thủ hộ không giống như gia tộc khác, nó có thực lực của nó, tuyệt đối không như Nam Cung thế gia hay Long gia hoặc cái đại gia tộc khác.

Mà Phương Hạo Vân lại chính là chủ nhân của cái bộ tộc này, cho nên, hắn có thể ngồi ngang hàng nói chuyện với Lã Thiên Hành.

"Hạo Vân, lời nói của con, ông hoàn toàn có thể coi nó là sự khiêu khích..." Lã Thiên Hành tức giận nói : 'Hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy...."

"Ông Lã, tâm tư của ông con biết, nhưng tâm tư của con thì chưa chắc ông đã biết... Nhưng có thể khẳng định, con tuyệt đối không làm ra chuyện nguy hại đến quốc gia. Nếu ông tin tưởng con, thì không cần phải nghi ngờ vô căn cứ như vậy. Vốn chúng ta hợp tác rất tốt, nhưng bởi vì sự nghi kị của ông làm cho nó trở nên dối trá..." Nói đến đây, Phương Hạo Vân lớn giọng nói : "Con không muốn tranh chấp cái gì với ông cả, con chỉ muốn vui vẻ nói chuyện thôi... Trước mắt con có ba yêu cầu, thứ nhất, ông phải rút SeeDs ở chổ con về, nếu không, một khi thân phận của hắn bị bại lộ, con sẽ giết hắn mà không chút do dự. Thứ hai, con hy vọng có thể nói chuyện với chị Thanh Thanh... Thứ ba, con muốn ông giao Hà Thanh cho con..."

"Và để đổi lại, con sẽ giúp ông làm ba chuyện không ràng buộc" Phương Hạo Vân nghiêm túc nói.

Lã Thiên Hành nghe thấy thế, không trả lời Phương Hạo Vân ngay, bởi vì điều kiện mà Phương Hạo Vân đưa ra rất quá đáng, nhưng có cái đổi lại cũng không tồi.

Cho nên, trước khi cân nhắc cái lợi và cái hại, ông không muốn tùy tiện trả lời Phương Hạo Vân.

Hà Thanh trần trụi ôm lấy Phương Hạo Vân, khi cô nghe thấy Phương Hạo Vân muốn Lã Thiên Hành giao mình cho hắn, tâm tình cô liền trở nên phức tạp.