Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 666: Bị Bắt Được






Lúc trước khi lần đầu tiên tôi mang thai, Liễu Long Đình vì muốn phục sinh Ngân Hoa giáo chủ, làm đủ thứ phép ở trong bụng tôi, vào lúc đó tôi vẫn còn là người, anh ấy dùng sinh mạng của một bào thai rắn bỏ vào bụng của tôi, lén lút đổi mệnh với Ngân Hoa giáo chủ, mà bây giờ anh ấy thế mà lại nói với tôi đứa nhỏ này không cần tìm nữa, sau này chúng ta lại sinh thêm.

Người ta thường nói hổ dữ không ăn thịt con, Liễu Long Đình ngay cả con của anh ấy đều không cần, lần này làm cho tôi trong chốc lát hối hận vì đã đem chuyện của đứa nhỏ nói với anh ấy.

Sớm biết anh ấy nghĩ như vậy, vậy lúc đầu tôi căn bản sẽ không đồng ý ở bên anh ấy, loại đàn ông này, đúng là làm cho tôi cảm giác thật chán ghét.

Tôi vật lộn muốn thoát ra khỏi Liễu Long Đình, bảo anh ấy thả tôi xuống, nhưng mà Liễu Long Đình vẫn luôn giữ lấy tôi, lúc tôi vật lộn đứng trên mặt đất, anh ấy lại từ đằng sau ôm lấy tôi, tôi có đẩy thế nào cũng không đẩy anh ra được.

“Anh lại không thả tôi ra, thì đừng trách tôi không khách khí.” Hiện tại ngay cả đến tên của Liễu Long Đình tôi đều không muốn gọi ra, bởi vì khi gọi tôi cảm thấy rất buồn nôn, anh ấy thực sự là lại một lần nữa làm tôi phải thay đổi cách nhìn của tôi với anh ấy.

Nghĩ đến con của tôi đang ở trong tay U Quân, cũng không biết đứa bé đã trải qua cuộc sống như thế nào, mỗi ngày trôi qua có tốt hay không, mà Liễu Long Đình thế mà không cần con bé nữa.

Trên thế giới này, làm sao lại có một tên đàn ông ác độc như vậy!

“Tôi lại cảnh cáo anh một lần nữa, Liễu Long Đình, nếu như anh lại không thả tay, không chỉ là anh, cả nhà của anh đều đừng nghĩ đến việc được sống yên ổn, anh thả tôi ra mau lên!”
Lúc tôi đang nói những lời này, tôi đã thu thập pháp lực công kích Liễu Long Đình, nhưng mà Liễu Long Đình ngay cả trốn cũng không trốn, tôi cũng không dám thực sự liều mạng với anh ấy.

Dù sao bất kể như thế nào, trong lòng tôi vẫn còn có anh ấy, thế là sau khi tôi cố hết sức kìm nén mọi cảm xúc của tôi, cố hết sức không động vào người tôi, làm cho giọng điệu nói chuyện của tôi cũng kìm nén xuống, hỏi Liễu Long Đình: “Con của em, cũng là con gái của anh? Hiện tại con bé có khả năng vẫn còn sống, tại sao không muốn đi tìm con bé nữa?”
Lúc tôi nói ra lời này, giữa mũi đã chua xót, phút chốc liền đau lòng con gái của mình, tại sao tôi lại tìm cho con bé một người ba mà ngay cả mạng của con bé cũng không cần.

“Bởi vì em chỉ nghĩ đến con của em mà thôi, em có từng nghĩ đến bản thân mình chưa? Em có biết em như vậy, tôi buồn biết bao nhiêu không, trong hai năm này, em có từng trải qua một ngày nào tốt đẹp không? Mỗi ngày em chỉ nghĩ đến con, em không đau lòng cho bản thân em, lẽ nào cũng không cho phép tôi đau lòng em hay sao? Ý của U Quân đã rất rõ ràng, sau này con của chúng ta cũng chính là chỗ yếu mà anh ta nắm lấy chúng ta mà gây khó dễ, tôi không muốn để em buồn thêm nữa.”
Tôi nghe thấy lời này của Liễu Long Đình đúng thật buồn cười mà, có thể anh ấy trước giờ không biết con nhỏ đối với một người phụ nữ mà nói quan trọng bao nhiêu.

Trên cái thế giới này, ai cũng đều là người lạ, chỉ có ba mẹ của mình với con mới là người thân nhất của bản thân mà thôi.

Ba mẹ của tôi ngay cả tôi cũng không biết là ai rồi, tôi chỉ còn lại đứa con này, hơn nữa có lẽ đứa nhỏ có khả năng vẫn còn sống, con gái của tôi vẫn còn sống, Liễu Long Đình thế mà bảo tôi từ bỏ đứa bé.

Đây đúng là chuyện nực cười nhất mà tôi từng nghe.

“Nếu như tôi thực sự từ bỏ, tôi sẽ càng buồn thêm.

Liễu Long Đình, anh có từng nghĩ qua, tôi mỗi ngày đều nhớ mong đứa nhỏ, đã hai năm, con bé đã là duy nhất với tôi, vì vậy bất kể như thế nào, tôi nhất định phải tìm thấy con bé.”
Lời tôi nói kiên quyết, hơn nữa vào lúc này, tôi đã chuẩn bị xong hết, nếu như Liễu Long Đình lại ngăn cản tôi, tôi sẽ một mình đi tìm Ánh Nguyệt.

Dù cho là tôi chết tôi cũng phải tìm thấy con bé, con bé ở bên phía U Quân nán lại thêm một ngày, trong lòng tôi càng đau khổ thêm một ngày.

“Nhưng mà em có từng nghĩ qua, em trong lòng tôi, chính là duy nhất của tôi, con có thể có rất nhiều, nhưng em chỉ có một mà thôi! Em ngay cả hồn phách cũng không còn nữa rồi, nếu như bởi vì chuyện lần này, nếu như em thật sự chết rồi, tôi liền không thể nhìn thấy em được nữa.

Em ở trên thiên đình làm tốt thân phận Hi Hoàng của em, lẽ nào không tốt sao?”
Lúc Liễu Long Đình nói với tôi lời này, trong lòng tôi nhất thời đau đớn không tả được, tôi ngay cả hồn phách cũng không còn nữa.

Nếu như tôi ngay cả chết cũng không thể đem Ánh Nguyệt từ trong tay U Quân cứu ra, vậy tôi sống còn có ý nghĩa gì nữa?

“Vậy nếu như nói như vậy, anh nghĩ mạng của Ánh Nguyệt không quan trọng đúng không? Cho nên anh lựa chọn tôi, từ bỏ Ánh Nguyệt đúng không?”
Lúc này, tôi bình tĩnh đến khác thường mà nhìn Liễu Long Đình, tôi muốn đáp án của anh ấy.

Liễu Long Đình nhìn tôi, anh ấy không ngu xuẩn, anh ấy biết anh ấy nếu như sau khi lựa chọn, sẽ đối mặt với kết quả như thế nào, nếu như anh ấy cố chấp theo ý của anh ấy, từ bỏ Ánh Nguyệt, vậy giữa chúng tôi, có thể vĩnh viễn đều không thể ở bên nhau nữa.

Hơn nữa tôi vẫn làm theo ý của mình, đi tìm Ánh Nguyệt.

Liễu Long Đình bây giờ có hai lựa chọn, đó là từ bỏ tôi với không từ bỏ tôi.

Tôi vẫn cử luôn nhìn Liễu Long Đình đến mức đỏ hoe mắt, tôi của hiện tại sớm đã không còn là tôi của lúc ban đầu nữa rồi.

Lúc trước tôi vì có thể ở bên Liễu Long Đình, có thể đòi chết đòi sống, trả giá mọi thứ, nhưng mà trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi đã hiểu được rằng, yêu hay không yêu, cùng với ở bên nhau, hoàn toàn không còn ý nghĩa gì nữa.

Tôi yêu Liễu Long Đình điều này không có gì nghi ngờ, lúc tôi cùng người khác kết hôn, tôi yêu Liễu Long Đình, lúc tôi giết Liễu Long Đình, tôi cũng yêu anh ấy, mỗi ngày khi tôi cùng với U Quân mây mưa vần vũ, tôi cũng vẫn luôn yêu anh ấy.

Tôi yêu anh ấy, nhưng mà có thể được ở bên anh ấy hay không, tôi đã không còn khát vọng nhiều như vậy nữa.

“Vừa rồi là tôi kích động, mới nói ra lời làm tổn thương em như vậy.

Ánh Nguyệt cũng là con của tôi, chỉ cần em nguyện ý, tôi sẽ ở bên em đến lúc tìm được con bé.”
Lúc Liễu Long Đình bình tĩnh mà nói ra lời này với tôi, mặc dù tôi đã đoán được anh ấy sẽ nói như vậy, nhưng mà lời nói nhẹ nhàng như vậy từ miệng anh ấy nói ra với tôi, tôi nhớ đến cỗ khí phách ngông cuồng tự cao tự đại của anh ấy lúc trước, còn có kiếp trước bộ dáng anh ra lệnh cho tôi đi làm đủ thứ chuyện, chỉ là đầu thai chuyển thế một lần, anh ấy liền đã thay đổi hoàn toàn.

Tôi không biết có phải là tôi sợ Liễu Long Đình hay không, nếu như kiếp trước tôi không phối hợp với Thiên Đế truy giết anh ấy, anh ấy chắc chắn sẽ không lưu lạc đến kết cục như ngày hôm nay.

Thế mà cúi đầu với một người phụ nữ như tôi, giữa tôi và anh ấy, cũng căn bản sẽ không có khả năng rơi vào kết quả như hiện tại, hoặc là căn bản sẽ không thể ở bên nhau, trời đất vẫn sẽ giống như lúc trước mà xoay vần, yêu thần vi tôn, cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như ngày hôm nay.

Kiêu ngạo của Liễu Long Đình đã hạ xuống rồi, tôi cũng không tức giận được, nhìn bộ dáng của Liễu Long Đình khi đó, sau đó lại tiếp tục giơ tay ra lau sạch đi máu ở dưới cằm anh ấy, nói với anh ấy: “Nếu như anh cảm thấy không thể tiếp nhận được tôi như thế này, hãy từ bỏ tôi đi, tôi đã không còn là Bạch Tô của khi đó nữa rồi, tôi sẽ vì thứ mà tôi muốn, trả giá mọi thứ của tôi.


Có thể có một ngày, tôi sẽ vì chúng sinh của thiên hạ, cũng sẽ đánh đổi đi anh đấy.”
Thời gian và trải nghiệm, là thứ có khả năng thay đổi lòng của một người, lúc tôi nói với Liễu Long Đình lời này, bản thân tôi cũng nhịn không được mà khóc.

Nhưng mà tôi lại hiểu rõ bản thân mình, nếu như sau này thực sự sẽ xảy ra tai họa lo lớn gì, tôi ngay cả mạng của mình đều sẽ mất đi, nếu như liên quan đến Liễu Long Đình, tôi cũng sẽ…
“Dù cho có là như vậy, tôi cũng nguyện ý, nguyện ý ở bên em, được yêu em đã là một chuyện may mắn nhất trong cuộc đời tôi rồi.”
Tôi không biết Liễu Long Đình làm sao mà kiểm soát được cảm xúc của anh ấy, khi anh ấy nói với tôi lời này, là cười nói với tôi.

Nhìn thấy anh ấy cười, tôi cũng không thể nhịn được nữa, mạnh mẽ mà hướng về phía anh ấy đưa tay ra ôm, sau đó hướng về phía trên mặt của anh ấy mà giơ tay ra, làm cho mặt của anh ấy lại gần tôi hơn một chút, lại gần về phía môi anh ấy, làm cho cả người của Liễu Long Đình đều bị đè xuống đất.

Vào buổi sáng ngày hôm sau, là tiếng chim trong rừng đánh thức tôi dậy, tôi mở mắt ra, nhìn bên người tôi, Liễu Long Đình liền nằm ngay bên cạnh tôi, vẫn chưa mở mắt.

Ánh mặt trời buổi sáng chiếu lên trên mặt anh ấy, ánh lên làn da trắng nõn tinh tế lóe lên một mảnh óng ánh chói mắt, vô cùng xinh đẹp.

Nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm qua, tôi toàn tâm toàn ý chỉ muốn cho Liễu Long Đình những gì tốt nhất, nếu như xóa đi ký ức lúc trước tôi và Liễu Long Đình ở bên nhau, sợ rằng tôi nhìn thấy bộ dáng hiện tại của Liễu Long Đình, nhất định sẽ nghĩ rằng tối hôm qua tôi nằm mơ thấy tinh linh của ngọn núi này.

Khi tôi cúi mặt xuống hôn một cái lên mặt của Liễu Long Đình, khiến cho Liễu Long Định bị hôn mà tỉnh dậy luôn, nhìn thấy đôi mắt trong suốt của Liễu Long Đình, tôi đột nhiên liền muốn phá vỡ khung cảnh duy mỹ này, vừa muốn hỏi Liễu Long Đình tối hôm qua tôi hầu hạ anh ấy vừa ý hay không.

Lúc này tôi nghe thấy tiếng bước chân từ xa chạy về hướng của tôi, quay đầu lại nhìn, là Long Đằng, nhìn thấy bước chân cậu bé chạy về phía của chúng tôi, giống như có chuyện gì đó muốn tìm chúng tôi!
Nhìn thấy trên người tôi và Liễu Long Đình mới chỉ mặc áo trong, tôi nhanh chóng nhặt đồ khoác lên trên vai.

Long Đằng tại sao sớm như vậy đã đến rồi..