Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 311: Ngân Hoa giáo chủ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********



Khi tôi tự mình nói ra lời này, toàn thân đều cảm thấy đáng sợ. Sau này Liễu Long Đình ngay cả người thân của mình cũng giết. Mà người thân của anh đương nhiên cũng chỉ là mấy anh em nhà họ Liễu. Vậy anh ấy sẽ giết ai? Liễu Liệt Vân, Liễu Kiều Nhi? Long Đăng? Hay anh trai anh ấy đây?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Mọi người đối với anh ấy tốt như vậy, dù là giết ai cũng là tội ác to lớn. Nhìn bộ dáng Liễu Kiều Nhi khóc nức nở, đến chính bản thân tôi cũng đau lòng. Vì thế tôi liền an ủi Liễu Kiều Nhi một chút, nói rằng không nhất định là cô ấy đoán đúng, nói không chừng cô ấy nhìn lầm. Liễu Long Đình thích bọn họ như vậy, làm sao có thể làm ra một chuyện tổn thương đến họ như vậy được.

"Chị Chu Nhi, lần trước em đã xem chỉ tay cho chị rồi có đúng hay không? Nếu như vậy thì em cũng mong rằng khi ấy mình tính sai. Nhưng em không có biện pháp thuyết phục bản thân. Chị Chu Nhi, chị có thể nói cho em biết trước đây em đã tính ra điều gì hay không?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Liễu Kiều Nhi vừa khóc vừa nói với tôi lời này, nhìn cô ấy khóc, trong lòng tôi cũng cảm thấy thật đau đớn. Lúc trước Liều Kiều Nhi tính cho tôi chính là nói tôi có số làm để vương, là quý nhân của Liễu Long Đình.

Nhưng rốt rục tôi có phải là quý nhân của anh ấy hay không tôi không biết, nhưng kiếp trước đúng là tôi lên ngôi đã lên ngôi để vương trong 9 ngày. Có mệnh để vương đúng là đã để cho Liễu Kiều Nhi tính ra nên lúc này tôi thật sự không biết nên trả lời Liễu Kiều Nhi như thế nào mới tốt. Nhưng để tránh Liễu Kiều Nhi thương tâm, tôi đành nói với cô ấy: "Em chỉ có một chút tu vi cỏn con như thể làm sao có thể tính đúng, lúc trước em xem tay cho chị, đều tính sai, không có lấy một điều là đúng.” Thấy tôi một mực phủ nhận thực lực của mình, biểu tình thương tâm của Liễu Kiêu Nhi nhất thời liền trở nên có chút tức giận, bĩu môi nói với tôi: "Tính sai, vậy sao chị còn bảo em tính cho chị, chị một chút cũng không tin tưởng em, Chị Chu Nhi chính là một người xấu, từ nay em sẽ không để ý đến chị nữa!"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Liễu Kiều Nhi nói xong, tức giận liền đẩy tôi ra, nói sau này cũng không muốn cùng tôi đi chơi. Bất quá sau khi tôi phủ nhận những tính toán của cô ấy, tâm tính Liễu Kiều Nhi nhất thời cũng tốt lên, liền một mình đi lên sân trước tìm Long Đằng đi chơi.

Tôi còn có thể nói gì đây? Nói thật cũng không được mà nói dối cũng chẳng xong. Bất quá nhìn Liễu Kiều Nhi tâm tình tốt lên, trong lòng tôi coi như cũng được thả lòng. Chỉ là vận mệnh của Liễu Long Đình được Kiểu Nhi tính ra quả thật làm cho ta có chút sợ hãi. Nếu Liễu Long Đình thật sự muốn giết người thân, vậy sẽ là bởi vì nguyên nhân gì? Dựa theo tình cảm của anh đối với người trong nhà, Hẳn là sẽ không có chuyện gì có thể khiến anh ấy phải đưa ra quyết định tàn nhẫn như vậy. Còn có cả có chỉ tay của tôi nữa, tôi vẫn rất tin tưởng vào thuật xem tướng của Liễu Kiêu Nhi, chỉ là hiện tại chỉ tay của tôi đến Liễu Kiều Nhi cũng nhìn không ra. Vậy là tay tôi xảy ra vấn đề, hay là do tu vi của Liễu Kiều Nhi quả nông cạn, cô ấy không có biện pháp tính ra.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Bất quá hiện tại Liễu Long Đình không có ở đây, tôi nghĩ những vấn đề này cũng vô dụng, vì thế cũng liền trở về phòng, nằm trên giường chơi trò chơi một mình. Dù sao mặc kệ ở đầu, khi nào, điện thoại di động mới là thứ chơi đùa tốt nhất a.

Đại khái là vào lúc ba bốn giờ chiều, Liễu Long Đình trở về, nhưng không phải một mình anh ấy trở về, anh ấy trở lại cùng với Ngân Hoa giáo chů.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tôi ở trong phòng từ xa đã ngửi được khí tức của Ngân Hoa giáo chủ, vì thế vội vàng từ trên giường đứng dậy, đi ra ngoài sánh bên ngoài. Từ chỗ tôi chỉ nhìn thấy Liễu Long Đình đã biến thành bộ dáng người khác, từ ngoài cửa tiến vào, trên mặt không có bất kỳ biểu tình nào, mà bên cạnh anh ta, đi theo một người. Người phụ nữ này mặc váy màu đỏ, xóa tóc, trên chân một đôi giày cao gót, khuôn mặt của cô ấy thật giống với tôi khi trưởng thành. Đôi mắt cô ấy, khi không thi pháp, sáng sủa giống như một ngôi sao trên bầu trời, người phụ nữ này chính là Ngân Hoa giáo chủ

“Toàn bộ người trong Liễu phủ, đều đi ra ngoài nhìn một chút, nữ chủ nhân tương lai của các người đã trở vê!"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Ngân Hoa giáo chủ còn chưa bước vào cửa phòng, đã bắt đầu hồi to một tiếng, mà Liễu Long Đình nghe cũng không phản đối gì. Anh ta thấy tôi ôm điện thoại đứng ở cửa, liền đi về phía tôi, đưa tay ôm lấy tôi, xoay người đi vào trong phòng, không hề để ý đến sự có mặt của Ngân Hoa giáo chủ

Lúc này Ngân Hoa giáo chủ thấy Liễu Long Đình không để ý tới mình liền tức giận ở phía sau dậm chân một cái, muốn để cho Liễu Long Đình để ý đến cô ấy mà dừng lại.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tôi nhìn về phía Liễu Long Đình lại nhìn Ngân Hoa giáo chủ đang đứng phía sau, nhẹ giọng hỏi Liễu Long Đình: "Tại sao lại dẫn cô ấy về đây? Cô ấy có nhận ra thân phận của tôi không?”

Liễu Long Đình cúi đầu nhìn tôi một cái. Lúc này Liễu Liệt Vân nghe thấy tiếng của Ngân Hoa giáo chủ liền ở trong phòng khách đi ra xem xét tình hình, thấy một người phụ nữ có bộ dạng giống hệt với tôi khi trưởng thành đang đứng ở trong đại sảnh trong, nhưng khí tức trên người lại không phải là của tôi nên nhất thời cảm thấy có chút xấu hổ, cô ấy liền hỏi Liễu Long Đình đó là ai?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Ngân Hoa giáo chủ thấy đến giờ mới có người thèm hỏi tên mình, thì lập tức nổi giận cười nói: "Ta là ai? Liễu Liệt Vân, cô quên sao? Lúc trước tiên ấn của cô chính là ta cho cô, giờ cô còn có mặt mũi hỏi ta là ai sao?”

“Ngân Hoa giáo chủ?” Lúc Liễu Liệt Vân nói lời này, quay đầu nhìn tôi một cái.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Liễu Liệt Vân vẫn luôn cho rằng tôi chính là Ngân Hoa giáo chủ, hiện tại lại xuất hiện một người khác cho nên nhất thời không thể nhận ra, mà lúc này Liễu Long Đình cũng bất đắc dĩ xoay người, nói với Liễu Liệt Vân: "Cô ta chính là Ngân Hoa giáo chủ, có rất nhiều chuyện đã xảy ra, sau này em chậm rãi giải thích với chị. Lúc trước Ngân Hoa giáo chủ đã dùng trăm phương nghìn kế để hãm hại Liễu Long Đình đến khổ, nhưng niệm tình Liễu Long Đình yêu tôi cộng với Liễu Liệt Vân vẫn luôn coi tôi chính là chuyển thể của Ngân Hoa giáo chủ, cho nên luôn dùng thái độ rất tử tế để đối đãi với tôi. Nhưng hiện tại cô ấy lại nghe nói Ngân Hoa giáo chủ chân chính xuất hiện. Mà hiện tại địa vị của Liễu Long Đình cũng không thấp, Liễu Liệt Vân cảm thấy cũng không cần phải tiếp tục chịu đựng sự ức hiếp nữa. Vì thế liền hừ lạnh một tiếng, nói với Ngân Hoa giáo chủ: "Người đi đi, nhà họ Liễu chúng ta không hoan nghênh ngươi!" Ban đầu Ngân Hoa giáo chủ cảm thấy nói ra như vậy sẽ khiến Liễu Liệt Vân kính sợ đối với cô ta, nhưng không nghĩ tới Liễu Liệt Vân vừa mở miệng, câu đầu tiên chính là bảo cô ta đi đi. Lúc này Ngân Hoa giáo chủ hai hàng lông mày giương lên dữ tợn, cười một tiếng: "Đi đi? Người có biết chính Thông Thiên giáo chủ đã an bài ta cùng Liễu Long Đình phải ở cùng một chỗ, ở tại nhà họ Liễu của các ngươi. Chẳng lẽ nhà họ Liễu các người đến mệnh lệnh của Thông Thiên giáo chủ cũng không nghe? nhà họ Liễu các người quả nhiên có đủ can đảm! Ta nói cho người biết nhé Liễu Liệt Vân, từ nay về sau mọi chuyện lớn nhỏ của Liễu ra sẽ luôn có một phần của ta. Thông Thiên giáo chủ đã nói, chỉ cần ta trợ giúp Liễu Long Đình bắt Bạch Tô về nhận tội, anh ta liên ban hỗn cho ta cùng Liễu Long Đình, để ta gả cho Liễu Long Đình, làm giáo chủ phu nhân, về sau ta cũng là nữ chủ nhân nhà họ Liễu này!"

Nhìn thấy sự điên cuồng trong mắt và lời nói của Ngân Hoa giáo chủ, Liễu Liệt Vẫn hướng mắt về phía Liễu Long Đình, hỏi Liễu Long Đình rằng nhưng điều Ngân Hoa Giáo Chủ nói là có phải thật hay không?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Liễu Long Đình không nói gì, chỉ là nâng cắm, dùng ánh mắt vô cùng lạnh như băng nhìn chằm chằm Ngân Hoa giáo chủ, trong ánh mắt không có một chút tình cảm.

Ảnh mắt lúc này của Liễu Long Đình hoàn toàn khác với ánh mắt ngả ngợi khi anh ấy mới bước ra khỏi cửa. Quả thực giống như là ánh mắt của hai người khác nhau.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Thấy Liễu Long Đình yên lặng không nói, Liễu Liệt Vân cũng có chút tức giận, nhưng đây là chuyện Thông Thiên giáo chủ an bài, nên Liễu Liệt Vận cũng tiện nói thêm gì, chỉ là hướng Ngân Hoa giáo chủ đi tới, hung hăng trừng mắt nhìn cô ta một cái, rồi nói: "Ngân Hoa giáo chủ ta nói cho người biết, chỉ cần ta còn sống một ngày, người đừng mong có thể gả vào nhà họ Liễu!”. Nói xong câu này thì phất tay áo bỏ đi.

Nhưng Ngân Hoa giáo chủ dù sao cũng là người có tu vi đến mấy ngàn năm, cho nên cũng không bị một câu nói của Liễu Liệt Vân làm ảnh hưởng quá nhiều, cô ta tự mình ngồi trên ghế, dáng vẻ thoải mái. Mà lúc này tôi đem mặt nằm úp sấp trên vai Liễu Long Đình.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tôi cảm thấy với tính cách của Ngân Hoa giáo chủ thì có thể thấy cô ta được an bài ở cùng một chỗ với Liễu Long Đình chẳng qua chỉ là để giám sát Liễu Long Đình.

Tuy Liễu Liệt Vân không thích Ngân Hoa giáo ở lại nhà họ Liễu, nhưng đối với tôi mà nói, đây chưa chắc là một chuyện không tốt. Tôi rất muốn lấy lại đôi mắt trong kiếp trước nên sẽ khó tránh giao chiến mà tôi lúc này lại không nắm được thực lực của Ngân Hoa giáo chủ. Cho nên nếu lần này cô ấy ở bên chúng tôi, tôi sẽ có cơ hội tìm hiểu cô ấy, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Nhưng tình hình hiện tại có chút kỳ quái, sau khi Ngân Hoa giáo chủ đi theo Liễu Long Đình đến nhà họ Liễu, tôi cũng không thấy bóng dáng của bọn người Phượng Tố Thiên, lần này bọn họ không đi theo để bảo vệ cho Ngân Hoa giáo chủ sao? Ngân Hoa giáo chủ rất hài lòng với căn nhà của nhà họ Liễu, cô ta còn nói với Liễu Long Đình nhà của anh ấy quả thật không tôi, không hổ là gia tộc bá chủ núi Thái Sơn. Nhưng trong lúc cô ta đang nói chuyện cùng Liễu Long Đình, Ngân Hoa giáo thì mới để ý đến sự có mặt của tôi, thấy tôi đang nằm úp sấp trên vai của Liễu Long Đình, nhất thời ánh mắt liền dừng lại trên mặt ta.

Thấy ánh mắt của Ngân Hoa giáo chủ bỗng nhiên dừng lại trên mặt mình, trong lòng tôi nhất thời căng thắng, tay cũng nằm lấy quần áo trên ngực Liễu Long Đình, đem mặt quay đi chỗ khác.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.