Tôi dặn dò cung nhân đi xuống chuẩn bị, dọn dẹp tẩm cung của tôi một chút, đợi Đế Hậu tới rồi thì đưa cô ấy vào tẩm cung của mình.
Khi tôi vừa nói vậy, đám cung nữ đều hơi ngạc nhiên, hỏi tôi xem tôi ở nơi nào?
Câu hỏi này làm cho tôi cảm thấy buồn cười, nói với bọn họ rằng tôi không ở đây thì ở đâu?
“Nhưng….” Có một cô cũng nữ quay người lại nhìn vào tẩm cung của tôi một chút, ngập ngừng rồi lại thôi.
Tôi hiểu rõ được ý của cô ấy nên nói với cô ấy: “Tôi với Đế Hậu ở cùng một tẩm cung, có vấn đề gì không?”
Từ xưa tới nay đều là phi bất hòa với hậu, mà tới lượt tôi vào đây lại muốn ở cùng một chỗ với Liễu Liệt Vân, điều này bất kể có nói như thế nào thì cũng có điểm không thích hợp, tuy nhiên tôi đã sắp xếp xong chuyện này, đám cung nữ cũng không tiện nói gì nữa, cứ thế theo ý của tôi mà làm.
Vào buổi sáng, Liễu Liệt Vân đã tới đây, hành lý của cô ấy chẳng có bao nhiêu, tùy tùng cận vệ mang theo cũng không nhiều.
Khi cô ấy nghe được tôi sắp xếp cho cô ấy vào ở tẩm cung của mình thì có chút ngạc nhiên, nói với tôi rằng thiên đình rộng lớn tới như vậy mà tôi lại sắp xếp cho cô ấy vào ở chung một chỗ với tôi? Là tôi keo kiệt tới cỡ nào?
Đối mặt với lời chất vấn của Liễu Liệt Vân, tất nhiên tôi sẽ không trực tiếp trả lời cô ấy rằng là vì thuận tiện cho việc trao đổi thân phận giữa chúng tôi, dẫu sao cô ấy cũng thích U Quân, cho dù là tôi muốn lợi dụng cô ấy đối phó với U Quân đi nữa thì cũng không thể trực tiếp nói thẳng ra được, thế là tôi đành giải thích rằng tất nhiên là tôi thích cô ấy, nên mới sắp xếp cho cô ấy ngủ chung một giường với tôi, nếu như cô ấy không đồng ý thì tôi sẽ giúp cô ấy đổi nơi mới.
Từ sau khi Liễu Liệt Vân được sự trợ giúp của tôi mà có được U Quân, cũng coi như là ngoan ngoãn phục tùng, vội vàng nói không cần nữa, liền ngủ cùng một giường với tôi, chị em tình thâm.
Vào lúc này mà nói chị em tình thâm cùng với tôi, trong lòng tôi hơi có chút bài xích.
Nếu như ban đầu không phải là cô ấy thì sao tôi lại bị U Quân giam cầm chứ.
Cô ấy vì cứu mạng cho Liễu Long Đình, không cam lòng hi sinh cô ấy và tôi, như hôm nay những thứ cô ấy muốn cũng là nhờ sự giúp đỡ của tôi mà có được, nhưng tôi lại vì khát vọng tự do của chính bản thân mình mà trả giá tất cả, thậm chí là tính mạng của chính mình.
Sau khi được thu xếp ổn thỏa tại thiên đình, mỗi lần U Quân tới đây đều là Liễu Liệt Vân đi cùng với anh ta.
Cái cách tráo đổi thân phận này làm cho tôi và Liễu Liệt Vân đều vô cùng vui vẻ, hơn nữa U Quân thật sự coi Liễu Liệt Vân là tôi, mỗi khi Liễu Liệt Vân dùng đôi mắt tình thâm như biển nhìn vào U Quân, tôi ở bên cạnh bọn họ đều cảm nhận được sự đắm chìm của U Quân, khiến anh ta thả Lạc Thần ra là chuyện nhỏ, để anh ta lấy ra đỉnh Tạo Vật cũng là chuyện nhỏ, thế nhưng yêu cầu để lấy được đỉnh Tạo Vật ra là anh ta cần phải có đủ sức mạnh để bức đỉnh Tạo Vật ra ngoài, nếu không sẽ không có cách nào lấy ra đỉnh Tạo Vật từ cơ thể anh ta ra ngoài được.
Cái này lại là một chuyện nhỏ, sau hơn một tháng nỗ lực của tôi, sự công nhận của các vị thần linh lớn nhỏ ở thiên đình đối với tôi càng ngày càng cao.
Bởi vì bọn họ đi xuống phàm trần trảm yêu trừ ma mà tín ngưỡng của người phàm đối với bọn họ càng ngày càng mạnh hơn, tín ngưỡng càng mạnh thì năng lực và thiện niệm càng ngày càng lớn, nhìn thấy bản thân mình được toàn bách tính trong thiên hạ kính yêu, đây chính là chuyện mà thần linh kiêu ngạo và tự hào nhất.
Trông thấy thiên hạ càng ngày càng yên bình, trong lòng tôi cũng có một tia an ủi, U Quân từ sau khi Liễu Liệt Vân chuyển đến thiên đình ở thì đến càng ngày càng thường xuyên, đến cuối cùng ở lại cũng được bốn năm ngày, sau đó lại đột nhiên tuyên bố rằng sẽ ở lại thiên đình trong một thời gian dài, khiến cho các vị thần quan trong Cửu Trùng Thiên có việc thì đến thiên đình tìm anh ta.
Chuyện U Quân thích ở lại thiên đình là thật, nhưng cũng không đến mức trầm mê tới tình cảnh này, anh ta là vua của tam giới, thế mà bây giờ lại vì một người phụ nữ mà ngay cả ngôi vị đế vương này anh ta cũng không muốn làm nữa.
Trong lòng của U Quân, đồ vật quan trọng nhất của anh ta, địa vị vẫn luôn chiếm một tỉ lệ lớn, bởi vì anh ta trước đây là một yêu quái ti tiện, một khi lên trời thống trị tam giới, anh ta trước tiên nâng cao địa vị của mình, nhưng bây giờ ngay cả địa vị của mình anh ta cũng không cần nữa, điều này quả thực rất kì quái.
Mấy ngày nay luôn ở bên cạnh anh ta là Liễu Liệt Vân, tôi cũng không biết trong lòng anh ta nghĩ cái gì, mỗi ngày Liễu Liệt Vân đều ở bên cạnh U Quân, dường như rất ít khi gặp tôi, tôi cũng không có cơ hội đi hỏi cô ấy.
Cô ấy không gặp tôi, thì tôi đi tìm Liễu Liệt Vân và U Quân.
Mặc dù bây giờ tôi biến thành hình dáng của Liễu Liệt Vân nhưng vì ngại thân phận của tôi, U Quân và Liễu Liệt Vân cũng không tới mức không gặp tôi.
Lúc nghe cung nữ vào bẩm báo, U Quân và Liễu Liệt Vân đang ở Ngự hoa viên ngắm hoa, nhìn thấy bọn họ bây giờ cũng đang nhàn rỗi nên tôi bèn gọi cung nữ dẫn đường, đưa tôi đi gặp U Quân.
Kể từ lúc tôi thoát khỏi thân phận của mình, đã rất lâu rồi U Quân chưa từng gặp lại tôi.
Lần này lúc tôi đi gặp anh ta còn cần phải thông báo.
Nhưng đợi đến khi cung nữ vào trong bẩm báo ra ngoài lại nói với tôi rằng U Quân không rảnh, không gặp tôi.
Điều này khiến cho tôi cảm thấy hơi buồn cười, rõ ràng còn đang ngắm hoa, vậy tại sao lại không rảnh để gặp tôi chứ?
“Vậy còn Đế Phi, cô ấy cũng không gặp tôi sao?” Dù sao bây giờ Liễu Liệt Vân đang dùng chính là thân phận của tôi, hiện tại tôi muốn gặp cô ấy, bất kể thế nào thì cũng sẽ giúp nói mấy lời tốt chứ, dẫu sao trước đây khi mà cô ấy muốn gặp được U Quân cũng là tôi ở bên cạnh nói giúp mà.
Khi tôi hỏi tới Đế Phi, cung nữ ra ngoài truyền tin đột nhiên nhướng mày dữ tợn, giọng điệu mang theo chút ngạo mạn mà nói với tôi: “Mặc dù cô là Đế Hậu, nhưng nơi này là Thiên đình, là nơi do Hi Hoàng thống lĩnh, Hi Hoàng sao có thể là người mà cô muốn gặp là có thể gặp được? Còn nữa, sau này ở Thiên đình, không cho phép cô gọi Hi Hoàng là Đế Phi, cô ấy là Hi Hoàng.”
Mặc dù lời nói này làm tôi cực vừa lòng, từ giọng điệu của cung nữ tôi biết rằng bây giờ tôi đã củng cố được quyền lợi và địa vị của mình, nhưng lời nói này của cung nữ cũng hạ thấp tôi, trong lòng tôi lại có một chút không cam tâm, tuy nhiên lúc này cả U Quân và Liễu Liệt Vân đều không ra gặp tôi, tôi tự nhiên cũng sẽ không xông vào đó, sau đó tôi liền khách khí nói với cung nữ một câu, phiền cô ấy vào trong bẩm bảo với Hi Hoàng một tiếng, đợi khi nào rảnh rỗi phiền cô ấy tới tìm tôi, tôi có chuyện quan trọng phải bàn bạc với cô ấy.
Cung nữ nghe thấy tôi nói vậy thì có chút không tình nguyện mà đồng ý với tôi, còn tôi cũng xoay người để trở về tẩm cung được bố trí chỗ của mình.
Bởi vì U Quân đã dự định sẽ ở lâu dài tại Thiên đình, tôi dùng thân phận của Liễu Liệt Vân nên bị chuyển ra ngoài âu cũng là một chuyện hết sức bình thường.
Tôi đợi Liễu Liệt Vân cả một buổi chiều, cô ấy tới buổi tối mới đến đây.
Khi đến tâm trạng dường như không tốt cho lắm, nhìn thấy tôi, trên mặt cũng không có biểu cảm vui vẻ hay nịnh hót tôi giống như trước đây nữa, nhìn thì có vẻ có chút phiền phức.
Tôi trông thấy Liễu Liệt Vân như vậy thì trong lòng chợt nảy ra một ý nghĩ, không phải là cô ấy quen dùng thân phận của tôi rồi nên không muốn gặp tôi đấy chứ.
Mặc dù ý nghĩ này cứ lởn vởn trong đầu tôi nhưng tôi vẫn muốn Liễu Liệt Vân bước qua đây, nói với cô ấy một tiếng, hỏi cô ấy xem có phải tâm trạng không tốt hay không?
Liễu Liệt Vân nhìn tôi một cái, trên mặt nở ra một nụ cười hơi ngượng ngùng với tôi, hình như cũng muốn vài câu xã giao với tôi, nhưng nụ cười này mới giả vờ được nửa chừng thì dường như không làm nổi nữa thế là bèn trực tiếp hỏi tôi: “Hôm nay em đột nhiên tới tìm chị là có chuyện gì sao?”
Tôi nhìn biểu cảm trên mặt của Liễu Liệt Vân, trong lòng càng thêm chắc chắn ý nghĩ ban nãy của tôi.
Thế là tôi nhìn cô ấy rồi thấp giọng hỏi cô ấy một câu: “Em muốn hỏi chị, tại sao U Quân lại đột nhiên quyết định ở lại Thiên đình, anh ta không sợ quyền lợi của anh ta bị người khác đoạt mất sao?”
Khi tôi hỏi Liễu Liệt Vân đến vấn đề này, giọng điệu của Liễu Liệt Vân bỗng chốc có chút không kiên nhẫn, cứ như là phải trả lời câu hỏi của một bạn nhỏ mà mình không thích vậy, liền trực tiếp bước đến bên cạnh người tôi rồi nói: “Quyền lợi của anh ấy bị người khác đoạt mất thì có liên quan gì tới em? Dù sao anh ấy tới Thiên đình em đâu có tổn thất cái gì, cũng không cần phải ngủ cùng anh ấy, thân phận này chính là anh ấy sắc phong cho em, nếu như em thấy anh ấy là khó chịu thì em có thể về lại Cửu Trùng Thiên trước đây của em mà.”
Lời nói này của Liễu Liệt Vân có chút khó nghe, khi cô ấy nói xong, tôi quay đầu nhìn vào cô ấy, không nói với cô ấy bất cứ câu nào, mà sau khi Liễu Liệt Vân nói xong, có thể cô ấy tự cảm thấy lời mình nói có chút quá đáng nên hơi do dự một chút rồi lại giải thích với tôi: “Chị không phải có ý này đâu, ý chị là U Quân anh ấy tự mình làm việc, chắc chắn sẽ tự có phân phó, em cũng không cần quá lo lắng, hôm nay là U Quân nói không muốn gặp em, chị cũng không có cách nào khác.”
Tất cả mọi lời giải thích vào thời điểm này dường như đều biến thành lý do.
Quả nhiên bất kể là nam hay nữ, một khi đã rơi vào tình yêu thì sẽ không nói bất kì tình cảm nào khác.
Tôi không tiếp tục dây dưa đề tài này cùng với Liễu Liệt Vân nữa mà lại hỏi cô ấy một câu: “Em chỉ muốn biết tại sao U Quân lại đột nhiên tới Thiên đình? Nếu như không có chuyện gì to tát thì anh ta cũng sẽ không có dự tính lớn như vậy đúng chứ?”
Sau khi tôi hỏi xong, Liễu Liệt Vân hơi chần chừ một chút, như là không muốn nói, thế nhưng vẫn mở miệng nói với tôi: “Chị có thai rồi.”.