Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 301: Ngọt ngào





Phương Hạo Vân vội vàng rút bàn tay ra khỏi người Trương Mỹ Kỳ, vừa cười vừa nói: "Là Lăng Kỳ gọi đến......"

"Nhanh nghe đi.....Nếu để lâu không nghe sẽ làm Lăng Kỳ nghi ngờ chúng ta đó? " Trương Mỹ Kỳ đỏ mặt vội vàng nói

Phương Hạo Vân nghe điện thoại e dè hỏi: "Kỳ, anh là Hạo Vân đây xảy ra chuyện gì vậy? "

Điện thoại bên kia rất nhanh truyền đến thanh âm điềm mỹ của Bạch Lăng Kỳ: "Hạo Vân, sau khi mẹ em thuyết phục ba đã cơ bản tha thứ chuyện của chúng ta, nhưng mà ba hy vọng trong vài ngày tới sẽ gặp mặt nói chuyện, em...trước nói với anh một tiếng cho anh có thời gian chuẩn bị......"

"Uh, anh biết rồi, hôm nào anh sẽ gọi điện thoại cho chú Bạch, tự anh sẽ đứng ra giải thích. " Phương Hạo Vân âm thầm thở dài một hơi. Bạch Vân Sơn cuối cùng cũng suy nghĩ kỹ.

"Tốt lắm, ba hình như vào cửa ...thôi không nói chuyện với anh nữa......À phải nhớ đến em đó......" Nói xong Bạch Lăng Kỳ liền cúp điện thoại.

"Hạo Vân, chúc mừng em. Ba của Kỳ đã tha thứ cho em, lòng chị cũ nhẹ nhàng hơn nhiều rồi" Trương Mỹ Kỳ thở dài một hơi.

Phương Hạo Vân nghiêng đầu nhìn Trương Mỹ Kỳ một cái, thân thể Mỹ Kỳ cực kỳ quyến rũ, đôi mắt như ngọn đèn liên tục chớp sinh ra rất nhiều mị lực khiến Hạo Vân có chút xao động, buông điện thoại liền đem nàng ôm vào trong ngực, vừa cười vừa nói: "Chị Mỹ Kỳ, nếu tâm lý đã thoải mái, không bằng chúng ta hôm nay hành sự ngay tại ghế sa lon đi? "

Trương Mỹ Kỳ nhìn Hạo Vân, lại nhìn cửa phòng, có chút thẹn thùng: "Vào phòng đi được không? "

Hạo Vân cầm tay Mỹ Kỳ, miệng cắn nhẹ lỗ tai nàng nói: "Chị Mỹ Kỳ ngay tại đây mới được, chỗ nào em cũng không đi. "

Trương Mỹ Kỳ bị kích thích có chút nóng lên, đôi mắt đen láy của nàng thâm thúy nhìn Hạo Vân, bàn tay không ngừng vuốt ve thân hình cường tráng của hắn thấp giọng nói: "Hạo Vân, Mai Nhi gần đây có tâm sự, em biết không? "

Nghe Mỹ Kỳ nói như vậy, Phương Hạo Vân nhất thời nhớ tới chuyện Tạ Mai Nhi muợn tiền của Hạo Vân liền nói: "Uhm, em cũng biết......Mấy ngày trước chị Mai có mượn em ba mươi vạn. Chị Mai không nói với chị chuyện gì sao? "

"Mai Nhi có mượn chị 10 vạn nhưng chị thấy hình như cô ấy giấu chị chuyện gì đò nên chị liền không cho......Mấy hôm trước còn theo chị năn nỉ hỏi mượn tiền bỗng dưng mấy ngày nay không thấy nữa hóa ra là em cho cô ấy mượn "

Trương Mỹ Kỳ thầm nghĩ: "Mình từng cố gắng hỏi qua Mai Nhi rốt cuộc trong nhà xảy ra chuyện gì nhưng chính cô ấy lại không nói cho mình biết, mà mình cũng không tốt không hỏi cô ấy đến cùng. Nhưng mà mấy ngày nay thấy sắc mặt cô ấy không tốt chắc hẳn là có chuyện lớn xảy ra. "

Phương Hạo Vân cẩn thận suy nghĩ một chút nói: "Chị không cần lo lắng em sẽ nghĩ biện pháp để tìm ra rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì "

Trương Mỹ Kỳ nghe vậy vui mừng không thôi, ôm chầm lấy Hạo Vân làm cho mái tóc bay loạn xạ sinh ra một thứ mị lực khủng khiếp liền nói: "Hạo vân, vậy chị trông cậy vào em. Chị không muốn Mai Nhi gặp chuyện không may, trừ Kỳ ra, cô ấy là bạn tốt nhất của chị......"

Phương Hạo Vân có chút xao động, đem Trương Mỹ Kỳ kéo vào, ôn nhu nói: "Yên tâm đi, chị Mai cũng là bạn tốt của em. "

Ngừng một chút, Trương Mỹ Kỳ thấp giọng khen: "Hạo Vân, em thật tốt----! " Trương Mỹ Kỳ tuy lớn tuổi nhưng tính tình vẩn như một tiểu cô nương, nàng chưa bao giờ từ bỏ ước mơ chiếm được cả trái tim của Hạo Vân. Nhưng Mỹ Kỳ vẫn chấp nhận làm tình nhân của Hạo Vân, vì chỉ có cách đó mới được gần người đàn ông cô yêu.

Mỹ Kỳ cảm giác được Hạo Vân tính tình thiện lương lại có trách nhiệm. Có thể cùng Hạo Vân ở một chỗ là may mắn nhất trong cuộc đời của Mỹ Kỳ.

Phương Hạo Vân nhẹ nhàng đặt bàn tay lên cặp mông to và co dãn của Mỹ Kỳ. Nhẹ nhàng nhéo một cái, Hạo Vân nhíu mày nói: "Mấy ngày nay thời tiết thay đổi thất thường sao chị lại mặc ít quần áo vậy......" Trừ bộ đồ ôm sát người ra cũng không hề có nội y, Phương Hạo Vân âm thầm lắc đầu.

Trương Mỹ Kỳ ngẩng đầu nói: "Xì không phải chị ăn mặc như vậy là để quyến rũ em sao......Dù sao chị đã......"

"Chị Mỹ Kỳ, đừng nói nữa......Ở trong mắt em, chị vĩnh viễn đều xinh đẹp như vậy......" Phương Hạo Vân đương nhiên biết ý tứ của Mỹ Kỳ. Mỹ Kỳ sợ bị Hạo Vân chê già.

Trong khoảng thời gian này tới nay, hắn đã phát hiện, Mỹ Kỳ đối với cách mặc trang phục luôn luôn để ý, luôn chăm chú xem xét sợ rằng không xứng với Hạo Vân.

Hạo Vân tay rơi xuống bộ ngực mềm mại của Mỹ Kỳ không ngừng xoa nắn khiến hắn xao động không ngừng.

"Chúng ta vào phòng được không? " Mỹ Kỳ nhìn cửa phòng một chút, tuy rằng được nam nhân mà nàng yêu âu yếm lòng của nàng đã có cảm giác nhưng nàng vẫn cảm thấy lo lắng.

Hạo Vân khóe miệng mỉm cười, cũng không để ý tới yêu cầu của Mỹ Kỳ, bàn tay to càng ngày càng làm càn, trong khi nói chuyện đã tiến vào cửa mình của nàng.

Mỹ Kỳ khẽ rên một tiếng, chậm rãi nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác đê mê, đầu tựa trên vai Hạo Vân.

Hạo Vân nhân cơ hội sờ soạn khắp toàn thân Mỹ Kỳ khiến nàng cảm thấy đại não bị một trận tê dại, chưa hết Hạo Vân đặt bàn tay to lên khắp bộ vị mẫn cảm của Mỹ Kỳ khiến nàng càng thêm khó chịu.

"Hạo Vân, em thật xấu xa----! "

Trương mỹ kỳ nhìn phương hạo vân trong ánh mắt ẩn chứa tình ý. Hai tay gắt gao ôm cổ Hạo vân, cái mông giãy dụa đứng lên, tận lực làm cho phía dưới vùng bụng của Hạo Vân dựng đứng lên......

Phương hạo vân âm thầm bật cười, biết nàng đã động tình, nhất thời hắn bắt đầu đứng lên vận động. Trương mỹ kỳ kịch liệt thở gấp, thân thể dường như co quắp bám chặt lấy Hạo Vân. Nguồn truyện: Truyện FULL

Một lát sau, trương mỹ kỳ đột nhiên hô một tiếng: "Tốt lắm......" Trước mặt Hạo Vân nàng luôn như vậy.....Trương mỹ kỳ đỏ mặt, vùi đầu vào ngực hạo vân không dám nhìn hắn một cái.

Phương hạo vân dựa vào ghế sa lon, làm cho trương mỹ kỳ nằm trong lòng Hạo Vân mập mờ cười cười nói: "Chị Mỹ Kỳ, từ khi nào chị lại dễ xao động như vậy......"

Trương mỹ kỳ nghiêng đầu lai chỉ vào trán vào trán Hạo Vân khẽ sẳng giọng: "Cũng tại em làm hại, là tại trước kia......Cho tới bây giờ đô......Quên đi. Không nói nữa, dù sao cũng đều là do em làm hại......"

"A a----! "

Phương hạo vân cười hắc hắc nói: "Chị Mỹ Kỳ, đợi lát nữa chúng ta đi vào phòng ngồi đỡ lo chị Mai về bắt gặp…. "

"Uhm----! "

Trương mỹ kỳ gật đầu, bàn tay nhỏ bé gắt gao đặt trên đùi Hạo Vân.

Hai người ôm nhau một hồi, phương hạo vân cười cười vỗ nhẹ vào mông Mỹ Kỳ cười nói: "Chị còn muốn sao? "

"Uhm......Hạo vân, ôm chị đi vào phòng ngủ đi....." Con ngươi Trương mỹ kỳ toát ra vẻ phong tình vạn chủng. Sắc mặt hơi ửng đỏ lên một tí.

Ngay tại lúc này trong sân vườn một tòa biệt thự âm u có hai nam nhân đang đứng đối diện nhau, tùy ý để bông tuyết bay xuống ở trên người.

Một lúc lâu, trong đó một người mở miệng nói chuyện: "Tại sao đến bây giờ vẫn không thấy anh hành động......Thời gian của tôi sắp hết, tôi không còn thời gian ở lại Hoa Hải? " Người này trên người ẩn chứa một cổ sát khí cường đại. Bông tuyết rơi vào tay hắn trong nhát mất đều biến mất.

"Tôi thật sự là không có cơ hội......Trương bưu mỗi ngày đều ở trong thị cục. Anh bảo làm sao tôi có thể ra tay. Hơn nữa, tôi phát hiện hắn có một người anh em là đặc công. Anh chắc sẽ biết loại người này tốt nhất là không nên dây vào, một khi để họ tức giận thì cho dù là anh hay tôi đều khó thoát thân. Tôi phải tìm cơ hội...... nhưng thật ra tôi rất muốn biết, tại sao đến nay anh còn không ta tay đối với phương hạo vân, đừng quên các anh đã thu của Tần gia chúng tôi 60 triệu đôla......"

Đúng vậy, hai người là thiên đạo Diêm La Roberts và tần tử kiếm.

Bọn họ tại Tần gia biệt thự gặp nhau chất vấn đối phương tại sao không hành động......Buồn cười chính là, bọn họ tự nhiên lại cho nhau chất vấn.

"Tôi âm thầm quan sát phương hạo vân......Thực lực của hắn rất kinh khủng......" Roberts thản nhiên nói: "Vài ngày trước, tôi cách thật xa cẩn thận quan sát một chút, phát hiện người này đã đạt công phu thâm sâu không thể lường được trước, cho dù là tôi, chỉ sợ không thể trong mấy chiêu mà giết chết được hắn. "

Tần tử kiếm có chút không cam lòng đích nói: "Không có khả năng, theo ta được biết, toàn thế giới cao thủ như anh không phải là nhiều, mặc dù hoa hải là đô thị lớn tầm cỡ quốc tế, nhưng không có lý do có nhiều cao thủ. Huống hồ, tôi nhiều lần điều tra tư liệu phương hạo vân nhưng vẫn không thấy có điểm nào kỳ lạ......"

"Anh có nghĩ tới hay không, tư liệu của hắn có thể là ngụy tạo? " Roberts nói: "Anh nói phần tư liệu đó sao? Tôi đã xem qua nhưng tôi vẫn không tin. Hắn là một cao thủ, cao thủ chính thức, cho dù là hắn làm gì thì cũng không thể che giấu được sát khí trong người."

"Ngụy tạo? "

Tần tử kiếm có chút xao động, bất quá hắn liền phản bác Roberts: "Không có khả năng, nơi này cùng quốc ra bất đồng, từng người tư liệu hộ tịch đều sẽ bị nghiêm khắc giữ trong kho, không có khả năng dễ dàng sửa đổi được. Huống hồ, tôi còn từ đám người xung quanh hắn điều tra.Kết quả biểu hiện, phần tư liệu kia là hoàn toàn xác thực.

"Tôi không tin điều tra, tôi tin tưởng cảm giác của tôi......" Roberts ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy bông tuyết một chút lập tức trầm giọng nói: "Ba ngày......Trong vòng ba ngày, anh phải nghĩ biện pháp ra tay với trương bưu, nhân cơ hội đó ép cho Tôn Ngộ Không ra mặt, chờ tôi tra ra kẻ nào giết hạo thiên. Như vậy tôi mới có thể tâm vô tạp niệm, tôi mới có nắm chắc giết chết phương hạo vân. Nếu trong vòng ba ngày, anh còn không xuống tay được chúng ta hưỷ hợp tác "

Tần tử kiếm thoáng do dự một chút gật đầu nói: "Tốt, ba ngày thì ba ngày, tôi sẽ cố hết sức......Nhưng mà anh cũng đừng quên lời hứa của anh đối với tôi "

Sáng nay Mỹ Kỳ chở hạo vân đến công ty. Trên đường, nàng vừa lái xe vừa cùng phương hạo vân cười nói, cái váy công sở màu trắng nhất thời đem vóc người hoàn mỹ của nàng hiện ra làm cho phương hạo vân không khỏi nghĩ đến chuyện tối hôm qua cả hai cùng nhau điên cuồng.

"Nhìn cái gì? Có gì đâu mà nhìn? Đừng ảnh hưởng chị lái xe. " Trương mỹ kỳ dường như đã chú ý tới ánh mắt của hạo vân, trong lòng có chút ngượng ngùng, liếc mắc một cái nói: "Không cho xem......"

Phương hạo vân cười hắc hắc, đưa tay lên đùi trương mỹ kỳ không ngừng xoa nắn

Khuôn mặt Trương mỹ kỳ nhất thời xấu hổ thoáng đỏ bừng, như là môt tiểu cô nương.

Xe dừng lại. ở nhà xe của công ty, hai người vừa mới mở cửa xe, nghênh đầu ra lại gặp phải phương tuyết di, nàng thấy trương mỹ kỳ khuôn mặt hồng hồng, liêu nghĩ bọn họ ở trong xe khẳng định không có làm chuyện tốt.

Trong khoảng thời gian này quan hệ của trương mỹ kỳ cùng phương tuyết di đã cải thiện, mặc dù không có hôn như tỷ muội, nhưng cũng không phải là vừa gặp là dương cung bạt kiếm.

Trương mỹ kỳ đến ...trước mặt phương tuyết di chào hỏi: "Phương tổng, đến thật sớm----! "

"Sớm----! "

Phương tuyết di nhàn nhạt nói một tiếng, ánh mắt chuyển hướng phương hạo vân, hung hăng trừng hắn một cái.

Trương mỹ kỳ cảm giác được phương tuyết di có thể có chuyện muốn nói với hạo vân nên vội vàng cáo từ: "Phương tổng, hai người cứ từ từ...trò chuyện, tôi đi vào làm việc trước.......