Đêm khuya.
Biệt thự yên ăng.
Hoặc Minh cởi áo choàng ra, chậm rãi đi lên lầu. Lúc này người giúp việc đã ngủ rồi, chỉ còn một ngọn đèn đêm thôi.
Ở phòng ngủ phía Đông tầng hia.
Đẩy cửa ra là ánh sáng vàng ấm áp.
Ôn Noấãn vẫn chưa ngủ, mặc đồ ở nhà, tựa vào salon xem kịch bản. Hoắc Minh nhẹ nhàng đóng cửa lại.
“Bọn trẻ đã ngủ rồi sao? Trước khi ngủ có uống trà gừng không?” Ôn Noãn bỏ kịch bản xuống, ngẩng đầu nhìn anh.
Hoäc Minh tự nhiên đi qua, vốn muốn hôn cô, nhưng lại dừng lại và nói bằng giọng khàn khàn: “Anh đi tắm đã.”
Ôn Noãn đứng dậy muốn làm bữa khuya cho anh. Hoắc Minh ngăn cản: “Cứ ở yên trong phòng đi, lát anh ăn mì gói là được.” Nói xong, anh đi tắm.
Khi tắm xong, anh cảm thấy cái mùi u ám trong căn phòng cho thuê kia đã nhạt đi rồi, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều. Anh đi đến ngồi cạnh Ôn Noãn, ôm cô.
Anh mới tắm xong, mặc quần tây và áo sơ mi.
Ôn Noãn rất hiểu anh, khi có tâm trạng, anh rất câu nệ.
Cô dịu dàng tựa vào vai anh, khế hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Không có gì?”
Hoắc Minh vừa nói vừa sờ vào gương mặt mềm mịn của cô.
Hoắc Minh đi xuống nhà, lại mang đồ ăn lên cho Ôn Noãn ăn cùng, nhưng cô mới ăn tổ yến, đang còn no, hơn nữa phụ nữ thường để ý vóc dáng, dù có mang thai thì cô cũng không ăn uống vô tội vạ.
Hoắc Minh cũng hiểu tâm tư của cô.
Anh ngồi cạnh cô ăn mì, lòng đã bình tĩnh lại.
Ôn Noãn ngồi cạnh cô, nhìn kỹ gương mặt anh dưới ánh đèn. Năm nay anh đã ba mươi sáu, dù thời gian có ưu ái cho anh nhưng vẫn để lại nếp nhăn bên khóe mắt anh, nhưng trông anh lại có phong tình của đàn ông có tuổi.
Ôn Oãn đưa tay ra vuốt ve khóe mắt anh.
Hoắc Minh dừng lại rồi tiếp tục ăn mì: “Chập tối mới làm, lại muốn nữa à?”
Anh vừa nói vừa không đàng hoàng sờ lên bụng cô.
Ôn Noấãn đỏ mặt tim đập.
Cô định đẩy anh ra, nhưng bàn tay đang cầm tay anh lại không nỡ, cảm giác ấm áp rất thoải mái. Cô nhỏ giọng nói: “Đừng làm bừa.”
Anh khẽ cười, ăn mì xong.
Anh thu dọn rồi ôm Ôn Noãn ngồi trên salon, để cô tựa vào vai mình, chải tóc cho cô.
Đêm khuya, hành động bình thường của vợ chồng đã đủ an ủi rồi. Ôn Noãn cảm thấy thoải mái.
Cô tựa vào vai anh, thấp giọng nói: “Hoắc Minh, anh thay đổi rất nhiều so với trước đây!”
“Thay đổi thế nào? Trước kia chắc chắn anh không ngồi đây ăn mì, rất chú ý hình tượng.”
Hoắc Minh sờ mặt, cười nhạt. Ôn Noãn chôn mặt trong lòng anh.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website