Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 577: Cho Không






Con bạch xà này, không phải là Liễu Long Đình sao? Dáng vẻ của anh ta dù có hóa thành tro bụi tôi cũng nhận ra.
Tôi còn tưởng rằng anh ta đã thực sự xuống hạ giới rồi, nhưng không ngờ anh ta lại quay trở lại cùng với tôi.
Tôi nhất thời cũng không biết nên vui hay buồn, bởi vì có cung nữ ở ngay bên cạnh, sợ rằng bạch xà này bị phát hiện, nên nhanh chóng đem đặt vào trong áo, ném vào hồ nước, để che giấu bạch xà, sau đó nói với cung nữ ra ngoài trước, có chuyện gì tôi sẽ gọi các cô đến sau.
Sau khi vài người cung nữ rời đi, tôi liền quay đầu hướng về phía hồ tắm, ngay lúc này trong hồ tắm tràn ngập những cánh hoa, một con bạch xà từ chiếc áo nổi lên hòa cùng với những đóa hoa tươi, màu đỏ thắm của những cánh hoa làm tôn lên dáng vẻ của bạch xà, tô điểm thêm vẻ đẹp thanh tú của bạch xà mười phần xinh đẹp.
Mặc dù quan hệ hiện tại giữa tôi và Liễu Long Đình đã không còn giống như trước đây, tôi tiện tay cầm lấy chiếc áo khoác dài mặc lên người, hướng phía bạch xà trong nước nói còn không mau nhanh chóng ra ngoài, Cửu Trùng Thiên không cho phép anh ta tiến vào, nơi Thiên Đình này cũng vậy, yêu cầu anh ta tự rời đi, đừng để tôi gọi người, đến lúc đó sợ là tôi và anh ta đều sẽ rất khó xử.
Tiểu bạch xà lúc này lười biếng nằm trên những cánh hoa uốn qua uốn lại, tựa như không có xương, nghe tôi nói vậy cũng không có phản ứng gì, vốn dĩ không hề có ý định sẽ rời đi.
Trước đây Liễu Long Đình nói cái gì, tôi liền làm cái đó, nhưng bây giờ đến lượt anh ta sa sút rồi, anh ta lại vờ như không nghe thấy những gì tôi nói với anh ta.


Điều này ngay lập tức khiến tôi hơi tức giận, vì vậy tôi lao thẳng xuống nước, vươn tay nhấc tiểu bạch xà lên và cảnh cáo lần nữa: “Liễu Long Đình, anh đừng nghĩ tôi dễ bị bắt nạt, muốn đối xử như thế nào cũng được.

Tôi nói cho anh biết, anh nghĩ tôi vẫn sẽ như trước đây, dễ dàng bị anh tùy ý điều khiển sao? Không đời nào, tôi cảnh cáo anh thêm một lần nữa, chỉ cần anh làm cái gì tổn hại đến lợi ích của tôi, thì cũng đừng trách tôi thủ đoạn độc ác!”
Khi tôi nói điều này, hung hăng giơ tay lên, muốn ném tiểu bạch xà trong tay trực tiếp lên bờ, nhưng khi tiểu bạch xà hơi vặn vẹo cơ thể trắng trẻo nhỏ bé của nó trong tay tôi, mặc dù tôi biết đây là Liễu Long Đình biến thành, nhưng khi anh ta ở hình dáng con vật với khi ở hình dáng con người, hoàn toàn khiến tôi khó liên tưởng đến sự tức giận, Liễu Long Đình đúng là tên chết tiệt khiến tôi chán ghét, nhưng mà tiểu bạch xà trong tay tôi trông như thật ngây thơ và yếu đuối trong nháy mắt liền khiến tôi bộc phát tình mẫu tử, có chút không nỡ ném nó ra ngoài, bèn ném tiểu bạch xà lên bậc thềm bên cạnh hồ tắm, rồi nói với anh ta nhanh rời đi, sau đó liền hướng về phía hồ tắm chìm xuống, một chút cũng không ngại tắm rửa ngay trước mặt Liễu Long Đình đang ở đây.

Trên cơ thể tôi có chỗ nào là anh ta chưa hề nhìn qua đâu, sớm đã không còn là điều bí mật nữa, ngay cả khi bây giờ anh ta có trở về dáng vẻ con người tôi cũng không có chút cảm giác xấu hổ.
“Tôi nói rồi, tôi muốn tới đây, là vì muốn giúp em đối phó với U Quân.

Em đuổi tôi đi, tôi làm sao có thể bảo vệ em được đây.’’
Tiểu bạch xà bơi về phía tôi, lời nó nói, chính là giọng nói của Liễu Long Đình.
Nếu câu nói này, Liễu Long Đình nói với tôi trước khi tôi được gả cho U Quân, có lẽ tôi sẽ còn cảm động một chút, nhưng hiện tại tôi đã mất cảm giác rồi, cho dù anh ta có nói vô số lời thề non hẹn biển với tôi, tôi cũng sẽ không bao giờ có chút rung động nào, ngược lại còn có chút buồn cười, anh ta đã bảo vệ qua tôi lúc nào chứ? Nguồn gốc của mọi tai họa của tôi, một nửa đều là có liên quan đến anh ta, chỉ cần anh ta tránh xa tôi ra tôi đã rất biết ơn anh ta rồi.
Tôi rất muốn nói những điều này với Liễu Long Đình, tôi muốn mắng anh ta, nếu không có anh là, tôi sẽ không như bây giờ sống một cuộc sống cầm tù chán ghét, nhưng bây giờ tôi có mắng anh ta đi nữa thì cũng có tác dụng gì? Không thể thay đổi được gì cả, ngược lại sẽ tỏ ra tôi vẫn còn nhỏ dại như trước đây, khiến Liễu Long Đình nghĩ rằng tôi vẫn còn quan tâm đến quá khứ, xấu hổ trước mặt anh ta.

Thế nên tôi nhìn nghiêng, nhẹ nói với Liễu Long Đình: “Đã là lúc nào rồi, đừng nói những lời vừa vô ích vừa ghê tởm như vậy, tôi không cần anh.”

Tôi nói rất thẳng thắn và không để tâm chút nào đến cảm xúc của Liễu Long Đình, giống như anh ta nói chuyện với tôi, từ trước đến nay cũng không bao giờ để ý đến cảm xúc của tôi.
“Nhưng mà tôi cần em.”
Liễu Long Đình vừa nói xong, trong chớp mắt một bóng đen to lớn phủ đè xuống đỉnh đầu của tôi, chỉ thấy Liễu Long Đình lúc này đã đem cơ thể biến lên to lớn, thân hình to lớn trực tiếp đem đầu tôi đang nổi trên mặt nước, ép nhấn xuống nước.
Mặc dù bây giờ trong cơ thể tôi có sức mạnh, nhưng khi cơ thể to lớn của Liễu Long Đình ép tôi xuống nước, tôi thậm chí còn không kịp phản ứng được, ngay lập tức, nước ấm từ hồ tắm tràn vào miệng tôi vài ngụm lớn.

Khi tôi đang đập mạnh tay trái, tay của tôi muốn bắt con đại bạch xà đang đè lên tôi, suýt chút nữa muốn mắng Liễu Long Đình anh ta là định dìm chết tôi hay sao?
Nhưng không ngờ tới, thứ tôi bắt được lại là một cơ thể con người, sau đó khuôn mặt của tôi được bao phủ bởi một sự lạnh lẽo, một thứ mềm dẻo xông vào miệng tôi, nụ hôn điên cuồng và mãnh liệt, làm cho đầu óc tôi trở nên trống rỗng.
Tôi cũng không biết lấy sức lực từ đâu ra, ngay lúc này lòng tôi tựa như có vô số oán hận dồn nén chất chứa, ngay lập tức bị Liễu Long Đình kích động bùng phát, ở trong nước tôi không mở nổi mắt, thế là tôi lại dùng rất nhiều sức lực, trực tiếp dùi mạnh Liễu Long Đình lên mặt nước, một làn sóng với những cánh hoa nhỏ màu đỏ thẫm tạo nên tiếng động lớn vang bên tai tôi.

Tôi thậm chí không nhìn thấy rõ Liễu Long Đình, thế nên tôi trực tiếp dùng cạn kiệt sức lực to lớn còn lại trong cơ thể của mình đẩy Liễu Long Đình ra, đồng thời trực tiếp tát anh ta kèm theo một lực rất mạnh, không thể kiểm soát tát thẳng về phía khuôn mặt của anh ta, mắng anh ta: “Anh cho rằng làm như vậy rất vui hay sao? Tôi nói cho anh, Liễu Long Đình, tôi hiện tại nhìn thấy anh liền thấy chán ghét ghê tởm, tôi thà rằng ở bên cạnh U Quân còn hơn là lại nhìn thấy anh!”
Lời nói của tôi tràn đầy sự phẫn nộ, trong phòng tắm trống trãi này, âm thanh cái tát của tôi vào Liễu Long Đình, dường như được khuếch đại lên nhiều lần, không gian trống trải vang lên khắp cả căn phòng.

Tôi không muốn ở bên cạnh U Quân, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi muốn ở bên cạnh Liễu Long Đình, anh ta đối với tôi vốn dĩ là cái loại cảm xúc khó nắm bắt, khiến tôi không còn muốn tin tưởng anh ta nữa, cũng không muốn sau này có bất cứ quan hệ liên quan gì đến anh ta.
Sau khi Liễu Long Đình bị tôi đánh, cũng không đưa tay ra che mặt, càng không màng tôi, cũng không hề tức giận, chỉ ngẩng đầu nhìn tôi mà không nói một lời.
Nước trong hồ làm ướt hết mái tóc của anh ta, mái tóc ướt nhẹp xoã xuống làm quần áo ướt sũng, nước rơi tí tách, ngay lúc này nhìn lại, dáng vẻ rất nhiếch nhác.
Tôi có chút khó xử bị Liễu Long Đình nhìn chằm chằm như vậy, mặt của anh ta bị tôi tát đỏ bừng, năm ngón tay còn in dấu rõ ràng từng ngón, khóe miệng còn tràn ra vết máu.

Tôi không phải là người tàn nhẫn, nhìn thấy dấu tay tôi còn in trên khuôn mặt Liễu Long Đình, tôi lại tự hỏi liệu mình có nặng tay quá không, tôi không muốn dùng thái độ tốt để đối mặt với Liễu Long Đình, phần lớn là vì anh ta hại tôi gả cho U Quân, đồng thời sau đó khi tôi muốn cùng anh ta nói chuyện, anh ta lại hung hăng hăm dọa.

Nhưng sau tất cả việc tôi kết hôn với U Quân, đó cũng không phải là lỗi của Liễu Long Đình, là Liễu Liệt Vân đã đến thuyết phục tôi.

Liễu Long Đình thì hung hăng với tôi, cũng bởi vì tôi gả cho U Quân, anh ta không lợi hại bằng U Quân, nếu không hung hăng đối với tôi, hăm dọa để tôi không còn thích anh ta nữa, chẳng lẽ lại biểu hiện ra một đôi “tình chàng ý thiếp” hay sao, như vậy thì khó có thể nào cắt đứt tình cảm, sẽ dễ làm U Quân phẫn nộ, khiến cho U Quân trực tiếp lên án chúng tôi, và đẩy cả hai chúng tôi vào chỗ chết.
Tôi không biết mình nghĩ như vậy có đúng không, nhưng khi tôi dùng sức mạnh lớn như vậy tát Liễu Long Đình một cái tát, trong lòng tôi không còn tức giận như lúc nãy, thế là tôi liền hỏi Liễu Long Đình: “Vậy tại sao anh muốn giúp tôi? Anh cũng muốn giết U Quân, rồi sau đó giành lấy lại vị trí thuộc về mình.”
“Không phải.” Liễu Long Đình nhanh chóng nói ra chữ này, nhưng tiếp sau đó dường như có vô số lời muốn nói với tôi, vẻ mặt càng ngày càng bối rối, nhưng đến cuối cùng, những biểu cảm bối rối này, theo suy nghĩ của Liễu Long Đình cũng dần dần tiêu tán chỉ để lại một tia ấm áp: ‘‘Nếu như tôi muốn giết hắn, hắn sớm đã chết rồi, chẳng qua trước kia tôi là không để hắn vào trong mắt, cho nên đã làm hại đến em.

Tôi muốn giúp em, chỉ đơn giản là muốn giúp em thoát khỏi hắn ta.”
Liễu Long Đình vốn không dễ khiêu khích, tôi cũng không muốn khiêu khích anh ta, nhưng lần này là anh ta tự cho không tôi như vậy, nếu anh ta đối với tôi thực sự đơn giản như lời anh ta nói, vậy thì việc chúng tôi đánh bại U Quân, cũng không phải là không có khả năng, chỉ là anh ta thực sự cao thâm khó đoán, tôi không biết phải làm gì, vốn dĩ tôi cũng không thể điều khiển được anh ta.
Nhưng Liễu Long Đình có vẻ đoán được tôi đang nghĩ gì, chủ động nói với tôi: “Tôi cho em vài ngày để suy nghĩ, nếu như em cần đến tôi, hãy đến núi Trường Bạch tìm tôi.”.