Suy nghĩ mãi, cuối cùng Doanh Trùng vẫn đưa ra túi tiểu chu thiên. Nàng ta có thể dùng một khắc khống chế trận pháp động phủ này thì trình độ phù trận hẳn là cao thâm.
Dù cho thiếu nữ nói mình không hoàn toàn nắm giữ, chỉ thay đổi trận pháp nơi này nhưng Doanh Trùng biết đây chỉ là nàng ta khiêm tốn. Muốn thay đổi cấm chế động phủ tiên nhân, dù chỉ là một điểm nhỏ bé không đáng kể thì cũng không phải huyền tu tầm thường có thể làm được – trình độ phù trận của nữ tử này ít nhất phải cấp tông sư!
Vì thế giao túi tiểu chu thiên cho nàng ta, dù nàng ta không phá giải được cũng không đến nỗi hư hỏng.
Mà có thêm trận bàn, an nguy của bọn họ cũng được đảm bảo thêm. Doanh Trùng tin con mực kia chắc chắn không sống quá được nửa ngày nữa nhưng nếu có gì đó bất ngờ xảy ra làm cường giả không đến kịp trong nửa ngày thì sao? Vì thế có trận bàn là thêm tầng đảm bảo cho họ.
Muốn phá giải túi tiểu chu thiên cần thời gian không ngắn, thiếu nữ vô cùng chăm chú không nói câu nào với hắn nữa. Vì lẽ đó Doanh Trùng dứt khoát đứng dậy, dạo một vòng quanh tiên phủ này.
Không thể không nói, Bách Cốt Thần Quân tuy bản thể là cá trắm nhưng rất biết thưởng thức. Phong cảnh các nơi vô cùng tinh mĩ, hoa hoa cỏ cỏ bố trí ổn thỏa. Nhưng điều Doanh Trùng muốn không phải là cảnh sắc, hắn muốn tìm kho báu Bách Cốt Thần Quân lưu lại. Không gian trong túi tiểu chu thiên chỉ có mười trượng vuông, nhiều nhất chỉ là chứa vật tùy thân, Doanh Trùng tin chắc vị đại yêu này phải cất trữ kho báu trong động phủ.
Bách Cốt càn quấy mấy trăm năm quanh kinh thành phồn hoa, như vậy kho báu để lại hẳn không nhỏ.
Công phu không phụ người hữu tâm, chỉ vẻn vẹn một khắc sau, Doanh Trùng đã phát hiện kho báu. Có điều khi hắn đến thì cơ quan chốt cửa đã bị mở ra. Điều này đương nhiên không thể là Bách Cốt Thần Quân bất cẩn không đóng kho báu được, chắc chắn là do thiếu nữ kia làm.
Một lần nữa Doanh Trùng lại thầm thở than, hắn vốn mong thiếu nữ kia không tìm được kho báu tiện nghi bản thân, nhưng quả nhiên thế gian không có chuyện tốt như vậy.
Điều này cũng không có gì để đố kỵ, Doanh Trùng nhớ khi bản thân mới vào động phủ, xung quanh vẫn đầy cấm pháp, ám phục nhưng giờ hơn nửa đã bị hóa giải, hắn một đường bình yên đi tới nơi này. Có thể lấy được kho báu Bách Cốt Thần Quân để lại chính là bản lãnh của nàng ta, nếu là mình không tốn hai, ba ngày là không thể mở được cửa kho báu.
Tuy thất vọng nhưng Doanh Trùng vẫn tiến vào bên trong, vừa vào hai mắt hắn đã sáng ngời đầy khiếp sợ.
Trước mắt hắn rõ ràng là tụ nguyên hạp, cứ hai mươi hộp một nhóm, sắp xếp chỉnh tề như dàn trận vậy. Theo tầm mắt Doanh Trùng tính toán qua loa nơi này phải có năm, sáu trăm tụ nguyên hạp!
Doanh Trùng nhẹ nhàng tiến bước thở mở một tụ nguyên hạp, bên trong là mặc giáp Lôi Hổ hoàn chỉnh, chuyên dụng của biên quân Đại Tần.
Doanh Trùng lại mở liên tục mấy tụ nguyên hạp, bên trong đều là mặc giáp hoàn chỉnh, hơn nữa vì nơi này hoàn cảnh thích hợp, linh khí dồi dào nên những mặc giáp Lôi Hổ này đều ở trạng thái tốt, không chút hỏng hóc.
Thấy những mặc giáp này Doanh Trùng không khỏi nhớ đến một chuyện, nhất thời lửa giận dâng trào. Bốn năm trước, ở biên cảnh Ung Châu, có một chiếc thuyền bộ binh mất tích, lúc đó trong thuyền có năm trăm mặc giáp “Lôi Hổ”, ba mươi mặc giáp “Tần Hổ” cấp bảy, sáu mặc giáp “Xích Kim Bạch Hổ” cấp chín, chuyện này kinh động khắp thành Hàm Dương làm Thiên Thánh Đế tức giận không thôi. Không chỉ Hình bộ, Binh bộ, bốn Vệ phủ kinh thành tích cực lục soát mà cả Tú Y Vệ cũng khắp nơi truy tra, ầm ĩ khắp Hàm Dương cả tháng trời. Nhưng kết quả cuối cùng lại là không chút thu hoạch, án này cứ thế mất hút.
Doanh Trùng sở dĩ ghi nhớ chuyện này vì những mặc giáp này vốn để bổ sung cho quân đội phụ thân hắn.
Doanh Trùng từ nhỏ đã nghĩ đến tra xét việc này, việc này cũng là một trong những nguyên nhân làm phụ thân hắn bại trận. Nhưng ngay cả Tú Y Vệ thần thông quảng đại cũng không tra ra manh mối gì thì bốn năm trước hắn với thế lực bé nhỏ tra được gì chứ?
Không ngờ ngày hôm nay vô tinh lại thấy mấy trăm mặc giáp năm đó bị cướp ở trong phủ Bách Cốt Thần Quân!
Hai tay nắm chặt, hàm răng cắn đến ken két thậm chí khéo môi ứa máu nhưng giây lát sau Doanh Trùng đột nhiên cười to, cười vô cùng sung sướng, cười vô cùng quỷ dị, trên mặt chảy dài hai hàng lệ.
Bách Cốt Thần Quân này là một trong những thủ phạm làm phụ thân hắn bại trận, hôm nay giết thật hay, hắn tuy dưới ma xui quỷ khiến vô tình giết đối phương nhưng cũng coi như tự tay đâm chết kẻ thù!
Chỉ tiếc là Bách Cốt Thần Quân đã chết, không thể tra được kẻ giật dây phía sau, tên yêu này không thù không oán với phụ thân hắn, trộm mấy trăm mặc giáp không chút chỗ tốt với nó, nhất định có người sai khiến nó. Mà muốn giấu diếm Tú Y Vệ, Hình bộ, Binh bộ thì nhất định cần thế lực ngập trời mới được.
Có điều hiện tại không hẳn là không có manh mối. Bốn năm trước, Bách Cốt Thần Quân bị người sai khiến cướp quân nhu, bốn năm sau lại bị thuê hợp lực cùng Hắc Thủy Nguyên Quân chặn giết Quản Quyền. Trong này hẳn có mối liên hệ, không chừng hai người đứng sau này lại là cùng một người.
Trước hắn nghĩ Quản Quyền phiền phức quấn quanh, rõ ràng là đắc tội thế lực to lớn nào đó, lại muốn dâng thư phế bỏ chế độ cửu phẩm công chính, vì lẽ đó Doanh Trùng vốn định sau này phân rõ giới hạn với vị Ung Châu đại công chính này. Nhưng giờ hắn không khỏi đổi chủ ý, cách xa là chắc chắn nhưng nhất định cần ngầm chú ý.
Tiếng cười kéo dài chốc lát mới dần lắng lại. Biểu hiện Doanh Trùng cũng dần bình tĩnh, ánh mắt đảo quanh tiếp tục càn quét kho báu.
Trước hắn là vì trân bảo mà đến nhưng giờ thì muốn tìm kiếm manh mối kẻ giật dây phía sau Bách Cốt Thần Quân.
Doanh Trùng cẩn thận tra xét cả một canh giờ nhưng cũng chỉ có thể thấy chút bùn xanh khô ở dưới đáy mấy tụ nguyên hạp, ngoài ra không có gì khác thường.
Điều này không khỏi làm hắn thất vọng, thời gian đã qua bốn năm, Bách Cốt và kẻ chủ mưu đều vô cùng cẩn thận không để lại dấu vết rõ ràng. Chút bùn xanh này chỉ nói rõ trước khi mặc giáp giấu vào động phủ này từng giấu ở một chỗ địa vực, chôn dấu một quãng thời gian.
Hắn nếu tìm được nơi đó, có thể biết được Bách Cốt Thần Quân năm đó giấu diếm Tú Y Vệ như nào.
Mà ngoài ra trong kho báu cũng có thu hoặc khác, ngoài mặc giáp năm đó ra thì còn có thêm hai mươi mặc giáp hình thức khác nhau, cấp bậc không đồng đều nhưng giá trị không nhỏ.
Đây hẳn là thu hoạch mấy năm qua của Bách Cốt Thần Quân, nhưng vì yêu tu không thể sử dụng nên chỉ đành cất ở đây.
Để Doanh Trùng kinh hỉ chính là ở đây còn có một mặc giáp Phí Lôi Thần, bộ giáp của hắn đã bị Bát Huyền Thần Quân đánh nát, giờ thu được một bộ tương tự, hơn nữa linh kiện càng đầy đủ, vật liệu sử dụng cũng tốt hơn, rõ ràng là bản tinh chế.
Mà ngoài Phi Lôi Thần ra, còn có năm sáu mặc giáp giá trị tương đương, tổng cộng vượt quá trăm vạn lượng bạc.
Điều này càng làm Doanh Trùng vui vẻ, hẳn là những mặc giáp này quá cồng kềnh, thiếu nữ kia không mang đi được nên giờ tiện nghi hắn.
Doanh Trùng có Luyện Thần hồ, vốn nhiều nhất chỉ mang được mười mấy mặc giáp nhưng nếu túi tiểu chu thiên mở được thì hắn lại có thể chứ mười lăm, mười sáu mặc giáp cấp chín.
Chỉ là năm trăm mặc giáp Lôi Hổ khẳng định vô duyên với hắn.
Đấy chỉ là thu hoạch phương diện mặc giáp, bên trong còn có không ít dược liệu linh đan, kim ngân tài vật. Cũng không biết là thiếu nữ kia nhìn không lọt mắt hay là không di chuyển nổi, thư họa nơi này chất đầy nửa gian phòng, ngân lượng nhiều vô số kể. Còn có các loại vật liệu nữa, thất thải hồng kim thiết, tinh kim… các loại tài liệu quý giá phải đến mấy chục cân.