Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 545: Sống Vì Bản Thân






Nói xong lời này, tôi quay người bỏ đi.
Những thứ vẫn còn tồn đọng trong lòng lúc trước, chính ngay lúc này cuối cùng như cát rơi xuống đất.
Hận một người, chỉ cần lúc không yêu anh ta nữa mới có thể căm ghét, phát huy tới đỉnh điểm.
Trên đường đi ngang phòng khách nhà họ Liễu, tôi không ẩn nguyên thân, Kiều Nhi và Long Đằng nhìn thấy tôi, nhanh chóng chạy về phía tôi.

Bây giờ tôi thấy Kiều Nhi và Long Đằng, lúc này họ trong mắt tôi đã thành công cụ mà sau này tôi sẽ dùng để trả thù Liễu Long Đình.

Bây giờ tôi đau bao nhiêu, tôi sẽ trả lại cho Liễu Long Đình gấp 10 lần.
Nếu đã là công cụ, tôi cũng không muốn lãng phít tình cảm gì trên người hai đứa trẻ.

Lần đầu tiên không để tâm tới Long Đằng và Long Đình, trực tiếp hóa thành nguyên thân của rồng dài, bay lên Cửu Trùng Thiên.
Bây giờ mọi chuyện đã ổn định, Liễu Long Đình quay trở lại cuộc sống ban đầu, còn U Quân đã trở thành bá chủ tam giới.

Chỉ có tôi, từ chán nản lại càng chán nản hơn, ai cũng chà đạp, trong lòng giả bộ đều là người khác, tới cuối cùng, tất cả mọi người đều bỏ rơi tôi.
Tôi muốn thay đổi tính cách trước đây của mình.

Người trong thiên hạ này, trừ người thân của tôi, không một ai khác đáng để tôi trả giá.
Lúc tôi quay lại trước cửa tẩm cung, mặc lại bộ lúc trước tôi mặc, lúc bước vào phòng lại vô tình thấy U Quân đã về đây từ lúc nào.
Sao anh ta nhanh dữ vậy?

Tôi vừa đi gặp Liễu Long Đình, lại nhìn thấy 0 Quân, trong lòng hơi chột dạ, nhưng cũng giả bộ như không có chuyện gì.

Tôi đi tới chỗ của U Quân, hỏi anh ta sao lại về nhanh thế.
U Quân thấy tôi đi tới, anh ta dang rộng tay, tôi bèn dựa theo tư thể anh ta và ngồi vào lòng anh ta.
“Đám Nhân Thần gây rối kia đều có tính toán trước, liên quan tương đối rộng, đối phó càng thêm phiền phức.

Chuyện này khiến anh đau đầu, cho nên muốn trở lại gặp em” Lúc U Quân nói, anh ta đột nhiên đưa tay ôm mặt tôi tới trước mặt anh ta, nghiêng người hỏi tôi: “Lúc nãy em không phải đã đi rồi sao? Sao bây giờ mới về?”
Tôi biết ngay U Quân chắc chắn sẽ hỏi tung tích của tôi.

Cũng may lúc này tôi đã không còn sợ anh ta, tôi bèn trả lời anh ta: “Không có đi đâu cả.

Chỉ là không dễ gì mới về, nên đi dạo ở Cửu Trùng Thiên, nhớ lại hồi ức lúc trước.”
Tôi nói tự nhiên nhưng U Quân đột nhiên bật cười khi nghe tôi nói vậy, mặt lại dán sát vào tôi và nói: “Có thật không? Nhưng tôi ngửi thấy hơi thở phàm trần trên người em.

Em đi gặp Liễu Long Đình rồi sao?”
0 Quân không phải tên ngốc.

Anh ta có thể nói ra, chí ít đã xác nhận, bây giờ tôi và Liễu Long Đình đã trở mặt triệt để.

Sau này chỗ dựa duy nhất chính là U Quân.

Nhưng ảnh hưởng của tôi với U Quân cũng có hạn, chỉ cần quyền lợi của anh ta ổn định, tôi sẽ mất đi tác dụng.

Tôi cũng không tin thứ gọi là tình yêu có thể lâu dài.

Tôi không muốn để cả đời này của mình bị bất cứ ai ức hiếp và xâu xé, bắt đầu từ bây giờ, tôi phải sống vì bản thân!
Đối mặt với câu hỏi của U Quân, lúc này tôi có giải thích thì cũng không ích gì.

Thế là tôi cũng lười giải thích, nhìn mặt của U Quân, cách tôi chưa tới 3cm, hơi thở từ mũi của anh ta phả lên mặt tôi, đôi bờ môi tươi tắn gần như nằm trọn trên môi tôi.
Đây là cơ hội, đối với đàn ông mà nói, tất cả lời giải thích về lòng trung thành, cũng không bằng thực tế vui vẻ.

Tôi nhìn chằm chằm vào mắt của U Quân.

10 đầu ngón tay đan vào mái đầu như thác nước của anh ta, sau đó cả người hướng vào lòng của U Quân, nghiêng đầu hướng lên môi anh ta, vội giấu câu hỏi đi.
Đây là lần đầu tiên tôi chủ động với U Quân.

U Quân hình như cũng giống như chờ khoảnh khắc này rất lâu.

Lúc tôi chủ động hôn anh ta, anh ta bỗng dưng phản ứng, đôi môi mềm dán chặt vào nhau, răng va chạm tạo ra âm thanh lanh lảnh.
Loại phản ứng nồng nhiệt này đến như mưa như trút nước mùa hè, không đợi tôi thở gấp, U Quân đã trực tiếp ôm tôi vào lòng, đứng dậy, trực tiếp đè tôi lên giường và gạt chăn bông sang một bên.

Sự phóng túng này, khiến lòng tôi nảy sinh niềm vui báo thù cực lớn, U Quân hết lần này đến lần khác chiếm cứ nơi từng thuộc về Liễu Long Đình.

Tôi muốn dùng U Quân gột sạch sẽ cơ thể mình.

Sau đó lại làm bẩn cơ thể đáng ghét này, đều thành công cụ của tôi thôi!
Lúc mọi nhiệt độ cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, U Quân ôm tôi từ phía sau, ngẩng đầu nói mấy câu khen tôi đầy vẻ mờ ám xấu xa bên tai tôi, nói là trước đây anh ta quá thô lỗ với tôi, nếu có thể làm lại, anh ta chắc chắn sẽ đối tốt với tôi.
Xem ra, U Quân vẫn rất hài lòng đối với tôi.

Còn vì tôi bằng lòng nảy sinh quan hệ với anh ta, thái độ dành cho tôi cũng dịu dàng hơn.

Lúc nói chuyện với tôi, giọng điệu không giấu được sự yêu thích và cưng chiều tôi.

Hơn nữa lần này anh ta quả thật rất dịu dàng, nhưng qua một lúc thì vẫn băn khoăn trong bụng tôi còn có vật gì đó.
Tôi nói với U Quân, không có cảm giác gì, nhưng sau khi anh ta nói xong, tôi vẫn quay đầu nhìn U Quân, đưa tay lên mặt của anh ta, sờ vào mắt anh ta, còn có đôi môi anh ta.

Sau đó nói với anh ta: “Lúc nãy tôi quả thật có tìm Liễu Long Đình.

Anh ta khiến tôi thất vọng.

Sau này tôi có thể chuyển sự yêu thích của tôi dành cho anh ta, đặt sang người anh được không?”
Mặc kệ tôi biết những lời mình nói lúc này đều là nhảm nhí, nhưng cho dù là nhảm nhí, những lời nhận xét như vậy vẫn rất hữu hiệu khi dùng để làm tê liệt người có tình, ít nhất là trước khi trưởng thành, tôi không thể thất sủng.
“Đương nhiên có thể rồi.” U Quân vuốt mái tóc rối trước mặt tôi rồi vén ra sau tai, nói với tôi: “Lúc trước anh không dám nghĩ có thể ở bên cạnh em.

Nhưng bây giờ, ngay cả thiên hạ cũng là của anh rồi, em cũng là của anh.

Anh cũng không cần lo em thuộc về người khác, chỉ cần em bằng lòng yêu anh, cái gì anh cũng cho em”
“Vậy tôi cần mạng của anh thì sao?” Tôi hỏi một câu đùa giỡn với U Quân.
U Quân nghe câu nói này của tôi, anh ta đột nhiên trả lời: “Vậy không được, nếu anh chết thì không ai có thể bảo vệ em được.”
Những câu đại loại vậy, trước giờ tôi không biết đã hỏi Liễu Long Đình bao nhiêu lần rồi.

Mỗi lần anh ta trả lời, đều là đem mạng giao cho tôi.

Nhưng tới cuối cùng, lại không làm được bất kỳ chuyện gì.

Nay U Quân lại nói những lời tình tứ này với tôi, tôi cơ bản cũng sẽ không tin nữa, đàn ông vốn không phải là tốt lành gì.
“Vậy tôi cũng phải từ từ báo đáp anh.

Chuyện tinh quan phản loạn cứ giao cho tôi xử lý.


Bây giờ anh đã là đế quân, thì không thể vì chuyện nhỏ này mà ra mặt, làm tổn hại uy nghiêm của đế vương, giao cho tôi, tôi giúp anh xử lý”
U Quân vừa mới làm đại để của tam giới, mọi người phục anh ta, là vì anh ta có đỉnh.

Tạo Vật.

Chỉ cần đỉnh Tạo Vật của anh ta một khi bị cướp mất hoặc rời khỏi anh ta, anh ta không thể thoát khỏi số phận bị giết.

Nếu anh ta chết, với tư cách là vợ anh ta, tôi cũng không gặp kết cục tốt.

Vì số phận ràng buộc tôi và anh ta với nhau, bề ngoài tôi sẽ vì anh ta củng cố quyền lực để vương cho anh ta, sau đó chuyển giao tất cả sang cho tôi.
U Quân có thể không ngờ tôi bằng lòng giúp anh ta.

Sau khi anh ta nghe tôi nói vậy thì hơi bất ngờ, tưởng tôi đang nói đùa, chỉ nói tôi nghe chuyện này sao lại phiền tôi ra tay, anh ta tự làm là được.
Tôi trực tiếp kéo U Quân ngồi xuống.

Sau đó nâng mặt anh ta lên, để U Quân nhìn vào mắt tôi, sau đó tôi nói với anh ta: “Bây giờ chúng ta đã là vợ chồng.

Thiên hạ của anh, cũng là thiên hạ của tôi.

Anh canh giữ, tôi cũng phải canh giữ cùng anh.

Anh vừa mới là tân để.

Hơn nữa anh không hiểu rõ các thần linh lúc trước.

Còn tôi đối với tính cách của mỗi Thần Tiên đều rõ mồn một.

Tôi có thể giúp anh, để anh ngồi vững ngai vàng Đại để này, chúng ta mãi mãi bên nhau.”
Những gì tôi nói là sự thật, cho dù khi U Quân lúc nãy cho là tôi đang nói đùa, bây giờ khi thấy tôi nhìn chằm chằm vào anh ta, anh ta đã tin tôi, dang tay ôm tôi vào lòng và kéo chiếc chăn bông lên rồi nói với tôi: “Em đúng là món quà lớn nhất mà Thiên Cơ tặng cho anh, có thể cưới được em, là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời này.”
Nếu không phải U Quân lúc này dán sát cơ thể ấm vào khiến tôi cảm thấy mọi chuyện xảy ra bây giờ đều là thật, bỗng chốc tôi còn tưởng bây giờ mình chắc là đang nằm mơ, làm sao tôi lại cấu kết ở bên cạnh U Quân.

Nhưng bất cứ lúc nào, tôi cũng không tỉnh táo trong giấc mộng này, sự vẩn đục trước đây, đã theo Liễu Long đình mà rời xa tôi mãi..