Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 429: Trả Bạch Tô Lại Cho Tôi






Nghe thấy Thần Núi nói điều này, tôi vô cùng kinh ngạc, hóa ra không phải Nữ Hi sai anh ta mang tôi đến chỗ Liễu Long Đình ư? Với lại anh ta ở giữa, vậy mà vẫn muốn dùng tôi để đổi lấy pháp lực nghìn năm của Liễu Long Đình, bản thân Liễu Long Đình tu luyện còn chưa đến một nghìn năm, làm sao có thể mang pháp lực nghìn năm đổi cho anh ta được chứ?
“Anh làm như vậy không sợ tôi nói với Nữ Hi sao? Anh thật không biết xấu hổ!”
Tôi vốn dĩ vẫn muốn ăn chút gì đó, nhưng khi nghe Thần Núi nói câu này, tôi đột nhiên chẳng còn cảm thấy ngon miệng, chỉ muốn hỏi tại sao anh ta lại phải làm như vậy.

Nhưng Thần Núi lại nghe tôi hỏi với vẻ thờ ơ, mỉm cười và nói với tôi một câu: “Cứ coi như là cô nói với Nữ Hi, cô nghĩ rằng cô ta sẽ phản bác lại cách làm của tôi sao?”
Thần Núi hỏi ngược lại tôi.

Sau khi Thần Núi nói những lời này, tôi lập tức suy nghĩ về nguyên nhân và kết quả của chuyện này, bây giờ Nữ Hi muốn đối phó với Liễu Long Đình, cô ta sẽ ước rằng pháp lực của Liễu Long Đình bị suy yếu thì mới có thể dễ dàng đánh bại Liễu Long Đình, mà Thần Núi hiện tại nhân cơ hội này sẽ làm suy yếu đi pháp lực của Liễu Long Đình, anh ta ọc làm như vậy, nhất định sẽ được Nữ Hi tán thưởng.

“Vậy anh không sợ sư tử của anh lớn tiếng, Liễu Long Đình căn bản sẽ không dùng pháp lực nghìn năm để đổi lấy tôi sao?”
“Hahahaha!” Nghe được câu trả lời của tôi, Thần Núi đột nhiên cười lớn, bước lên đi đến trước mặt tôi, nói: “Không thể nào, cho dù Liễu Long Đình cho rằng cô không đáng giá bằng pháp lực nghìn năm của anh ta, thì trên người cô, vẫn còn có thứ mà anh ta muốn “
“Thứ gì?”.


Tôi hỏi Thần Núi, hiện tại pháp lực của tôi đã không còn, không còn lại một thứ gì hết, thứ duy nhất còn đáng giá một chút, chính là mạng sống của tôi, Liễu Long Đình nhất định là không cần cái mạng này của tôi rồi!
“Cho dù bây giờ tôi nói cho cô, cô cũng sẽ không tin.

Đến lúc đó, cô tự khắc sẽ biết.”
Khi Thần Núi nói những lời này, khóe miệng anh ta hiện lên một nụ cười xấu xa, nụ cười xấu xa này càng làm khuôn mặt của anh ta tăng thêm vẻ gợi cảm nam tính, nếu không phải vì lòng dạ nham hiểm, chỉ nhìn vẻ ngoài của anh ta, thì đó là vẻ đẹp tuấn mĩ bậc nhất.

Nhìn điệu bộ xấu xa của Thần Núi, tôi liền liên tưởng đến những nhân vật phản diện trên TV, họ thường có vẻ ngoài đẹp hơn các nhân vật chính diện, thật sự ở ngoài đời cũng giống như vậy.

Tôi không thể tin nổi những gì anh ta nói với tôi là sự thật.

Người như anh ta, ngoài việc gây xích mích, chia rẽ, hãm hại người khác, căn bản là một người không có gì tốt đẹp.

Tuy rằng tôi rất tiếc pháp lực nghìn năm của Liễu Long Đình, nhưng theo như những gì tôi hiểu về Liễu Long Đình, anh ấy nhất định sẽ cứu tôi, cho dù tôi có thuyết phục anh ấy đừng cứu mình, anh ấy cũng vẫn sẽ cứu tôi, vì vậy tôi bây giờ đã không còn giống như trước, liên tục nghĩ đến việc Liễu Long Đình phải tốn bao công sức để cứu tôi như thế nào, thì hiện tại tôi chỉ nghĩ đến việc khi tôi trở về bên Liễu Long Đình, tôi phải làm thế nào để nói cho anh ấy biết về kế hoạch của Nữ Hi và Thần Núi, để anh ấy có thể nghĩ ra đối sách, giúp tối giết Nữ Hi và Thần Núi.

Nghĩ đến cái chết bi thảm của Thần Núi trong tương lai, tôi mới cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút, vì vậy tôi liền cầm lấy chiếc váy màu xanh mà Thần Núi đưa cho tôi, bước vào phòng tắm để thay váy.

Quần áo của Thần Núi thì không có gì để bàn cãi, lúc trước mỗi lần nhìn những bộ quần áo tôi mặc, từng bộ từng bộ mặc lên người anh ta đều rất vừa vặn, cảm thấy anh ta giống như một cái móc treo quần áo trời sinh, mặc gì cũng đẹp, phong cách anh ta mặc cũng vô cùng hợp với tính cách của anh ta, vì vậy hồi trước tôi có không thích anh ta như thế nào, cũng không đến mức căm ghét anh ta.

Nhưng bây giờ thì khác rồi, từ lúc anh ta và một số anh em của mình hợp nhất lại trong một cơ thể, anh ta chỉ toàn là mặc n lọc quần áo màu đen, chỉ có ít lần là mặc quần e áo màu xanh đậm, anh ta hoàn toàn không còn quan tâm đến vẻ ngoài của mình như lúc trước.

Nhưng việc anh ta mặc đẹp hay không đẹp, chẳng liên quan gì đến tôi.

Tôi mặc quần áo đi ra khỏi phòng tắm, lúc này Thần Núi đang đứng trước sổ ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài, nghe thấy tiếng tôi từ phòng tắm đi ra, anh ta liền quay đầu lại nhìn tôi.


Tôi cũng có trang điểm nhẹ nhàng một chút, nhưng trên mặt không dùng màu sắc gì quá sặc sỡ.

Thần Núi nhìn tôi với vẻ rất hài lòng, đưa tay ra sau nhìn tôi một lúc, sau đó lấy ra một chiếc vòng kim cương nạm hồng ngọc từ trong một chiếc hộp, anh ta tiến lên phía trước, đeo chiếc vòng kim, cương lên cổ tôi.

Khi tôi mặc chiếc váy xanh này, cảm thấy chỉ mặc như vậy có chút đơn giản, nhưng khi Thần Núi đeo chiếc vòng cổ kim cương cho tôi, viên hồng ngọc trên chiếc vòng cổ ngay lập tức kéo cấp độ của toàn bộ chiếc váy lên mấy lần.

Phong cách tương phản và kết hợp của màu đỏ và xanh này, thật sự là vô cùng tuyệt đẹp.

Tôi chỉ bái phục Thần Núi về việc anh ta rất biết phối hợp quần áo và rất có gu thẩm mỹ, còn lại mọi thứ khác, tôi đều thấy không vừa mắt.

Sau khi Thần Núi bảo tôi trang điểm xong, anh ta còn chỉnh sửa lại tóc cho tôi, nói: “Xong rồi, bây giờ tôi đưa cô trở về chỗ cũ, Liễu Long Đình thấy cô xinh đẹp như vậy, kể cả muốn nhẫn tâm bỏ mặc cô, anh ta cũng sẽ không nỡ, vẻ ngoài của cô xinh đẹp thế này, đến tôi còn không nỡ mang cô trả lại cho anh ta nữa là.

Tôi không biết lời nói của Thần Núi là thật hay giả, nhưng sau khi ngẩng lên thấy nụ cười nham hiểm trên môi anh ta, tôi lập.

tức cảm thấy anh ta thực sự ghê tởm.

Bất luận có là thật hay không, tôi cũng thấy thật sự ghê tởm.

Tôi không trả lời lại Thần Núi, Thần Núi thấy tôi không ăn uống gì liên mặc kệ, lập tức đưa tôi trở về chốn cũ.

Không mất quá nhiều thời gian để chúng tôi từ chỗ cũ đến khách sạn, khi Thần Núi đưa tôi tiến vào biển lần nữa, đám tà yêu do Liễu Long Đình phái đến nhìn thấy Thần Núi đang ôm tôi, ngay lập tức muốn tiến lên cướp người, nhưng làm sao đám yêu quái nhỏ này có thể là đối thủ của Thần Núi, Thần Núi cũng không muốn dùng sức lực của mình đánh đám yêu quái nhỏ này, vì vậy thẳng một mạch đi đến cổng chỗ cũ, cũng không tiến vào, chỉ bảo với đám yêu quái nhanh chóng gọi Liễu Long Đình ra đây, nếu Liễu Long Đình không ra, anh ta sẽ giết tôi.

Nói xong, Thần Núi thực sự đã rút ra một con dao sắc bén kề vào cổ tôi!
Có lẽ Liễu Long Đình đã ra lệnh cho đám tà yêu, khi chúng nhìn thấy Thần Núi kề dao vào cổ tôi, sợ Thần Núi thật sự sẽ giết tôi, vì vậy một số tà yêu liền ở lại trông chừng bọn tôi, đám còn lại đi vào báo tin cho Liễu Long Đình.


Liễu Long Đình nhất định sẽ đến cứu tôi, anh ấy nhất định sẽ đến.

Tôi thầm lẩm bẩm trong lòng, có một giọng nói không ngừng nói với tôi rằng, Liễu Long Đình nhất định sẽ cứu tôi, giọng nói này, có lẽ là của Nữ Hi truyền đến cho tôi.

Quả nhiên không ngoài dự tính của tôi, sau khi đám tà yêu đi vào báo tin cho Liễu Long Đình, Liễu Long Đình rất nhanh liền hùng hùng hồ hổ xuất hiện, đem theo vô số tà yêu cùng đi ra ngoài, giống như chuẩn bị sẵn sàng đánh nhau vậy!
Liễu Long Đình vừa nhìn thấy tôi vẫn bình yên vô sự, liền trút bỏ vẻ mặt lo lắng xuống, sau đó liếc mắt nhìn Thần Núi, xem ra anh ấy cũng rất hiểu Thần Núi, không đợi Thần Núi mở miệng, Liễu Long Đình đã trực tiếp hỏi: “Nói đi, điều kiện gì?
Hiện tại, nhìn thấy Liễu Long Đình, tôi vừa vui vừa buồn, vui là vì nếu không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn đối với tôi, tôi muốn sau này sẽ không bao giờ phải rời xa anh ấy, buồn là vì trong đầu tôi luôn nghĩ rằng, Thần Núi đã làm nhục tôi bằng cách cắn vào đùi tôi, giờ trên đó vẫn còn dấu răng của Thần Núi.

Tôi sợ sau khi Liễu Long Đình phát hiện ra điều này, sẽ nổi giận với tôi.

Thần Núi thấy Liễu Long Đình nói với vẻ rất ung dung, ngay lập tức cười một tiếng, áp tôi đi về phía Liễu Long Đình, nói với anh ấy: “Vậy thì bảo Bạch Tô nói với anh, xem là điều kiện gì?” Nói xong, Thần Núi lại dùng lực đè mạnh lên con dao đang kề dưới cổ tôi, sau đó với với tôi:” Nói với Liễu Long Đình đi, nói xem tôi muốn cái gì?”.

Nếu Thần Núi tự mình nói điều này với Liễu Long Đình, xem ra tôi vẫn vô tội, nhưng những điều này mà do đích thân tôi nói với Liễu Long Đình, chẳng khác nào là do tôi ham sống sợ chết, bằng mọi giá phải cứu lấy mạng của tôi!
Tôi không muốn Liễu Long Đình cảm thấy rằng tôi đang làm hại anh, khiến anh bị liên lụy, vì vậy tôi liền từ chối yêu cầu của Thần Núi, nói với anh ta một chữ “không”
Vừa nói xong, cổ của tôi lập tức nóng ran, Thần Núi lại uy hiếp nói với tôi một câu: “Nếu cô không nói, tôi sẽ giết cô ngay trước mặt Liễu Long Đình!
Anh ta cố ý nói to những lời này, chính là để mọi người xung quanh đều nghe thấy.

Lúc này, tôi nhìn Thần Núi, trong lòng có chút lưỡng lự, nhưng cho dù như thế nào, kết cục của việc này vẫn sẽ giống nhau, vì vậy tôi hét lớn nói với Liễu Long Đình: “Thần Núi muốn anh dùng pháp lực một nghìn năm để đổi lấy em”
Tôi đã nghĩ ít nhất Liễu Long Đình sẽ phải cau mày suy nghĩ một lúc, lưỡng lự một chút, nhưng không ngờ rằng, Liễu Long Đình lại trả lời một cách dứt khoát: “Được thôi, tôi sẽ cho anh cái đó, chỉ cần anh trả Bạch Tô lại cho tôi.”.